Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 95: Nịnh bợ nhầm người rồi

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:39:24
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đừng chứ, thật sự khí thế kiêu ngạo của Dương Hiểu Tĩnh dọa sợ, ân cần sán nịnh bợ cô .

 

Cha Dương Hiểu Tĩnh cưng chiều con trai út hơn, địa vị của cô ở nhà cao, thường xuyên là nơi trút giận của .

 

nào hưởng đãi ngộ thế bao giờ?

 

Trong lúc nhất thời lâng lâng đến mức trời trăng gì, miệng liên tục nhắc đến ông Viện trưởng, buông lời ngông cuồng như thể cô mới là Viện trưởng bệnh viện huyện.

 

cố tình tin bộ dạng của cô , nịnh nọt lấy lòng càng thêm ân cần: "Đồng chí Dương, bánh quy và kẹo sữa Đại Bạch Thỏ , cô ăn ?"

 

Dương Hiểu Tĩnh lúc mắt mọc đỉnh đầu, liếc xéo sang Giả Đức Quân - mời cô ăn bánh kẹo.

 

Bánh quy và kẹo là cố ý mang về cho em gái, nhưng giờ cảm thấy đưa cho Dương Hiểu Tĩnh thích hợp hơn.

 

Nịnh bợ cháu gái ruột của Viện trưởng, còn sợ giữ bệnh viện huyện ?

 

Lần bệnh viện tổ chức thi chứng chỉ hành nghề, tuy là để đào tạo nhân viên y tế cho trạm xá xã, nhưng bệnh viện huyện cũng vài chỉ tiêu. Thành tích đặc biệt xuất sắc hoặc hậu thuẫn đặc biệt cứng, vận động một chút là thể giữ bệnh viện huyện.

 

Làm bác sĩ ở bệnh viện huyện hơn nhiều so với về làng bác sĩ thôn.

 

Đáng tiếc y thuật của Giả Đức Quân bình thường, kiến thức lý thuyết cũng thường thường, chẳng hậu thuẫn gì cứng. Có thể thuận lợi qua kỳ thi, trở thành một bác sĩ thôn chính thức là may mắn lắm .

 

Giả Đức Quân đó cũng dám nghĩ tới, nhưng gặp Dương Hiểu Tĩnh khiến nảy sinh ý tưởng khác, vì thế nịnh bợ đặc biệt dụng tâm.

 

Dương Hiểu Tĩnh giờ lâng lâng là bắc, cảm thấy chỉ cần một câu, Giả Đức Quân dù chủ nhiệm khoa cũng thành vấn đề.

 

Khương Nghiên Dương Hiểu Tĩnh vây quanh như sáng, lắc đầu thở dài: Viện trưởng kiếp đào mồ cuốc mả nhà Dương Hiểu Tĩnh hố thế ?

 

Kết quả thi chứng chỉ hành nghề ba ngày mới công bố.

 

Khương Nghiên thi xong hai môn thực hành và phỏng vấn liền rời khỏi bệnh viện.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Cô vốn định trực tiếp tìm Viện trưởng chuyện về Dương Hiểu Tĩnh, nhưng nghĩ , cô quen Viện trưởng, ông cũng cô, cô chắc ông tin.

 

Khương Nghiên định sẽ nhắc chuyện với bác sĩ Ngô.

 

Khi Khương Nghiên đến phòng khám Đông y, bác sĩ Ngô đang chắp tay lưng, rướn cổ kiễng chân mong ngóng.

 

Thấy Khương Nghiên về, ông vội vàng rót cho cô chén nước: "Bác sĩ Khương, cháu thi thế nào ?"

 

Thi thì rõ, nhưng thực hành và phỏng vấn chiều nay, Khương Nghiên cực kỳ tự tin thể đạt điểm tuyệt đối.

 

Cho nên cô trả lời tự tin: "Chắc là qua ạ, vấn đề lớn!"

 

Bác sĩ Ngô Khương Nghiên kiểu thùng rỗng kêu to, liền liên tục .

 

Thật sự cảm giác hồi hộp như con gái thi đại học , giờ thấy con gái tự tin qua bài, trái tim đang treo lơ lửng mới hạ xuống bụng.

 

" bác, trưa nay ở phòng nghỉ thí sinh, cháu gặp một nữ đồng chí tự xưng là cháu gái ruột của Viện trưởng bệnh viện. Thái độ cô cực kỳ kiêu ngạo, cứ như bệnh viện là do cô mở , còn tuyên bố cho ai qua thì đó qua. Cháu nghĩ bác nên nhắc nhở Viện trưởng một chút," Khương Nghiên nhắc tới Dương Hiểu Tĩnh.

 

Bác sĩ Ngô xong sắc mặt đại biến: "Sao lão Vạn đứa cháu gái điều thế , đây chẳng cố ý hố ?"

 

Khương Nghiên đưa ý kiến.

 

Bác sĩ Ngô lẩm bẩm: "Không , đến bệnh viện tìm lão Vạn. Bác sĩ Khương, cháu trông phòng khám giúp bác, bác một lát về ngay!"

 

"Vâng!"

 

Khương Nghiên đồng ý, bác sĩ Ngô liền vội vã tìm Viện trưởng Vạn, kể cho ông về cô cháu gái quý hóa .

 

Dương Hiểu Tĩnh miệng ngọt ngoan ngoãn, ít nhất là mặt ông thì như thế, cho nên Viện trưởng Vạn ấn tượng tệ về đứa cháu gái .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-95-ninh-bo-nham-nguoi-roi.html.]

Bà chị già năm xưa ơn với ông, giờ cầu đến cửa, hơn nữa cháu gái vốn cũng là nhân viên tạm thời ở trạm y tế thị trấn.

 

Xin một suất đến bệnh viện học tập, đó thi lấy cái chứng chỉ mạ vàng, cũng coi như danh chính ngôn thuận ở bệnh viện huyện.

 

Đây việc gì to tát, chủ yếu là cũng vi phạm quy định, nể mặt chị gái nên Viện trưởng Vạn đồng ý.

 

Cũng ngờ đứa cháu gái cao giọng như thế, cầm lông gà lệnh tiễn, bôi tro trát trấu thanh danh của ông.

 

Thời đại thanh danh quan trọng thế nào, nó ?

 

" , sẽ xử lý, lão Ngô, cảm ơn ông," Viện trưởng Vạn chân thành cảm ơn.

 

Hai vốn là bạn . Tuy rằng khi phong trào đặc biệt mới bắt đầu, nhà họ Ngô soát nhà, chèn ép khiến quan hệ hai phần xa cách, nhưng tình cảm vẫn luôn còn đó.

 

Viện trưởng Vạn cũng may mắn vì lúc cho lão Ngô một suất thi, nếu nhờ cô cháu gái họ hàng xa của lão Ngô, ông con nha đầu c.h.ế.t tiệt Dương Hiểu Tĩnh hại c.h.ế.t lúc nào cũng !

 

Cùng là cháu gái, nhà với nhà chênh lệch lớn thế nhỉ?

 

Bác sĩ Ngô Viện trưởng Vạn trọng tình cảm, sợ ông xử lý theo cảm tính, bèn nhắc nhở: "Lão Vạn, thời buổi ai cũng như dây thép, đám Cách Ủy Hội ngày nào cũng chực chờ chụp mũ , bọn họ chỉnh cũng ít . Ông ngàn vạn đừng xử lý theo cảm tính, ai cũng quan trọng bằng chính !"

 

Viện trưởng Vạn vốn định dạy dỗ Dương Hiểu Tĩnh một trận, dù cũng là cháu gái ruột, bản tính , chỉ là nhất thời chút lâng lâng, dạy bảo .

 

lão Ngô , Viện trưởng Vạn cảm thấy thể chỉ dạy dỗ qua loa là xong, đứa cháu gái thể giữ ở bệnh viện huyện .

 

Lão Ngô , Viện trưởng liền tìm vị giám khảo phụ trách kỳ thi , là một vị Phó viện trưởng.

 

Bệnh viện huyện một Viện trưởng, ba Phó viện trưởng, phân công quản lý các lĩnh vực khác .

 

Vị giám khảo Phó viện trưởng họ Lý, là Phó viện trưởng Lý, cùng phe với Viện trưởng Vạn, coi như là tâm phúc của ông.

 

Nếu Viện trưởng chủ động tìm, thì ông cũng định đến tìm Viện trưởng để về chuyện Dương Hiểu Tĩnh. Tuy nhiên ông định quá thẳng thừng, dù cũng là cháu gái ruột của Viện trưởng, nể mặt sư cũng nể mặt phật.

 

thấy Viện trưởng bảo xử lý công bằng, cho Dương Hiểu Tĩnh đặc quyền, Phó viện trưởng liền còn cố kỵ gì nữa.

 

Ông thẳng: "Viện trưởng, khi thi xong, Dương Hiểu Tĩnh đến tìm , bảo chấm điểm cao cho một nam đồng chí tên là Giả Đức Quân để cũng giữ bệnh viện huyện, hơn nữa thái độ coi trời bằng vung!"

 

Cái gì, khụ khụ khụ...

 

Viện trưởng dọa đến ho sặc sụa, ông thể tin nổi Phó viện trưởng: "Con nha đầu c.h.ế.t tiệt đó thế thật ?"

 

"Vâng, vì là cháu gái ngài nên cũng từ chối thẳng thừng, nhưng cô phô trương như thế chắc chắn là hỏng việc, dễ nắm thóp lắm!"

 

Viện trưởng Vạn thể hiểu: "Không cần để ý đến nó. Còn nữa, hủy bỏ thành tích thi của nó !"

 

Không dìm thành tích của khác ? Vậy thì chính nó đừng hòng qua, đầu óc bệnh như thế còn bác sĩ cái nỗi gì!

 

Phó viện trưởng thực xem thành tích của Dương Hiểu Tĩnh, tuy xuất sắc lắm nhưng cũng qua điểm sàn, cầm cái chứng chỉ hành nghề về thị trấn bác sĩ thì thành vấn đề.

 

Không ngờ Viện trưởng trực tiếp gạt bỏ!

 

Tuy nhiên Phó viện trưởng cũng gì, loại họ hàng đầu óc bệnh nặng thế , cắt đứt sạch sẽ một chút ngược là chuyện .

 

Phó viện trưởng rời khỏi phòng việc của Viện trưởng liền xử lý việc .

 

Dương Hiểu Tĩnh còn rớt đài, từ một bác sĩ nhắm sẵn cho bệnh viện huyện trở thành kẻ vô dụng đến cái chứng chỉ hành nghề cũng lấy .

 

Giả Đức Quân cố ý nịnh bợ, khi thi xong liền mời Dương Hiểu Tĩnh xem phim.

 

Hắn còn chuẩn mời cô đến tiệm cơm quốc doanh ăn tối, vì nịnh bợ Dương Hiểu Tĩnh, coi như "xuất huyết" nhiều.

 

Chỉ tiếc là dã tràng xe cát biển đông.

 

 

Loading...