Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 567: Tạ Lan Chi còn sống, ông nội vì thế che giấu

Cập nhật lúc: 2025-09-23 16:54:57
Lượt xem: 83

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Xu đột nhiên ông nội Tần một cái, lộ một nụ tái nhợt, ý đạt tới đáy mắt, giọng nhạt nhòa đến mức gần như thấy.

“Ông nội, nếu ông thể cứu Lan, bảo con gì cũng , nếu cứu , con sẽ ch·ết cùng .”

Đây… đây là một lời đe dọa trắng trợn!

Đôi mắt Vô Vi Tử trừng lớn, vẻ mặt nghẹn khuất phẫn nộ chằm chằm Tần Xu.

“Con bé , chắc chắn là sợ dám động thủ với con!”

Phải , khi còn nhỏ, Tần Xu lời, ông dùng dây mây thể đánh cô đến da bong thịt tróc.

Tần Xu chỉ thể hiện sự quyết tâm ch·ết của , nhưng thấy vẻ mặt của ông, đồng tử trong mắt cô run rẩy.

Giọng cô trở nên khẩn thiết: “Ông nội, ông thể cứu Lan đúng ?”

Tần Xu còn giữ hình tượng, bò về phía ông nội Tần, bàn tay đầy vết thương nắm chặt ống tay áo của ông.

“Ông nội! Có ông thể cứu Lan ?! Xin ông! Cầu xin ông cứu ! Con cầu xin ông… Ông cứu Lan , con thể mất !”

Vô Vi Tử ống tay áo cháu gái nắm chặt, linh lực quanh tràn , trong khoảnh khắc đẩy Tần Xu .

Ông nheo mắt , ánh mắt lạnh lướt qua Tần Xu.

“A Xu, con quá cảm tính .”

“Ta nhớ năm đó dạy con, thừa kế Tần gia tối kỵ nhất là động tình!”

Tần Xu hai mắt đẫm lệ ông nội đang giận dữ, nghẹn ngào lên tiếng: “Anh Lan đối xử với con , đến mức khiến con thể khống chế . Mấy năm nay con vẫn luôn giữ vững nội tâm, nhưng con thể khống chế , con thật sự… thật sự thích .”

Đây là đầu tiên Tần Xu thừa nhận tình cảm của với Tạ Lan Chi.

Ông nội từ nhỏ dạy dỗ cô, thừa kế y thuật của Tần gia giống như những lương y bình thường.

Người của Tần gia nắm giữ quá nhiều năng lực đảo ngược vận mệnh, chỉ cần giữ vững bản tâm, dễ dàng động tình, càng thể ôm lòng thương hại với bất kỳ bệnh nhân nào, dửng dưng, mới thể nâng cao y thuật của bản , đạt đến một cảnh giới khác của y tu.

Kiếp Tần Xu , cô thể đối với bất kỳ sự vật, sự việc nào cũng lòng sắt đá.

Tạ Lan Chi giống, với phận là một thượng vị giả, tình yêu của xâm nhập Tần Xu từ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống, khiến Tần Xu căn bản thể giữ bản tâm.

Cô mấy nhận , tình cảm với Tạ Lan Chi vượt quá giới hạn, cũng từng do dự.

Tạ Lan Chi quá ôn nhu, hề giữ gì mà dâng hiến một trái tim chân thành, Tần Xu thể rung động, cũng thể tình yêu tâm ý của Tạ Lan Chi cảm động.

Biết rõ một khi lâm , sẽ vi phạm tổ huấn của thừa kế Tần thị, nhưng Tần Xu vẫn như con thiêu lao đầu lửa, chìm đắm trong vòng xoáy tình yêu của Tạ Lan Chi.

Cô tỉnh táo mà lún sâu lưới tình do Tạ Lan Chi dệt nên, cưng chiều đến mức ngày càng bình thường, thể tự thoát .

Tạ Lan Chi thật sự quá , đến mức Tần Xu từng cảm thấy đầy áy náy và tự ghét, cô dám thừa nhận tình yêu với Tạ Lan Chi, tham lam hưởng thụ sự bụng của , nhưng thể đưa một lời hứa.

Khi Tần Xu đáp tình yêu của Tạ Lan Chi, thì vĩnh viễn rời .

Tần Xu lăn khỏi quan tài, loạng choạng đến mặt Vô Vi Tử.

Rầm!

Tần Xu hai đầu gối nện mạnh xuống đất, nức nở cầu xin: “Ông nội, con sai , con thật sự sai ! Anh Lan giống những khác, sẽ phản bội con, ông cứu ?

Cháu gái cầu xin ông, ông nội, cầu xin ông cứu Lan, chỉ cần ông cứu sống , bảo con vĩnh viễn gặp cũng . Ông nội cầu xin ông, cháu gái cầu xin ông!”

Rầm!

Rầm! Rầm—!

Tần Xu dùng đầu nện mạnh xuống mặt đất cứng rắn.

Chưa mấy cái, trán chảy m.á.u đỏ rực.

Vô Vi Tử vẫn hề lay động, vẻ mặt thất vọng cháu gái mà ông kiêu ngạo nhất, thiên phú y tu nhất.

“A Xu, con đến là để đưa con rời nơi vĩnh viễn ? Con cho rằng thể trọng sinh là do may mắn ?”

Động tác của Tần Xu dừng , đôi mắt đẫm lệ mờ mịt ông nội Tần: “Ý ông là ?”

Vô Vi Tử mặt chút cảm xúc : “Con và Tần Bảo Châu đều là huyết mạch Tần gia, tại các con ch·ết còn thể sống một nữa? Đó là vì con là thừa kế Tần gia, mệnh cách của con và Tần Bảo Châu liên lụy sâu nặng, Tần Bảo Châu cũng sống một đời, là để giúp con báo đại thù, để con là y tu giả, còn vướng bận tâm kết và tâm ma.

Bao gồm việc để con trở một đời, là để tu bản tâm của con, tu cho thể xác và tinh thần còn thù hận trói buộc, mới thể thật sự bước lên con đường chân chính của tộc nhân Tần thị, một con đường tu tiên thọ mệnh vô tận!”

Vô Vi Tử câu cuối cùng, gần như là gầm lên với giọng điệu giận dữ “hận sắt thành thép”!

Ông tuyệt đối ngờ Tần Xu vì tình yêu trai gái đến mức sống ch·ết.

Tần Xu chân tướng việc trọng sinh, trong lòng vô cùng chấn động, lông mi dài run rẩy, chớp những giọt nước mắt trong mắt.

Giọng cô run rẩy, áy náy gọi: “Ông nội—”

Vô Vi Tử rủ mắt Tần Xu chật vật, giọng lạnh lùng: “A Xu, ông thất vọng về con.”

“Kiếp , con vì sai một nước cờ mà ch·ết thảm, đó là do kỹ năng của con bằng . Kiếp , thấy sắp thành công bước lên con đường tu tiên, con thể vứt bỏ những phiền não thế tục, điều định ngày con cũng thể tu đến viên mãn.”

Tần Xu đôi mắt đầy thất vọng và đau lòng của ông nội, cô né tránh ánh mắt, dám thẳng Vô Vi Tử.

“Ông nội, xin , là cháu gái ông thất vọng .”

Đáy mắt Vô Vi Tử lóe lên một tia sáng mờ, thản nhiên : “Chỉ cần con bằng lòng bỏ Tạ Lan Chi xuống, cùng rời tu đến vô tình vô ngã, chỉ chuyên tâm với cảnh giới y tu, đảm bảo sẽ con đỉnh của giới tu liên, con là đứa trẻ khiến hài lòng nhất, thiên phú của con vượt xa so với thiên chi kiêu tử của giới tu liên.”

Sắc mặt Tần Xu vẫn xám xịt, hề lay động.

Cô hé môi, khẽ : “Ông nội, con .”

thể vứt bỏ Tạ Lan Chi, cũng hứng thú với cái gọi là giới tu tiên.

Cái gì mà thọ mệnh vô tận, cái gì mà đỉnh, vượt qua thiên chi kiêu tử của giới tu tiên, Tần Xu hứng thú.

Cô chỉ Tạ Lan Chi sống , cho dù họ chỉ mấy chục năm tuổi thọ ngắn ngủi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-567-ta-lan-chi-con-song-ong-noi-vi-the-che-giau.html.]

Vô Vi Tử hít một thật sâu, vẫn nhịn mà giận dữ : “Con, con quả thực cố chấp hồ đồ! Ngu ngốc ai bằng!”

Tần Xu cúi đầu, phát hiện Vô Vi Tử ngoài miệng kiên quyết như , nhưng khóe mắt liếc bên cạnh Tần Xu.

Ở bên cạnh Tần Xu, một luồng kim quang lấp lánh, hình thái thiên biến vạn hóa, đó là chấp niệm của một nào đó biến ảo mà thành.

Khi Tần Xu chật vật cầu xin, luồng kim quang đó càng thêm ngưng đọng rõ ràng.

Tần Xu gì, cô quỳ gối tiến lên, bàn tay run rẩy nắm lấy vạt áo ông nội.

“Ông nội, cháu gái cần gì cả. Con ông thương con nhất, ông giúp cháu gái , con thật sự thể Lan, vì con chỉ một từ bỏ tính mạng của … Con từ đầu đến cuối đều đáp , thậm chí… thậm chí còn lợi dụng để báo thù, tham lam sắc của , còn luôn giả vờ thấy tình cảm của , là con ích kỷ vô sỉ… là con với , nên vì một như con mà mất mạng…”

Tần Xu nức nở cầu xin, hèn mọn đến mức tự dẫm xuống bùn.

Vô Vi Tử lên tiếng, đôi mắt sáng rực chằm chằm luồng kim quang .

Kim quang hóa thành một luồng sương mù vô hình, quấn quanh Tần Xu, như thể đang ôm lấy một vật yêu.

Tần Xu nhận câu trả lời của ông nội, tưởng rằng ông đồng ý, một nữa dập đầu với ông lão.

“Ông nội, cháu gái cầu xin ông! Cầu xin ông, cầu xin ông…”

Tiếng dập đầu rầm rầm ngừng vang lên trong đại điện tĩnh lặng.

Cho đến khi mặt đất m.á.u tươi nhuộm đỏ, Vô Vi Tử tại chỗ vẫn hề lay động.

Ngay khi đáy mắt Tần Xu tuyệt vọng xâm chiếm, Vô Vi Tử cuối cùng cũng động, bàn tay rủ bên khẽ nâng lên.

Tần Xu đang quỳ đất, cảm thấy một lực lượng nâng lên.

Đáy mắt Tần Xu hiện lên sự kinh hãi và hoảng loạn, vội vàng buông vạt áo của ông nội, thuận tay túm lấy cánh tay ông.

“A Xu, hỏi con một , Tạ Lan Chi đối với con mà thật sự quan trọng đến thế ?”

Tần Xu chút do dự: “Con thể .”

Vô Vi Tử hừ nhẹ một tiếng: “Cứu là việc khó, chỉ là con chuẩn tinh thần thật , một khi ông đưa rời , những cám dỗ mà đối mặt còn khó chống hơn cả ở thế tục. Vì tranh đoạt chí bảo để tu liên, em trở mặt thành thù, thậm chí g·iết v·ợ g·iết chồng, trong giới tu liên chỉ tranh chấp vì lợi ích, con chắc Tạ Lan Chi đối mặt với cám dỗ của sắc và việc tu đạo thành tiên, sẽ lợi dụng và phản bội con?”

Trong đáy mắt Tần Xu lóe lên một tia lạnh lẽo, sát ý trong xương thể khống chế mà tràn .

Nghĩ đến một ngày nào đó, Tạ Lan Chi thể sẽ phản bội cô, m.á.u Tần Xu đều lạnh .

giọng cô vẫn bình tĩnh : “Nếu thật sự ngày đó, con cũng chấp nhận, bây giờ con chỉ sống!”

Tương lai sẽ xảy chuyện gì, Tần Xu .

Giờ phút , cô chỉ cần Tạ Lan Chi tồn tại.

Vô Vi Tử thấy luồng kim quang đang phủ Tần Xu, điên cuồng biến ảo các loại hình thái, xông thẳng mặt Vô Vi Tử mà gào thét, như thể đang bảo Vô Vi Tử đừng dọa Tần Xu.

Vô Vi Tử lờ luồng kim quang đầy lệ khí , rủ mắt Tần Xu với vẻ mặt kiên định và quyết liệt.

Ông gật đầu: “Được, ông nội đồng ý với con.”

“Thật ?!” Tần Xu vui mừng mà .

Vô Vi Tử nghiêm mặt, mặt cảm xúc : “Nếu con thể c.h.é.m đứt trần duyên, thì để ông giúp con rõ ranh giới . Khi một đàn ông đối mặt với cám dỗ tu luyện thành tiên, rốt cuộc sẽ biến thành loại tồi tệ nào!”

Vân Vũ

Khi ông câu , ông lạnh lùng liếc luồng kim quang bên cạnh Tần Xu.

Rõ ràng câu cho nó !

Tần Xu kích động ôm lấy Vô Vi Tử, gào .

“Cảm ơn ông nội! Biết ngay là ông thương con nhất mà!”

Khi Tần Xu ôm lấy Vô Vi Tử, đầu ngón tay ông khẽ búng, đẩy luồng kim quang đang phủ Tần Xu .

Vô Vi Tử vẻ mặt ghét bỏ, thầm nghĩ – ôm cháu gái thì , còn đứa cháu rể bẩn thỉu, hôi hám thì thôi.

Luồng kim quang trong chớp mắt va chiếc quan tài gỗ cứng.

Bị đ.â.m đến tan nát, mấy giây , mới ngưng tụ thành một khối.

Vô Vi Tử an ủi Tần Xu xong, đến quan tài, đang bên trong.

Ông nhíu mày khó hiểu hỏi Tần Xu: “Tạ Lan Chi mất hết chức vị, còn mệnh cách đế tinh bảo vệ, cũng quyền sinh quyền sát, vứt biển , trừ việc trai thì điểm nào đáng khen?”

Vô Vi Tử ở một góc Tần Xu thấy, dùng thủ đoạn “đổi trắng đen”, thu Tạ Lan Chi chiếc nhẫn gian tay.

Tạ Lan Chi kỳ thật vẫn ch·ết, chỉ cần bế khí quá bảy ngày… luôn cách cứu sống .

Tần Xu ông nội chê bai, chút nghĩ ngợi : “Anh Lan trai mà, cho dù là bình thường, con cũng thích!”

Vô Vi Tử trong quan tài, hư hóa một bóng giống hệt Tạ Lan Chi thật.

Ông thản nhiên : “Người , thiêu .”

Tần Xu , vội vàng tiến lên giang hai tay ngăn cản: “Ông nội sẽ cứu Lan, tại thiêu?!”

Vô Vi Tử tức giận : “Không thiêu thì để đây thối rữa ?”

Trong lòng nghĩ – thiêu, thì sẽ bại lộ!

Quy tắc của phương thiên địa , cũng dễ lừa gạt!

 

 

 

 

 

Loading...