Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 55: Vợ của tôi xinh đẹp hiền lành, tính tình cũng tốt

Cập nhật lúc: 2025-09-05 16:29:02
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“…” Người công an mặc đồng phục.

“…” Lang Dã.

“…” Chiến sĩ đang canh gác ở ngoài cửa.

Một câu của Tần Xu khiến Hạ Lão Ngũ thương tích đầy , cũng sững sờ.

“Mày đang bậy bạ gì đấy!”

Sắc mặt Hạ Lão Ngũ cực kỳ khó coi, tức giận đến mức lớn tiếng gào thét.

Ánh mắt hoảng loạn của ông quét qua trong phòng. Ông chột , nhầm tưởng ánh mắt xem kịch của là sự khinh thường.

Sự tức giận của Hạ Lão Ngũ càng sâu, ông giơ bàn tay nhăn nheo, nhăn nhúm lên, chỉ mũi Tần Xu.

“Cái đồ con điếm nhỏ! Mày thật sự cho rằng lấy chồng , rời khỏi thôn là thể gì thì !”

“Mày sinh của thôn Ngọc Sơn, c.h.ế.t cũng là ma của thôn Ngọc Sơn! Muốn c.h.ế.t lá rụng về cội, thì ngoan ngoãn cho tao!”

Những lời ngu ngốc, não tàn, nghịch thiên . Tần Xu từng một trăm , thì cũng tám mươi .

Cô trợn mắt, tức giận : “Lời do thúc định đoạt ?”

Hạ Lão Ngũ nâng cao giọng : “Tao là thôn trưởng!”

Tần Xu vẻ mặt châm chọc, giọng điệu lơ đãng: “Không đến việc thúc chỉ là thôn trưởng, cho dù là trấn trưởng, huyện trưởng, cũng khách khí với tộc Tần của .”

Gia đình họ Tần ở thôn, trấn, thậm chí cả huyện đều kính trọng.

Một là khi ông nội còn sống, ông tích lũy nhiều mối quan hệ vì chữa bệnh cứu .

Hai là gia tộc họ Tần vốn xuất từ dòng dõi thư hương, dù gia tộc sa sút, khí khái của trong tộc vẫn còn đó.

Trong thời kỳ gian nan nhất, để bảo vệ trong tộc và thôn dân, tất cả đàn ông của tộc Tần đều trận kháng địch. Mười tám thanh niên cường tráng, một sống sót trở về. Có một còn c.h.ế.t đêm khi công bố là liệt sĩ.

Nghe thấy tộc Tần, Hạ Lão Ngũ rõ ràng chùn bước. Gia đình họ Tần ở thôn Ngọc Sơn là một họ lớn, chỉ quan niệm tông tộc nặng nề, mà còn luôn đoàn kết.

Tần Xu bàn luận quá nhiều về chuyện gia tộc, cô liếc Lang Dã với vẻ mặt vô cùng đặc sắc.

Cô chỉ Hạ Lão Ngũ, đôi môi đỏ khẽ mở, buông một tiếng sấm sét.

“Chồng đầu tiên của Tần Chiêu Đệ, là cháu ruột của ông . Cha ruột của con trai lớn Tần Chiêu Đệ, là Hạ Lão Ngũ gần 60 tuổi .”

“…” Mặt Lang Dã tái mét.

Tần Chiêu Đệ chỉ một chân với Hạ Lão Ngũ. Hai còn sinh một đứa con trai!

Những khác trong phòng Lang Dã với ánh mắt đầy đồng cảm.

Chà! Cái mối quan hệ luân lý hỗn loạn .

Hạ Lão Ngũ trừng mắt giận dữ với Tần Xu: “Mày câm miệng! Tao , mày đừng gán tội cho tao!”

“Thúc đoán tại ?”

Đôi mắt của Tần Xu đổi, khóe môi cong lên một nụ đầy ý vị.

Hạ Lão Ngũ luống cuống thấy rõ, dám lên tiếng nữa.

Giọng Tần Xu mềm mại mà thờ ơ: “Là Tần Chiêu Đệ tự khai đấy.”

Sắc mặt Hạ Lão Ngũ trắng bệch, trợn tròn hai mắt, còn vẻ kiêu ngạo như . Ông thấy vẻ mặt nghi hoặc của những khác trong phòng.

Bởi vì, Tần Chiêu Đệ căn bản từng chuyện .

Tần Xu sở dĩ rõ như , là vì đời .

Sau khi Tần Chiêu Đệ chết, đứa con trai lớn Lang Dã phế bỏ thành thái giám, Hạ Lão Ngũ đón về nhà. Không lâu , sự thật đó là con trai ruột của ông phơi bày.

Nhân lúc Hạ Lão Ngũ thất thần, Tần Xu hiệu bằng mắt với Lang Dã và công an.

Người công an mặc đồng phục đến mặt Hạ Lão Ngũ, nghiêm túc : “Chuyện Tần Chiêu Đệ thông đồng với đặc vụ đánh cắp tình báo, bằng chứng rõ ràng, cô cũng thừa nhận, hôm nay chúng sẽ giam giữ cô ngục, xin ngài ký tên đây.”

Hạ Lão Ngũ bóc trần sự thật, run rẩy nhận lấy bút.

Ông định ký tên, bên ngoài truyền đến tiếng gào thét tê tâm liệt phế của một phụ nữ.

“Buông ! oan!”

gặp Lang Dã, gặp thôn trưởng của chúng !”

Đó là Tần Chiêu Đệ hai công an dẫn đến, tóc tai bù xù, chật vật chịu nổi.

Tần Xu đến bên cửa sổ, lạnh lùng Tần Chiêu Đệ đang sức giãy giụa, ánh mắt lạnh lẽo vô tình.

Tần Chiêu Đệ khá nhạy cảm, nhanh nhận ánh mắt của Tần Xu.

Ánh mắt cô oán hận trừng Tần Xu, thấy Lang Dã đang bên cạnh cô, biểu cảm càng thêm điên cuồng.

“Tần Xu! Cái đồ con điếm nhỏ, đồ hồ ly ngàn cưỡi vạn ngủ! Mày sẽ c.h.ế.t tử tế!”

“Lang Dã cái thằng khốn kiếp, ngàn đao chém! Thế mà bỏ vợ bỏ con!”

Trong tiếng chửi ầm ĩ của Tần Chiêu Đệ, Hạ Lão Ngũ văn bản bắt giữ.

Lang Dã đến mặt Hạ Lão Ngũ, mặt cảm xúc, cứng rắn :

ly hôn, ông giấy giới thiệu.”

Thời đại ly hôn, cần giấy giới thiệu.

Hạ Lão Ngũ định từ chối, chạm đôi mắt lạnh lùng, sắc bén của Tần Xu.

Ông đè nén cơn giận, vung tay lên, một bản giấy giới thiệu chữ nguệch ngoạc lò.

Lúc , bên ngoài biến cố mới.

Tần Chiêu Đệ tấn công công an, cào một thương ở mặt, đó chạy xộc phòng khách.

Đồng tử Tần Xu co , gấp giọng : “Chó điên đến, mau đóng cửa!”

Dáng vẻ điên cuồng của Tần Chiêu Đệ, còn nguy hiểm hơn cả chó điên.

Bị chiến sĩ cầm s.ú.n.g chặn ở ngoài cửa, Tần Chiêu Đệ gào lên chửi rủa:

Vân Vũ

“Tần Xu, cái đồ hồ ly hổ, cút đây cho tao!”

Tần Xu khẽ ngẩng cằm, khanh khách : “Cô lăn một vòng , mẫu một chút.”

Tần Chiêu Đệ tức giận đến mức nhổ nước miếng cô: “Phì!”

Lang Dã cầm lấy giấy giới thiệu đến bên cạnh Tần Xu, ánh mắt hung ác trừng Tần Chiêu Đệ.

Anh giơ giấy giới thiệu trong tay lên, trong giọng mang theo vài phần giải thoát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-55-vo-cua-toi-xinh-dep-hien-lanh-tinh-tinh-cung-tot.html.]

“Từ hôm nay trở , và cô còn quan hệ gì nữa.”

Cuộc hôn nhân tra tấn một năm , cuối cùng cũng thoát khỏi.

Sắc mặt Tần Chiêu Đệ đại biến, ánh mắt liên tục đánh giá Lang Dã và Tần Xu, dường như hiểu điều gì đó.

(Chương nhỏ vẫn xong, mời bấm trang tiếp theo để nội dung đặc sắc phía !)

gầm gừ chất vấn: “Hai một chân với đấy chứ?”

Lang Dã lời , mặt đỏ bừng, tức giận!

Tần Chiêu Đệ như thể ngốc, mở miệng là chửi mắng.

“Hay cho mày! Tần Xu mày vụng trộm với đàn ông, vụng trộm ngay đầu bà đây!”

“Các lén lút ở bên , còn đá tao khỏi cuộc chơi? Không cửa !”

Tần Xu lạnh lùng liếc Tần Chiêu Đệ, giọng lạnh thấu xương cảnh cáo: “Cô ăn cho sạch sẽ một chút!”

Cô càng ngăn cản, Tần Chiêu Đệ càng hăng say, lời chửi thề càng bẩn thỉu.

“Hai con ch.ó đực chó cái ! Làm chuyện gì, cho !”

“Tao chính là cho tất cả , hai cái đồ rách nát chúng mày!”

“Tần Xu mày hổ, cái đồ con điếm chuyên câu dẫn đàn ông, đồ tiện nhân…”

Những từ chửi thề phía , bẩn thỉu đến mức khó lọt tai, khiến nhíu mày.

Tần Xu định mở miệng phản kích, thấy gì, ngoan ngoãn ngậm miệng .

Tần Chiêu Đệ vẻ mặt đắc ý, lạnh : “Miệng của mày ghê gớm lắm , ? Chột ?”

lúc cô đang đắc ý, một cái bóng đen từ trời giáng xuống.

“Ai da!”

Tần Chiêu Đệ rơi trúng.

ngã một cú đau điếng , eo cũng suýt nữa gãy.

“Tao chửi cả tổ tông nhà mày! Thằng khốn kiếp nào đánh tao đấy?”

Giọng Tần Chiêu Đệ cực kỳ lớn, điếc tai.

“Đồ hôi hám! Câm miệng!”

Một giọng đầy sát khí bùng nổ vang lên từ Tần Chiêu Đệ.

Giọng quen thuộc truyền tai Tần Chiêu Đệ, sợ đến mức cơ thể cô cứng .

ngẩng đầu, thấy một khuôn mặt bầm dập, xí.

Là tình nhân của cô , thằng Lục què!

Tạ Lan Chi mặc quân phục uy nghiêm, cùng A Mộc Đề sóng vai tới.

Thằng Lục què là do A Mộc Đề ném qua.

Tạ Lan Chi thấy những lời cực kỳ sỉ nhục của Tần Chiêu Đệ. Anh lạnh lùng lệnh cho A Mộc Đề, ném thằng Lục què qua, để hai đối chất.

A Mộc Đề thông minh bao, trở tay ném ngoài. Chỉ là, lực mạnh một chút, “ cẩn thận” ném trúng Tần Chiêu Đệ.

Tạ Lan Chi bước thong thả đến mặt Tần Chiêu Đệ, xách thằng Lục què đang trói lên, tiện tay ném xuống đất.

Đôi mắt đen thể thấu sự dối trá của , xuống khuôn mặt vặn vẹo của Tần Chiêu Đệ.

“Vợ của xinh hiền lành, tính tình cũng , cô thể vì ghen tỵ với cô mà bôi nhọ danh dự cô .”

Giọng trầm thấp đầy từ tính. Mỗi chữ đều đánh lòng Tần Chiêu Đệ.

Rõ ràng là giọng điệu ôn hòa, nhưng khiến cảm nhận sự cảnh cáo đầy nguy hiểm.

Tần Chiêu Đệ đối mặt với đôi mắt đen như đá quý của đàn ông, đáy lòng như một trận sóng lớn.

run rẩy môi, run giọng : “Cô chính là đồ hồ ly chuyên câu dẫn đàn ông!”

Tạ Lan Chi nhíu mày, đôi mắt đen dài và hẹp, lóe lên ánh sáng nguy hiểm.

Anh lạnh lùng nhếch môi, âm cuối trầm thấp ẩn chứa sự nguy hiểm khiến da đầu tê dại.

“Một thông đồng với đặc vụ, bất trung trong hôn nhân, lời mức độ đáng tin.”

Tạ Lan Chi nâng đôi chân dài nghịch thiên, về phía Tần Xu đang ở cửa phòng khách.

“Sao đến?”

Tần Xu đàn ông đang đến gần, lộ nụ ngoan ngoãn.

Lông mi Tạ Lan Chi rũ xuống, giọng điệu ôn hòa: “Nghe Tần Chiêu Đệ hợp tác, nên đưa thằng Lục què đến đây để đối chất với cô .”

Anh nghiêng đầu Lang Dã với vẻ mặt bối rối, thoáng thấy giấy giới thiệu trong tay , điềm đạm mở miệng.

“Thủ tục cần nhanh, đừng lãng phí thời gian.”

Lang Dã đang hổ, lập tức : “ ngay đây!”

Anh như mũi tên rời cung, trong chớp mắt chạy xa hàng trăm mét.

Tần Xu thể tin mắt , chằm chằm bóng dáng Lang Dã như cưỡi tên lửa.

Tạ Lan Chi nghiêng , che khuất tầm của cô, lơ đãng : “Lang Dã hình như cùng tuổi với cô, hai ở chung thật sự hợp ?”

Giọng trong trẻo, bằng phẳng, ngữ điệu vi diệu, ẩn chứa một chút vui nhàn nhạt.

là cùng tuổi.”

Tần Xu , còn gật đầu.

Khi ánh mắt Tạ Lan Chi tối , cô : “Lang Dã chạy nhanh thật, giống như con báo .”

“…” Tạ Lan Chi khẽ mím môi.

Rõ ràng , Tần Xu và Lang Dã thể gì. cô khen Lang Dã một cách bóng gió, Tạ Lan Chi cảm thấy khó chịu.

A Mộc Đề phát hiện , đồng tình Tần Xu một cái, trực giác rằng cô thể sẽ Lan ca xử lý.

Để tránh hai ngoài mà vui, hì hì đến mặt Tần Xu.

“Chị dâu, chị đoán xem và Lan ca, mới gặp chuyện gì?”

Tần Xu quả nhiên chuyển sự chú ý, thu hồi ánh mắt xa xăm, tò mò hỏi: “Chuyện gì?”

A Mộc Đề với vẻ hả hê: “Hai đứa con trai của Tần Chiêu Đệ đánh, con trai lớn chặt ‘cây’, con trai nhỏ đánh gãy chân.”

Loading...