Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 584: A Xu, Vợ Của Ta
Cập nhật lúc: 2025-09-23 16:55:15
Lượt xem: 69
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong rừng rậm.
Tần Xu và Tiết Thần theo dấu tên Kim Đan đang chạy trốn, cuối cùng cũng đuổi kịp. Gã đàn ông một tay cầm mệnh bàn, một tay cầm tấm gương quái dị, ánh mắt hằn học chằm chằm Tần Xu và Tiết Thần.
"Các ngươi đây là đuổi cùng g·iết tận ? Sẽ sợ Thanh Vân Tông của san bằng Lăng Vân Quốc của các ngươi?"
Tiết Thần thấy gã gào thét, nhe răng đào đào lỗ tai: "Ngươi gì cơ? San bằng Lăng Vân Quốc á? Nằm mơ !"
"Đông Vực đại lục cách nơi vạn dặm, các ngươi lấy gì để san bằng!"
Gã đàn ông nghiến răng nghiến lợi : "Thanh Vân Tông của ở Đông Vực đại lục mấy chục vạn tử, bắt một Lăng Vân Quốc nho nhỏ như đùa !"
Tiết Thần như hoa nở, mỉa mai : "Ngươi tưởng kiến thức nông cạn hả? Đông Vực đại lục và Lăng Vân Quốc cách Vô Tận Hải, vượt qua Vô Tận Hải trải qua hiểm nguy, cho dù là Hóa Thần lão tổ cũng cân nhắc vài phần. Tu sĩ Đông Vực đại lục dù lợi hại thế nào, Hóa Thần Đại Thừa kỳ lão tổ cũng chỉ đếm đầu ngón tay, chẳng lẽ bọn họ đều ở trong Thanh Vân Tông của các ngươi?"
Đối mặt với sự mỉa mai của Tiết Thần, gã đàn ông giận kìm , kích hoạt pháp khí gương trong tay.
"Nói nhiều vô ích! Hôm nay sẽ các sư c·hết báo thù!"
Tiết Thần thẳng tấm Càn Khôn Kính mắt, kéo cánh tay Tần Xu chạy trốn chật vật: "Tần đạo hữu, Càn Khôn Kính là một trong những pháp bảo của Thanh Vân Tông, ngàn vạn đừng thẳng chính trong gương, nếu ba hồn bảy vía đều sẽ hút !"
Tần Xu vốn xem một tấm gương gì, nó nguy hiểm như thế, sắc mặt trở nên nghiêm túc hơn nhiều.
Gã đàn ông đang dùng Càn Khôn Kính lạnh: "Ngươi cũng nhiều đấy."
Tiết Thần nắm lấy cánh tay Tần Xu ngừng né tránh, đáp trả: "Càn Khôn Kính vốn là pháp khí của Thanh Vân Tông chúng , năm đó phản đồ tông môn đánh cắp. Hôm nay sẽ thu hồi pháp khí , xem ngươi còn càn thế nào!"
Tiết Thần ném Tần Xu lên một cái cây, xoay đối mặt với Càn Khôn Kính. Hắn dùng kiếm rạch qua lòng bàn tay, miệng lẩm bẩm.
Càn Khôn Kính đang phóng công kích bằng quang đao, trong khoảnh khắc dừng giữa hư .
"Chuyện thể nào!" Gã đàn ông kinh hãi thất sắc, mặt mồ hôi rơi như mưa.
Tiết Thần thúc giục, miệng v·ết t·h·ương ở lòng bàn tay nứt , m.á.u tươi hóa thành một sợi tơ huyết, bao trọn lấy Càn Khôn Kính. Hắn hét lớn: "Kính đến!"
Càn Khôn Kính rút vẻ hung hãn, ngoan ngoãn bay tay Tiết Thần.
Khóe mắt gã đàn ông nứt , xông lên gầm gừ: "Ngươi gì? Giao pháp khí tông môn của !"
Tiết Thần mặt đầy vẻ hân hoan, ngờ dùng phương pháp phụ dạy thực sự thể thu hồi pháp khí. Hắn thưởng thức chiếc gương trong tay, hì hì: "Càn Khôn Kính vốn dĩ là pháp khí của Thanh Vân Tông chúng , năm đó lão tổ của các ngươi đánh cắp, lão già hổ còn ở bên ngoài lập một Thanh Vân Tông mới, thật đúng là thẹn. Càn Khôn Kính bây giờ coi như là vật về với chủ cũ."
"Ngươi bậy!" Gã đàn ông tức giận, xông lên cướp đoạt Càn Khôn Kính.
Tiết Thần trở tay nghênh chiến, hai giao tranh kịch liệt, đánh đến long trời lở đất.
Tần Xu cây cổ thụ xem kịch, một đạo công kích linh lực mạnh mẽ ập tới. Cô bĩu môi, thể nhẹ nhàng uyển chuyển rơi xuống, mũi chân chạm đất, đổi vị trí tiếp tục xem kịch.
Hai Kim Đan dùng hết lực đánh , cảnh tượng vô cùng kích thích. Tần Xu họ trong nháy mắt qua trăm chiêu, mà vẫn phân thắng bại.
Tần Xu xem một lúc thì mệt, che miệng ngáp một cái, nhịn lên tiếng nhắc nhở: "Tiết Thần, ngươi nhanh lên, chúng còn tìm linh thảo nữa!"
Tiết Thần đang đắm chìm trong trận đấu, phấn khích : "Được!"
Tiếp đó, dùng hết lực chiến đấu, một chưởng đánh gã đàn ông ngã xuống đất.
"Phụt—!"
Gã đàn ông chật vật ngã xuống đất, che lấy lồng n.g.ự.c đánh trúng. Hắn lau một vệt m.á.u ở khóe miệng, vẻ mặt âm ngoan : "Nếu các ngươi tha cho , cùng c·hết !"
"Không !" Tiết Thần phát hiện gã đàn ông điên cuồng, đầu : "Tần Xu, chạy mau!"
Hắn chạy gào thét: "Hắn tự bạo! Chạy mau!"
Tần Xu cảm nhận sự ngột ngạt trong khí, vẻ mặt lười biếng trở nên ngưng trọng. Đây là uy lực của Kim Đan tự bạo ? Tần Xu xoay định chạy trốn, nhưng cuối cùng chậm một bước.
"Oanh!"
Một tiếng nổ lớn gầm rú vang lên. Tần Xu liều mạng thoát , cảm nhận sóng nhiệt ập đến lưng, còn sự chấn động đáng sợ xé rách cơ thể và linh hồn cô. Cô thầm hận phản ứng chậm, chân c·hết cũng chạy nhanh nổi.
Ngay khi sóng nhiệt ngày càng đến gần, Tần Xu ôm một vòng tay lạnh băng.
Đôi mắt Tần Xu kinh ngạc mở lớn, cô ngửi thấy thở quanh khiến cô rơi lệ, là thở quen thuộc đến tận xương tủy. Là thở khiến cô an tâm.
Ẩn chứa sự lạnh lẽo độc nhất của một .
Vẻ mặt Tần Xu cứng đờ, mặt đầy thể tin , cơ thể khống chế mà run rẩy.
"Tần đạo hữu, cô chứ?!" Tiết Thần , giọng nôn nóng hỏi.
Tần Xu phía ôm chậm rãi rơi xuống đất, tay cô nắm chặt cánh tay đàn ông đang ôm ngang eo , vì dùng sức quá mức, mu bàn tay còn chút huyết sắc.
Tần Xu thấy Tiết Thần hỏi, run giọng hỏi: "Lan ca, là ?"
Đáp Tần Xu là thở dồn dập của phía . Người đó ghé sát đỉnh đầu Tần Xu hít ngửi, ánh mắt dừng ở chiếc cổ thon dài duyên dáng của cô, đôi môi lạnh lẽo từ từ áp lên.
"Tê—" Lạnh quá! Tần Xu lạnh đến run rẩy cả .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-584-a-xu-vo-cua-ta.html.]
Lúc Tiết Thần mới chú ý tới, Tần Xu một đàn ông bao phủ bởi áo đen ôm một cách mật. Hắn rõ mặt đàn ông, nhưng trực giác mách bảo đối phương nguy hiểm.
Tiết Thần vung thanh kiếm trong tay chỉ thẳng đàn ông áo đen, giọng khó chịu chất vấn: "Ngươi là ai? Buông Tần đạo hữu !"
Gã đàn ông áo đen ngẩng đầu, lộ một đôi mắt vàng kim lấp lánh, tràn đầy sát ý lạnh băng vô tình. Hắn từ xuống Tiết Thần, ánh mắt nhanh chóng trở nên khinh miệt, như thể xem là kiến, cúi đầu tiếp tục chằm chằm Tần Xu trong lòng.
Tiết Thần ánh mắt khinh miệt của gã đàn ông kích thích, nghiến răng giận : "Ánh mắt đó của ngươi là gì, cũng là Kim Đan lão tổ!"
Ánh mắt lạnh đến tận xương của Tần Xu về phía Tiết Thần: "Ngươi im miệng!"
Tiết Thần chớp chớp mắt, nhận Tần Xu và đàn ông áo đen chắc hẳn là quen . Hắn vẻ mặt lúng túng thu hồi kiếm, nhặt nhẫn gian và mệnh bàn do tên Kim Đan tự bạo để , xoay kiểm tra ba tên hộ vệ.
Bàn tay khớp xương rõ ràng của đàn ông áo đen vén một lọn tóc tràn ngập mùi hương thanh khiết của Tần Xu lên, đưa đến chóp mũi khẽ ngửi.
Giọng mang theo sự khàn khàn vì lâu mở miệng, chứa đầy sự nhớ nhung: "A Xu—"
Nước mắt trong mắt Tần Xu, trong nháy mắt tuôn trào. Cô xoay nhào vòng tay lạnh băng, chút sinh khí nào của đàn ông.
"Lan ca! Cuối cùng cũng tỉnh ! Em còn tưởng thất bại!"
Tần Xu hai tay dùng sức nắm lấy áo đen của đàn ông, đến sụt sùi, như thể hết tủi trong thời gian qua.
Tạ Lan Chi cử động cứng đờ nghiêng đầu, ánh mắt dịu dàng khó hiểu chằm chằm đỉnh đầu Tần Xu.
Qua một lúc lâu, chút tự nhiên khẽ vuốt tóc Tần Xu. Giọng Tạ Lan Chi chậm, trấn an một cách nhiều tình cảm: "Không —"
Tần Xu nhận sự khác thường của đàn ông, tham lam luyến tiếc tận hưởng vòng tay quen thuộc. Cô lâu Tạ Lan Chi chuyện, vô tình liếc thấy một sợi tóc trắng chói mắt lộ ngoài cổ áo đen.
Ánh mắt Tần Xu khẽ run, dùng sức kéo cổ áo đen của Tạ Lan Chi .
Tạ Lan Chi mái tóc bạc trắng như tuyết, rối tung vai, lấp lánh ánh sáng chói mắt, toát vẻ lắng đọng của năm tháng. Tần Xu hai tay run rẩy, đôi môi run rẩy hỏi: "Vì như ?" Rõ ràng khi cô rời khỏi Giới Tử Tu Di, Tạ Lan Chi vẫn còn mái tóc ngắn màu đen quá dài.
Tạ Lan Chi rũ mắt, khuôn mặt ướt đẫm nước mắt của Tần Xu, dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve đuôi mắt ửng đỏ của cô.
"A Xu, —"
Động tác tay dịu dàng, nhưng giọng an ủi nhiều tình cảm.
Tần Xu đột nhiên ngẩng đầu, chằm chằm khuôn mặt lạnh lùng tuấn mỹ của Tạ Lan Chi, cùng với sự tàn nhẫn và lạnh lẽo trong đôi mắt vàng kim sâu thẳm. Lúc cô mới phát hiện sự khác thường của đàn ông. Cô cau mày, hỏi: "Anh em là ai ?"
Sắc mặt Tạ Lan Chi lạnh nhạt như sương, chút do dự gật đầu: "A Xu, vợ của ."
Tần Xu nhẹ nhàng thở , nhưng khi đối diện với đôi mắt vàng kim ngạo mạn, lộ vẻ bá đạo của Tạ Lan Chi, giọng cô trở nên run run hỏi: "Anh còn nhớ những chuyện đây của chúng ?"
Lần Tạ Lan Chi dừng , trong đầu hiện lên nhiều hình ảnh hỗn loạn, đó là ký ức sinh hoạt hằng ngày của hai . Trong đó, hình ảnh xuất hiện nhiều nhất là ôm Tần Xu mặc quần áo, giường, sô pha, cửa sổ, trong xe, bàn việc, và nhiều nơi khác, đang những chuyện chỉ khi giao phối.
Đôi mắt vàng kim của Tạ Lan Chi sâu thêm vài phần, đáy mắt bộc phát ánh sáng dục vọng hề che giấu. Hắn khẽ cử động yết hầu gợi cảm, bỗng nhiên cảm thấy chút khát, ánh mắt chằm chằm Tần Xu như thể nuốt chửng cô.
Đã là vợ chồng cũ , Tần Xu liếc mắt một cái liền nhận Tạ Lan Chi đang động tình. Hai ôm thật chặt, cô cũng thể cảm nhận rõ ràng sự đổi đột ngột của cơ thể Tạ Lan Chi.
Cô kịp bận tâm đến sự ngượng ngùng, đôi mắt xinh thẳng Tạ Lan Chi, hỏi nữa: "Anh còn nhớ chuyện đây của chúng ?"
Tạ Lan Chi chằm chằm đôi môi Tần Xu đang đóng mở, nuốt hai ngụm nước bọt, từ từ gật đầu, giọng khàn đặc thành tiếng: "Nhớ."
Đây là vợ của .
Là đối tượng thể giao phối.
Tạ Lan Chi ôm lấy eo Tần Xu, kéo cô sát , truyền tải sự khao khát của cơ thể .
Tay Tần Xu dừng n.g.ự.c Tạ Lan Chi, để đẩy , mà là để cảm nhận nhịp đập trái tim của đàn ông.
Không !
Tạ Lan Chi tim đập!
Đáy mắt Tần Xu hiện lên một chút hoảng loạn, cô hiểu Ngọc Linh Hoàn tác dụng, cơ thể Tạ Lan Chi quả thực khôi phục sinh khí, nhưng còn tỉnh .
Tạ Lan Chi chằm chằm bàn tay nhỏ bé của Tần Xu đặt n.g.ự.c , ánh mắt càng thêm sâu thẳm. Hắn thẳng thừng: "Muốn, giao phối với cô."
Cầu hoan một cách thuần túy, táo bạo và trắng trợn!
"!!!" Tần Xu thể tin chằm chằm Tạ Lan Chi: "Anh gì cơ?"
Cô phát hiện Tạ Lan Chi dù mái tóc bạc trắng đến lấp lánh, vẫn thể che giấu vẻ ngoài tự phụ tuấn mỹ của . Chỉ là mang một vẻ mặt cấm dục biểu cảm, mà chuyện nam nữ một cách trắng trợn, khiến sinh cảm giác khó chịu.
Vân Vũ
Giọng Tạ Lan Chi khôi phục vẻ trầm thấp thường ngày, từng chữ một lặp : "Muốn, giao, phối, với, cô."