Tần Xu đang chuẩn hành động thì cả bỗng chốc cứng đờ. Cô rõ ràng cảm nhận một ánh mắt đầy áp lực đang chằm chằm .
Lông mi Tần Xu run rẩy khẽ vén lên, trong khoảnh khắc bất ngờ, cô đối diện với một đôi mắt đen sâu thẳm, nguy hiểm như hồ nước.
"Lan... A!"
Tần Xu thốt một tiếng thì Tạ Lan Chi bất ngờ tỉnh . Anh với tư thế ác long vồ mồi, dùng tay ấn bả vai gầy yếu của cô, đè cô xuống giường.
"Hít hà—!"
Gáy Tần Xu đập chăn gấm, phát một tiếng kêu đau. Cô nhíu chặt mày, thể tin Tạ Lan Chi, đáy mắt thấm đẫm sự ấm ức ướt át.
Trong ký ức của Tần Xu, cho dù Tạ Lan Chi vội vàng đến mức nào, thậm chí là lúc thể tự chủ nhất, cũng bao giờ cô tổn thương dù chỉ một chút. Ký ức sâu sắc nhất của Tần Xu là một Tạ Lan Chi say rượu, hành hạ cô thảm thiết. đến lúc cuối cùng, vẫn quên dùng tay lót gáy Tần Xu, để đầu cô đập đầu giường.
Lúc , Tần Xu ấm ức đến mức chịu , ánh mắt đầy sự trách móc chằm chằm Tạ Lan Chi. Cô xoa xoa cái gáy chút đau: "Lan ca, thô lỗ quá!"
Hai mắt Tạ Lan Chi đăm đăm Tần Xu, từ xuống , từ trái sang , bỏ sót một sợi tóc nào. Ánh mắt đầy vẻ xâm lược. Cái đó dường như đang rối rắm, nên bắt đầu "cắn" từ thì . Còn lời oán giận và trách móc của Tần Xu, Tạ Lan Chi căn bản thấy.
Tần Xu phát hiện trạng thái của đàn ông đúng, cảm xúc trong đáy mắt lập tức biến mất. Cô giơ tay khẽ vuốt lên khuôn mặt tuấn mỹ với đường nét rõ ràng của Tạ Lan Chi, dịu dàng hỏi: "Lan ca, ?"
Tạ Lan Chi thèm liếc Tần Xu một cái, một tay mân mê vòng eo mềm mại lòng bàn tay. Anh bóp chỗ , sờ chỗ , giống như một đứa trẻ tò mò món đồ chơi mới.
"Ha ha ha... Anh, đừng sờ chỗ đó của em, ngứa quá ha ha ha ha..."
Tần Xu sờ ngứa, đến thở dốc, cả đều lay động. Vẻ sống động của cô hấp dẫn Tạ Lan Chi. Đôi mắt đen sâu thẳm vốn tối càng thêm thâm trầm nguy hiểm.
Yết hầu gợi cảm của Tạ Lan Chi di chuyển, đôi môi mỏng khẽ mở, trông như đang đói và khát. Động tác tay ngừng, vẫn luôn vuốt ve eo Tần Xu, thậm chí cố ý cù chỗ ngứa của cô.
Vân Vũ
Tần Xu ha ha, khuôn mặt quyến rũ động lòng méo mó, đau khổ cầu xin: "Ha ha ha ha ha , thể sờ nữa, ngứa quá ha ha ha ha..."
Tạ Lan Chi chằm chằm khóe mắt Tần Xu, nước mắt đỏ hồng trông vô cùng quyến rũ. Anh nhịn đưa tay vuốt ve, lòng bàn tay dùng sức, khiến khóe mắt hồng hồng trở thành màu đỏ tươi.
Tần Xu dùng sức bắt lấy tay đàn ông, cuối cùng thể chịu đựng sự tra tấn. Cô hai tay nâng lên, dùng sức đẩy đàn ông .
"Anh điên , tỉnh bắt nạt em! Em suýt nữa c·hết !" Tần Xu tức đến run rẩy. Cô cứ mãi, cơ thể chịu đủ sự giày vò đau khổ, tự trải qua thật mùi vị đó thế nào!
Tạ Lan Chi đẩy loạng choạng, nhanh định hình, nhẹ nhàng tiến lên, nữa chế ngự Tần Xu . Cơ mặt căng thẳng, tỏa sự phẫn nộ ẩn nhẫn.
Tần Xu thấy Tạ Lan Chi lời nào, nghiến răng chất vấn: "Anh câm ? Nói chuyện !" Cô đối với Tạ Lan Chi hung dữ như , chỉ là đàn ông trông thật sự bình thường!
Tạ Lan Chi hờ hững liếc Tần Xu một cái. Tần Xu chút dịu dàng nào của ngày xưa trong đáy mắt , chỉ sự lạnh lẽo và khao khát trần trụi, hề che giấu.
"Xoẹt—!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-594-khong-the-hon-nhu-vay-rang-can-nhe-chut.html.]
Là tiếng quần áo xé rách, vang lên trong căn phòng yên tĩnh, đặc biệt chói tai.
Tần Xu ngây , run giọng chất vấn: "Anh đang gì ? Lan ca! Anh tỉnh táo chút !"
Tạ Lan Chi điếc tai ngơ mắt. Xé xong quần áo, làn da mịn màng, sáng lóa thu hút sự chú ý. Anh cúi đầu, gặm, cắn, xem Tần Xu như một khúc xương, tay hề nặng nhẹ.
"Hít hà... Đau! Hôn kiểu gì thế, răng cắn nhẹ chút mà!"
"Không... Anh đừng cắn em! Đồ quỷ! Tạ Lan Chi! Anh điên !!!"
Tần Xu gặm đến đặc biệt bực bội, ngừng đẩy Tạ Lan Chi , còn giật tóc đối phương. Tạ Lan Chi hề sứt mẻ, vững như Thái Sơn kiểm soát chặt Tần Xu.
Lực lượng Tần Xu chống . Cô giống như một con dê đợi thịt. Không thể nhịn nữa, giọng cô nghẹn ngào mà uy h·iếp: "Tạ Lan Chi! Anh mà dậy, em giận đấy!"
Tạ Lan Chi lười để ý đến Tần Xu, đưa thứ ở ngay mắt... ăn!
Ngực Tần Xu tê rần, kiềm hít một . "Tạ Lan Chi! Em thật sự giận !"
Đáp Tần Xu là những cú cắn xé chút lưu tình. Tạ Lan Chi dường như trở thành một loài thú nguyên thủy, chỉ chiếm đoạt. Sự từ chối của Tần Xu đối với mà , chẳng khác gì đổ thêm dầu lửa.
"Gầm—"
Tạ Lan Chi đè Tần Xu đang giãy giụa xuống, trong cổ họng phát một âm thanh bực bội chút quen thuộc.
Tần Xu đang giật tóc đàn ông, đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt kinh ngạc chấn động chằm chằm Tạ Lan Chi. Giọng cô kinh hãi hỏi: "Anh... đang học ai gầm ?"
Tạ Lan Chi chuyện, đầu dịch lên , môi dừng ở hõm cổ Tần Xu, một chút một chút... liếm. Giống như đang thưởng thức một món ăn ngon, lộ vẻ mặt hưởng thụ.
Tần Xu chỉ cảm thấy da gà nổi lên, từng khớp xương đều lạnh lẽo.
Đây Lan ca của cô! Tạ Lan Chi sẽ bao giờ trở nên như thế !
Tần Xu phát hiện tình thế , xoay bò về phía đầu giường, chuẩn "lòng bàn chân bôi dầu," chuồn mất!
Mắt cá chân nhỏ nhắn, thon thả một bàn tay đầy sức mạnh giữ ...