Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 475: Tôi lại càng không thể tha cho cô!
Cập nhật lúc: 2025-09-18 16:47:13
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Xu ngơ, sắc mặt lạnh đến đáng sợ, hình ma quái tiếp cận những tên sát thủ.
Bước chân và tốc độ của cô nhanh, khiến khó mà xác định vị trí.
Ầm!
Một tín bảo vệ Tần Xu trúng đạn, ngã gục xuống.
Tần Xu liếc mắt một cái, với tín bên cạnh: "Kéo khu vực an !"
Người lập tức chấp hành mệnh lệnh, dùng sức kéo đồng đội mất khả năng chiến đấu, lôi trong một chiếc xe.
Tần Hải Duệ và các con cháu Tần gia bên cũng đồng loạt rút vũ khí, triển khai phản kích dữ dội.
sát thủ quá nhiều!
Cứ một nhóm ngã xuống, một nhóm khác xuất hiện!
Tần Hải Duệ chật vật xông đến mặt Tần Xu, kéo cô một chiếc xe việt dã.
Anh gấp gáp hỏi: "Chuyện gì thế , xuất hiện nhiều sát thủ như ?"
Tần Xu tranh thủ băng đạn, mặt biểu cảm : "Không rõ, lát nữa bắt sống hỏi!"
Cô lấy từ trong lòng một gói thuốc bột bằng giấy: "Cứ thế sẽ thương đường vô tội, tìm cách rải hết thuốc bột trong khí."
Tần Hải Duệ đưa gói thuốc lên mũi ngửi thử, mắt sáng lên. "Giao cho !"
Anh bò xuống gầm chiếc xe việt dã, bò về phía đầu xe.
Tần Hải Duệ tháo gầm xe, tìm bộ phận hút gió của hệ thống ô tô, với Tần Xu: "A Xu, lên xe, em tìm chỗ khác ẩn nấp."
"Biết !"
Tần Xu dậy rời , đổi sang một chiếc xe khác để ẩn . Trong lúc đó, cô còn g·iết c·hết hai tên sát thủ.
Tần Hải Duệ leo lên ghế lái của chiếc xe việt dã, đổ thuốc bột bộ phận hút gió, ngay đó khởi động xe, phóng về phía đám sát thủ đông nghịt ở đằng xa.
Thuốc bột thông qua bộ phận hút gió đưa ngoài, gió thổi khí.
"Bùm!"
"Bùm! Bùm!"
Đám sát thủ kịp để tâm đến mục tiêu, điên cuồng bắ n chiếc xe Tần Hải Duệ điều khiển.
Rắc!
Kính xe vỡ tan!
Tần Hải Duệ đẩy cửa xe nhảy xuống, lấy bức tường của nhà vệ sinh công cộng vật chắn.
Tần Xu chiếc xe việt dã phóng về phía đám sát thủ, trong khí tràn ngập thuốc bột màu trắng, thành công.
Cô lùi về hai bước, bên cạnh Tạ Thần Nam và con gái.
Hai đứa nhỏ những sợ hãi, ngược còn hai mắt sáng rực.
Tạ Thần Nam hưng phấn hỏi: "Mẹ ơi, giải quyết hết hả?"
Tần Xu trầm mặc một lát: "...Sắp . Con sợ ?"
Tạ Thần Nam lắc đầu: "Không sợ, ba ba , con là tiểu nam tử hán, nếu gặp nguy hiểm bảo vệ thì nhất định vướng chân ."
Ngay đó, bé từ túi quần lấy một khẩu s.ú.n.g nhỏ xíu. "Con còn cái , cả cho con!"
Tần Xu vẻ mặt co giật, bàn tay đang cầm s.ú.n.g khẽ run.
Nếu cô nhớ lầm, Thần Thần mới bảy tuổi, một đứa trẻ nhỏ như mà chơi súng, thật sự vấn đề gì ?
"A Xu! Bọn chúng ngã xuống !"
Từ xa, tiếng Tần Hải Duệ vang lên.
Tần Xu nghiêng đầu, thấy cách đó hơn mười mét, chỉ đám sát thủ mà cả những đường cũng ngã gục.
Thân tín của Tạ gia xin chỉ thị: "Phu nhân, chúng qua đó xem ?"
Tần Xu gật đầu: "Được, chú ý an ."
Cô thò đầu , ánh mắt nhanh chóng quét quanh, nhanh, cô phát hiện một phụ nữ tóc dài đang trong một chiếc xe E220.
Khuôn mặt đối phương khăn quàng cổ che kín, đôi mắt đầy hận thù trừng trừng những tín của Tạ gia.
Cho dù thấy mặt phụ nữ, Tần Xu cũng thể tưởng tượng vẻ mặt cô dữ tợn và méo mó đến mức nào.
Tần Xu khom lưng tiến gần chiếc xe đó, khi phụ nữ chuẩn khởi động ô tô để chạy trốn, cô mở cửa xe ghế lái, đè phụ nữ gục xuống ghế.
"A! Cút !"
Người phụ nữ gào lên chói tai.
Kim châm trong tay Tần Xu dí yết hầu phụ nữ: "Câm miệng, nếu tao sẽ lấy mạng cô!"
Người phụ nữ mở to đôi mắt kinh hãi, đầy oán độc trừng Tần Xu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-475-toi-lai-cang-khong-the-tha-cho-co.html.]
Tần Xu kéo khăn quàng cổ mặt phụ nữ xuống, lộ một gương mặt xa lạ.
Cô nhíu mày hỏi: "Cô là ai? Ai phái cô đến g·iết ?"
"Tần Xu!" Người phụ nữ gào tên Tần Xu, nghiến răng nghiến lợi : "Cô h·ại c·hết Xuyên, tao cô c·hết!"
Anh Xuyên?
Dương Vân Xuyên ư?
Tần Xu vẻ mặt khó nên lời hỏi: "Cô là của Văn gia?"
Văn Diên (Nghe Kéo Dài) cằm khẽ hếch: "Nếu tao là của Văn gia, cô còn mau buông tao !"
Tần Xu lạnh một tiếng, nắm cổ áo Văn Diên, kéo cô xuống xe, vứt xuống đất.
Cô xuống đối phương: "Cô là của Văn gia, càng thể tha cho cô!"
Văn Diên quỳ chật vật mặt đất, bò dậy, một bàn chân nhỏ dẫm lên eo ngăn .
Tần Xu lạnh lùng : "Đừng nhúc nhích!"
Văn Diên tức giận bùng nổ: "Tần Xu! Cô cút cho tao!"
Tần Xu dồn lực xuống chân, cơ thể nghiêng về phía : "Thật ngại vận chuyển t.h.i t.h.ể cô về Kinh thành . Nếu cô ngoan ngoãn một chút, thể cho cô sống mà rời ."
Một câu, lập tức Văn Diên câm nín.
Thân tín của Tạ gia bước nhanh đến, báo cáo với Tần Xu: "Phu nhân, tất cả bọn côn đồ đều khống chế, chúng hai thành viên thương, một đường trúng đạn, nhưng đều nguy hiểm đến tính mạng."
Tần Xu giọng bình tĩnh : "Đưa những thương bệnh viện cứu chữa, đường nhớ bồi thường cho họ một chút."
Thân tín gật đầu, hỏi: "Có cần bên chính quyền địa phương can thiệp xử lý ạ?"
Tần Xu quanh, nơi nào cũng là dấu vết của cuộc đấu s.ú.n.g dữ dội, cô gật đầu : "Thông báo cho họ đến giải quyết hậu quả."
Trận đấu s.ú.n.g động tĩnh quá lớn.
Nếu chính quyền đưa lời giải thích hợp lý, dễ gây hoang mang trong dân chúng.
"Vâng, sẽ sắp xếp ngay!"
Thân tín của Tạ gia , Tần Hải Duệ xách theo s.ú.n.g tới: "Người phụ nữ là ai?"
Tần Xu lạnh lùng : "Kẻ g·iết ."
Tần Hải Duệ , giơ tay bắ n một phát Văn Diên.
Vân Vũ
"Ầm!"
"A a a!!!"
Tiếng s.ú.n.g và tiếng la thảm thiết của Văn Diên gần như vang lên cùng lúc.
Tần Xu nhấc chân khỏi lưng Văn Diên, thoáng qua chân cô trúng đạn, đáy mắt chút thương hại nào.
" tò mò, Dương Vân Xuyên là một đàn ông vô dụng, chỉ giỏi mồm mép, tại cô vì , tiếc tìm nhiều như để g·iết ."
Kiếp Quách Huệ Phương, Y Đằng Tuệ Tử, các tiểu thư danh giá, ngôi ca nhạc nổi tiếng, cùng với bây giờ là tiểu thư Văn gia.
Những phụ nữ , dường như đều chung thủy với Dương Vân Xuyên.
Văn Diên căm phẫn trừng mắt Tần Xu: "Anh Xuyên dịu dàng chu đáo, là yêu tao nhất đời!"
Tần Xu như thể thấy một câu chuyện lớn nhất, cô thô bạo nắm tóc Văn Diên, kéo cô đến mặt.
"Tao sự thật, đừng vòng vo với tao nữa!"
Da đầu Văn Diên giật đến đau nhói, cô gầm gừ: "Anh Xuyên yêu tao, tao cũng yêu ! Cô g·iết Xuyên, tao báo thù cho !"
Khuôn mặt tinh xảo, kiều diễm của Tần Xu lộ vẻ thiếu kiên nhẫn.
Cô chằm chằm mắt Văn Diên, giọng toát vẻ quyến rũ mê hoặc lòng . "Cô mắt tao, lặp nữa."
Văn Diên thẳng đôi mắt mị hoặc, động lòng của Tần Xu, sự phẫn hận và oán độc mặt dần dần tan biến.
Cô một thoáng mất thần trí, vẻ mặt trở nên trống rỗng.
Văn Diên miệng hé hé : "Anh Xuyên kỹ năng miệng giỏi, và cũng thật lòng yêu tao."
"Chậc..." Tần Xu khẽ chậc một tiếng.
Cô bao giờ ngờ rằng, sẽ một câu trả lời như .
"Công phu miệng" giỏi?
Không trách nhiều phụ nữ, đều chung thủy với Dương Vân Xuyên như .