Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 532

Cập nhật lúc: 2025-09-22 16:47:22
Lượt xem: 79

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tạ Đông Dương mặt lạnh, trầm giọng : “Lời chính em tin ?”

Tạ Cẩm Dao là đứa trẻ nhà họ Tạ nâng niu trong lòng bàn tay mà lớn lên. Những chuyện gây từ nhỏ đến lớn, đếm cũng xuể.

Tạ Cẩm Dao thè lưỡi, cầu xin tha thứ: “Đại ca, em thật sự , bảo đảm .”

Nhìn thấy đôi mắt vô hồn và sắc mặt tái nhợt của cô bé, Tạ Đông Dương để cô bé xuống giường.

Giọng trầm thấp: “Lời bảo đảm em cho ba , ngày mai ông bà nội sẽ đến, bà nội nhất định sẽ , đến lúc đó tránh sẽ mắng em.”

Tần Xu cưng chiều các con, nhưng trong việc giáo dục con cái, cô hề nhượng bộ!

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tạ Cẩm Dao chùng xuống, đôi mắt chằm chằm tam ca và tứ ca.

Tạ Nghiên Tây và Tạ Mặc Bắc với vẻ ngoài giống , đồng thanh : “Anh giúp em !”

Cái đứa em gái quá giỏi gây rắc rối!

Cái thể nhỏ bé của họ, thể chịu nổi áp lực từ bốn ngọn núi lớn trong nhà.

Tạ Cẩm Dao đầu sang Tạ Thần Nam, phát hiện nhị ca đang chằm chằm điện thoại, vẻ mặt trầm tư.

Cô bé kéo ống tay áo Tạ Thần Nam, lay nhẹ mấy cái.

“Nhị ca, sẽ che chở em đúng ?”

Tạ Thần Nam ngước mắt, vẻ mặt nghi hoặc hỏi: “Khi em gặp rắc rối, chỉ nghĩ che chở, nghĩ tới khi ngay cả cơ hội thấy nhà cũng còn ?”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tạ Cẩm Dao trắng bệch, nỗi sợ hãi dâng lên trong đôi mắt kinh hãi.

Cô bé nhỏ: “Sợ, em thật sự sợ.”

Bị bắt cóc từ Kinh Thành, đường nhập cảnh phi pháp, cô bé nôn mửa đến lả , nghĩ rằng thật sự sẽ chết.

Khó khăn lắm mới sống , phát hiện đang ở trong một môi trường xa lạ, xung quanh những đàn ông và phụ nữ ăn mặc hở hang, còn tiếng nức nở của những đứa trẻ cùng tuổi, Tạ Cẩm Dao sợ đến nên lời.

Lúc đó trong lòng cô bé tin tưởng vững chắc, ba nhất định sẽ cứu .

đó, từng t.h.i t.h.ể đầy vết thương hiện mắt, sự hối hận trong lòng Tạ Cẩm Dao cũng đạt đến đỉnh điểm.

Cô bé hối hận.

Cô bé nên vứt bỏ bảo vệ .

Tạ Cẩm Dao nhớ những gì trải qua mấy ngày nay, sắc mặt trắng bệch gần như trong suốt.

Tạ Thần Nam khẽ thở dài, bế cô bé lên: “Được , sợ, em về nhà , ngoan một chút, đừng để ba lo lắng, họ bận, chúng lớn , thể để họ bận tâm nữa.”

Giọng nặng trĩu, ẩn chứa vài phần lo lắng mà Tạ Cẩm Dao thể hiểu .

Tạ Cẩm Dao nghĩ rằng vì mà nhị ca trở nên nghiêm túc như thế, “oa” một tiếng òa lên.

Tạ Thần Nam xoa đầu em gái an ủi: “Dao Dao đừng , nữa, công chúa nhỏ của chúng xinh nữa …”

Ba em ở mép giường an ủi Tạ Cẩm Dao, đợi Tạ Thần Nam dỗ cô bé ngủ xong, họ nhẹ nhàng rời khỏi phòng.

Bốn em trở phòng, Tạ Đông Dương ánh mắt sắc bén chằm chằm Tạ Thần Nam.

“Anh thấy điện thoại của em, Vân Quyến xảy chuyện gì ?”

Tạ Thần Nam lấy điện thoại đưa qua: “Vân Quyến gần đây khí hậu dị thường, tử Long Hổ Sơn, đại sư Hương Giang Linh Khê, còn nhiều tu sĩ đại lục, đều như ngửi mùi cá, lũ lượt kéo đến, em nghi ngờ…”

Tạ Thần Nam ngập ngừng, vẻ mặt trở nên rối rắm.

Tạ Đông Dương tin tức điện thoại, cau mày hỏi: “Em nghi ngờ gì?”

Tạ Thần Nam chắc chắn : “Em nghi ngờ kiếp tử của khả năng sẽ đến sớm, Vân Quyến là nơi Tần gia định cư qua nhiều đời, nơi đó nhất định chuyện xảy .”

Mấy năm nay, theo Tạ gia bốn em lớn lên, họ chuyện Tần Xu đếm ngược sinh mệnh. Do đó, họ đặc biệt chú ý đến hướng của Vân Quyến, thậm chí còn sắp xếp “tai mắt” ở đó.

Môi mỏng của Tạ Đông Dương khẽ mím, trầm ngâm : “Nếu Dao Dao gặp chuyện bắt cóc, mấy ngày nay về Vân Quyến .”

.” Tạ Thần Nam gật đầu: “Cậu và mợ tháng từ Mỹ trở về, tộc ngoài của Tần gia cũng đều triệu hồi về, đủ loại dấu hiệu đều cho thấy, Tần gia đang chuẩn để tìm kiếm cơ hội sống cho .”

Tạ Nghiên Tây giơ tay: “Em chuyện !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-532.html.]

Vân Vũ

Ánh mắt của ba em tập trung .

Tạ Nghiên Tây nuốt nước bọt, thần bí : “Mấy ngày , bụng em khỏe, tan học sớm hơn một chút, khi về ngang qua thư phòng của ba, thấy ba từ chức. Ba với rằng khi bản quy hoạch chi tiết 30 năm tương lai của Hoa Hạ, văn kiện cấp SSS thông qua, sẽ chính thức tuyên bố từ chức.”

Tạ Mặc Bắc trợn tròn mắt, tin tức chấn động.

Tạ Đông Dương, Tạ Thần Nam hai em, lộ vẻ mặt bất ngờ, dường như sớm tin tức .

Tạ Đông Dương vỗ vỗ, em trai thứ ba thấp hơn nửa cái đầu: “Chuyện , thời gian đồ đạc trong phủ bắt đầu dọn ngoài, chính là để cho bên ngoài một tín hiệu. Chờ ba từ chức xong, gia đình chúng thể sẽ ở Vân Quyến dài hạn.”

Tạ Nghiên Tây: “Thật ?”

Tạ Mặc Bắc: “Tuyệt vời quá!”

Tạ Đông Dương khó hiểu họ: “Vui ?”

Tạ Nghiên Tây kích động gật đầu: “Vui chứ! Như em sẽ cần học mỗi ngày, cả đống thời gian để chơi!”

Tạ Đông Dương, Tạ Thần Nam liếc , mặt lộ vẻ mặt đầy ẩn ý.

“Không, việc học của các em sẽ gián đoạn.”

“Các thầy cô giáo đây dạy các em, cũng sẽ Vân Quyến.”

Tạ Nghiên Tây: “…”

Tạ Mặc Bắc: “…”

Nghe hai , niềm vui mặt họ lập tức biến mất.

Tạ Đông Dương đầu sang Tạ Thần Nam: “Em tính toán gì ?”

“Không, em hiện tại bất kỳ manh mối nào, cảm giác chút hoang mang, luôn cảm thấy Vân Quyến sẽ xảy chuyện.”

“Vậy thì hãy chuẩn cho việc xảy chuyện, khi ba bận rộn, chúng cố gắng kéo chân , Dao Dao lẽ sợ hãi, thời gian tiếp theo sẽ yên tĩnh hơn nhiều.”

“Ừm.” Tạ Thần Nam gật đầu, khuôn mặt tự phụ trai, trông vẫn đầy tâm sự.

Tạ Đông Dương chăm chú một lát, sắc mặt khẽ biến: “Dạo gần đây em mơ thấy gì ?”

Tạ Thần Nam cúi đầu, .

Vẻ mặt của Tạ Nghiên Tây, Tạ Mặc Bắc cũng trở nên nghiêm túc.

“Nhị ca, dạo gần đây mơ thấy gì?”

“Có liên quan đến , mau !”

Hai em vội vàng truy hỏi.

Mấy năm nay, Tạ Thần Nam thỉnh thoảng mơ, dường như năng lực tương lai.

Sau nhiều thử nghiệm, tỷ lệ trúng mười chín , do đó dẫn đến ba em mong đợi sợ hãi những giấc mơ của .

Tạ Thần Nam cái chằm chằm của ba em, chậm rãi gật đầu: “Em mơ thấy… rời xa chúng ?”

Tạ Nghiên Tây mắt đỏ hoe : “Không thể nào!”

Tạ Mặc Bắc kiêu ngạo hếch cằm: “Em tin!”

Tạ Đông Dương nắm c.h.ặ.t t.a.y rũ bên : “Giấc mơ là ngược !”

Họ chằm chằm Tạ Thần Nam với ánh mắt đầy trách cứ, phản bác kịch liệt những gì .

Tạ Thần Nam chán nản gãi gãi tóc: “Em cũng tin, chỉ là em liên tục ba ngày mơ cùng một giấc mơ, chỉ sẽ rời xa chúng , ba cũng sẽ, họ vứt bỏ chúng !”

Tạ Nghiên Tây, Tạ Mặc Bắc đỏ hoe mắt, vẻ mặt như sắp .

Tạ Đông Dương híp mắt hỏi: “Có thời gian em áp lực quá lớn ?”

 

 

 

 

 

Loading...