Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 583: Nụ Hôn Đến Từ Tạ Lan Chi

Cập nhật lúc: 2025-09-23 16:55:14
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Xu chút khách khí lấy Lửa Cháy Thảo từ tay Tiết Thần: "Chỗ nên ở lâu, chúng rút lui!"

Tiết Thần gật đầu, gọi ba tên hộ vệ đang chiến đấu với khác. Năm lặng lẽ rời .

Họ , vài nam nữ tay cầm la bàn đến Linh Dược Cốc. Một nam tử tức giận : "Lại để họ chạy thoát!"

Người bên cạnh nghiến răng: "Chúng tiếp tục đuổi theo, nhất định báo thù cho Hồng sư thúc!" Họ theo chỉ dẫn của la bàn, một nữa đuổi theo hướng Tần Xu và những khác .

Vân Vũ

Tần Xu và Tiết Thần chạy đến một khu rừng rậm. Tần Xu lấy hết Lửa Cháy Thảo hái , phát hiện thu hoạch ít, đến 22 cây.

Tiết Thần trợn tròn mắt: "Tần đạo hữu, cô thật là lợi hại, mà cướp mười hai cây Lửa Cháy Thảo!"

Tần Xu nhàn nhạt : "May mắn mà thôi."

Cô thu Lửa Cháy Thảo , thầm nghĩ, Tạ Lan Chi tỉnh sớm hơn , thì xem linh thảo thu trong mấy tháng .

Tần Xu quyết định Giới Tử Tu Di nghiên cứu luyện đan, với Tiết Thần: "Ta chút việc một lát, các ngươi cứ bận việc của , chúng sẽ tập hợp ở đây."

"Đã ." Tiết Thần đối với việc Tần Xu thỉnh thoảng biến mất quen .

Tần Xu xoay sâu rừng rậm, Giới Tử Tu Di. Giới Tử Tu Di theo tu vi của Tần Xu tăng lên đổi nhiều, chỉ hoa cỏ cây cối, mà còn một con suối nhỏ và một ngôi nhà gỗ đơn sơ.

Tần Xu đẩy cửa phòng, thấy Tạ Lan Chi đang giường.

"Lan ca, hôm nay em quyết định bắt đầu luyện đan, ông nội , chỉ cần đánh thức cơ năng cơ thể của , chúng thể song tu."

Tần Xu nắm tay Tạ Lan Chi, mặt ửng đỏ, giọng dần yếu ớt. Cô dùng lòng bàn tay mềm mại khẽ vuốt hàng mi sâu thẳm của Tạ Lan Chi.

"Anh mau tỉnh , bên cạnh, em thấy cô đơn lắm."

Người đàn ông giường vẫn bất động, bất kỳ phản ứng nào. Tần Xu hôn nhẹ lên đôi môi mỏng của Tạ Lan Chi.

"Lan ca, em thật sự nhớ, nhớ ."

Có lẽ vì quá nhớ nhung, Tần Xu vội luyện đan, xuống bên cạnh Tạ Lan Chi. Cô kéo tay Tạ Lan Chi gác ngang eo , giả vờ đàn ông ôm. Tần Xu hít sâu vài mùi hương quen thuộc xộc mũi, đôi mắt nhịn mà đỏ hoe.

Cô thật sự quá nhớ Tạ Lan Chi, nhớ ban ngày đối xử với cô dịu dàng, ban đêm giường cường thế bá đạo.

Tần Xu khẽ vuốt n.g.ự.c Tạ Lan Chi, vùi mặt hõm vai , hít hít mũi thật mạnh. Mặc cho Tạ Lan Chi lúc lạnh băng như một côn thi, Tần Xu vẫn rúc lòng n.g.ự.c đàn ông, mong chờ đột nhiên tỉnh , ôm cô lòng.

"Lan ca... Lan ca..."

Một lúc lâu , tiếng nức nở của Tần Xu vang lên. "Em, em thật sự... thật sự nhớ ..."

Tần Xu thấy, phía một đạo kim quang hình đang phủ xuống. Kim quang ôm chặt lấy Tần Xu, như thể ép cô trong cơ thể .

Tần Xu mãi vô tình ngủ , hai tay vẫn ôm chặt cơ thể lạnh băng của Tạ Lan Chi.

Căn phòng chìm sự tĩnh lặng như c·hết. Đạo kim quang phủ lưng Tần Xu cũng biến mất.

Giây tiếp theo, kim long từ la bàn hiện , đôi mắt vàng óng ánh hung tính, nhưng khi thấy Tần Xu thì trở nên ôn nhu và cưng chiều. Nó khẽ ngẩng đầu lên, từ từ đến gần Tần Xu, tham lam hít lấy mùi hương thanh khiết từ cơ thể cô. Kim long thu nhỏ hình chiếm trọn căn phòng , trườn lên giường, dùng đuôi rồng quấn lấy Tần Xu, đầu tựa đỉnh đầu cô, đáy mắt hiện lên một chút lười biếng và thỏa mãn.

Tần Xu gì, hàng lông mày cau chặt cũng dãn ít.

Khi Tần Xu mở mắt nữa, khuôn mặt tuấn mỹ của Tạ Lan Chi lọt tầm mắt. Cô hôn lên mặt , giọng khàn khàn luyến tiếc : "Lan ca, em mơ thấy , mơ thấy luôn ở bên em, ôm em dỗ em ngủ."

Sự thỏa mãn trong giấc mơ khiến Tần Xu tràn đầy sức lực. Cô dậy ngoài, bắt đầu sắp xếp linh thảo thu trong bí cảnh. Tần Xu cho Lửa Cháy Thảo và các linh thảo khác lò luyện đan, dùng hỏa hệ thuật pháp mà lão tổ tông truyền thụ để luyện.

Mấy tháng , cô luyện nhiều loại đan dược lộn xộn, còn luyện vượt cấp Bồi Nguyên Đan và Tụ Linh Đan, vì luyện chế Ngọc Linh Hoàn để đánh thức cơ năng cơ thể Tạ Lan Chi vẫn nhẹ nhàng.

Ngọc Linh Hoàn, thể giúp cơ thể của c·hết duy trì sinh khí của sống. Dù thể thực sự c·hết sống , nhưng nó thể khiến đó như tồn tại, đánh thức tất cả cơ năng cơ thể, giống như một xác sống.

Nửa giờ , Tần Xu thu hoạch sáu viên Ngọc Linh Hoàn sáng lấp lánh. Tần Xu hai tay nâng đan dược, xúc động đến mức hô hấp cũng run rẩy. Cô nóng lòng cho Tạ Lan Chi uống một viên, bên mép giường lặng lẽ chờ đợi.

Một giờ trôi qua. Cơ thể Tạ Lan Chi vẫn lạnh lẽo, bất kỳ biến đổi nào. Hai giờ trôi qua, cơ thể Tạ Lan Chi vẫn bất kỳ phản hồi nào. Tần Xu cho Tạ Lan Chi uống thêm hai viên linh đan, mắt chớp chằm chằm đàn ông. Cô đợi lâu, cơ thể Tạ Lan Chi vẫn lạnh băng.

Lúc , Tần Xu cho rằng việc luyện chế Ngọc Linh Hoàn thất bại, bèn cho Tạ Lan Chi uống hết ba viên linh đan còn . Tần Xu trông Tạ Lan Chi suốt một ngày một đêm, nhưng vẫn đợi kết quả mong . Cô dậy rời , tiếp tục luyện chế Ngọc Linh Hoàn. Lần cô luyện thêm hai lò, tổng cộng thu mười lăm viên linh đan. Tần Xu cho Tạ Lan Chi uống năm viên trong đó, trực tiếp rời khỏi Giới Tử Tu Di.

Khu rừng rậm.

Tiết Thần và ba tên hộ vệ đang chật vật chạy trốn. Năm tên nam nữ đuổi phía , mặt đầy phẫn nộ: "Tên nhóc! Đứng !"

Tiết Thần hô to: "Đứng thì còn mạng ? Ta là các ngươi tìm nhầm , quen Hồng sư thúc mà các ngươi nhắc đến!"

Người phía cắn răng : "Mệnh bàn đưa chúng đến tìm ngươi, dù ngươi g·iết Hồng sư thúc, thì cũng là ngươi quen !"

Tiết Thần đang chạy trốn chật vật trợn trắng mắt, thầm nghĩ, thật sự là quen , đó là ân nhân cứu mạng của , thể cho các ngươi !

Tần Xu xuất hiện, liền thấy cảnh Tiết Thần vài truy đuổi. Sự xuất hiện của cô giải thoát cho Tiết Thần.

Một nam tử la bàn sáng lấp lánh, gầm lên: "Kẻ g·iết Hồng sư thúc xuất hiện !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-583-nu-hon-den-tu-ta-lan-chi.html.]

Bốn còn đều dừng , họ còn chú ý đến Tiết Thần nữa, mà vây quanh la bàn để nghiên cứu. Rất nhanh, họ theo chỉ dẫn của la bàn, thấy Tần Xu khí chất yếu đuối, tu vi chỉ Trúc Cơ.

"Người yếu quá, thật sự là cô g·iết Hồng sư thúc ?"

"Có nhầm ? Hồng sư thúc là tu vi Kim Đan kỳ mà!"

Dưới ánh mắt nghi ngờ của năm , Tần Xu hề né tránh, con ngươi lạnh lùng chút độ ấm đánh giá họ. Vì Ngọc Linh Hoàn tác dụng, Tần Xu đang dồn nén một bụng hỏa chỗ trút.

Người đàn ông cầm la bàn, giọng chắc chắn: "Mệnh bàn biểu thị chính là cô g·iết sư thúc, g·iết cô để báo thù cho Hồng sư thúc!"

Hắn dẫn đầu bay về phía Tần Xu, còn ném một tấm gương kỳ lạ.

Tiết Thần thấy, lạnh giọng quát: "Tần Xu, mau chạy !"

Tần Xu nhận thấy nguy hiểm, trong nháy mắt biến mất tại chỗ. Cô lưng bốn tên tử Thanh Vân Tông tay, kim châm trong tay ném thẳng gáy họ.

Người đàn ông tấn công Tần Xu thấy, hô lớn: "Cô lưng các ngươi!"

Kim châm Tần Xu ném thất bại, về tay cô. "Chậc, thật đáng tiếc." Suýt nữa, cô thể giải quyết bốn kẻ phiền phức.

Năm tên tử Thanh Vân Tông ở Đông Vực đại lục đối diện Tần Xu.

"Ngươi vì g·iết Hồng sư thúc? Ngươi chúng đến từ Đông Vực đại lục, cái Lăng Vân Quốc nho nhỏ của các ngươi thể đắc tội!"

Môi đỏ của Tần Xu cong lên một độ cong tà khí, nhẹ nhàng : "Muốn g·iết thì g·iết, mặc kệ các ngươi là ai!"

Năm đối diện tức giận đến suýt hộc máu: "Thật cuồng vọng! Vậy để ngươi chúng lợi hại thế nào!"

"Oanh!"

"Phanh!"

Năm cùng Tần Xu đánh túi bụi. Tiết Thần thấy họ cùng tấn công Tần Xu, phi đến chi viện.

Năm tử Thanh Vân Tông ở Đông Vực đại lục, hai là tu sĩ Kim Đan, ba còn đều là tu vi Trúc Cơ đỉnh, Tần Xu căn bản đối thủ. Có Tiết Thần và ba tên hộ vệ gia nhập cuộc chiến, Tần Xu mới cơ hội thở dốc.

Tần Xu lấy Hóa Thi Phấn dùng để đ·ánh l·én Hồng Trĩ Tông , rắc lên gã đàn ông đang giao chiến với cô.

"Phụt! Phì phì!!"

Gã đàn ông buộc dừng tấn công, truyền đến một trận đau nhói tận xương: "Ngươi ?"

Tần Xu chậm rãi : "Sư thúc của ngươi là một kẻ bẩn thỉu, dùng thứ để g·iết , ngươi nếu tình nghĩa với như , xuống đó tìm bầu bạn !"

Giây tiếp theo, Tần Xu vung kiếm c.h.é.m tới. Đầu gã đàn ông rơi xuống đất, m.á.u tươi phun trào.

Cảnh tượng đầy sức trấn nh·iếp, tất cả đang giao chiến kịch liệt đều dừng . Tần Xu lạnh lùng liếc xéo Tiết Thần, trầm giọng lệnh: "G·iết bọn chúng, tha một ai!"

Tiết Thần dẹp sự kinh hãi trong mắt, rút kiếm c.h.é.m về phía bốn còn . Kiếm của vô cùng hung tàn và sắc bén, liên tục tấn công, nhanh giải quyết hai tên tu sĩ Trúc Cơ. Còn một tên Trúc Cơ và một tu sĩ Kim Đan, Tiết Thần dùng hết lực để c.h.é.m g·iết, nhưng tu sĩ Kim Đan quá xảo quyệt, để chạy thoát.

Trước khi , còn buông lời hung ác: "Ta nhớ kỹ các ngươi! Thanh Vân Tông ở Đông Vực đại lục sẽ bao giờ tha cho các ngươi!"

Tần Xu tay ngăn cản, nhưng đối phương quá xảo quyệt, linh lực hộ tránh đòn tấn công bằng Hóa Thi Phấn.

Tiết Thần tức giận mắng: "Mẹ nó! Để chạy thoát !"

Tần Xu hỏi: "Sẽ phiền toái ?"

Tiết Thần gật đầu: "Tên họ Hồng tử của Hóa Thần lão tổ, còn mấy sợ c·hết đuổi g·iết chúng , lẽ tên họ Hồng tông môn coi trọng. Cách nhất là giải quyết kẻ chạy thoát, nếu sẽ là phiền toái lớn cho chúng ."

Giọng Tần Xu bình tĩnh: "Vậy g·iết." Trừ cỏ tận gốc, gió xuân thổi sinh, tên Kim Đan chạy thoát c·hết!

Tiết Thần và Tần Xu liếc , cực kỳ ăn ý mà đuổi theo.

Cùng lúc đó, trong Giới Tử Tu Di.

Tạ Lan Chi, khi dùng mười một viên Ngọc Linh Hoàn, mí mắt nhanh chóng rung động. Ngón tay thon dài của gác giường, từ lúc bắt đầu run rẩy, bỗng nhiên nắm chặt thành quyền.

"Rống—!"

Một tiếng rồng ngâm mang vẻ hưng phấn vang lên. Nằm giường Tạ Lan Chi, hề báo mà mở đôi mắt vàng kim lấp lánh, tràn ngập sát khí lạnh băng vô tình.

 

 

 

 

 

Loading...