Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 462
Cập nhật lúc: 2025-09-18 16:46:08
Lượt xem: 83
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Xu thấy cảnh , lập tức ý thức , cả thể gì đó với Khương Nhã Lâm.
"Mẹ nuôi! Người ở đây chán cỡ nào !"
"Ngoài việc dạo trong sân, họ cho con cả!"
Kyle Donald oán giận xuống mặt Tần Xu, tiện tay ôm Tam Bảo Tạ Nghiên Tây đùi.
Tam Bảo ngoan ngoãn gọi: "Anh Kyle..."
"Ngoan, cho em kẹo !"
Kyle lấy kẹo que từ trong túi , nhét tay Tạ Nghiên Tây.
Rồi như ảo thuật lấy ba chiếc kẹo que khác, đưa cho ba đứa em nuôi còn .
Bốn đứa trẻ đều ăn, mà về phía Tần Xu, trong mắt mang theo sự hỏi ý rõ ràng.
Tần Xu gật đầu: "Ăn , độc ."
Sắc mặt Kyle cứng : "Mẹ nuôi, , chẳng lẽ con còn thể hạ độc mấy đứa em ?"
Vân Vũ
Tần Xu liếc với ánh mắt đồng tình: "Nói bậy bạ gì đấy!"
Kyle nghĩ hiểu lầm, sắc mặt lên ít.
mà, giây tiếp theo, thiếu chút nữa bay lên trời tại chỗ.
Tần Xu từ xuống Kyle, mỉa mai : "Anh cũng quá coi trọng , cái đầu óc đó, cũng cái gan gánh chịu hậu quả ."
Tay Kyle đang ôm Tạ Nghiên Tây, run rẩy, cứ như một già mắc bệnh Parkinson.
Tạ Nghiên Tây ăn kẹo que, nghiêng đầu chằm chằm tiện nghi.
"Anh Kyle, lạnh ?"
Giọng trẻ con non nớt, ngây thơ.
Kyle dường như an ủi, ôm lấy em tiện nghi, giả vờ thút thít: "Mẹ nuôi bắt nạt con, còn chê con thông minh."
Tạ Nghiên Tây ngậm kẹo que, như một lớn nhỏ, vỗ vỗ vai Kyle.
"Mẹ giỏi, thông minh, chắc chắn là vấn đề của ."
Kyle Donald: "..."
Anh khóe môi run rẩy chằm chằm Tạ Nghiên Tây, buồn bã : "Em trả kẹo cho ."
Tạ Nghiên Tây tay chân nhanh nhẹn, trượt khỏi đùi , đến chỗ Tạ Đông Dương.
Cậu bé mặt quỷ, lè lưỡi.
"Lêu lêu!"
"Cho con là của con, trả cho !"
Kyle Donald liệt sofa, mặt đầy đau khổ: "Không còn yêu thương nữa , tất cả đều bắt nạt con!"
Tần Xu liếc con nuôi đang đùa, nhấc chân đá .
"Nghiêm túc một chút, đừng bắt nạt con trai ."
Kyle mặt ủ rũ: "Rốt cuộc là ai bắt nạt ai đây!"
Tần Xu đầy vẻ ghét bỏ: "Anh bao lớn , chúng nó mới bao lớn?"
Kyle tự nhiên điều chỉnh tư thế , hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt khắp nơi.
"Dao Dao , thấy em gái nuôi?"
"Đang ngủ lầu."
Tần Hải Duệ ở bên Tần Xu, trò chuyện với bốn nhóc Tạ Đông Dương.
Mọi chuyện, đến Diệp Tĩnh Nhàn.
Khóe môi Tần Hải Duệ cong lên : "Tống đồ tể bắt, vi phạm ý phụ nữ, mua bán , tội trùng hôn, lợi dụng tiền bạc thuê dân làng đánh , phán hơn hai mươi năm."
"Mẹ kế Diệp Tĩnh Nhàn, vì tội cố ý gây thương tích, còn tội danh mua bán , phán 5 năm, bởi vì mắt mù, cuộc sống cũng thể tự lo, giao cho Diệp Hoằng giám sát, Diệp Hoằng hiện giờ là nhà tan cửa nát..."
Họ lờ Khương Nhã Lâm, coi cô như trong suốt.
Khương Nhã Lâm chịu nổi sự đối xử như , cuối cùng nhịn : "Tần Xu, quang minh chính đại chuyện mờ ám, đối với đàn ông của cô hứng thú, thể cho rời ?"
Cô chịu đủ sự lơ là, sự khinh miệt ở đây.
Tần Xu như cuối cùng mới nhớ đến, còn một như cô tồn tại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-462.html.]
Cô kinh ngạc hỏi: "Cô Khương đến từ lúc nào ?"
"..." Mặt Khương Nhã Lâm vặn vẹo trong khoảnh khắc: " đến, cô thể cho rời ?"
Tần Xu khẽ một tiếng, hỏi một đằng trả lời một nẻo: "Cô gì cơ?"
"Cho rời ?"
"Không , là câu cơ."
Khương Nhã Lâm suy nghĩ : " đối với đàn ông của cô hứng thú."
Tần Xu : " , cô đối với Tạ Lan Chi hứng thú, cho Ngự phủ lén lút truyền lời đồn, cô kế cho con ."
" !" Khương Nhã Lâm nóng nảy.
Tần Xu u ám hỏi: "Không cô, là ai?"
" nào , dù ." Khương Nhã Lâm suy nghĩ một chút, thêm một câu: " ngu ngốc như !"
Tần Xu chọc : "Cô ngu, chỉ là tham danh lợi mờ mắt thôi."
Khương Nhã Lâm đáp lời, nữa : " rời khỏi!"
Môi đỏ của Tần Xu khẽ nhếch lên, nhanh chậm : "Nếu cô đối với Tạ Lan Chi hứng thú, thì ở Ngự phủ thêm vài ngày ."
Giờ đây cô hiểu rõ bộ sự việc.
Tạ Lan Chi ở vị trí cao, ít đưa phụ nữ cho , nhưng thể tay.
Khương Nhã Lâm là hòn đá dò đường của thế gia, cũng là con cờ Khương gia vứt bỏ.
Một phụ nữ tham vọng đáng sợ, đáng sợ là, cô sẽ lung lay nền tảng gia tộc.
Khương gia rõ Khương Nhã Lâm sẽ thành công, còn đưa cho cô cái thang để leo lên Ngự phủ, biến cô thành con gà để Tạ Lan Chi gi** gà dọa khỉ...
" cần! về nhà!"
Khương Nhã Lâm còn tiếp tục ở Ngự phủ, chút nghĩ ngợi mà từ chối.
Ánh mắt Tần Xu lạnh , như một lưỡi d.a.o sắc bén khỏi vỏ, tràn ngập cảm giác áp bức.
"Nơi là nơi cô đến thì đến, thì !"
Khương Nhã Lâm cuối cùng thể giữ hình tượng đoan trang thanh nhã ngày thường, tức giận chất vấn: "Tại ? Cô giữ đây ý nghĩa gì? đảm bảo sẽ tiếp cận Tạ Lan Chi nữa, như ?"
Tần Xu thần sắc thản nhiên lắc đầu: "Cô chim đầu đàn, thì cho khác thấy kết cục của việc đ.â.m đầu tường, nếu những khác từ bỏ ý định trèo lên."
Khương Nhã Lâm run giọng hỏi: "Cô gì?"
Tần Xu: "Lòng thiện, cho cô một cơ hội."
"Cơ hội gì?"
"Cô Tạ Lan Chi, cho cô một cơ hội cướp lấy ."
Khương Nhã Lâm chằm chằm khuôn mặt xinh của Tần Xu, nụ đạt tới đáy mắt của cô, một cảm giác sởn gai ốc.
Tần Xu dường như đang , cho cô một cái cớ hợp lý để biến mất.
Khương Nhã Lâm sắp , thể nịnh bợ cầu xin: " thiếu đàn ông, cũng dám bất kỳ ý nghĩ nào với Tạ Lan Chi, cô thả ."
Tần Xu lười chuyện vớ vẩn với cô nữa, vẫy vẫy tay với vệ sĩ đang cách đó xa.
"Ngự phủ nuôi rảnh rỗi, cô Khương nếu tiểu , thì sắp xếp cho cô một vài việc để ."
Vệ sĩ cúi hành lễ: "Phu nhân, sắp xếp việc gì ạ?"
" thấy cỏ khô ở trại ngựa ai cắt, còn phân đất, cũng cần dọn dẹp."
Khương Nhã Lâm tức giận: "Tần Xu! là tiểu thư Khương gia, cô bắt những việc hèn hạ đó ?"
Tần Xu liếc mắt, giọng nhàn nhạt: "Cô nếu cũng ai ép, ở đây thiếu một thử thuốc, dùng cô cũng thể vá víu một chút."
Thử thuốc?
Vừa liền nguy hiểm!
Khương Nhã Lâm nghiến răng mắng: "Cô... cô thật độc ác!"
Sắc mặt Tần Xu trầm xuống, cuối cùng một tia giận dữ: "Độc cũng bằng một nửa của cô, nếu để cô thành công phá hoại hôn nhân của , con bóng ma tâm lý gì với gia đình, thì rút gân lột xương cô, cũng thể xoa dịu nỗi hận trong lòng !"