Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 478: A Xu xuống nước thăm dò sông ngầm
Cập nhật lúc: 2025-09-18 16:47:16
Lượt xem: 71
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong phòng ngủ.
Tạ Thần Nam vẫn ngủ, đang nghịch điện thoại.
"Mẹ!"
Khi Tần Xu bước , Tạ Thần Nam theo bản năng giấu điện thoại xuống gối.
"Sao vẫn ngủ?" Tần Xu xuống mép giường, xoa đầu Tạ Thần Nam.
Đôi mắt đen láy, trong veo của Tạ Thần Nam lặng lẽ chằm chằm Tần Xu.
"Mẹ lừa con."
Ánh mắt đầy vẻ trách móc của bé, lời cũng mang theo sự tủi .
"Trước đây bảo con giấu sự thật, rằng chuyện liên quan đến sinh tử của , còn cả sự an nguy của tộc Tạ gia."
"Mẹ sẽ sống sót, là thần y một của Hoa Hạ, tất cả bác sĩ cầu đều tài giỏi bằng . Chỉ cần c·hết, nhất định sẽ cách."
Nước mắt trong đôi mắt Tạ Thần Nam ngừng tuôn rơi: " lừa con, còn lừa cả , và ông bà ngoại nữa!"
Tần Xu đau lòng lau nước mắt cho con trai, dịu dàng dỗ dành: "Thần Thần, xin ."
Cô ôm Tạ Thần Nam lòng để an ủi, nhưng bàn tay nhỏ của bé đẩy .
Tạ Thần Nam đôi mắt rưng rưng hỏi: "Mẹ cho ba ?"
Tần Xu im lặng, đôi mắt rũ xuống đầy vẻ rối bời.
Đôi mắt trong veo đẫm lệ của Tạ Thần Nam thẳng thắn chằm chằm Tần Xu.
"Mẹ, con sẽ giúp giấu ba nữa . Ba nhất định sẽ cách mà!"
Tần Xu nhẹ nhàng : "Thần Thần, cho thêm một chút thời gian nữa ? Vài ngày nữa, nhất định sẽ cho ba ."
Tạ Thần Nam hoài nghi hỏi: "Thật ? Mẹ sẽ lừa con nữa chứ?"
Tần Xu đầy vẻ thành khẩn: "Sẽ , đến núi xem . Chờ xác định tình hình sẽ thông báo cho ba, ?"
Tạ Thần Nam sụt sùi, thút thít: "Chúng ngoắc tay nhé!"
Tần Xu bàn tay nhỏ của con trai vươn , cùng ngón tay út cong cong, móc .
"Chúng ngoắc tay, ai thất hứa sẽ chó!"
"Vâng, !"
Tạ Thần Nam dỗ dành.
Tần Xu liếc con gái đang ngủ say: "Thần Thần ở nhà chăm sóc em gái, ngoài một chuyến. Sáng sớm sẽ về ngay."
"Mẹ chú ý an , con và em gái ở nhà chờ ."
"Ngoan lắm."
________________________________________
Sau núi.
Tần Xu cùng Tần Hải Duệ đến thác nước, thấy tiếng nước chảy róc rách.
Thác nước đêm khuya, như một dải ngân hà từ trời giáng xuống. Ánh bạc chiếu rọi trong thung lũng, tạo từng tầng nước.
Tần Xu đưa tay cảm nhận độ ẩm trong khí, nhạt giọng : "Không khí ở đây ẩm ướt quá."
Tần Hải Duệ vẫy tay với các tộc nhân cách đó xa, thấp giọng : "Gần một tháng nay đều như , chúng qua đó xem."
"Được."
Những gác đêm là các thanh niên trẻ tuổi, khỏe mạnh. Họ vẫn sự thật về việc tìm kiếm cửa sông ngầm.
Thấy em Tần Hải Duệ và Tần Xu đến, mấy họ tươi rạng rỡ.
Tần Hải Duệ ôn tồn : "Vất vả cho mấy họ, A Xu xem cửa sông ngầm, chúng cần xuống nước."
Người thanh niên dẫn đầu Tần Xu với hình mảnh mai, chút lo lắng : "Lúc nhiệt độ nước khá lạnh, A Xu chịu ?"
Tần Xu : "Không , chịu ."
Người thanh niên gật đầu: "Vậy , hai chờ một chút, lấy đồ bơi đến. Cửa khá sâu, hai mặc quần áo của bơi sẽ vất vả hơn."
Mười mấy phút .
Tần Xu, Tần Hải Duệ đồ bơi, ở bên bờ suối.
Tần Xu liếc tảng đá lớn gần bờ, phát hiện mực nước giảm rõ rệt.
Chỉ còn hơn mười centimet nữa, e là sẽ đến giữa tảng đá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-478-a-xu-xuong-nuoc-tham-do-song-ngam.html.]
Mực nước giảm như thế chuyện , bởi vì chỉ cần một trận mưa lớn ập đến, ngay đó sẽ là mực nước dâng lên đột ngột.
Một khi mực nước bao phủ tảng đá, Tần Xu sẽ chuẩn đón nhận cái c·hết.
"A Xu, xuống nước , em theo !"
"Biết ."
Tần Hải Duệ nhảy mạnh xuống suối, Tần Xu theo sát phía .
Hai em bơi trong nước như cá, theo dòng chảy xiết sâu bên trong.
Vài phút , Tần Hải Duệ dừng ở vị trí những tảng đá lởm chởm, cùng của thác nước.
Anh cầm đèn chiếu sáng, chiếu một chỗ nào đó lòng suối, để lộ một xoáy nước lớn gần bằng nửa bàn tay. Dưới xoáy nước, là một cái hang động đen như mực.
Tần Xu bơi tới, đến gần quan sát xoáy nước kỳ lạ .
Vân Vũ
Cô dùng tay hiệu cho Tần Hải Duệ: "Đây là cửa sông ngầm?"
Tần Hải Duệ gật đầu, cũng hiệu: "! Nó vẻ lớn hơn so với mấy ngày một chút."
Tần Xu chỉ xoáy nước, chỉ , cuối cùng chỉ sợi dây thừng buộc ở eo Tần Hải Duệ.
Cô đang : " qua đó xem thử, buộc dây thừng ."
Tần Hải Duệ từ chối, bơi đến lưng Tần Xu, quấn dây thừng quanh eo cô, thắt hai nút, mới thả cô .
Tần Xu điều động linh khí, truyền hai chân, đạp lên lớp bùn đáy nước, từng bước một tiến gần xoáy nước.
Bàn tay cô đặt lên xoáy nước, một cơn đau buốt ập đến. Cô nhanh chóng rụt tay .
Tần Hải Duệ giật giật dây thừng, vẫy tay với Tần Xu: "Không cần đến gần! Nguy hiểm!"
Tần Xu đầu , hiệu OK.
Cô lấy từ chiếc túi vải nhỏ bên hông một củ nhân sâm nhỏ và một hòn đá buộc dây thừng, ném về phía cái hang đen xoáy nước.
Thành công ngay đầu!
Tần Xu túm một đầu dây thừng, cảm nhận một lực kéo mạnh.
Mãi đến khi sợi dây dài gần trăm mét ngắn còn hơn một mét, Tần Xu mới dùng sức kéo .
Một lúc lâu , Tần Xu kéo đầu dây thừng trở . Củ nhân sâm biến mất, chỉ còn hòn đá, và thêm một cái túi vải màu sẫm.
Cái túi vải , là buộc !
Mắt Tần Xu sáng lên, chút nghĩ ngợi tháo túi vải , để lộ một hòn đá chứa linh khí nồng đậm.
Mắt Tần Xu chớp chớp, nghiêng đầu đầy vẻ khó hiểu.
Tần Hải Duệ đột nhiên kéo tay Tần Xu, vẻ mặt vội vã chỉ lên : "Đi mau! Có nguy hiểm!"
Tần Xu ngay lập tức cảm nhận một lực hút mạnh mẽ.
Sự nguy hiểm đột ngột ập đến khiến cô kịp nghĩ nhiều, cầm lấy đồ vật bơi lên .
Khi bơi nửa đường, Tần Xu đầu thoáng qua.
Xoáy nước phía trở nên lớn hơn, cá tôm và rong rêu xung quanh, theo xoáy nước dồn về phía cái hang đen bằng nửa bàn tay.
Cửa sông ngầm quá nhỏ.
Khiến thể cá tôm xé nát, dòng nước trong xanh nhuộm đỏ bởi m·áu tươi.
Tần Xu trong lòng kinh hãi, tăng tốc bơi về phía mặt nước.
"Hộc... hộc... hộc..."
Tần Hải Duệ tháo mặt nạ dưỡng khí, sấp bờ thở hổn hển.
Anh sang Tần Xu bên cạnh, vẫn đang thở định: "Em gan thật đấy, sông ngầm ai loài sinh vật lớn nào . Nếu chọc giận chúng nó, chúng sẽ gặp nguy hiểm!"
Tần Xu ngắm nghía hòn đá chứa linh khí nồng đậm, tiện miệng hỏi: "Loài sinh vật lớn gì?"
Tần Hải Duệ thở đều : "Tổ tiên ghi trong sách, bên trong sông ngầm một loài hung thú khổng lồ, chỉ cần hít thở cũng thể nuốt con bụng."
Tần Xu cầm hòn đá trắng trong suốt tay, đưa đến mặt Tần Hải Duệ.
"Sông ngầm hung thú thì , nhưng chắc chắn !"