Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 562: Nhập ma chướng, bị chấp niệm chi phối

Cập nhật lúc: 2025-09-23 16:54:46
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Núi Tuyệt Hân.

Tần Xu ở chân núi, ngẩng đầu tám vạn tám ngàn bậc thang cao vút thấy điểm cuối.

bậc thang dài đến thế, Tạ Lan Chi từng bước một quỳ lạy, bò lên đỉnh núi bằng cách nào.

Trong khí dường như vẫn còn vương vấn mùi m.á.u tươi nhàn nhạt.

Tim Tần Xu run lên, dám nghĩ sâu hơn, cô gian nan bước chân, đặt lên bậc thang đầu tiên.

Tần Hải Duệ từ xa gọi: “A Xu, bên cáp treo, sẽ nhanh hơn!”

Chân Tần Xu đang đặt bậc thang run rẩy, theo bản năng lùi , cô hình như thấy ảo ảnh Tạ Lan Chi đang phủ phục mặt đất, đầu dựa bậc thang ở phía .

“Đến đây!” Tần Xu nghĩ mà sợ, xoay rời .

Hai em lên cáp treo, A Mộc Đề vội vã chạy đến, mấy bước xông .

Tần Xu lạnh lùng chằm chằm A Mộc Đề, vẻ mặt trông bình tĩnh, như thể sự cuồng loạn lúc chỉ là ảo giác, cô từng sụp đổ.

Tần Xu im lặng hồi lâu, giọng khàn đặc: “Cậu cho , hai tháng qua Tạ Lan Chi những gì.”

A Mộc Đề gật đầu: “Anh Lan từ chỗ Linh Khê đại sư , cách để chị tỉnh cần lấy mệnh cách của Đế Tinh để trao đổi, và quy tắc của thế giới thừa nhận mới hiệu quả. Chùa chiền, đạo quán chính là nơi quy tắc hóa .

Hai tháng , Lan dựa theo bảng xếp hạng các chùa chiền, đạo quán hương khói thịnh vượng nhất, khắp nơi cả nước để quỳ lạy cầu nguyện…”

Nói đến lúc Tạ Lan Chi từ Lhasa trở về, đến Thiên Uyển đạo quán ở núi Tuyệt Hân, A Mộc Đề từ từ im lặng.

Đến bây giờ, vẫn dám nhớ cái ngày , khi ở ngoài đại điện của Thiên Uyển đạo quán, thấy Tạ Lan Chi đầy máu, ngã gục trong vũng máu.

Ngày hôm đó, cánh cửa đại điện rộng mở, mùi m.á.u tươi nồng nặc ập mặt.

Sau một ngày một đêm leo tám vạn tám ngàn bậc thang, Tạ Lan Chi sớm kiệt sức suy nhược đến cùng cực.

A Mộc Đề cứ tưởng lúc đó chỉ đơn thuần dâng hương, nào ngờ Tạ Lan Chi chật vật ngã gục trong vũng máu, giống như ch·ết .

Ngọc Huyền đạo trưởng , đó là cái giá trả khi dùng mệnh cách để trao đổi.

Thân thể bằng xương bằng thịt của Tạ Lan Chi sẽ suy nhược từ bên trong, cho đến khi thể tan nát, chịu đựng nỗi đau vạn mũi tên xuyên tim, ho m.á.u mà ch·ết.

Tần Xu hai tay nắm chặt quần, các ngón tay dùng sức ấn đầu gối, cắn răng hỏi: “Tại Lan về thôn Ngọc Sơn mà đến Thiên Uyển đạo quán? Các ngăn ?”

A Mộc Đề khổ: “Chị dâu, lúc đó chị hôn mê b·ất t·ỉnh, Lan gần như phát điên . Anh về truyền thuyết của Thiên Uyển đạo quán, màng chúng ngăn cản, cứ khăng khăng đến.”

“Chị dâu , tám vạn tám ngàn bậc thang, Lan dùng bao lâu để leo lên ? Là một ngày một đêm.”

“Gần rạng đông, chân Lan thẳng dậy , mấy trăm bậc thang cuối cùng, bò lên.”

A Mộc Đề nhắm mắt, đau lòng : “ theo Lan ba mươi năm, bao giờ nghĩ bộ dạng chật vật hèn mọn như . Chân , liền dùng khuỷu tay chống đỡ. Bậc thang cứng như thế, còn nhiều đá nhọn, xương của lộ hết, cánh tay chịu nổi, Lan liền dùng bàn tay đẫm máu, từng bước một để dấu tay máu, gian nan trườn bò lên đỉnh núi…”

“Phụt!”

Tần Xu ôm ngực, phun một ngụm m.á.u lớn.

Sương m.á.u lan tỏa trong khoang cáp treo chật hẹp, ngay đó là tiếng nức nở thành tiếng.

“Đừng nữa!” Tần Hải Duệ gầm lên một tiếng, xông lên, ôm lấy Tần Xu đang trượt xuống.

Lòng Tần Xu như d.a.o cắt, thể hít thở, nước mắt tuôn rơi khuôn mặt lạnh lẽo của cô.

Tần Hải Duệ thấy cô lâu hít thở, mặt nghẹn đến tái nhợt, vươn tay bẻ miệng Tần Xu.

Hắn gấp gáp kêu: “A Xu! Há miệng ! Hít thở , mau hít thở !”

Đồng tử Tần Xu chuyển động, cô ngây dại chằm chằm Tần Hải Duệ, cả như choáng váng.

Tần Hải Duệ véo cằm Tần Xu, sờ thấy cô đang cắn chặt răng, sốt ruột thôi.

“A Xu, mau hít thở ! Em sẽ nghẹn ch·ết chính !”

Tần Xu bất kỳ phản ứng nào, vẻ mặt trầm mặc mà bi ai, nước mắt ngừng tuôn rơi.

Tần Hải Duệ lớn giọng kêu: “Em còn cứu Tạ Lan Chi nữa ? Em mà xảy chuyện thì !”

Một câu khiến Tần Xu ngoan ngoãn lời.

Cô há miệng, từng ngụm từng ngụm hít thở, ánh mắt tan nát, thành tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-562-nhap-ma-chuong-bi-chap-niem-chi-phoi.html.]

Tần Xu túm lấy ống tay áo Tần Hải Duệ, giọng đau thương: “Anh! Em đau quá, thật sự đau!”

Tần Hải Duệ hoảng loạn hỏi: “Em đau ở ?”

Tần Xu dùng tay siết chặt n.g.ự.c : “Tim em… Đau quá!”

Cô cảm thấy tan nát cõi lòng, còn đau đớn và dằn vặt hơn cả khi đối mặt với cái ch·ết.

Tần Hải Duệ nên an ủi em gái thế nào, chỉ thể ôm chặt cô lòng, cho cô sự an ủi thầm lặng.

Cáp treo cuối cùng cũng đến đỉnh núi.

Tần Xu Tần Hải Duệ bế ngoài, A Mộc Đề theo sát phía .

Ngọc Huyền đạo trưởng ở cửa đạo quán, đôi mắt bình tĩnh chút gợn sóng, chăm chú ba .

“Ba vị thí chủ mời về , Thiên Uyển đạo quán gần đây tiếp đón khách thập phương.”

Tần Xu đôi mắt sưng húp chằm chằm Ngọc Huyền đạo trưởng: “Người đàn ông của ở đạo quán của các , ông hãy giao đây.”

Ngọc Huyền đạo trưởng lắc đầu: “Tạ thí chủ giao phó khi còn sống, th·i th·ể sẽ do đạo quán chúng tạm thời bảo quản, bất cứ ai cũng thể mang .”

Toàn Tần Xu tràn ngập sát ý: “Nếu cứ nhất quyết đưa thì ?”

Ngọc Huyền đạo trưởng khẳng định : “Thí chủ mang .”

Đầu ngón tay thon dài của Tần Xu lóe lên ánh bạc lạnh lẽo, mấy cây kim châm bay thẳng về phía mặt Ngọc Huyền đạo trưởng.

Ngọc Huyền đạo trưởng ngửa , linh hoạt tránh khỏi đòn tấn công của kim châm, nhanh chóng trở về vị trí cũ.

Chỉ qua một thử.

Tần Xu , đối thủ của .

Vân Vũ

Ánh mắt Ngọc Huyền đạo trưởng Tần Xu vẫn như một, bình tĩnh gợn sóng: “Tạ thí chủ ch·ết, cô thấy thì ?”

Tần Xu thể thấy từ “ch·ết”, lệ khí tràn lan mà giận dữ : “Ai ch·ết! Anh cho dù câu hồn phách , lên trời xuống đất, cũng tìm về!”

Ngọc Huyền đạo trưởng: “Thí chủ đại cơ duyên, thuận theo mà , sớm ngày thoát khỏi tử kiếp. Ở đây cùng bần đạo tranh chấp, chỉ là lãng phí thời gian.”

Tần Xu: “Cơ duyên cái quái gì, căn bản thèm. chỉ cần thấy Tạ Lan Chi!”

Ngọc Huyền đạo trưởng: “Thí chủ cứ cố chấp như , chỉ thể thất vọng mà về.”

Tần Xu: “Ông giao , sẽ g·iết !”

Tần Xu nổi giận, nhảy khỏi lòng Tần Hải Duệ.

Cô một tay lấy độc dược từ , một tay kẹp những cây kim châm nhỏ nhắn, tinh xảo.

Ngọc Huyền đạo trưởng thương xót Tần Xu: “Thí chủ nhập ma chướng, chấp niệm chi phối. Sớm ngày tỉnh táo thì hơn.”

Vừa dứt lời, Ngọc Huyền đạo trưởng biến mất một cách kỳ lạ tại chỗ.

Đồng tử Tần Xu khẽ run, cô theo bản năng lao về phía cánh cửa lớn của Thiên Uyển đạo quán.

Rõ ràng cửa đạo quán chỉ cách đó vài mét, nhưng Tần Xu dù chạy thế nào cũng thể đến .

Tốc độ chạy của cô dần chậm , cô tại chỗ quét xung quanh.

“Lão đạo sĩ thối! Ông cút đây cho !”

“Tạ Lan Chi là đàn ông của , ông dựa cho gặp !”

Giọng thanh thoát, huyền ảo của Ngọc Huyền đạo trưởng vang lên từ : “Nếu thí chủ cố chấp như , thì hãy từ chân núi một bước một bậc thang bò lên đây, sẽ cho cô một cơ hội gặp Tạ thí chủ.”

Ai cũng thể , đây chỉ là một kế hoãn binh để kéo dài thời gian.

 

 

 

 

 

Loading...