Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 623
Cập nhật lúc: 2025-09-24 15:29:34
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuyển tú nhanh chóng kết thúc.
Tần Xu những lời bàn luận bên , tuyển tú tổng cộng 28 lựa chọn.
Yến Khê Sơn cảm thán thôi: “Thiếu bốn nữa là đủ trăm hậu cung, Ma Tôn si mê chuyện giường đến ?”
Tần Xu cảm thán, cô hề bận tâm chút nào giống như khi các nữ tu trong nhà giam Phạn âm cung lợi dụng vật để tu luyện. Thái độ của cô bình thản đến mức khiến cảm thấy những việc đó căn bản đáng để nhắc đến.
Người Tu Chân giới đối với trinh tiết... thể coi trọng đến mức ?
“A Xu, chúng thôi.”
Tạ Lan Chi ôm lấy vòng eo Tần Xu, dùng áo đen bao phủ lấy cô, lập tức biến mất tại chỗ. Yến Khê Sơn thấy , vội vàng theo dấu vết hai đuổi theo.
Bên , Ma Tôn Trang Lăng Xuân với đôi mắt đỏ như máu, chằm chằm nơi ba biến mất.
Ngay lúc nãy, cảm nhận một luồng áp chế huyết mạch đến nghẹt thở. Vừa mới khóa định vị trí, thấy dung nhan tuyệt sắc, kiều diễm động lòng của Tần Xu.
Còn kịp kỹ, cô đàn ông mặc áo đen, võ trang, giấu và đưa .
Trang Lăng Xuân nhíu cặp mày kiếm sắc bén, khóe môi nhếch lên một nụ đầy suy tư, trong mắt hiện lên một tia tiếc nuối.
Một mỹ nhân xuất sắc đến thế, nếu thể sưu tập trong ma cung, dù gì, chỉ cần ngày ngày ngắm cũng đủ để khiến tâm tình vui vẻ.
Trang Lăng Xuân phất tay, một gã ma tu lớn tuổi phía tiến lên.
“Ma Tôn?”
“Đi điều tra hành tung của mỹ nhân .”
“Vâng ——”
________________________________________
Ba Tần Xu rời khỏi hiện trường tuyển tú, tìm kiếm bóng dáng của Vô Vi Tử và Tần Bách Hiên trong thành cổ rộng lớn.
Tạ Lan Chi đề nghị: “A Xu, em thể thử phát động huyết mạch cảm ứng xem .”
Tần Xu theo cách , mở huyết mạch cảm ứng.
“Phốc ——”
Tần Xu phát động linh lực cảm ứng, cổ họng trào lên một vị tanh ngọt. Tạ Lan Chi vết m.á.u ở khóe môi cô, ôm lấy cô lau vết máu, trầm giọng hỏi: “Có chuyện gì thế?”
Tần Xu cau mày, nhẹ nhàng lắc đầu: “Em cũng , cảm giác một luồng sức mạnh đang ngăn cản em. Khi em chống , khí huyết cuồn cuộn, luồng sức mạnh đó phản phệ.”
Giọng cô đột nhiên cao lên: “Gia gia sẽ xảy chuyện gì chứ?”
Tạ Lan Chi nhẹ nhàng vuốt lưng Tần Xu trấn an: “Không , gia gia là tu vi cảnh giới đỉnh Hóa Thân, chỉ còn một bước nữa là đến Đại Thừa kỳ. Ở Đông Vực đại lục thể thương của ông mấy ai.”
Tần Xu nhẹ nhõm hẳn: “Vậy thì . tại em cảm ứng gia gia?”
Tạ Lan Chi chắc chắn : “Có lẽ họ gặp chuyện gì đó, hoặc là khác dùng huyết mạch cảm ứng để khóa định vị trí của họ, nên gia gia buộc cắt đứt huyết mạch cảm ứng.”
Tần Xu cau mày chặt hơn, lo lắng hỏi: “Vậy chúng để tìm ?”
Tạ Lan Chi siết nhẹ lòng bàn tay cô, giọng trầm mang theo một tia chắc chắn: “Cứ từ từ tìm. Chủ thành Ma giới lớn như , sớm muộn gì cũng sẽ gặp .”
Tần Xu: “Vậy chẳng chúng tìm chỗ đặt chân ?”
Yến Khê Sơn lên tiếng: “ chỗ phòng tu luyện, chỉ thích hợp cho ma tu mà cũng thích hợp cho cả nhân tu.”
Ba nhanh chóng tìm phòng tu luyện.
“Ông chủ, cho hai phòng!”
Người đàn ông ở quầy ngẩng đầu lên : “Các vị đến chậm , chỉ còn một phòng tu luyện cỡ nhỏ.”
Tần Xu trong mắt lộ vẻ kinh ngạc: “Làm ăn đắt khách đến ?”
Ông chủ đang tính sổ, thấy giọng nữ êm tai nhưng mang theo vẻ kiều mị mềm mại, nhịn ngẩng đầu.
Vừa thấy, sợ đến mức con ngươi trong mắt co rút dữ dội.
Thân hình tuyệt diễm, uyển chuyển, dung mạo kiều mị đến tận xương, da dẻ như ngưng tụ , một cô gái sống động, rực rỡ.
Một đàn ông áo đen, che kín mít, đỉnh đầu dấu vết long giác lộ , đầy bí ẩn.
Còn một vị kiếm tu mặt lạnh lùng, như thể thiếu tám triệu linh thạch, trong lòng ôm một thanh kiếm.
Ba thế nào cũng giống bộ ba kim long tộc gây ồn ào khắp nơi hôm nay.
Ánh mắt ông chủ xoay chuyển, lộ một nụ nịnh nọt: “Mấy vị khách quan chờ một lát, đây sẽ cho tìm xem, xem vị khách nào mà báo phòng !”
Hắn vẫy tay bảo hầu trong tiệm lên lầu tìm phòng.
Tần Xu đánh giá thái độ đổi của ông chủ: “Cảm ơn ông chủ, hai phòng tính phí thế nào?”
Ông chủ định phất tay lấy phí, chạm ánh mắt cảnh giác dò xét của Tần Xu, đổi giọng: “Một phòng tu luyện hai mươi thượng phẩm linh thạch, hai phòng tu luyện ba mươi linh thạch.”
Đây là mức phí còn thấp hơn cả giá phòng tu luyện. Nếu là những khác, một phòng kém nhất cũng trăm thượng phẩm linh thạch.
Tần Xu , từ Giới tử tu di lấy hơn trăm linh thạch. “Ở ba ngày , đây là tiền đặt cọc.”
Ông chủ thất thần linh thạch bàn, đầu tiên cảm thấy kiếm tiền vui vẻ đến . Nếu thể, lấy một xu, ôm chặt lấy cái đùi vàng của kim long đại nhân.
Vân Vũ
“Ông chủ, tìm thấy phòng !”
Ông chủ vội vàng khỏi quầy, ân cần với ba Tần Xu: “Ba vị khách quý, xin mời theo !”
Phòng tu luyện của Tần Xu và Tạ Lan Chi tương đối rộng rãi, bên trong cũng dọn dẹp sạch sẽ. Ông chủ thấy họ lộ vẻ hài lòng, liền dẫn Yến Khê Sơn rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-623.html.]
Cánh cửa phòng đóng , Tần Xu bất ngờ Tạ Lan Chi bế lên.
“A ——”
Tần Xu giật , kêu lên một tiếng kinh hãi.
Tạ Lan Chi cúi đầu, hôn lên mặt cô một cái: “Linh khí ở đây nồng đậm thế , thích hợp song tu.”
Tần Xu trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi, nhớ cảnh tu luyện thể là khổ hình tra tấn mấy ngày , giọng cô run rẩy: “Không , chúng mới song tu xong. Thường xuyên quá, em chịu nổi.”
Tạ Lan Chi ghé sát tai Tần Xu, giọng ôn nhu mang theo vài phần mê hoặc và dụ dỗ.
“Ngoan bảo, em sẽ thích ứng thôi. Lần sẽ dễ chịu hơn nhiều.”
Tần Xu vẫn lắc đầu: “Không , tuyệt đối !” Cô giãy giụa nhảy xuống.
Tạ Lan Chi siết chặt vòng tay, ôm cô thẳng đến giường trong phòng. Với lực độ cho phép cự tuyệt, đặt cô xuống giường và đè xuống.
Anh cúi đầu hôn Tần Xu, giọng mơ hồ, yếu ớt : “Anh nhịn nổi nữa , A Xu thương ?”
Tần Xu đang chống cự, trong khoảnh khắc mềm lòng. Chính là chút do dự khiến khóe mắt Tần Xu nhanh chóng đỏ lên, lan cả khuôn mặt và vành tai. Tần Xu .
Đôi mắt vốn mỏng manh, đỏ lên đến mức nhu nhược đáng thương, hốc mắt đong đầy nước mắt. Theo cơ thể run rẩy kiểm soát, nước mắt lăn dài từ hốc mắt, chảy một vệt khóe mắt, khiến đau lòng.
“A Xu, em thích ?”
Giọng Tạ Lan Chi nỉ non, mê hoặc hỏi.
Một nữa cảm nhận cái khổ của song tu, Tần Xu quả thật khó chịu như đầu, nhưng cô vẫn cách nào thích ứng . Cô dùng đôi mắt ngập nước chằm chằm Tạ Lan Chi đang động tình, cắn răng mắng: “Đồ gia súc!”
Đây là mắng chửi, mà là thuật sự thật. Kim long tộc tư chất trời ban, khiến Tạ Lan Chi đáng sợ như một con gia súc.
Tạ Lan Chi trong mắt ấp ủ dục vọng điên cuồng, Tần Xu mắng cũng coi như là lời khích lệ. Đến khi bắt nạt cô, càng thể nương tay.
Tần Xu thánh khiết, mềm mại, trở thành con mồi móng vuốt của kim long, lật qua lật như con cá mặn. Đêm, dài.
Khi kết thúc, Tần Xu ngay cả ngón tay cũng nhấc nổi.
Lúc cô mơ màng sắp ngủ, cô nhận thấy rõ ràng Tạ Lan Chi đang thoa thuốc cho .
Đôi môi Tần Xu đang mím chặt nhẹ nhàng tách , một viên linh đan với hương vị quen thuộc đưa miệng. Cảm giác đau đớn và mệt mỏi cơ thể nhanh chóng biến mất.
Tạ Lan Chi để trần cánh tay, ở mép giường quan sát một lúc. Khi thấy Tần Xu nhíu mày thả lỏng, đàn ông nhẹ nhàng . Tần Xu ngay mặt dùng linh đan mà trở nên hoạt bát, Tạ Lan Chi liền ý định ăn cô thêm một nữa.
Nhìn Tần Xu đang mơ màng sắp ngủ, trái tim Tạ Lan Chi như móng mèo cào. Anh thỏa mãn, ôm cô lòng, chuẩn song tu thêm một nữa.
Ngay khi môi Tạ Lan Chi sắp chạm Tần Xu, cảm ứng cái gì, dục vọng trong mắt rút , đôi mắt vàng hung hãn chằm chằm ngoài cửa.
Tạ Lan Chi buông Tần Xu , từ xa lấy chiếc áo đen vứt sàn. Đôi chân dài nghịch thiên của sải bước, chân trần sàn nhà. Anh buông rèm giường ở hai bên, bày một kết giới xung quanh.
Giọng Tạ Lan Chi nhuốm vẻ lạnh lẽo vang lên: “Vào !”
Kẽo kẹt một tiếng!
Cửa phòng bên ngoài đẩy . Vị Ma Tôn Trang Lăng Xuân của cuộc tuyển tú ban ngày từ từ bước .
Đôi mắt đỏ như m.á.u của Trang Lăng Xuân dò xét Tạ Lan Chi. Khi thấy dấu vết mờ ám n.g.ự.c , ánh mắt ngây , khuôn mặt lạnh lùng, cứng rắn hiện lên vài phần bối rối. Ánh mắt nhanh chóng di chuyển lên , thấy khuôn mặt như tiên nhân của Tạ Lan Chi. Trang Lăng Xuân hô hấp cứng , trong mắt hiện lên vẻ kinh diễm, nhất thời ngây dại, yên tại chỗ nhúc nhích.
Tạ Lan Chi với đôi mày nhíu đầy lạnh lẽo, trầm giọng hỏi: “Ngươi đến đây gì?”
Trang Lăng Xuân hồn, căng thẳng nuốt nước bọt, ánh mắt một nữa di chuyển lên , thấy cặp long giác màu vàng uy phong lẫm lẫm đỉnh đầu Tạ Lan Chi. Trong mắt toát sự khát vọng và hâm mộ.
Tạ Lan Chi nhận thấy nhiệt độ trong ánh mắt , nhếch môi, phát một tiếng khẽ.
“Phanh ——!”
Trang Lăng Xuân tiếng khẽ đó ẩn chứa vài phần kiên nhẫn. Hai đầu gối mềm nhũn, mạnh mẽ quỳ xuống đất.
“Trang Lăng Xuân xin chào Kim Long Tôn Giả. Tiểu nhân kim long hiện thế, nên đến thỉnh an.”
Tạ Lan Chi chân trần về phía chiếc ghế trong phòng, tư thái thả lỏng, lười biếng nghiêng dựa , hờ hững mở lời.
“Đến gấp gáp như , là sợ cướp vị trí Ma Tôn của ngươi ?”
Trang Lăng Xuân cúi đầu xuống, thấy rõ mắt cá chân ửng hồng của đàn ông do kết thúc song tu, cùng với những đường gân xanh nhạt nổi lên mu bàn chân.
Đôi chân với đường cong mượt mà, sự tinh tế cảm giác đầy đặn , toát vẻ cân bằng tao nhã. Những ngón chân thon dài như tác phẩm nghệ thuật điêu khắc, truyền tải một vẻ lực lượng sự trọng.
Trang Lăng Xuân thất thần chằm chằm đôi chân hảo, tao nhã như tác phẩm nghệ thuật, nhất thời nên lời.
Tạ Lan Chi bắt chéo hai chân, cầm chén nước bàn uống giải khát.
Trong lúc đó, Trang Lăng Xuân vẫn gì.
Tạ Lan Chi kiên nhẫn cạn kiệt, trầm giọng lệnh: “Lại đây!”
Trang Lăng Xuân quỳ gối bò lên phía , ngửi thấy một mùi hương lạnh lẽo pha lẫn hương thơm của nữ nhân. Hắn khụt khịt mũi, thoáng nín thở, chút chịu nổi luồng thở mang tính công kích , cùng với cảm giác áp bách từ huyết mạch kim long.
“Phanh ——!”
Tạ Lan Chi nhẹ nhàng nâng chân đang bắt chéo lên, đá tim Trang Lăng Xuân, một cước khiến quỳ rạp đất.
Trên mặt Trang Lăng Xuân đầy vẻ kinh hãi, nhanh chóng bò dậy, một nữa quỳ gối chân Tạ Lan Chi.
“Tôn giả bớt giận, tại hạ đến đây đêm khuya, chỉ để bái kiến Tôn giả và Tôn phu nhân!”