Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 383: Sưu tầm vợ, 180 cô cũng chẳng ngại nhiều

Cập nhật lúc: 2025-09-15 12:10:26
Lượt xem: 105

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ phu nhân sờ mặt con dâu, đầu oán trách trừng mắt Tạ Lan Chi. “Thằng nhóc thối, sớm đến, muộn đến, cứ đúng lúc đến!”

Tạ Lan Chi đỡ vai , xoay đẩy về phía hành lang đối diện: “Với bộ dạng của , trông dọa , mau về phòng rửa mặt . Con dẫn A Xu xuống lầu gặp .”

Tạ phu nhân nhíu mày: “Con hiểu mốt ? Thứ gọi là mặt nạ, ở nước ngoài ưa chuộng đấy! Tối nay vợ con cũng sẽ đắp mặt nạ, con dám mặt cô xem!”

“...” Tạ Lan Chi sắc mặt cứng đờ, lúng túng. Anh đầu Tần Xu đang đầy hài hước, ôn tồn : “A Xu dù đắp mặt nạ màu đen, con cũng sẽ thấy dọa .”

“Có vợ là quên , thế gian lòng bạc bẽo quá!” Tạ phu nhân trong mắt điểm xuyết nụ nhàn nhạt, ngoài miệng thì cằn nhằn Tạ Lan Chi "tiêu chuẩn kép".

Tạ Lan Chi đỡ vai cô đẩy về phía : “Mẹ mau về phòng , để ba ngắm kiệt tác của . Ông mới là thưởng thức .”

“Hừ!” Tạ phu nhân kiêu ngạo hừ một tiếng, trở về phòng tìm Tạ phụ để an ủi.

________________________________________

Dưới lầu.

Tạ Lan Chi dẫn Tần Xu ban công, đang ở bàn dài đều sôi nổi dậy.

“Chị dâu, chúc mừng năm mới!” “Em dâu, năm mới vui vẻ!”

Tần Xu Tạ Lan Chi ôm, nở nụ dịu dàng thích đáng, gật đầu với : “Chúc năm mới vui vẻ, ngày lễ như ý.”

Chử Liên Anh là ồn ào nhất, bưng chén rượu tới chỗ Tần Xu. “Chị dâu, cuối cùng chị cũng . Mau xuống !”

Anh mặc kệ ánh mắt lạnh lùng của Tạ Lan Chi, mời Tần Xu vị trí chủ tọa, xoay đối diện với , hắng giọng . “Mọi đều đấy, và Nini kết hôn nhiều năm mà con, là chị dâu chữa khỏi cho , giúp con trai! Cô chỉ sinh cho nhà họ Tạ bốn tiểu tổ tông, mà còn là đại công thần của nhà họ Chử chúng . Hôm nay, xin tuyên bố mặt , bất kể Lan và chị dâu cần gì, nhà họ Chử nhất định phụ lòng, dốc hết sức để phò tá bảo vệ!”

Mặt ửng đỏ như thể uống quá chén, nhưng lời khiến mặt đều im lặng. Tạ Lan Chi tựa tường ban công, ánh mắt sâu thẳm Chử Liên Anh, nụ mặt cũng thu .

Những ở đây đều là tinh , lập tức nhận hành vi của Chử Liên Anh là công khai về một phe. Thấy lão Thích sắp về hưu trong một hai năm tới, quyền đúng là nên bắt đầu hành động .

“Chử thiếu gia phát biểu xong , đến lượt .”

Liễu Sanh, toát thở của một công tử phong lưu, cũng lên tiếng. Khóe môi nhếch lên một độ cong ngông nghênh, giọng trong trẻo và ôn hòa: “Mạng của Lan bốc từ xác máy bay, là chị dâu lặn lội đến Hương Cảng, kéo từ quỷ môn quan trở về. Ý của cũng khác Chử thiếu gia là bao. Sau xa đến , cao đến , bất kể Lan và chị dâu cần gì, nhà họ Liễu lên núi đao xuống biển lửa cũng chối từ!”

Chử Liên Anh, quản lý đội đặc nhiệm tinh nhuệ của Kinh thành, và cả Liễu Sanh, thiếu tá hai cấp vụ việc ở Hương Cảng, đều bày tỏ thái độ. Đây chính là tín hiệu công khai về một phe.

Mãnh hổ bộ, chim ưng , cùng với Tạ Lan Chi bước quan trường thành tựu. Ba đại gia tộc ôm đoàn — đây là ý phủ chính, vấn đỉnh vị trí cao nhất!

Trong lúc còn đang ngây , Thích Minh Uy với dáng tao nhã ở một góc, giơ ly rượu trong tay tiến về phía Tần Xu. “Em dâu, gặp mặt, ly rượu kính em.”

Anh ngửa đầu uống cạn ly rượu mạnh, rót đầy một ly nữa. “Ly mặt gia đình kính em. Họ nhờ lời cảm ơn em cứu , giúp tính kế c·hết, còn bảo thể diện và an trở về.”

Nói , uống cạn ly rượu. Trên khuôn mặt trắng bệch, nhanh chóng nổi lên một vệt hồng.

Thích Minh Uy rót ly rượu thứ ba, khuôn mặt ửng hồng nở nụ , nháy mắt trái với Tần Xu. Miệng lưỡi nghiêm túc : “Ly thứ ba , kính chị dâu cho ông cố của .”

“Xì!”

Ban công im lặng vang lên tiếng hít hà của . Ông cố của Thích Minh Uy, chính là lão Thích đang ở trong phủ chính!

Thích Minh Uy giọng ôn hòa: “Ông cố nhờ xin chị dâu một suất, chờ ông về hưu, vẫn sống thêm mấy năm nữa, thấy một ngày đất nước chúng phục hưng, còn bó buộc khắp nơi nữa!”

Suất? Mọi mà da đầu tê dại! Lão Thích nào là xin suất, rõ ràng là đang bày tỏ thái độ với Tạ gia. Ông cụ nếu về phía Tạ gia, thể mở lời xin Tần Xu một suất .

Mỗi năm chỉ ba suất, thử hỏi, ai mà thêm một mạng sống?

Ánh mắt Tần Xu trong trẻo lướt qua Chử Liên Anh, Liễu Sanh, Thích Minh Uy, cảm thấy đầu óc đủ dùng. Nếu cô hiểu sai, những đang bày tỏ thiện chí với cô? dường như còn ẩn ý sâu xa hơn, cô tạm thời thể xác định.

Thấy ánh mắt tập trung , Tần Xu nén xuống sự khó chịu trong lòng. Cô bình thản về phía Thích Minh Uy: “Cậu chuyển lời cho lão Thích, suất , bất cứ vấn đề gì đều thể đến tìm bất cứ lúc nào.”

“Đa tạ em dâu, lời nhất định sẽ chuyển cho ông cố!”

Thích Minh Uy cầm ly rượu mạnh đầy ắp, hào sảng uống cạn. “Em dâu, uống xong ly xin phép, tối nay bay về tổ trạch để tế tổ. ở đây chúc em và Lan, một năm mới rực rỡ, sự nghiệp thăng tiến ngừng, từng bước thăng chức!”

Tần Xu bưng ly rượu bàn lên, dậy nhẹ nhàng nâng ly với Thích Minh Uy. “Được, ly kính .”

hề kiểu cách bộ, dáng vẻ hiên ngang, ngửa đầu uống cạn ly rượu.

Thích Minh Uy thấy , định rót thêm một ly nữa thì Tạ Lan Chi tiến lên đè tay . “Thôi , đừng uống quá nhiều lỡ việc.”

Tạ Lan Chi đích đưa Thích Minh Uy cửa, sắp xếp tài xế trong nhà tiễn . Trước khi Thích Minh Uy lên xe, đột nhiên hỏi: “Những lời lúc nãy của , ai dạy ?”

“...” Thích Minh Uy khựng , đối diện với đôi mắt đen sâu thẳm, thể thấu lòng của Tạ Lan Chi. Anh gượng: “Không , đó đều là lời trong lòng .”

Tạ Lan Chi khẩy một tiếng, ngữ khí đầy ẩn ý: “Cậu thể đại diện cho nhà họ Thích ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-383-suu-tam-vo-180-co-cung-chang-ngai-nhieu.html.]

“...” Thích Minh Uy nghẹn họng. Anh đảo mắt, thầm nghĩ cần trực tiếp như . “Vừa nãy là ba dặn, ông cố đồng ý. tiền đề là rõ, nhà họ Thích tham gia tranh quyền của mấy , lúc ông cố lên vị, thành viên trong gia tộc tổn thất nặng nề, chịu nổi thêm một rung chuyển nữa .”

Tạ Lan Chi thật sâu, môi mỏng mấp máy: “Về , gửi lời hỏi thăm và chúc tết các bậc trưởng bối nhà họ Thích.”

Thích Minh Uy đỡ khung cửa hỏi: “Sao tự ?”

Tạ Lan Chi: “Sợ là thời gian. Ngày mốt chắc chắn . Cậu để đống hỗn độn nào ?”

“...” Thích Minh Uy dỗi đến á khẩu. “ chuyện với nữa, cái miệng quá đáng ghét, bực !”

Tạ Lan Chi dõi theo chiếc xe xa, đầu mấy đứa con đang nghịch pháo hoa nhỏ, trong mắt lộ một tia hoài niệm.

Khi ban công, phát hiện Tần Xu hòa nhập với .

“Anh em , tam mã, năm khôi, sáu sáu!”

Tần Xu chỉ một đàn ông khuôn mặt trẻ con, đến thể thẳng: “Anh thua !”

Người đàn ông mặt trẻ con mang theo chút giọng miền Nam, vẻ mặt đau khổ Tần Xu. “Chị dâu, chị chơi ?”

Tần Xu nhướn mày, tự tay rót rượu cho : “ , nhưng thông minh mà, chơi một !”

Người đàn ông mặt trẻ con bưng ly rượu đầy, vẻ mặt ủ rũ: “Anh Lan thông minh như , cũng tàn nhẫn như chị !”

“Mau uống ! Cậu nhiều quá!” Chử Liên Anh tiến lên, đỡ ly rượu đổ miệng .

“Uông... uông...” Người đàn ông mặt trẻ con rượu b.ắ.n tung tóe khắp nơi, đẩy Chử Liên Anh . “Thằng họ Chử! Tao liều mạng với mày!”

Người đàn ông mặt trẻ con uống xong rượu, xoay vật lộn với Chử Liên Anh. “Xem chiêu!” “Ăn một cước của tao!” “Xem tao khỉ trộm đào!” “A a a! Mày chơi bẩn!”

Tần Xu hai vui vẻ đùa giỡn, ở một bên đến hận thể vỗ tay. Tạ Lan Chi tiến lên nhẹ nhàng ôm lấy eo cô, ôn nhu hỏi: “Vui ?”

Tần Xu đầu , đôi mắt xinh như một dòng suối trong veo nở nụ : “Vui! Họ chơi thật thoải mái!”

Đám công tử thế gia , dù lập gia đình , đều như những thiếu niên phóng khoáng, khí vui vẻ lòng cũng trở nên nhẹ nhõm.

Tạ Lan Chi thấy Chử Liên Anh võ lực mạnh đang cố tình thua, đàn ông mặt trẻ con khống chế, : “Đều là từ nhỏ mặc quần thủng đ.í.t lớn lên, đứa nào đứa nấy đều như thành niên, ấu trĩ.”

Liễu Sanh thấy lời , trêu chọc : “Anh Lan! Lời nhận. Các đều kết hôn sinh con , còn độc đây, tuyệt đối ấu trĩ như các !”

Tạ Lan Chi đánh giá , chậm rãi : “Không ai thèm lấy, còn tự hào ?”

Liễu Sanh đặc biệt kiêu ngạo : “ máy bay chiến đấu vợ!” Không nhớ đến điều gì, đến bên cạnh Tạ Lan Chi, xoa xoa bàn tay: “Anh Lan, viện sĩ Peppa nghiên cứu máy bay chiến đấu Bạch Ưng bắt đầu chế tạo . Chiếc máy bay mà thử nghiệm, khi nào cho lái thử một chút?”

“Cậu vợ , còn nhớ nhung máy bay chiến đấu Bạch Ưng ?”

“Hải! Sở thích lớn nhất đời của là sưu tầm vợ, 180 cô cũng ngại nhiều!”

Vân Vũ

Tạ Lan Chi nhạt: “Đừng nghĩ nữa, chiếc máy bay Bạch Ưng đầu tiên trừ khi lên chiến trường, nếu sẽ khởi động . Chờ khi nó chính thức mắt, chắc chắn sẽ phân cho một chiếc.”

Liễu Sanh thất vọng thấy rõ: “Sớm , lúc bay thử về Kinh thành, thử cảm giác .”

“Anh Lan! Mau đến uống rượu!” Người vật lộn xong với Chử Liên Anh bưng hai ly rượu tới. “Chị dâu, Nini nhà nhớ chị lắm, cô một lát sẽ đến tìm chị chơi.”

Tần Xu gật đầu : “Lâu gặp cô , cũng nhớ cô .”

Bữa rượu một tiếng mới kết thúc, rượu đặc biệt nhập khẩu thanh đạm, tác dụng chậm cũng nhẹ nhàng, men say nhanh tan. Chử Liên Anh đề nghị đánh bài đón giao thừa, Tạ Lan Chi gật đầu đồng ý.

Cái bàn dọn dẹp xong, một đám công tử thế gia kim tôn ngọc quý, tài giỏi ở các ngành, lười biếng thoải mái tựa ghế đánh bài, thỉnh thoảng nhắc đến chuyện bát quái ở Kinh thành, kể cho Tạ Lan Chi và Tần Xu .

Chử Liên Anh vứt một lá bài, lấp lửng Tần Xu một cái, bỗng nhiên mở miệng: “Anh Lan, nửa năm nay, Kinh thành xảy ít chuyện.”

Tạ Lan Chi chằm chằm Chử Liên Anh hai giây, như hỏi: “Ồ? Nói một chút.”

Đều là những lớn lên với , Chử Liên Anh lên tiếng, Tạ Lan Chi nhận lời ẩn ý.

Chử Liên Anh l.i.ế.m môi, châm chọc : “Đại viện bên cạnh một thằng nhóc hỗn xược, tuổi còn nhỏ đắn, đùa c·hết , gia đình bỏ tiền để giải quyết. Thằng nhóc xong việc cũng thật thà, lâu đua xe đường, đ.â.m c·hết một . Nạn nhân là tử đại tá quân đội coi trọng, là một cô gái tiền đồ như gấm, cứ thế mà chặt đứt tương lai...”

 

 

 

 

 

Loading...