Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 468: Anh, một người làm cha, thật tùy tâm sở dục

Cập nhật lúc: 2025-09-18 16:47:06
Lượt xem: 94

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tần Xu Tạ Lan Chi đang cách đó xa, cảm xúc trong đáy mắt cô bình tĩnh một gợn sóng. Cô hé miệng, điều gì đó, nhưng từ từ khép .

Thái độ của Khương Nhã Lâm đổi quá rõ ràng, khiến để ý cũng khó. Tần Xu Tạ Lan Chi đến, nhưng vẫn những lời nửa thật nửa giả , để chuẩn cho màn kịch của hai .

Tạ Lan Chi nghiêng đầu, trầm giọng dặn dò đội trưởng vệ sĩ: "Đưa Khương Nhã Lâm về Khương gia, chuyện hôm nay xảy , từ đầu đến cuối cho Khương phó tổng." Đội trưởng vệ sĩ gật đầu: "Rõ!" Anh vẫy tay, vài tên vệ sĩ tiến lên, khiêng xác của Khương Nhã Lâm .

Tạ Lan Chi bước tới, ngay lập tức đến xác của Vô Ảnh Chân Nhân, đôi mắt rũ xuống tràn đầy sát khí. "Còn về cái xác , ném tới Long Hổ Sơn, với chưởng môn của họ, nếu tu sĩ còn dị động, những tu sĩ hàng năm bên ngoài , chỉ sợ khó giữ tính mạng!" Tu sĩ hết đến khác đến ám s**t, mục tiêu từ Tần Xu chuyển sang con cái. Chuyện nếu thật sự tay can thiệp. Lần những đó tay, chỉ sợ càng ngày càng kiêng nể gì.

"Vâng, thưa ngài!" Đội trưởng vệ sĩ nữa chấp hành mệnh lệnh, trong chớp mắt, hai cái xác kéo .

Đôi mắt đen thâm thúy như mực của Tạ Lan Chi, dừng Tần Xu, sự dịu dàng trong nháy mắt xuất hiện. Hắn bước vững vàng tiến lên, nắm lấy bàn tay cuộn của Tần Xu, nhẹ giọng hỏi: "Em khỏe ?" Trái tim Tần Xu nhắc lên, chợt trở nên nhức nhối. Người rõ ràng thấy lời cô , tại vẫn vẻ mặt dịu dàng như .

Cô hé miệng, định gì đó, một bóng tối bao trùm lên. Tạ Lan Chi cúi đầu hôn lấy môi Tần Xu, dịu dàng an ủi: "Không sợ, sẽ giải quyết triệt để, sẽ còn ai đến tổn thương em và con cái nữa."

Long Hổ Sơn là tổ đình của phái Đạo giáo chính phái ở Hoa Hạ, sức ảnh hưởng và kêu gọi cực cao. Chỉ cần của Long Hổ Sơn tay, những tu sĩ ngoài bán mạng cho khác, đều sẽ cụp đuôi . Dù cũng ai cht lệnh "git sạch cả phái" của Long Hổ Sơn.

Tần Xu đôi mắt dịu dàng của Tạ Lan Chi, môi đỏ cong lên một độ cung nhạt nhẽo.

"Anh thấy trông vẻ chuyện gì ?"

Tạ Lan Chi Tần Xu từ xuống , trừ việc dính vài giọt m.á.u tươi , cô trông thể hơn. Hắn ôm cô lòng: "Không ."

Khuôn mặt lạnh nhạt của Tần Xu cuối cùng cũng giữ , bất lực : "Dương Dương chấn động nhỏ, chắc chắn an ủi thằng bé ?"

Vân Vũ

Tạ Lan Chi ánh mắt lạnh lùng khẽ nâng, liếc về phía Tạ Đông Dương đang cách đó xa. "Thằng bé lớn , nên học cách độc lập trưởng thành, nếu em ngăn cản, năm ngoái ném nó quân đội ."

Tần Xu đẩy cái ôm ấm áp của đàn ông, như : "Anh, cha , thật đúng là tùy tâm sở dục."

Ngón tay Tạ Lan Chi nhẹ nhàng cọ xát khuôn mặt kiều diễm của Tần Xu, lau vết m.á.u châm chọc. "Dương Dương và Thần Thần từ nhỏ trưởng thành, bọn chúng lớn lên nhanh chóng, mới để tiếp quản cơ nghiệp của chúng ."

Nếu là vài năm , Tần Xu tất nhiên sẽ phản bác Tạ Lan Chi. Hiện giờ, cô im lặng gì. Bọn trẻ lớn lên nhanh chóng, Tần Xu cho dù thật sự rời , cũng thể yên tâm.

Tạ Lan Chi ôm vai Tần Xu, vẫy vẫy tay với Tạ Đông Dương: "Đi thôi, Thần Thần và các em đang đợi con, Nghiên Nghiên và Mặc Mặc lo lắng đến phát ."

Vừa hai con trai nhỏ , sự trầm tư trong đáy mắt Tần Xu thế bằng một tia đau lòng: "Chúng nhanh về thôi!"

"Mẹ!" "Mẹ! Anh cả!" Tạ Thần Nam, Tạ Nghiên Tây, Tạ Mặc Bắc, thấy ba bóng tới, mắt đỏ hoe nhào tới. Tần Xu từng xoa đầu các con: "Mẹ , các con lo lắng ."

Cả nhà sáu ở trại nuôi ngựa trì hoãn một lát, lên xe rời , trở về lầu chính.

Ngày , tất cả nhân viên Ngự phủ từ xuống , đều cảm nhận khí căng thẳng, thần kinh căng như dây đàn việc.

Bên ngoài phủ Khương gia. Một nhóm vệ sĩ mặc đồng phục đặc trưng, ném xác Khương Nhã Lâm xuống, đội trưởng vệ sĩ và Khương phó tổng gặp mặt riêng. Không ai họ gì.

Đội vệ sĩ rời , Khương gia xóa tên Khương Nhã Lâm khỏi gia phả, tang lễ cũng xử lý qua loa. Cùng lúc đó, các thế lực lớn ở Kinh thành đều ngửi thấy sự bất thường, nhận chuyện xảy .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-468-anh-mot-nguoi-lam-cha-that-tuy-tam-so-duc.html.]

Tối đó, mới , Khương Nhã Lâm ám st Tạ Đông Dương thất bại, Tần Xu tức giận đến mức tay git ch**t.

"Ha ha ha... Vẫn là cô em dâu lợi hại!"

Trong một sân tứ hợp viện, Liễu Sanh và Sở Liên Anh đối diện . Liễu Sanh bạn rạng rỡ, cũng theo: "Mấy đứa trẻ đó là giới hạn của cô em dâu, Khương Nhã Lâm vốn thể sống, nhưng cô tự tay cắt đứt đường sống của ."

Sở Liên Anh hừ nhẹ: "Người phụ nữ đó sớm nên nhảy nhót, thật sự coi là tiên nữ , còn dám thông đồng với Lan!"

Liễu Sanh nhướng mày: "Cậu chắc là cô thông đồng với Lan, chứ hứng thú với quyền thế ?"

Sở Liên Anh lạnh: "Cái đó quan trọng, quan trọng là cô tay với Dương Dương." "Nói cũng đúng, ch**t, nhắc tới nữa."

Liễu Sanh từ bàn lấy một tấm thiệp mời màu vàng: "Ba ngày , tiệc của Ngự phủ, đừng quên đưa Nini cùng, Lan truyền lời, cô em dâu nhớ Nini nhà ."

Sở Liên Anh gật đầu, nghi hoặc hỏi: "Nghe , bữa tiệc do dì Tạ và cô em dâu tự tay xử lý, cô nữa ?"

Liễu Sanh lắc đầu: "Chiều nay gặp Lan, theo ý , cô em dâu vẫn sẽ ."

Sở Liên Anh đồng cảm : "Thật vất vả cho Lan, cô em dâu , gối chăn phòng ."

Liễu Sanh thấy "gối chăn phòng ", mặt lộ vẻ tối sầm. Hắn cưới Chu Á xong, mấy ngày tháng mặn nồng, Chu Á gọi nghiên cứu dự án mới. Lần lâu nhất, hai một tháng cũng gặp mặt. Cho dù gặp mặt, thời gian ở bên cũng ngắn, họ thẳng chủ đề, lăn lộn một phen giường. Xong việc, mỗi mặc quần áo , nữa chia tay. Người thì rõ họ là vợ chồng, còn tưởng họ là xa lạ.

Sở Liên Anh quơ quơ tấm thiệp mời tay, hì hì cáo từ: " đây, Nini nhà mang thai đứa thứ hai, gần đây dính quá."

Cơn giận trong lòng Liễu Sanh nhất thời bùng lên: "Mau cút! Nhìn thấy là thấy phiền!"

"Hắc! Sao chuyện như thế, uống thuốc s.ú.n.g ?"

"Cút cút cút!" Sở Liên Anh vẻ cáu kỉnh của Liễu Sanh, tròng mắt xoay chuyển: "Đây là đang dục cầu bất mãn đấy ?"

Liễu Sanh đè nén nỗi nhớ vợ trong lòng, chằm chằm Sở Liên Anh hỏi: "Cậu thiếu đòn đúng ?"

Sở Liên Anh cứng mặt, lùi hai bước, tiếp tục châm dầu lửa: "Chu Á điều đến thành phố khác nghiên cứu đội, hình như là tiến hành một dự án mật nào đó, thông thường trong tình huống , các chuẩn tinh thần xa cách dài ngày đấy."

Liễu Sanh vốn nóng tính, giờ như một con báo phóng lên, ấn Sở Liên Anh quỳ rạp đất. "Thằng nhóc cố ý , chuyên chọc phổi của ông!" "Anh Liễu! sai , cầu xin tha mạng!" "Muộn ! Chết !"

Tiếng kêu thảm thiết của Sở Liên Anh, từ trong nhà chính vang lên, truyền đến tai của những hầu đang bận rộn trong sân.

 

 

 

 

 

Loading...