Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 615: A Xu và Lan ca, những người bảo vệ trung thành

Cập nhật lúc: 2025-09-24 15:29:26
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vô Vi Tử nhướng mày, : “Ngươi vẻ hiểu lầm về con gái . A Xu từ nhỏ thông minh, chỉ cần nó dốc lòng một việc gì đó, nó nhất định sẽ , thậm chí vượt qua .”

Tần Bách Hiên lắc đầu bật : “Là ngài đặt kỳ vọng quá lớn con bé.”

Vô Vi Tử bí ẩn: “Hay là chúng đánh cược .”

“Đánh cược gì?”

“Cược rằng khi chúng gặp A Xu, nó là tu sĩ Nguyên Anh.”

Tần Bách Hiên : “Được thôi, con cược A Xu là tu sĩ Kim Đan.”

Vô Vi Tử : “Nếu ngươi thua, tạm thời cần cho A Xu ngươi là cha ruột của nó.”

Tần Bách Hiên gật đầu: “Được. Nếu con thắng, ngài hãy đối xử với Tạ Lan Chi một chút, đừng lúc nào cũng ghét bỏ , khiến A Xu khó xử.”

Vô Vi Tử lập tức thổi râu trợn mắt: “Trước ngươi còn chướng mắt hơn cả , giờ che chở ?”

Tần Bách Hiên cầm lấy bầu rượu, mạnh mẽ rót mấy ngụm, chua chát: “Giờ nghĩ , A Xu mang Tạ Lan Chi qua Truyền Tống Trận chắc chắn là thấy chúng chuyện. Không con bé gì, lẽ vì sợ chúng sẽ hại Tạ Lan Chi. Nếu quan trọng trong lòng A Xu như , chúng ghét bỏ cũng thể thể hiện ngoài, nếu A Xu sẽ khó xử, con cũng sợ con bé đạo lữ , sẽ cần cha ông nữa.”

Vô Vi Tử hừ nhẹ: “Sớm như thế, năm đó tác thành hôn sự giữa A Xu và Tạ gia. Nếu Tạ gia khí vận của Kim Long Đế Tinh, định hôn sự cho A Xu.”

“Cũng nhờ ngài định hôn sự , nếu A Xu sẽ cơ hội nghịch chuyển thời gian, trọng sinh.”

“Ai ——”

Nhắc đến chuyện , vẻ mặt Vô Vi Tử phức tạp, u sầu.

Hai cha con gì, im lặng uống rượu ăn thịt, chỉ là còn vẻ hưởng thụ như .

“Ầm vang!”

Đạo trụ lôi cuối cùng cuốn theo những mảnh trời gào thét rơi xuống, giáng mạnh lên Phạn Thương. Toàn bộ Hắc Phong Cốc lực lượng khủng khiếp bắt đầu sụp đổ dữ dội, núi đá lăn xuống, đất rung núi chuyển.

Vô Vi Tử và Tần Bách Hiên thấy , nhanh chóng phi lên, lơ lửng giữa trung, bay xa ngàn dặm đến biên giới Hắc Phong Cốc.

Tần Bách Hiên nhíu mày: “Trận giống kết của ma tu, động tĩnh quá lớn.”

Vô Vi Tử gật đầu: “Không sai, quả thực độ kiếp của ma tu.”

“Chúng nên xem tình hình thế nào ?”

“Đa sự bằng bớt chuyện. Tranh thủ thời gian lên đường tìm U Minh Hoa.”

________________________________________

“Thành công! Phạn Thương kết thành công!”

Tiết Thần Phạn Thương đang ở giữa đống phế tích, kích động kéo ống tay áo Tần Xu.

Yến Khê Sơn thấy cảnh , mắt híp , bàn tay lớn kìm chặt cổ tay Tiết Thần, kéo . Hắn hạ giọng cảnh cáo: “Tiểu sư của kiều thể nhược, đừng đụng .”

“...” Sắc mặt Tiết Thần nứt .

Thân kiều thể nhược?

Vị lão tổ Nguyên Anh , hiểu lầm gì về từ “ kiều thể nhược” ?

Đừng Tần Xu vóc dáng nhỏ nhắn, trong cơ thể cô ẩn chứa lực lượng cường đại, với tu vi Trúc Cơ mà dám g·iết tu sĩ Kim Đan!

Yến Khê Sơn mắt Tiết Thần, phóng sự áp bách của một kiếm tu: “Thế nào? Cậu phục?”

Tiết Thần cảm giác cổ tay siết chặt, xương cốt sắp bóp nát, vội vàng : “Không , . Vừa đắc ý quá, Yến đạo hữu đừng trách.”

Vân Vũ

Yến Khê Sơn ừ một tiếng từ mũi: “Chỉ thôi, !”

“Ha ha ha ha... kết !”

“Ha ha ha... là lão tổ Nguyên Anh, Tiết Thần mau đây!”

Phạn Thương kết thành công, tóc tai bù xù, quần áo rách nát, đang nhảy nhót trong hố sâu do lôi kiếp tạo . Hắn chút khí thế nào của một lão tổ Nguyên Anh, cứ như một gã ăn mày đói mười ngày nửa tháng, bỗng nhiên một chiếc bánh bao trắng .

Tiết Thần thấy Phạn Thương gọi, cảnh giác liếc Yến Khê Sơn, sốt ruột nhảy xuống hố sâu.

Phạn Thương vén mái tóc tỏa nóng cháy khét, ngạo nghễ ngẩng cằm, từ cao xuống Tiết Thần: “ là lão tổ Nguyên Anh, giờ nên bái kiến ?”

bái đầu ông!”

Tiết Thần ấm ức, liền đ.ấ.m một quyền bả vai trần dính m.á.u của Phạn Thương.

“Chậc —— Dựa! Đau c·hết !”

“Đồ chó! Thịt ông cứng thế?!”

Cú đ.ấ.m của Tiết Thần như đ.ấ.m tấm thép, nắm đ.ấ.m sưng tấy ngay lập tức.

Phạn Thương trợn mắt, : “Giờ là lão tổ Nguyên Anh, chỗ nào cũng cứng! Còn sợ đao thương nữa!”

Tiết Thần kìm suy nghĩ sai lệch, tầm mắt hạ xuống, chằm chằm quần áo rách nát của Phạn Thương, ngay cả những vị trí nhạy cảm cũng thể che lấp. Phạn Thương những đỏ mặt, ngược còn đắc ý ưỡn ngực: “Nhìn gì đấy, ? Có ghen tị lắm ? Anh đây chính là lợi hại như thế đấy!”

Tiết Thần chỉ mũi Phạn Thương mắng: “Đồ chó hổ! Sớm muộn gì cũng vượt qua ông!”

Khi hai họ cãi , Yến Khê Sơn kéo Tần Xu rời . Phạn Thương trần trụi, trông thật mất mặt.

“Ê, Tần Xu và Yến đạo hữu ?”

Tiết Thần giận dữ : “Cậu xem dáng vẻ gì, Tần Xu là đạo lữ, cô xem cái hình xí của , sợ mọc mụn nhọt đấy !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-615-a-xu-va-lan-ca-nhung-nguoi-bao-ve-trung-thanh.html.]

Phạn Thương cúi đầu tự đánh giá . Vừa chỉ lo vui mừng, quên mất trông chả hồn gì nữa.

Hắn nhanh chóng thu dọn bản , một bộ quần áo khác, phi rời khỏi hố sâu.

Hai nhanh chóng tìm Tần Xu và Yến Khê Sơn đang chuyện. Yến Khê Sơn đang kéo cổ tay Tần Xu, ánh mắt “thâm tình” chằm chằm cô, vẻ mặt thôi.

Phạn Thương thấy cảnh , mắt khẽ lóe, đáy mắt hiện lên vài phần vui, cảm giác như vợ gã đàn ông lạ mặt câu dẫn, một cơn giận bùng lên.

Tiết Thần cũng thấy cảnh , trêu chọc : “Này! Vị Yến đạo hữu sẽ ý với Tần Xu chứ? Hai cũng coi như sư , xứng đôi.”

Phạn Thương nghiến răng, phản bác: “Không thể nào!”

Hắn nghĩ gì, phi đến mặt Tần Xu, hất tay Yến Khê Sơn đang nắm cổ tay cô .

“Yến đạo hữu, thể , Tần Xu đạo lữ, đạo lữ của cô là rồng trong loài , thực lực mạnh hơn chúng nhiều. Dù ý tưởng gì với Tần Xu, khuyên nên dẹp , nếu chính là tự tìm cực khổ!”

Ánh mắt vốn tức giận của Yến Khê Sơn, dần dần trở nên đầy ngẫm nghĩ.

“Ồ? Không lấy phận gì mà với những lời ?”

Phạn Thương khựng , trong đầu hiện khuôn mặt tuyệt thế của Tạ Lan Chi. Hắn bặm trợn, ngạo nghễ : “ bảo vệ trung thành của Tần Xu và đạo lữ của cô . Ai dám chen giữa họ, sẽ đồng ý đầu tiên!”

Thật , một mỹ nhân xinh như Tần Xu, tìm Tạ Lan Chi cái tên yêu nghiệt thì còn tạm chấp nhận. nếu là đàn ông khác, Phạn Thương, một kẻ háo sắc chút ý tưởng bất chính với Tần Xu, trong lòng sẽ cân bằng.

Đáy mắt Yến Khê Sơn tràn đầy ý , nhướng mày Tần Xu đang dở dở . “Em rể một bảo vệ trung thành như ?”

Tần Xu định lắc đầu, la bàn kim long treo cổ, dán da thịt ở n.g.ự.c cô, bỗng nóng lên một chút.

Ánh mắt Tần Xu khẽ động, đáy mắt tràn đầy dịu dàng và ý vui vẻ. Cô gật đầu: “Lan ca .”

Nụ của Tần Xu khiến ba Phạn Thương, Yến Khê Sơn và Tiết Thần ngây . Không vì vẻ nghiêng nước nghiêng thành của cô, mà là vẻ và sự quyến rũ của Tần Xu toát từ tận xương cốt, đến mức thể rời mắt.

Phạn Thương, một tay chơi sành sỏi, là đầu tiên hồn, ho nhẹ một tiếng: “Cái đó... Tần Xu, là Nguyên Anh, cũng phụ lòng mong đợi của Lan ca . Về , thể bảo vệ thật .”

Hắn là ơn và báo đáp. Hắn đoán rằng khi cuốn kết giới truyền tống, hẳn là Tạ Lan Chi tay. Nếu đối phương, linh đan của Tần Xu và sự giúp đỡ hôm nay, thể kết thuận lợi.

Tần Xu tủm tỉm Phạn Thương, trêu: “Vậy tiếp theo, phiền Phạn đạo hữu .”

Phạn Thương khiêm tốn ngây ngô: “Khách khí khách khí, ha ha ha...”

Tiết Thần nụ ngốc nghếch của , cảm thấy mắt sắp mù: “Thôi , trời sắp sáng , chúng nhanh chóng về, đừng để khác phát hiện.”

Khi mấy chuẩn rời , hai tu sĩ Nguyên Anh ma tộc xuất hiện. Một trong đó, hai mắt đỏ ngầu chằm chằm họ: “Thế đạo thật là đổi. Người chính đạo dám đến Ma tộc của chúng để độ kiếp. Đã đến thì đừng hòng nữa.”

Phạn Thương mới kết nên nóng lòng thử sức, đáy mắt cuồn cuộn ánh sáng g·iết c·hóc. “Đến lúc, vặn để thử tay nghề!”

Toàn Yến Khê Sơn tràn ngập chiến ý: “Tiểu sư , cô lùi trốn , và Phạn Thương sẽ giải quyết hai tên lộn xộn !”

Tần Xu và Tiết Thần liếc , lặng lẽ lùi .

Yến Khê Sơn và Phạn Thương kề vai chiến đấu, nhanh chóng giao tranh kịch liệt với hai tu sĩ ma tộc.

Một đạo kiếm quang từ trung c.h.é.m tan mây, thẳng tắp bổ từ đỉnh đầu tên ma tu xuống, m.á.u phun , cảnh tượng vô cùng đẫm máu!

Tiết Thần trợn mắt há hốc mồm, cả ngây dại: “Yến đạo hữu mạnh thế ?”

Một tu sĩ Nguyên Anh ma tộc Yến Khê Sơn bổ một nhát, nhẹ nhàng như chẻ củi.

Đáy mắt Tần Xu cũng tràn ngập kinh ngạc và chấn động. Thực lực của Yến Khê Sơn mạnh hơn nhiều so với cô nghĩ.

Ngược , Phạn Thương bên chiến đấu phần vất vả hơn. Dù cũng mới kết , còn thể linh hoạt điều động linh lực để chiến đấu.

Mỗi chiêu công kích của ma tu đều xảo quyệt và tàn nhẫn, ma khí che trời lấp đất cuốn lấy Phạn Thương.

“Tấn công đan điền ở bụng !”

“Nhược điểm của ma tu ở tim, điều động linh lực công kích từ xa!”

Yến Khê Sơn ôm kiếm, thỉnh thoảng chỉ điểm Phạn Thương vài câu, tình thế nhanh chóng đổi. Phạn Thương cuối cùng cũng c.h.é.m g·iết tên ma tu thành công khi linh lực cạn kiệt.

Hắn kích động đến hai tay run rẩy, đáy mắt còn đọng vẻ hưng phấn, lột xác.

Tần Xu tiến lên, lệnh cho đàn ông cao hơn một cái đầu: “Há miệng!”

Phạn Thương ngoan ngoãn mở miệng, một viên đan dược ném .

Đan dược tan trong miệng, dũng mãnh bụng, lan khắp kinh mạch .

Phạn Thương chấn động: “Tu vi của lùi ?!”

Tần Xu nhàn nhạt : “Áp lực quá rõ ràng, áp chế xuống thì phận của chúng sẽ bại lộ.”

Phạn Thương lúc mới thở phào nhẹ nhõm, nịnh nọt: “Vẫn là Tần đạo hữu tầm xa.”

Tần Xu gì, xoay rời .

Một hàng bốn trở về nơi đóng quân của Phạn Âm Cung. Chưa kịp nghỉ ngơi, tìm đến Tần Xu.

“Cô thế? Tiểu cung chủ tìm cô một canh giờ , nhanh lên, theo !”

 

 

 

 

 

Loading...