Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 621: Ma Tôn tuyển tú, A Xu bị bắt tại trận

Cập nhật lúc: 2025-09-24 15:29:32
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Xu tỉnh chiều ngày thứ ba.

Trong sự tê dại, đau đớn và cảm giác khác lạ của cơ thể đang trọng tổ, cô từ từ mở đôi mắt .

Tạ Lan Chi đang ghế cạnh giường, và hình bóng lọt trọn mắt cô.

Người đàn ông với bờ vai rộng, eo thon, cốt cách thanh quý đang dựa nghiêng lưng ghế, tay cầm một cuốn sách. Anh cứ như một vị tiên nhân chỉ thể từ xa chứ thể chạm tới. Sự cao quý và tao nhã cùng tồn tại tạo nên một sự va chạm thị giác mạnh mẽ, đúng là vẻ mà Tần Xu vô cùng yêu thích.

Tần Xu hồi tưởng cuộc song tu thể là "khổ hình" đêm qua, cơn giận trong lòng cô lập tức tan biến.

Ánh sáng ngoài cửa sổ phủ lên Tạ Lan Chi một lớp màu ấm áp. Người đàn ông cụp mắt, những ngón tay thon dài lật từng trang sách. Cảnh tượng trong mắt Tần Xu một vẻ bình yên, tĩnh lặng của tháng năm, khiến đáy lòng cô cũng dâng lên một sự thỏa mãn ngọt ngào khó tả.

Tạ Lan Chi dường như nhận ánh mắt mãnh liệt của Tần Xu, hàng mi dài khẽ chớp, như một chiếc quạt nhỏ từ từ nhấc lên. Đôi mắt vàng bình tĩnh, gợn sóng của , trong phút chốc nở rộ ánh sáng của sự dịu dàng.

“A Xu, em tỉnh !”

Tạ Lan Chi đặt cuốn sách xuống, dậy đến cạnh giường . Trước khi Tần Xu mở miệng, cúi đầu hôn lên trán cô: “Có đói ? Có ăn gì ?”

Tần Xu lắc đầu, dậy nhưng cơn đau ập đến, khiến cô toát mồ hôi lạnh.

Tê!

Đau quá! Đau đến mức cô tha thứ cho Tạ Lan Chi nữa.

Tạ Lan Chi cẩn thận ôm cô lòng: “Xin , đêm qua là của , kiểm soát bản .”

Tần Xu theo bản năng : “Không trách , dù thì...”

Vừa mở miệng, cô chính giọng khàn đặc, rách nát của cho kinh ngạc.

Tạ Lan Chi sự đổi biểu cảm của Tần Xu, dùng linh lực mang cốc nước bàn đến: “Uống chút nước cho đỡ khát. Em kêu quá nhiều trong hai ngày qua.”

“...” Tần Xu trợn mắt lườm đàn ông, ánh mắt như : "Còn bắt nạt !"

Tạ Lan Chi nhận Tần Xu nổi giận, dám lên tiếng nữa, đưa cốc nước đến miệng cô. Tần Xu thu đôi mắt lườm nguýt, ngoan ngoãn trong lòng , từng ngụm nhỏ uống nước.

Vẻ ngoan ngoãn của cô lọt mắt Tạ Lan Chi, ánh mắt càng thêm sâu thẳm. Quá ngoan. Ngoan đến mức khiến bắt nạt cô.

Hai ngày , Tần Xu thật sự quá ngoan, quá mềm, quá ngọt, ăn ngon. Ngon đến mức Tạ Lan Chi bắt đầu mong đợi song tu tiếp theo, khi thể xác và tinh thần họ hợp nhất.

Tần Xu uống xong một chén nước, lười biếng trong lòng Tạ Lan Chi, hai tay mân mê mái tóc bạc dài của , tết một lọn tóc mai thành một b.í.m tóc tròn. Tạ Lan Chi đang nghiêng giường, để dỗ cô nên tùy ý Tần Xu gì thì đầu .

Chơi chán, Tần Xu bắt đầu quậy phá với quần áo Tạ Lan Chi. Người đàn ông chỉ mặc một chiếc áo choàng trắng mỏng, vải mềm mại, nhẹ nhàng. Tần Xu là để trút giận thấy ho, dùng đầu ngón tay chứa linh lực như một con d.a.o sắc, rạch quần áo thành từng sợi.

Ngực trần săn chắc của Tạ Lan Chi lộ , bao gồm cả hai điểm thường ngày hiếm thấy ánh mặt trời.

Tần Xu thấy chơi còn thú vị, chuẩn đổi sang chỗ khác thì vô tình liếc thấy cuốn sách trong tay Tạ Lan Chi. Cô nhướn mày: “Anh đang gì mà nghiêm túc thế?”

Giọng Tần Xu khôi phục phần nào, vẫn chút nũng nịu.

Tạ Lan Chi đưa cuốn sách đang đến mặt Tần Xu, mặc kệ vẻ mặt há hốc mồm của cô, dịu dàng giải thích: “Hai ngày song tu thuận lợi, ôn bài tạm thời, chuẩn nghiên cứu thêm. Lần nhất định sẽ để em mất ý thức.”

Bang!

Tần Xu vỗ thẳng cuốn sách hình minh họa và chú giải tay đàn ông, nó rơi xuống giường. Cô giận dữ : “Anh còn ngất ! Cả hai chúng đều phản ứng, cũng thấy tay thu . Sao thế chứ!”

Tạ Lan Chi bao dung Tần Xu đang nổi giận, trong lòng thở phào một . Cuối cùng cô cũng giận . Anh thật sự sợ Tần Xu cứ kìm nén trong lòng mà hỏng mất.

Tạ Lan Chi nắm tay Tần Xu, đưa lên môi hôn một cái: “Là sai. Lần đầu tiên quá kích động, kiểm soát . Anh bảo đảm , A Xu tha thứ cho nhé?”

Đôi mắt vàng đầy dịu dàng, thâm tình của , tràn ngập sự chân thành Tần Xu.

Người đàn ông yếu thế như , Tần Xu chịu nổi, lòng cô lập tức mềm nhũn. cô vẫn chịu thua, kiêu ngạo hừ một tiếng, trong lòng đàn ông gì, vẻ vẫn còn giận, tha thứ cho .

Tạ Lan Chi hiểu Tần Xu như , đương nhiên giận nữa. Anh vuốt tóc của cô: “A Xu, nửa tháng tiếp theo, thể luôn ở bên cạnh em.”

Mắt Tần Xu sáng lên vì kinh ngạc: “Thật ?”

Tạ Lan Chi gật đầu: “Thật. Đợi em nghỉ ngơi , chúng sẽ xuất phát tìm ông nội.”

Tần Xu lập tức bò dậy: “Chúng xuất phát ngay bây giờ!”

xuống giường, hai chân mềm nhũn, mềm oặt đổ về phía . Một đôi cánh tay mạnh mẽ vững vàng đỡ lấy cô.

“A Xu, em cần nghỉ ngơi.”

Tần Xu vịn tay đàn ông vững, nũng nịu : “Anh bế em ngoài phòng khách.”

Tạ Lan Chi dám lời, bế cô ngoài.

Tần Xu từ giá thuốc đầy những lọ thuốc, dùng linh lực lấy một chiếc bình sứ màu xanh lam, đổ một viên linh đan đầy linh khí. Cô ăn xong linh đan thì lập tức tung tăng nhảy nhót.

“Em bây giờ cả, thể xuất phát tìm ông nội!”

Tần Xu hồi phục sức sống thấy đôi mắt vàng đang tối của Tạ Lan Chi, cùng với ánh sáng nào đó đang ẩn giấu sâu trong đáy mắt.

Tạ Lan Chi kìm nén ham kéo Tần Xu lên giường, nhưng thể kiểm soát việc não bổ. Anh còn lo lắng việc Tần Xu song tu khổ nữa, mà thể gì thì , đưa cô lên giường mà bắt nạt.

Anh đến mặt Tần Xu, mỉm dịu dàng: “Được, chúng tìm ông nội.”

Vân Vũ

Hai khỏi nhẫn Tu Di, một tiếng quỷ gào sói hú vang lên.

“Tần Xu! Cuối cùng cô cũng xuất hiện. còn tưởng cô xảy chuyện gì! thiếu chút nữa đường ai nấy với cái đồ chó Phạn Thương !”

Tiết Thần với tốc độ cực nhanh, sắc mặt tiều tụy, đôi mắt đầy tơ m.á.u đỏ. Nhìn Phạn Thương và Yến Khê Sơn bên cạnh, cả ba đều vẻ lo lắng, mệt mỏi vì nghỉ ngơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-621-ma-ton-tuyen-tu-a-xu-bi-bat-tai-tran.html.]

Tần Xu dịu dàng với họ: “Xin , chút chuyện nên trì hoãn vài ngày.”

Phạn Thương, Yến Khê Sơn, Tiết Thần thấy cô , đều thở phào nhẹ nhõm. khi thấy phía Tần Xu, Tạ Lan Chi mặc áo đen che kín, vẻ mặt họ đều đổi.

Sát thần xuất hiện!

Tần Xu nắm tay Tạ Lan Chi, giới thiệu với mấy : “Đây là đạo lữ của , tên là Tạ Lan Chi. Các cứ gọi là Lan ca là .”

“Lan ca, xin chào!”

Tiết Thần là thức thời nhất, mở miệng gọi chút áp lực nào.

Phạn Thương chút cứng đờ gọi: “Lan ca ——”

Trời , tuổi tác của còn lớn hơn Tạ Lan Chi.

Tạ Lan Chi ngẩng đầu, để lộ đôi mắt vàng lạnh lùng, mỏng manh, khẽ gật đầu với hai , coi như chào hỏi.

Yến Khê Sơn dùng ánh mắt dò xét đánh giá Tạ Lan Chi: “Muội phu xin chào.”

Tạ Lan Chi nhướng mày, vẻ mặt đầy suy ngẫm gật đầu: “Chào ——”

Ánh mắt hai va chạm trong hư , tia lửa chiến ý tóe . Bầu khí trở nên ngột ngạt.

Tiết Thần sờ sờ nổi da gà : “Tê —— Sao đột nhiên lạnh thế nhỉ?”

Phạn Thương nhướn mày, ánh mắt qua đánh giá Tạ Lan Chi và Yến Khê Sơn. Hai rõ ràng địch ý, nhưng phóng thích chiến ý mãnh liệt.

Tần Xu nhận sự bất thường, cau mày : “Các đều thu liễm , chuyện chính sự .”

Sủng thê cuồng ma Tạ Lan Chi lập tức thu hồi ánh mắt.

Tần Xu với ba : “ Ma Đô Thành tìm ông nội. Lần mang theo các , các tìm kiếm U Minh Hoa. Khi tìm thấy ông nội, sẽ hội hợp với các .”

Phạn Thương hỏi: “Một ?”

Tiết Thần : “Không , yên tâm, cùng cô!”

Giọng Yến Khê Sơn mất sự trầm : “Tiểu sư , em chắc chắn sư phụ ở Ma Đô Thành ? Nơi đó là hang ổ của Ma Tôn!”

Tần Xu với ba một cách dè dặt: “ cũng rõ lắm, thử vận may. Hơn nữa, một , Lan ca sẽ cùng .”

cùng cô!”

Yến Khê Sơn ôm kiếm, đến lưng Tần Xu và cùng Tạ Lan Chi.

Tần Xu lên tiếng mà về phía Tạ Lan Chi, đàn ông khẽ gật đầu.

________________________________________

Ma Đô Thành.

Tần Xu, Tạ Lan Chi, Yến Khê Sơn thành đến quán rượu mà Vô Vi Tử từng xuất hiện, đó tin tức về Ma Tôn tuyển tú.

Ba , vẻ mặt kỳ quái.

Một ma tu ở bàn bên cạnh còn đang cảm thán: “Ba năm một tuyển tú, Ma Tôn sẽ tuyển mấy vị phu nhân.”

Một ma tu khác ngưỡng mộ : “ mà là phụ nữ cũng tham gia tuyển tú. Nếu chọn, Ma Cung là sống sung sướng, còn tài nguyên tu luyện dồi dào, nghĩ đến thôi sướng !”

“Cậu dẹp , với cái vẻ ngoài đó, Ma Tôn sẽ ném Vạn Cốt Khô .”

“Xì —— thế thôi. Ma Tôn 68 phòng phu nhân , đủ một trăm nhỉ...”

Vẻ mặt Tần Xu đừng là tuyệt vời đến mức nào. 68 phòng phu nhân, ba năm một tuyển tú. Vị Ma Tôn còn hưởng thụ hơn cả vua chúa nhân gian.

Trong lúc Tần Xu ngóng tám chuyện, cô nhận những ánh mắt xung quanh dừng ngày càng nhiều. Một ma tu trung niên xách theo bầu rượu đến, ánh mắt kinh ngạc đánh giá Tần Xu.

“Cô lớn lên xinh như , tham gia Ma Tôn tuyển tú?”

Trong giọng lạnh lùng, thô cứng của đàn ông, còn mang theo vài phần chất vấn.

Đôi mắt vàng của Tạ Lan Chi nheo , lạnh lùng chằm chằm đàn ông trung niên.

Tần Xu nhận thấy vui, nắm tay Tạ Lan Chi giơ lên, với : “ đạo lữ .”

Ánh mắt ma tu dừng Tạ Lan Chi áo choàng đen che kín, lạnh: “Người giấu đầu hở đuôi, bằng Ma Tôn . Nếu cô tham gia tuyển tú, chắc chắn sẽ giành vị trí đầu bảng. Nếu thể Ma Tôn yêu thích, trở thành chính phu nhân cũng thể.”

Hắn coi Tạ Lan Chi gì, vẫn nhiệt tình khuyên Tần Xu tuyển tú.

Tần Xu gượng gạo mỉm , nhưng trong lòng mắng cho gã ma tu một trận.

Cô tham gia cái tuyển tú c.h.ế.t tiệt gì chứ! Vị Ma Tôn là dưa héo dưa nát, ai thèm chứ!

Người đàn ông trung niên thấy Tần Xu lay chuyển, giơ tay vỗ tay: “Người , mang cô gái tuyển tú!”

Trong phút chốc, một đám ma tu áo đen xuất hiện, bao vây ba Tần Xu .

 

 

 

 

 

Loading...