Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 575: Ngón tay của Tạ Lan Chi động đậy

Cập nhật lúc: 2025-09-23 16:55:06
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tu sĩ Kim Đan?

Ánh mắt Tần Xu khẽ lóe, mặt chút biểu cảm:

“Ta tu vi thế nào, cũng là lý do để ngươi g.i.ế.c !”

Bàn tay buông thõng bên cô, đang ngưng tụ một luồng linh lực d.a.o động.

Thấy , sắc mặt Tạ Thần cứng đờ, vội vàng quát những thị tòng đang chĩa kiếm Tần Xu:

“Tất cả lui xuống!”

Hắn lảo đảo bước lên, chắp tay xin :

“Xin , cứ tưởng tiền bối là do kẻ thù phái tới dò xét, vì tiền bối tật bệnh trong , nên mới lầm tưởng đó là đòn giáng thêm từ kẻ thù. Giờ mới là hiểu lầm của , mong tiền bối đại lượng tha thứ cho sự ngu của .”

Hắn mặc kệ bản trọng thương, nôn m.á.u khom cúi thấp hết mức.

Sát khí quanh Tần Xu chẳng những tan , mà còn lạnh lẽo chằm chằm Tạ Thần.

Môi đỏ khẽ hé, cô châm chọc:

“Đồ ngu!”

Bị mắng, mặt Tạ Thần thoáng ngượng ngùng, hình run lên, dám nửa lời cãi .

Linh lực trong tay Tần Xu tan biến trong nháy mắt, ánh mắt khinh thường liếc qua Tạ Thần – sắc mặt trắng bệch, hốc mắt trũng sâu, dáng vẻ như kẻ trụy lạc quá độ, mặt đầy khí sắc hư nhược.

vòng quanh quan sát một lượt, giọng lạnh lẽo:

“Ngươi hẳn trúng một loại dược, mỗi ngày đều cùng song tu mới thể phát tiết hỏa khí tích tụ trong cơ thể. Nếu cưỡng ép nhẫn nhịn, chờ đợi ngươi sẽ là thể nổ tung mà chết.”

Đôi mắt cụp xuống của Tạ Thần lóe lên hận ý tận xương.

Hắn bình tĩnh :

“Không sai. Kẻ thù của hạ độc, cải biến thể chất . Không những biến thành lò luyện, mà còn bắt buộc ngừng… giao hợp. Một khi khống chế , tu vi sẽ rút cạn. Giờ chỉ thể dùng tu vi để đè nén dục vọng trong cơ thể. Ngắn thì ba ngày, dài thì bảy ngày mới cùng thê một . Đêm qua bệnh đột phát, chỉ kiềm chế năm ngày, thể tiếp tục áp chế dục hỏa trong .”

Đôi mắt của Tần Xu chớp khẽ, chút bội phục Tạ Thần.

Lúc chẳng khác nào dược xuân sống.

Người bình thường sớm mất hết lý trí, tiện tay bắt một kẻ, bất kể nam nữ, là lập tức đè xuống.

Trong tình trạng gào thét khát cầu, dục vọng gần như bùng nổ, mà Tạ Thần phát tiết đêm qua – thật sự khó tin.

Tần Xu đối với thể chất của phần hiếu kỳ, nhưng hứng nghiên cứu. Cô chỉ chiếc bình thuốc bàn:

“Đây là dược tự luyện, chỉ thể cường kiện thể, bổ thận trị thương, mà còn giúp ngươi tiết chế hơn trong chuyện phòng sự.”

Tuy chỉ chữa phần ngọn chứ trị tận gốc, nhưng ít cũng kéo dài chút thời gian khi cơ thể rút cạn.

Nói xong, cô lấy từ tay áo một bình sứ trắng:

“Tìm bờ gần nhất thả xuống, coi như đây là lễ tạ.”

Tần Xu xưa nay ân oán phân minh, ơn thì báo, thù thì trả. Biết chỉ là hiểu lầm, sát ý với Tạ Thần cũng tan .

Nếu nhờ thuyền của , cô còn chẳng trôi dạt giữa biển bao lâu.

Thấy bình thuốc giống hệt bàn, Tạ Thần mừng rỡ, chỉ cung kính nhận lấy bằng cả hai tay:

“Đa tạ tiền bối ban thuốc, cảm kích vô cùng.”

Ánh mắt cảnh giác trong đáy mắt , Tần Xu khẩy trong lòng.

Cảm kích?

Ánh mắt lộ rõ sự đề phòng.

Người rõ ràng cảnh giác quá sâu, thậm chí chẳng thèm để tâm đến dược của cô.

Cô nhớ lời dặn của ông nội và Tần Bách Hiên, liền hiểu đây mới là quy tắc sinh tồn trong tu chân giới.

Tạ Thần lau vệt m.á.u nơi khóe môi, len lén liếc cô, thầm nghĩ: mau chóng tiễn vị sát thần !

Vừa tiếng thú gầm cùng tu vi bộc phát Tần Xu, rõ ràng cao hơn cả phụ – một tu sĩ Kim Đan.

Tạ gia kết thù với chưởng môn Thanh Vân Tông, lúc thể kết thêm cừu nhân mới để rước họa.

Hắn khẽ ho vài tiếng, cúi nhỏ:

“Tiền bối, phía một thôn chài nhỏ, cảnh sắc yên tĩnh, linh khí sung túc, hợp để tu luyện.”

Nghe , Tần Xu gật đầu:

“Đặt ở đó là .”

Giờ cô gấp rút xây dựng nền tảng, đánh thức Tạ Lan Chi đang “hôn mê bất tỉnh”.

Ánh mắt Tạ Thần lóe lên nhẹ nhõm, vội đáp:

“Được, sẽ tăng tốc đưa tiền bối tới đó ngay!”

Dáng vẻ chẳng khác nào tống một món nợ lớn.

Tần Xu liếc đầy thâm ý, khóe môi cong lên nụ giễu cợt.

Tim Tạ Thần run lên:

“Tiền bối còn phân phó gì khác chăng?”

hiền lành:

“Ta về phòng thu dọn chút đồ.”

Tạ Thần lập tức lấy lòng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-575-ngon-tay-cua-ta-lan-chi-dong-day.html.]

“Để sai thị nữ giúp tiền bối!”

“Không cần!”

Tần Xu lưng bước .

—— Một canh giờ .

Chiếc thuyền sang trọng dừng bên một thị trấn nhỏ phồn hoa náo nhiệt.

So với lời Tạ Thần “thôn chài yên tĩnh”, quả thật là hai khái niệm trái ngược.

Đây làng chài, rõ ràng là một tiểu thành nhộn nhịp, cảnh trí đẽ!

Tần Xu che mặt bằng khăn lụa, chính Tạ Thần trọng thương dìu xuống thuyền, tất cả thuyền viên cũng tiễn, khí thế vô cùng.

Vì thế, lúc cô bước xuống, lập tức thu hút vô ánh hiếu kỳ, như đang xem trò.

Tạ Thần đưa lên bờ xong, vội vã dong thuyền mất.

Nhìn con thuyền biến mất nhanh như chớp, Tần Xu bĩu môi khinh thường, xoay hòa dòng .

“Nghe , Thanh Liên bí cảnh sắp mở , mấy hôm nay trong thành xuất hiện nhiều gương mặt lạ, đều vì bí cảnh mà đến.”

“Tin đó gì, còn Thanh Liên bí cảnh tổng cộng một trăm tám mươi tám lệnh bài, chỉ cầm lệnh bài mới tìm bảo.”

“Tsk tsk… Giá mà một tấm lệnh bài thì .”

“Có cũng giữ nổi, giữ nổi cũng chẳng .”

“Sao thế?”

“Người Thanh Liên bí cảnh, tu vi thấp nhất cũng là Trúc Cơ. Ngươi mới luyện khí tầng ba thôi, đừng mơ nữa.”

“Đồ khỉ, ngày sẽ thành Kim Đan lão tổ cho mà xem…”

Nghe những lời bàn tán quanh , môi Tần Xu khẽ mím, trong mắt thoáng hiện nét lo lắng.

Cô chỉ tìm chỗ yên tĩnh, ai ngờ chẳng đất bình an.

Nhiều tu sĩ Trúc Cơ đổ về, khó tránh rắc rối.

Cô kéo chặt khăn che mặt, bước một khách điếm trong thành:

“Chưởng quầy, cho một gian phòng.”

Người đàn ông gục quầy lười nhác đáp:

“Trong cùng tầng hai còn một phòng.”

Tần Xu đặt lên bàn một thượng phẩm linh thạch, xoay lên lầu.

Một lát , chủ quán ngẩng đầu, lộ gương mặt thanh niên bình thường. Nhìn thấy linh thạch bàn, hai mắt mở lớn, rạng rỡ.

Tô Vân Thanh nhặt linh thạch lên, cảm nhận linh khí thuần khiết, lập tức điên cuồng hấp thu.

“Phát tài , gặp kẻ tay hào phóng như !”

Vân Vũ

Trong tu chân giới, thượng phẩm linh thạch vốn chỉ lưu thông trong tông môn, chỉ tu sĩ Trúc Cơ Kim Đan mới sở hữu.

Bình thường ở tầng đáy, chỉ dùng bạc hoặc mảnh linh thạch tạp chất chứa ít linh khí.

Hấp thu xong, mặt đầy vẻ khoái lạc.

Hắn gọi tiểu nhị:

“Dọn cho vị khách lên lầu một bàn linh thực, hầu hạ cẩn thận.”

“Vâng, lão bản!”

—— Trên lầu.

Tần Xu đẩy cửa bước , thấy gian phòng cũng sạch sẽ tươm tất.

đến bên giường, lấy Tạ Lan Chi từ nhẫn tu di .

Người đàn ông yên giường, gương mặt hồng hào sáng sủa, phong thái cao quý nho nhã, tựa như đang say ngủ.

Tần Xu bên giường, khẽ vuốt gương mặt , dịu dàng thì thầm:

“Lan ca, chờ thêm một chút, nhất định sẽ khiến tỉnh .”

Cô lấy linh thạch mà Tạ Thần đưa – hơn trăm khối – bày quanh , dùng linh khí thuần khiết trong đó để ôn dưỡng thể.

“Cộc cộc ——” Tiếng gõ cửa vang lên.

Đôi mắt Tần Xu khẽ nheo , trầm giọng:

“Ai?”

Ngoài cửa, tiểu nhị cung kính:

“Tiên tử, lão bản sai mang linh thực lên.”

Tần Xu buông rèm quanh giường, che dung mạo của Tạ Lan Chi, mới xoay mở cửa.

hề nhận , ngay khoảnh khắc xoay ——

Người đàn ông giường, ngón tay thon dài khẽ run lên một chút.

 

 

 

 

 

Loading...