Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 614: Chỉ có Tần Xu khi dễ người khác thôi

Cập nhật lúc: 2025-09-24 15:29:25
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ma Vực, Hắc Phong Cốc.

Tần Xu từ nhẫn Tu Di lấy linh tửu ngàn năm và một viên Vạn Niên Linh Dịch Đan, đưa đến mặt Phạn Thương đang giấu vẻ kích động, hưng phấn.

“Dùng linh tửu uống Vạn Niên Linh Dịch Đan sẽ giúp ích cho việc kết tiếp theo của .”

Phạn Thương nhếch môi, nhận lấy linh đan và linh tửu, ha ha ngớt: “Tần Xu, cô đối xử với quá! Nếu đạo lữ, nhất định trâu ngựa cho cô, coi cô như tổ tông để hầu hạ, đợi đấy!”

Hai từ "hầu hạ" Phạn Thương một cách cực kỳ chân thành, ái .

Phạn Thương là do trời xui đất khiến mà truyền tống đến Đông Vực đại lục. Ban đầu còn tưởng rằng sống chật vật ở đây cả trăm năm mới thể trở về Lăng Vân quốc. Không ngờ Tần Xu coi như nhà, chỉ cho linh đan liên tục, mà còn cả linh tửu giá trị ngàn vàng, cùng với Vạn Niên Linh Dịch Đan mà ai cũng cướp đoạt, cô hề nháy mắt mà đưa cho .

Khi Phạn Thương đang ngây ngô, Tiết Thần đá một cái.

“Cậu đấy! Đừng lợi còn khoe mẽ, tranh thủ thời gian mà kết !”

Phạn Thương vui vẻ, so đo việc Tiết Thần đá, dựa vị ngọt dịu thấm ruột gan của linh tửu, uống Vạn Niên Linh Dịch Đan .

Tiết Thần mắt sáng rực chằm chằm , hỏi: “Vạn Niên Linh Dịch Đan vị gì thế? Có tê dại khi chạm vị giác ? Có cảm giác chấn động xông thẳng lên đỉnh đầu ? Có dư vị vô tận ?”

Phạn Thương thể chuyện, linh tửu và linh đan xông thẳng , khiến linh lực trong cơ thể như thủy triều mạnh mẽ điên cuồng cuồn cuộn!

“Lùi !”

Tần Xu kéo tay Tiết Thần, phi lùi mấy chục mét.

Yến Khê Sơn quần áo rách rưới, từ đầu hai phủ một tầng kết giới.

“Hắn sắp kết , các ngươi đừng gần, cẩn thận sấm sét đánh trúng!”

Tần Xu chằm chằm Phạn Thương ở phía xa, quần áo linh lực vỡ nát, nửa trần truồng, trầm giọng hỏi: “Kết mất bao lâu?”

Yến Khê Sơn đáp: “Nhanh thì mấy canh giờ, chậm thì ba ngày ba đêm!”

“A!!!”

Phạn Thương bộc phát một tiếng gầm giận dữ. Cả run rẩy, rõ ràng thấy Kim Đan trong đan điền đang chấn động kịch liệt, đó linh lực nồng đậm chấn đến đầy những vết nứt nhỏ, lan như mạng nhện dày đặc.

Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là dấu hiệu sắp đột phá Nguyên Anh.

“Ầm vang!”

Trong chốc lát, những đám mây đen dày đặc cuốn từ bầu trời đêm đến, như một bàn tay vô hình khổng lồ kéo đến, từng lớp từng lớp bao phủ đỉnh đầu Phạn Thương.

Tần Xu, Tiết Thần, Yến Khê Sơn ba cách xa mấy chục mét, thể cảm nhận thở thần bí khủng bố của lôi kiếp kết , ép đến thở nổi.

Tiết Thần thấy sấm sét màu tím đang lóe lên trời, kinh hô: “Dựa! Lôi kiếp kết khủng khiếp quá! Đây là g·iết !”

Giọng Yến Khê Sơn bình tĩnh: “Hơn ba mươi năm , khi kết , lôi kiếp Nguyên Anh nhỏ hơn nhiều so với động tĩnh mắt. Đây là hậu quả gánh chịu khi kết ở Ma Vực ma khí nồng đậm.”

Tiết Thần nhíu chặt mày, lo lắng hỏi: “Cái đáng sợ quá! Phạn Thương sẽ c·hết chứ?”

Đừng ngày thường và Phạn Thương ồn ào, dù đều là Lăng Vân quốc, ít nhiều cũng chút tình nghĩa.

Tần Xu sắc mặt khẽ biến: “Đến !”

Ầm vang một tiếng.

Đạo lôi kiếp thứ nhất mang theo uy lực hủy diệt đất trời, ầm ầm giáng xuống Phạn Thương. Phạn Thương vẻ mặt kiên nghị, tránh né, cắn răng vận chuyển linh lực để chống cự, mặc cho luồng sáng sấm sét cuồng bạo đánh khắp .

Luồng sáng sấm sét va chạm với linh lực, bộc phát ánh sáng chói mắt.

Một đạo, hai đạo, ba đạo...

Mỗi một đạo lôi kiếp giáng xuống Phạn Thương đều tiêu hao linh lực của . Cơ thể sự va chạm của lôi kiếp cuồng bạo, bắt đầu lung lay sắp đổ.

Biểu cảm của Yến Khê Sơn trở nên ngưng trọng, trầm giọng : “Lôi kiếp qua nửa, thể kiên trì nổi nữa !”

Tiết Thần lo lắng đến nỗi trán đổ mồ hôi, gấp gáp truy hỏi: “Vậy bây giờ?”

Tầm mắt Tần Xu cũng dừng Yến Khê Sơn, đáy mắt xuất hiện ánh sáng nghi vấn.

Yến Khê Sơn nhíu mày : “Tiếp theo chỉ thể dùng pháp khí chống lôi kiếp, hoặc là mấy chục triệu linh thạch thượng phẩm để cung cấp linh lực liên tục cho .”

“...” Tần Xu.

“...” Tiết Thần.

Việc kết của Phạn Thương chỉ là ý định nhất thời, họ chuẩn pháp khí chống lôi kiếp.

Còn về mấy chục triệu linh thạch thượng phẩm, càng thể! Ba họ linh thạch thượng phẩm cũng chỉ mấy chục vạn. Đây là họ dùng linh thạch hạ phẩm mang từ Lăng Vân quốc đến đổi, còn khấu trừ một khoản phí đổi lớn.

Tần Xu và Tiết Thần im lặng, khỏi khiến sắc mặt Yến Khê Sơn khẽ biến, dám tin hỏi: “Trên chuẩn pháp bảo chống lôi kiếp ?”

Tiết Thần sờ sờ chóp mũi, hổ : “Khụ khụ... Không . Trước đây chúng nghĩ đến việc kết nhanh như , cứ tưởng đợi đến bảy tám chục năm nữa cơ.”

Yến Khê Sơn hít một thật sâu, nâng cao giọng : “Gan các cũng lớn thật. Ngay cả sư phụ năm đó lợi hại như , khi độ kiếp cũng sưu tầm nhiều pháp khí, đan dược, linh thạch để chống lôi kiếp, sợ sẽ xảy một chút tai nạn nhỏ, liền sẽ mất mạng lôi kiếp Nguyên Anh.”

Tần Xu thấy hai từ "đan dược", từ nhẫn Tu Di lấy Cực Phẩm Tụ Linh Đan. “Cái ? nhiều, thể linh lực Phạn Thương khôi phục trạng thái đỉnh cao.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-614-chi-co-tan-xu-khi-de-nguoi-khac-thoi.html.]

Yến Khê Sơn chằm chằm bình thuốc mà ngay cả bình cũng thể che giấu sự d.a.o động linh lực nồng đậm, lắc đầu, giọng hòa nhã hơn nhiều: “Không đủ. Lôi kiếp tiếp theo uy lực còn lớn hơn , nếu thể Phạn Thương lấy sức, sẽ c·hết vì kiệt sức lôi kiếp che trời lấp đất.”

“Vậy bây giờ? Không thể c·hết chứ?” Tiết Thần Phạn Thương lôi kiếp c.h.é.m thành đầy máu, giọng lo lắng giấu vẻ tức giận.

Yến Khê Sơn Tần Xu đang cắn môi đỏ, đột nhiên mở lời hỏi: “Nhẫn gian của lấy về ?”

“Lấy về !”

Tần Xu nhận điều gì đó, từ nhẫn Tu Di lấy chiếc nhẫn kiếm tu cổ xưa . Yến Khê Sơn phát hiện đồ vật bên trong ai chạm , ánh mắt kinh ngạc Tần Xu một cái.

Hắn gì, từ trong gian lấy một chiếc ô, một bộ hộ giáp từ tơ tằm trời, cùng mấy viên châu ngọc ẩn chứa sấm sét màu tím.

“Đây là Như Ý Ô, sức phòng ngự; hộ giáp tơ tằm trời thể chống lôi kiếp, năm đó dùng, giờ chỉ thể chịu ba đạo lôi kiếp; còn Thiên Lôi Châu, đây là linh châu thiên địa sinh , thể hấp thu lực lượng sấm sét trong trời đất, sức phòng ngự và công kích mạnh mẽ...”

Yến Khê Sơn tìm thêm vài thứ nữa từ trong gian, tất cả pháp khí thể chống lôi kiếp đều ném lòng Tần Xu.

và Phạn Thương thiết, nhưng trong lúc kết sức công kích của mạnh, căn bản thể đến gần. thấy tín nhiệm cô, cô thể ném đồ vật cho .”

“Được!”

Tần Xu gần như hề do dự, ôm pháp khí trong lòng bay thẳng đến khu vực lôi kiếp.

Phạn Thương đầy máu, thể chịu đựng nổi nữa. Cơ thể búa tạ ngàn cân của lôi kiếp, trở nên be bét m.á.u thịt, m.á.u tươi văng khắp nơi, cảnh tượng đẫm máu.

“Phạn Thương! Nhận lấy pháp khí!”

Phạn Thương hai mắt đỏ ngầu, linh lực quanh bạo động, khi Tần Xu đến gần, ngay lập tức cảm nhận thở của cô.

Hắn lẽ coi tất cả những kẻ đến gần là kẻ tấn công lén, dùng linh lực bạo động để siết c·hết. Phạn Thương như .

Trong lòng tín nhiệm Tần Xu, thậm chí cho rằng cô là duy nhất thể cứu .

“Phạn Thương! Cậu ? Nhận lấy pháp khí! Kiên trì lên!”

Ầm vang một tiếng!

Lại một đạo lôi kiếp giáng xuống Phạn Thương.

“Phụt ——” Hắn đột nhiên há miệng, phun một ngụm m.á.u tươi.

Tần Xu thấy Phạn Thương phản ứng gì, dường như thấy lời , cắn răng rút roi dài vảy rồng ở bên hông, cuốn lấy các pháp khí chống lôi kiếp, ném mặt Phạn Thương.

Cô vận dụng uy áp của Kim Đan kỳ, trầm giọng : “Phạn Thương! Dùng pháp khí chống lôi kiếp, sống sót ngoài cho !”

Phạn Thương lôi kiếp đánh đến mất nửa cái mạng, cuối cùng cũng phản ứng. Đôi mắt đỏ ngầu của nở rộ ánh sáng hy vọng rực rỡ. Hắn lôi kiếp, gật đầu mạnh với Tần Xu.

Trước khi đạo lôi kiếp tiếp theo đến, Phạn Thương dùng đôi tay be bét m.á.u thịt, ăn một bình Tụ Linh Đan, cầm Như Ý Ô chống lên đầu, nỗ lực điều động linh lực trong cơ thể, chuẩn cho tiếp theo dùng thể cứng rắn chống lôi kiếp.

Có pháp khí lôi kiếp do Yến Khê Sơn cung cấp, cùng với Tụ Linh Đan của Tần Xu, việc độ lôi kiếp tiếp theo của Phạn Thương rõ ràng nhẹ nhàng hơn nhiều.

Chỉ là động tĩnh bên quá lớn, bộ Ma Vực đều kinh động. Mấy tu sĩ ma tộc Nguyên Anh lặng lẽ đến vây xem.

Trong Hắc Phong Cốc.

Vô Vi Tử và Tần Bách Hiên đang nướng thịt của một con yêu thú nửa Hóa Thần kỳ.

Vô Vi Tử xé một miếng thịt nướng lớn, uống linh tửu ăn một cách ngon lành. Hắn động tĩnh lôi kiếp cách ngàn dặm, bĩu môi : “Đây là tu sĩ ma tộc nào kết mà động tĩnh lớn thế, sợ cướp, đào Nguyên Anh đan .”

Tu sĩ ma tộc thể nuốt chửng tu vi của , nhiều tu sĩ ma tộc khi độ lôi kiếp xong, sẽ c·hết trong tay những kẻ tấn công lén chiếm lợi.

Tần Bách Hiên thất thần ăn thịt nướng: “Cứ để chúng nó cắn xé lẫn , đỡ đến tìm phiền phức cho chúng .”

Vô Vi Tử thấy sự lo lắng mặt , thở dài: “Biết ngươi vẫn còn nhớ A Xu, con bé đó khôn ngoan lắm, nó chắc chắn thể thích nghi ở Tu Chân giới, sống còn thoải mái hơn chúng .”

Tần Bách Hiên cụp mắt, lo lắng : “Tu Chân giới như thế giới của chúng . Vạn nhất con bé khác ức h·iếp thì ?”

Vô Vi Tử , uống một ngụm linh tửu, tủm tỉm : “Ngươi sống cùng con bé nên , từ nhỏ đến lớn chỉ nó ức h·iếp khác thôi, nếu ai dám ức h·iếp nó, ha ha...”

Câu , Tần Bách Hiên cũng hiểu ý.

Chỉ là, Tần Bách Hiên vẫn lo lắng cho Tần Xu, dù Tu Chân giới chỉ là cá lớn nuốt cá bé. Nơi đây tràn ngập g·iết c·hóc và phản bội, lạnh lùng đến mức tình , để tu luyện và phi thăng thể dùng thủ đoạn.

Vô Vi Tử đột nhiên cảm thán: “May mà A Xu đến Đông Vực đại lục cùng chúng , nếu sống lang bạt ở Hắc Phong Cốc .”

Tần Bách Hiên một cái: “Phụ , đợi chúng tìm thấy U Minh Hoa, chúng tìm A Xu ?”

Vô Vi Tử tay cầm bầu rượu khựng , một lúc lâu gật đầu: “Cũng , cũng nên tìm con bé. Xem nó nửa năm nay ở Tu Chân giới học những gì, tiện thể giúp nó tăng tu vi một chút, để nó sớm ngày cùng chúng phi thăng Tiên giới.”

Tần Bách Hiên dở dở : “Phi thăng Tiên giới nào dễ như . Con đoán A Xu đến giờ còn kết Kim Đan .”

 

 

 

 

Vân Vũ

 

Loading...