Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 477: Kiếp trước kiếp này, Tần Xu thẳng thắn (thêm)

Cập nhật lúc: 2025-09-18 16:47:15
Lượt xem: 83

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ba, !"

Tần Xu ôm con gái xuống xe, tươi rạng rỡ gọi .

Thế nhưng, điều đón chào cô là vẻ mặt nghiêm nghị, lạnh lùng của Tần Kiến Quốc và Lý Dung.

Tần Xu trong lòng chột , ôm con gái tới: "Ba , đây là cháu gái của hai , hai xem, con bé đáng yêu bao."

Tần Kiến Quốc và Lý Dung thấy cháu gái nhỏ, sự chú ý lập tức dời .

Tần Hải Duệ nắm tay Tạ Thần Nam đến: "Ngoài trời lạnh, mau nhà, đừng để các con cảm."

", chuyện gì nhà !" Tần Kiến Quốc .

Đoàn sảnh chính, Tần Lục thúc công đang ở vị trí chủ tọa h·út th·uốc lá.

Tần Xu đưa con gái cho chị A Hoa đang vẻ hoảng hốt: "Chị đưa các con nghỉ ngơi, cứ ở trong phòng ngủ của , Thần Thần phòng nào."

"Được..."

Chị A Hoa ôm Tạ Cẩm Dao, dẫn Tạ Thần Nam rời .

Bọn họ khỏi, Tần Xu quỳ gối xuống giữa phòng khách.

"Ba , con xin , con nên lừa ."

Lý Dung loạng choạng bước đến, túm lấy tay Tần Xu: "Con bé , đất lạnh, con mau lên!"

Vân Vũ

Tần Xu gạt tay , môi đỏ mím chặt, giọng nhanh chậm vang lên.

"Ba , cả, lục thúc công, thật con còn giấu một chuyện, con là trọng sinh."

Tần Lục thúc công: "..."

Tần Kiến Quốc: "..."

Lý Dung: "..."

Tần Hải Duệ: "..."

Một câu của Tần Xu khiến bốn kinh ngạc thất sắc.

Tần Xu mắt rũ xuống, tiếp tục : "Trọng sinh là trái với thiên đạo, trái với nhân quả. Kiếp con sống gần 70 tuổi, kiếp trọng sinh, thể sống thêm mười lăm năm, là chuyện may mắn..."

Giọng cô bình tĩnh, từng chữ rõ ràng, kể tất cả những chuyện xảy ở kiếp , cũng như hành động ở kiếp , thậm chí cả việc ông nội báo mộng, hề giấu giếm một chút nào.

Cùng lúc đó.

Tạ Thần Nam dẫn chị A Hoa phòng ngủ.

Cậu bé chị A Hoa đặt em gái lên giường, vẻ mặt vẫn còn bàng hoàng, đột nhiên mở lời.

"Bà A Hoa, những lời của tối nay, bà với ba ."

Bàn tay chị A Hoa đang đắp chăn cho Tạ Cẩm Dao, run rẩy kiểm soát.

, đôi mắt đen sâu thẳm của Tạ Thần Nam, mở miệng phát tiếng nức nở.

"Thiếu gia Thần, chuyện thể giấu ."

Tạ Thần Nam lấy điện thoại , khẽ lay động: "Cháu , cuộc đối thoại giữa , cháu ghi âm . Cháu sẽ cho ba , nhưng cho một cơ hội để thẳng thắn."

Năm đó lừa, chỉ cả.

Ngay cả cũng lời ngon tiếng ngọt của lừa.

Tạ Thần Nam nghĩ đến việc thể sẽ vĩnh viễn rời , đôi mắt đen sáng, đỏ lên.

"Bà A Hoa, cháu hứa với bà, nếu mấy ngày nữa vẫn thẳng thắn, cháu sẽ tự cho ba."

Chị A Hoa lau khóe mắt, giọng khàn khàn : "Được, bà thiếu gia Thần."

Trong sảnh chính.

Tần Xu kể cho nhà hết chuyện lớn nhỏ từ kiếp đến kiếp .

"Ầm!"

Tần Kiến Quốc đập mạnh xuống bàn.

"Dương Vân Xuyên cái thằng súc sinh , tao g·iết c·hết nó!"

Lý Dung nghiến răng : "Cả Tần Bảo Châu nữa, cái con bội bạc , lúc nghiền xương thành tro!"

Tần Lục thúc công sắc mặt âm u, trầm giọng : "Kiếp , Tần gia th·ương v·ong vô , đều nhờ của Tổ chức W, mối thù trả quân tử!"

Tần Hải Duệ thì đau lòng kéo em gái dậy, ấn cô xuống ghế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-477-kiep-truoc-kiep-nay-tan-xu-thang-than-them.html.]

"A Xu, kiếp mắt tròng, hãm h·ại tù, còn để em bận lòng."

Tần Xu vỗ vỗ mu bàn tay cả, lắc đầu: "Anh, của . Là Tần gia chúng theo dõi, cho dù mỹ nhân kế, cũng sẽ là chiêu khác, khó lòng đề phòng."

Lý Dung đẩy con trai , ôm chặt Tần Xu, lóc : "Con ơi, con khổ !"

Tần Xu , lập tức đau đầu: "Đều qua , con đây vẫn ."

Vừa thốt lời , Tần Xu liền sai.

Cô ngẩng đầu đối diện với ánh mắt đau lòng và xót xa của ba Tần, Tần Hải Duệ và Tần Lục thúc công.

Tần Xu lúc đúng là vẫn .

cuộc đời của cô, thật sự quá ngắn ngủi.

Mấy năm tuổi thọ, đối với Tần gia sống thọ mà , chỉ là chớp mắt qua.

Tần Lục thúc công vẻ mặt áy náy Tần Xu, giọng nặng nề: "A Xu, cửa sông ngầm thác nước núi, thật sự tìm thấy . Chỉ là cửa nhỏ, chỉ bằng ngón cái."

Hơi thở Tần Xu nặng hơn vài phần, nhíu mày hỏi: "Ngài xác định chứ?"

Tần Hải Duệ ở bên cạnh giải thích: "Năm nay Vân Quyến mưa ít, mực nước suối giảm, chúng mới miễn cưỡng tìm thấy cửa sông ngầm."

Mực nước giảm?

Giọng Tần Xu run run hỏi: "Mực nước giảm bao nhiêu?"

Tần Hải Duệ trả lời: "Ở tảng đá lớn bên suối , mực nước so với đây giảm một phần ba."

Sắc mặt Tần Xu trắng bệch, trong đầu hiện lên lời nhắc nhở của ông nội năm đó trong giấc mơ.

"A Xu, một ngày , mặt nước bao phủ tảng đá , con chuẩn sẵn sàng."

"Chuẩn gì ạ?"

"Chuẩn để đón nhận cái c·hết, để rời ở kiếp ."

Địa thế núi phức tạp, mực nước suối đột nhiên giảm xuống, là chuyện , khả năng sẽ đón nhận sự phản phệ mạnh mẽ.

Lý Dung là đầu tiên phát hiện thần thái con gái đúng, lắc vai Tần Xu: "A Xu, con thế? Sắc mặt khó coi quá."

Tần Xu gượng gạo nặn một nụ : "Cửa sông ngầm nhỏ quá, con thất vọng."

Tần Lục thúc công khí phách : "Không , cho dù cửa chỉ bằng lỗ kim, chúng cũng thể đào một thủy lộ!"

Tần Kiến Quốc gật đầu: "! Chúng việc ngày đêm tăng ca, tin đào một thủy lộ!"

Tần Hải Duệ nắm chặt hai nắm tay, trầm giọng : " nhớ một loại máy khoan thăm dò nước nghiên cứu , thể khoan sâu vài trăm mét. sẽ tìm hỏi xem, chúng mua một chiếc máy về!"

Đôi mắt trong suốt của Tần Xu quét những trong phòng.

Cô giả vờ nhẹ nhàng : "Không , dù cũng còn nhiều năm, chúng đủ thời gian."

Lý Dung nắm tay Tần Xu, : "Thế cũng thể lãng phí thời gian, chúng tìm cách, nhanh chóng đào thông đường hầm sông ngầm suối!"

Họ đều đặt kỳ vọng lớn con suối núi, hề chút nghi ngờ nào.

Tất cả là do những gì tổ tiên Tần thị truyền , bao giờ lừa dối hậu thế.

Tần Xu dậy, về phía Tần Lục thúc công đang ở vị trí chủ tọa: "Con đến núi xem một chút."

Không tận mắt thấy, mực nước suối giảm ở vị trí chính xác.

Cô đêm nay đừng là nghỉ ngơi, e là sẽ luôn thấp thỏm yên.

Tần Lục thúc công sắc trời bên ngoài: "Chỉ còn hai, ba tiếng nữa là trời sáng, cháu nghỉ ngơi một chút , chờ trời sáng lên núi cũng muộn."

Tần Xu còn định gì đó, Tần Hải Duệ kéo tay áo.

"Đừng quên hai đứa nhỏ, an ủi chúng xong xuôi chúng hãy bàn chuyện núi."

Tần Xu trầm tư một lát, gật đầu đồng ý: "Được..."

Hai em ăn ý, Tần Xu lập tức hiểu ý Tần Hải Duệ.

Chỉ cần sắp xếp thỏa cho các con.

Họ bất cứ lúc nào cũng thể lên đường đến núi.

 

 

 

 

 

Loading...