Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 479: Điện thoại của Tạ Lan Chi, Tần Xu nguy rồi

Cập nhật lúc: 2025-09-18 16:47:18
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tần Hải Duệ mở to hai mắt, kinh hãi hỏi: "Người? Người gì?"

Tần Xu đổ hết những hòn đá nhỏ , cầm chiếc túi thủ công tinh xảo đưa qua.

"Anh xem chiếc túi mềm mại, trông như chất liệu lụa tơ tằm."

Tần Hải Duệ nhận lấy chiếc túi, cẩn thận xem xét. Mặc dù ướt đẫm, nhưng cảm giác chạm vẫn mềm mại, trơn láng.

"Ý em là, sông ngầm bên thông đến một ngôi làng khác?"

Tần Xu lắc đầu: "Không thể nào! Sợi dây thừng dùng để thăm dò chỉ dài trăm mét, độ dài đó còn đủ đến làng Ngọc Sơn, chứ đừng đến các làng khác xa hơn."

Tần Hải Duệ há miệng, da đầu trong phút chốc tê dại, cảm giác rợn .

Anh lắp bắp : "Vậy là ai, buộc cái túi sợi dây?"

Hỏi lắm!

Đây cũng là điều Tần Xu !

Tần Xu trả lời, nắm lấy một hòn đá, lặng lẽ hấp thu linh khí.

Linh khí nồng đậm theo lòng bàn tay, nhanh chóng dũng mãnh cô.

Một hòn đá nhỏ chứa linh khí còn đậm đặc hơn cả tảng ngọc lục bảo lớn bằng bàn tay.

Tần Hải Duệ chờ mãi thấy trả lời, hỏi: "A Xu, cơ hội sống mà tổ tiên ghi , rốt cuộc là gì? Có khi nào là huyết nhục của hung thú ?"

Tần Xu lắc đầu: "Em cũng . Muốn sự thật, chỉ thể đến sông ngầm bên xem tình hình thế nào."

Tần Hải Duệ chút nghĩ ngợi ngăn cản: "Không ! Quá nguy hiểm!"

"Trước đây em cũng thấy , xoáy nước ở cửa sông ngầm một khi tăng lên, sẽ hút cả ."

Vân Vũ

Tần Xu gạt những sợi tóc bám trán , đôi mắt quyến rũ, thu hút, lặng lẽ Tần Hải Duệ.

"Anh, em sống, cho dù là hang rồng hổ, em cũng xông một !"

Tần Hải Duệ há miệng, thốt một chữ nào.

"Ầm ầm ầm!!"

Đột nhiên, trung vang lên tiếng sấm cuồn cuộn.

Tần Xu bầu trời đêm, thấy tinh quang đều biến mất, tia chớp xẹt qua bầu trời, trong nháy mắt chiếu sáng cả sơn cốc.

dậy: "Sắp mưa , chúng nhanh xuống núi, chờ mưa tạnh đến thăm dò."

Hai em quần áo xong, vội vã xuống núi.

Họ về đến nhà, cơn mưa nhỏ tinh tế, trong phút chốc chuyển thành mưa rào tầm tã.

"Các con về , bữa sáng , mau ăn nóng ."

Mẹ Tần bưng hai bát cháo, đặt lên bàn ở phòng khách, gọi hai em.

Tần Hải Duệ lăn lộn lâu như , sớm đói meo, bụng kêu ầm ĩ. Anh cầm chiếc bánh bao thịt bàn ăn một cách ngon lành.

Tần Xu đối diện, ăn cháo từng chút một: "Anh, thấy chị dâu?"

"Cô về thành phố học, cuối tuần mới về."

"Hai là gặp nhiều mà xa ít ?"

"Cũng . Anh thường xuyên ở thành phố, gặp thì ngày nào cũng gặp ."

Tần Xu lông mi rũ xuống, hỏi một cách thâm sâu: "Anh và chị dâu định bao giờ con?"

"Khụ khụ khụ..."

Tần Hải Duệ bất ngờ sặc, ho sù sụ.

Anh u oán trừng mắt em gái: "Anh mới kết hôn bao lâu, em giục sinh con ."

Tần Xu liếc ánh mắt mong chờ của Tần, : "Ba mong cháu trai, cháu gái lâu lắm ."

Tần Hải Duệ uống mấy ngụm cháo, ép cơn khó chịu ở cổ họng xuống, ấp úng :

"Chuyện cứ thuận theo tự nhiên thôi. Tĩnh Nhàn tuổi cũng còn trẻ."

Tần Xu gật đầu như đang suy nghĩ: " thật, chờ thêm một năm cũng . Năm đó em mang thai cũng gần bằng tuổi chị dâu."

Tần Hải Duệ mặt đầy vẻ cạn lời: "Em đừng bận tâm chuyện của , lo chuyện của . Độ nguy hiểm của cửa sông ngầm em cũng thấy đó, chúng thăm dò, chuẩn thật đầy đủ."

Lý Dung lo lắng hỏi: "A Xu, các con đến núi thu hoạch gì ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-479-dien-thoai-cua-ta-lan-chi-tan-xu-nguy-roi.html.]

Tần Xu giọng nhẹ nhàng : "Có thu hoạch, chỉ là cửa sông ngầm quá nhỏ, tìm cơ hội sống mà tổ tiên ghi , chắc một thời gian nữa mới một chuyến."

Thật , cô cũng chắc chắn lắm, chỉ là đang an ủi Tần.

Lý Dung chắp tay: "Vậy thì . Ba con cả đêm ngủ, quỳ lạy liệt tổ liệt tông trong từ đường, mong con chuyện đều thuận lợi."

"A Dung , bà mấy cái đó với con gì!"

Tần Kiến Quốc mặc áo mưa phòng khách, lộ vài phần ngượng ngùng.

"Ông gì mờ ám, còn cho ?"

Lý Dung dậy tới đón lấy chiếc áo mưa ướt sũng, treo ở cửa gỗ.

"Không cho." Tần Kiến Quốc thấy vợ vui, vội vàng đổi giọng.

Ông đưa bọc vải nhỏ trong lòng cho Tần Xu đang đầy mong đợi: "Con , ba mới nhớ , ông nội con khi c.hết, một thời gian thần thần kinh kinh.

Ông cứ luôn giở những cuốn sách tổ tiên truyền xem. Ba nhớ mấy cuốn là ông xem nhất. Sau khi ông , ba liền chôn theo ông. Có lẽ những cuốn ghi chép quan trọng gì đó, con cầm về nghiên cứu ."

Tần Hải Duệ: "Ba! Ba đào mộ ông nội ?"

Tần Xu: "Những cuốn sách là lấy từ trong quan tài ông nội ?"

Hai em kinh ngạc thốt lên, gần như đồng thời.

Tần Kiến Quốc ho một tiếng, ánh mắt né tránh: "Mộ lộ thiên là đất trống, ba cũng tính là đào mộ của ông ."

Ông đây là thừa nhận đào mộ ông nội!

Tần Xu và Tần Hải Duệ liếc , nhớ chuyện họ từng đào mộ tổ tiên Tần gia mấy năm .

Tần Kiến Quốc bỗng chốc sụ mặt, ngữ khí nghiêm khắc : "Đừng ba. Năm đó các con chẳng cũng đào mộ tổ tông Tần gia . Cả hai đều như cả thôi, đừng ai!"

Lý Dung kéo tay áo chồng: "Được , các con mới ở ngoài về, ăn một bát cháo nóng . Ông còn mắng chúng nó nữa!"

Vẻ nghiêm nghị của ông Tần lập tức xìu xuống.

"Vừa nãy bà đỡ cho , chỉ bênh chúng nó thôi!"

Lý Dung gì, nhét một chiếc bánh bao thịt miệng chồng.

"Mau ăn , lát nữa nguội hết."

Tần Xu ở bàn ăn lật xem mấy cuốn sách cũ kỹ mà ba Tần mang về.

Những thứ ghi đó xa lạ, Tần Xu nhất thời tìm thấy manh mối nào.

"Ba, ba vất vả . Mấy cuốn sách con sẽ mang về nghiên cứu."

"Đi , mắt con sắp thành gấu trúc kìa, mau về ngủ một giấc."

Tần Xu đầu: "Mọi cứ ăn tiếp , con về phòng ."

rời , ở cửa phòng ngủ, cô gặp chị A Hoa với vẻ mặt mệt mỏi.

"Cô chủ nhỏ, đây là điện thoại của cô, sáng sớm điện thoại của chủ lớn, tự ý nhận."

Tần Xu vẻ mặt của chị A Hoa, tim bỗng đập nhanh hơn vài nhịp.

Cô giọng run run hỏi: "Chị gì với Tạ Lan Chi?"

Cuộc đọ s.ú.n.g đêm qua, cuộc đối thoại với cả ở ngoài sân bay, cùng với việc thẳng thắn về chuyện trọng sinh với nhà, chị A Hoa bao nhiêu?

Tần Xu nín thở, ánh mắt gắt gao chằm chằm chị A Hoa.

Chị A Hoa lộ một nụ cứng nhắc: " báo bình an với chủ lớn, cô và thiếu gia Thần, tiểu thư nhỏ đều đang ngủ, chờ cô tỉnh sẽ gọi ."

Trái tim đang treo lơ lửng của Tần Xu đột nhiên thả lỏng.

Không bại lộ là !

Cô sợ, ở chỗ Tạ Lan Chi, đến một chiếc quần lót cũng còn.

" , cảm ơn chị."

Tần Xu lời cảm ơn với chị A Hoa, đưa tay lấy điện thoại, nhưng chộp hụt.

 

 

 

 

 

Loading...