Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 91: Ở đâu ra con chó điên này
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:39:20
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chẳng bà Vương chỉ mỗi Lý Đại Dũng là con trai thôi ? Đã kết hôn sinh con , còn xem mắt cái gì nữa?
Có thể chỉ đến thăm thôi!
Khương Nghiên tưởng nghĩ nhiều, bèn dắt hai đứa nhỏ về nhà.
Ngày hôm , Khương Nghiên liền chuyện bát quái nhà Ô Hiểu Mẫn.
Hóa cô đoán sai, cô gái mặc váy hoa nhí hôm qua đúng là đến xem mắt, hơn nữa đối tượng chính là chồng của Ô Hiểu Mẫn - Lý Đại Dũng.
Còn Ô Hiểu Mẫn, đồn là bỏ con cái chạy theo trai lạ!
Lý Đại Dũng cũng chẳng dạng , tin Ô Hiểu Mẫn bỏ trốn, lập tức nộp báo cáo xin ly hôn. Thủ tục ly hôn xong liền bắt đầu xem mắt ngay.
Nghe là chốt luôn , chính là cô gái mặc váy hoa hôm qua.
Ngày mai đính hôn, ngày hai mươi tháng là tổ chức đám cưới luôn!
Thế cũng quá thần tốc !
Khương Nghiên chặc lưỡi, nhưng cô vẫn cảm thấy Ô Hiểu Mẫn giống loại phụ nữ nhẫn tâm vứt bỏ con cái chạy theo đàn ông.
Buổi trưa, Hoắc Chiến Đình về ăn cơm, Khương Nghiên liền kể chuyện Ô Hiểu Mẫn cho .
Hoắc Chiến Đình cũng thấy chuyện kỳ quặc, nhưng Chính ủy Tôn gọi điện về quê Lý Đại Dũng xác minh, quả thực Ô Hiểu Mẫn bỏ cùng một đàn ông.
Nghe đàn ông là mối tình đầu của cô . Trước do gia đình ngăn cấm nên buộc chia tay, về quê tiệc đầy tháng cho con gái, Ô Hiểu Mẫn gặp tình cũ, tình xưa nghĩa cũ trỗi dậy nên rủ bỏ trốn.
"Sao chuyện cẩu huyết như phim ?" Khương Nghiên cạn lời phun tào.
Hoắc Chiến Đình nhún vai, đưa ý kiến.
Khương Nghiên tiếp tục: " em vẫn thấy Ô Hiểu Mẫn thể nào bỏ theo trai . Cho dù , cô cũng sẽ mang theo con gái, thể thấy rõ cô yêu con !"
Hoắc Chiến Đình lý trí hơn: "Lý Đại Dũng đời nào để cô mang con . Tuy là con gái, nhưng nếu Ô Hiểu Mẫn mang , nhà Lý Đại Dũng chắc chắn sẽ truy cứu đến cùng!"
Hơn nữa mang theo con gái tư bôn, e rằng gã tình đầu cũng chẳng vui vẻ gì!
"Vậy đứa bé , còn nhỏ như thế ," Khương Nghiên nhớ con gái Ô Hiểu Mẫn lớn nhất cũng chỉ mới hai, ba tháng tuổi.
"Nghe gửi ở nhà họ hàng nuôi," Hoắc Chiến Đình cũng là Chính ủy Tôn kể .
Lý Đại Dũng huấn luyện, nhiệm vụ, cách nào chăm con, mà bà Vương thì trọng nam khinh nữ, chịu trông cháu gái, đành nhờ vả họ hàng.
"Vậy họ hàng đó cũng thật, thế mà chịu nuôi giúp!"
Khương Nghiên vẫn tin tưởng kết quả điều tra của quân đội, mặc dù cảm thấy chuyện quá mức vô lý, nhưng cô cũng thêm gì nữa.
Buổi chiều, Hoắc Chiến Đình còn huấn luyện, Khương Nghiên bèn dắt hai đứa nhỏ lên núi đào rau dại.
Rau tể thái trộn nhân thịt sủi cảo thì thơm nức mũi, Khương Nghiên bỗng thấy thèm.
Cô cùng hai đứa nhỏ đào nhiều rau tể thái, vận khí cô , còn phát hiện một ổ trứng gà rừng.
Đập thêm hai quả trứng gà , nhân sủi cảo sẽ càng thêm tươi ngon.
Vì miếng ăn, Khương Nghiên càng thêm động lực, cả một buổi chiều thu hoạch đầy ắp.
Tuy nhiên, lúc Khương Nghiên dẫn hai đứa nhỏ về nhà, đường đụng vợ của Sư trưởng Tưởng.
Đó là một nữ đồng chí hiền từ, hòa ái, để kiểu tóc Lưu Hồ Lan, ăn mặc cũng giản dị. Nhìn thấy Khương Nghiên, bà chủ động tiến lên bắt chuyện.
"Vợ Tiểu Hoắc , thím cháu đang học việc ở phòng khám Đông y huyện. Ây da, cháu nghĩ đến chuyện Đông y thế, bây giờ khám Tây y thôi."
Tuy rằng trong đại viện phong thanh về Khương Nghiên lắm, cho rằng cô hung dữ, bất cận nhân tình, còn lắm chuyện, nhưng vợ Sư trưởng cảm thấy Khương Nghiên là .
Không cái khác, chỉ thái độ của cô đối với hai đứa nhỏ là , cô là thiện tâm.
Người tâm thiện thì dù tính cũng chẳng đến .
Hơn nữa, vợ Sư trưởng cũng là nhận nhiệm vụ của chồng mà đến.
Khương Nghiên tuy thắc mắc vợ Sư trưởng tự nhiên thiết thế, nhưng dù cũng là phu nhân Sư trưởng, cô thể mặt lạnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-91-o-dau-ra-con-cho-dien-nay.html.]
"Cháu thấy Đông y cũng mà, hơn nữa hồi ở quê cháu theo sư phụ học hai năm, nền tảng nên học cũng dễ ."
Chứng chỉ hành nghề còn thi , Khương Nghiên cũng dám khoác lác, khiêm tốn vô cùng.
"Hai năm thì bõ bèn gì, Đông y mà vài chục năm kinh nghiệm thì gọi là thầy t.h.u.ố.c , học đến lúc xuất sư còn là chuyện khác. Bây giờ Đông y xuống dốc , quả thực là một nghề nghiệp ..."
Vợ Sư trưởng đến đây, câu chuyện đột ngột chuyển hướng: "Vợ Tiểu Hoắc , cháu từng nghĩ đến việc đổi công việc ?"
Khương Nghiên chậm rãi hiểu , đoán ý đồ của bà, bèn hỏi ngược : "Đổi công việc gì ạ?"
"Bây giờ công việc tiền đồ quang vinh nhất chính là trở thành quân nhân. Thím cháu sức lực lớn, thủ cũng tồi, còn thấy việc nghĩa hăng hái , thiện lương chính trực, thích hợp nhất là tòng quân."
Được lắm, mục đích lộ rõ chẳng thèm che giấu luôn!
Khương Nghiên thật sự hứng thú với việc tòng quân, hơn nữa cô tự nhận xuất sắc đến mức khiến Sư trưởng Tưởng năm bảy lượt đến mời mọc như Lưu Bị mời Gia Cát Lượng.
Cô là ai chứ, dựa mà Sư trưởng Tưởng thiết tha như ?
hiện tại Sư trưởng Tưởng thế thật, chắc chắn chẳng chuyện lành gì.
Cô mới thèm !
Khương Nghiên uyển chuyển từ chối: "Cháu thấy học đồ ở phòng khám Đông y vẫn hơn, cháu cũng chẳng chí lớn gì, công việc thanh nhàn, cháu còn thể chăm sóc con cái."
Cái ...
Vợ Sư trưởng đột nhiên tiếp thế nào.
"Bà Đặng ơi, cháu còn chăm sóc cháu và em trai nữa, mà bộ đội thì ai chăm bọn cháu, bọn cháu thành trẻ con ai quản mất," Tiểu Cẩn đột nhiên lên tiếng.
"Cháu trẻ con quản , ăn đủ no còn đánh, cháu chịu ," Tiểu Hi nhớ những ngày tháng kiếm ăn tay bà già Triệu , tỏ vô cùng kháng cự.
Lão Tưởng thật phúc hậu, Khương Nghiên còn hai đứa con nhỏ chăm sóc, thế mà bắt bà đến khuyên cô tòng quân, ông rốt cuộc nghĩ cái gì ?
Vợ Sư trưởng khuyên nổi nữa, dù thì tình cảnh cũng hổ.
Sau khi trở về, vợ Sư trưởng mắng Sư trưởng Tưởng một trận tơi bời. Sư trưởng Tưởng mắng đến mức dám ho he tiếng nào.
Khương Nghiên cùng hai đứa nhỏ về đến nhà liền bắt tay trộn nhân sủi cảo.
Phải gói hơn một trăm cái mới đủ ăn, Khương Nghiên hì hục mãi mới gói xong.
Đang đun nước luộc sủi cảo thì Khương Mộng hùng hổ tìm tới cửa.
"Khương Nghiên, gì tao cũng là chị ruột của mày, mày thể thấy tao sống ? Lúc chân Trạch Khải khỏi, mày nguyền rủa chân cả đời lành. Bây giờ chân khỏi , đơn vị, mày xúi Hoắc Chiến Đình nhắm , mày dã tâm gì hả?"
Hoắc Chiến Đình thường so đo với phụ nữ, mà sẽ âm thầm ghi nhớ, sang tìm chồng của họ để tính sổ.
Hôm qua Khương Mộng cố tình lừa bác tài xế xe tiếp phẩm, hại Khương Nghiên lỡ chuyến xe, còn cố ý bóng gió bịa đặt, ác ý châm ngòi ly gián con trai !
Hoắc Chiến Đình tìm Khương Mộng tính sổ, nhưng bao nhiêu nợ nần đều ghi hết lên đầu Lục Trạch Khải.
Ban ngày hôm nay, đòi tất cả vốn liếng Lục Trạch Khải.
Lục Trạch Khải Hoắc Chiến Đình "hành" cho thê t.h.ả.m nỡ , về nhà liền trút giận lên đầu Khương Mộng, cảnh cáo cô trêu chọc Khương Nghiên nữa.
Khương Mộng còn Lục Trạch Khải tát cho hai cái, nhưng cô hận Lục Trạch Khải, cũng chẳng tự kiểm điểm bản , mà đổ hết lầm lên đầu Khương Nghiên!
Cô cho rằng chính Khương Nghiên thổi gió bên gối châm ngòi ly gián mặt Hoắc Chiến Đình, mới khiến Lục Trạch Khải trù dập, mới khiến Lục Trạch Khải nổi giận với cô .
Khương Mộng nuốt trôi cục tức , trực tiếp chạy tới tìm Khương Nghiên tính sổ!
Khương Nghiên chuyện Hoắc Chiến Đình âm thầm trả đũa, tự nhiên mắng đến khó hiểu.
Cô còn tìm Khương Mộng tính sổ, thế mà ả tự tìm tới tận cửa.
Khương Nghiên đời nào chịu nhịn? Cô ném thẳng cái cán bột trong tay về phía Khương Mộng: "Ở con ch.ó điên , ăn một gậy của bà!"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Bốp!"
Cái cán bột đập thẳng mặt Khương Mộng, tạo thành một vệt đỏ lừ.