Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 90: Thật là xấu hổ
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:39:19
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không xe để nhờ, Khương Nghiên chỉ còn cách dựa hai cái chân để bộ về.
Đi xe mất cả tiếng đồng hồ, giờ bộ thì cô c.h.ế.t mất, là băng qua núi đường tắt?
Khương Nghiên cúi đầu hai đứa nhỏ đang ủ rũ, liền dập tắt ý nghĩ , bế thốc hai đứa lên, cam chịu phận bộ về.
Tiểu Cẩn hiểu chuyện, xót Khương Nghiên mệt nên chủ động : "Mẹ ơi, con thể xuống tự ạ!"
Tiểu Hi cũng hùa theo: "Con cũng thể tự !"
Nỗi lo lắng tan biến, vẫn là nhất, giọng điệu của Tiểu Hi trở nên đáng yêu như .
Khương Nghiên lắc đầu từ chối: "Không cần , hai đứa nặng bao nhiêu chứ, bế nổi mà!"
Chủ yếu là Khương Nghiên chê chân hai đứa ngắn, nếu thật sự dựa tốc độ của chúng thì đến tối mịt cũng về tới nhà.
Tuy nhiên Khương Nghiên bao lâu thì thấy Hoắc Chiến Đình lái xe của đơn vị đến đón!
Hôm nay Hoắc Chiến Đình kết thúc huấn luyện sớm nên cổng đại viện chờ Khương Nghiên và bọn trẻ.
Kết quả xe tiếp phẩm về đến nơi mà chẳng thấy vợ con .
"Hoắc đoàn trưởng, chờ vợ ? Ơ, vợ huyện thành thăm ?" Có cố ý hỏi Hoắc Chiến Đình, ánh mắt theo bản năng liếc xuống .
Vừa Khương Mộng bảo Hoắc đoàn trưởng cái , ừm, vấn đề.
Hoắc Chiến Đình chú ý đến ánh mắt của đối phương, chỉ theo bản năng truy hỏi: "Thăm nào?"
"Không nữa, Khương Nghiên bảo là hôm nay cô về," đó đáp lời, ánh mắt vẫn tự chủ mà liếc giữa hai chân Hoắc Chiến Đình.
Hoắc Chiến Đình Khương Nghiên thể nào về, "Các tận tai thấy cô về để thăm thích ?"
"Cái đó thì , đúng , là vợ doanh trưởng Lục Khương Nghiên về!"
Khương Mộng điểm danh, chỉ đành căng da đầu : " cũng là Nghiên Nghiên , cụ thể thế nào cũng ."
"Cô chắc chắn là chính tai Khương Nghiên chứ!" Hoắc Chiến Đình lạnh lùng Khương Mộng.
Người đàn ông , dù còn vết sẹo thì trông vẫn đáng sợ như !
Khương Mộng suýt chút nữa giữ bình tĩnh, cô trấn an tinh thần: "Phải, Nghiên Nghiên !"
Hoắc Chiến Đình rõ ràng tin, nhưng cũng đôi co với cô , mượn xe của đơn vị tự đón Khương Nghiên.
"Hoắc đoàn trưởng hùng hổ thế là định gì? Đi bắt gian ?" Có thấy Hoắc Chiến Đình xa liền buột miệng hỏi.
Đây là đại viện đấy, bên cạnh vội kéo tay cô : "Cô c.h.ế.t , còn dám cái ?"
Người nọ cũng ý thức lỡ lời, vội vàng ngậm miệng dám nữa.
Hoắc Chiến Đình lái xe nửa đường thì gặp Khương Nghiên đang bế bọn trẻ, vội vàng dừng xe, chạy tới đón lấy con.
Vốn dĩ Hoắc Chiến Đình định đón cả hai đứa.
Khương Nghiên chịu, bảo: "Anh bế Tiểu Cẩn là !"
Thế là Hoắc Chiến Đình chỉ bế mỗi Tiểu Cẩn.
Hai tay nhỏ của Tiểu Cẩn ngoan ngoãn vòng qua cổ Hoắc Chiến Đình, đầu gục lên vai : "Bố ơi, hôm nay bọn con gặp bọn buôn ..."
Cái gì!
Tiểu Cẩn còn hết, Hoắc Chiến Đình sợ tới mức sắc mặt đại biến, vội vàng hỏi Khương Nghiên: "Chuyện là thế nào, gặp bọn buôn ? Có thương ?"
Tiểu Cẩn nữa, Khương Nghiên cũng định kể cho Hoắc Chiến Đình : "Xin , hôm nay em trông chừng Tiểu Cẩn và Tiểu Hi cẩn thận..."
Cô kể chuyện Tiểu Cẩn và Tiểu Hi bắt cóc thế nào, cùng với việc thâm nhập hang ổ bọn buôn cứu hai đứa cho Hoắc Chiến Đình .
Cả chuyện về cô gái não tàn , Khương Nghiên cũng kể nốt.
Tiểu Cẩn ở bên cạnh giải thích giúp Khương Nghiên: "Không liên quan đến bố, là con và Tiểu Hi nghịch ngợm nên mới lạc mất . Mẹ cứu bọn con , bọn con cũng thương, còn bế bọn con bộ một đoạn dài nữa, bố trách đấy!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-90-that-la-xau-ho.html.]
Hoắc Chiến Đình xoa đầu trấn an Tiểu Cẩn: "Bố trách , bố chỉ lo lắng thôi! Các con ở bên cạnh là bố yên tâm !"
Bố trách là !
Tiểu Cẩn thở phào nhẹ nhõm, bé lỡ lời, nên cho bố chuyện bắt cóc. Suýt chút nữa hại bố cãi !
Trấn an Tiểu Cẩn xong, Hoắc Chiến Đình mới với Khương Nghiên: "Chuyện trách em, em đừng tự trách nữa!"
Khương Nghiên Hoắc Chiến Đình đang đến cô gái .
"Thực em cứ nghĩ cảnh sát sẽ kịp đến cứu cô , ngờ kịp," Khương Nghiên rầu rĩ .
"Em cố gắng hết sức , hơn nữa em cũng chỉ là thường thôi, thể thập thập mỹ. Hãy tin tưởng cảnh sát, họ nhất định sẽ bắt bọn buôn !"
"Chỉ mong là !"
Lên xe , Tiểu Cẩn cũng an ủi Khương Nghiên: "Mẹ ơi, vì cứu bọn con nên mới lo cho chị ."
"Mẹ lo cho chị , nhưng chị tin, nên mới , cho nên của ," Tiểu Hi cũng hùa nịnh nọt.
"Mẹ ơi, đừng buồn!"
Bàn tay nhỏ của Tiểu Hi ôm chặt lấy cổ Khương Nghiên.
Được chồng con an ủi, tâm trạng Khương Nghiên hơn nhiều, cô sực nhớ hỏi Hoắc Chiến Đình: "Sao nghĩ đến chuyện đón em?"
Hoắc Chiến Đình nhắc tới chuyện sắc mặt liền : "Khương Mộng bảo với tài xế là em ở huyện thành thăm , nên bác tài mới lái xe ."
"Khương Mộng bệnh !" Khương Nghiên bực !
Hoắc Chiến Đình hắng giọng: "Ừ, vì thế mà còn lan truyền một tin đồn về em, nhưng chắc vấn đề lớn . Văn bản xử lý Tạ Viện Triều của Tưởng sư trưởng , dán ngay bảng thông báo ."
Căn nguyên tin đồn Khương Nghiên nhân tình ở huyện thành là do Tạ Viện Triều, xử lý thì tin đồn cũng tự sụp đổ.
Có tấm gương phản diện là Tạ Viện Triều sờ sờ đó, cũng sẽ dám đồn bậy bạ nữa.
Khương Nghiên về đến đại viện liền thấy bảng thông báo đang vây kín .
Nghĩ là văn bản xử lý Tạ Viện Triều , cô cũng dắt hai đứa nhỏ chen xem.
Trong văn bản công khai, Tưởng sư trưởng phê bình Tạ Viện Triều bịa đặt sinh sự, phỉ báng nhà quân nhân, tình tiết đặc biệt nghiêm trọng, ảnh hưởng đặc biệt , yêu cầu Tạ Viện Triều công khai xin Khương Nghiên và gia đình, đồng thời bồi thường tổn thất tinh thần 200 đồng.
Ngoài công văn còn một bức thư xin tay của Tạ Viện Triều, từ chuyện ác ý nhắm Khương Nghiên, lỡ chân đá cô, đến chuyện tìm Hoắc Chiến Đình đòi tiền t.h.u.ố.c men thành sang bôi nhọ sự trong sạch của Khương Nghiên, gây ảnh hưởng ... Từng việc từng việc một đều kiểm điểm và xin rõ ràng.
Trên thư rành mạch, ai cũng chữ, xem bàn tán:
"Làm cả buổi hóa là giả . bảo mà, Khương Nghiên với hai đứa trẻ thế , thể là loại về nhà mà bậy bạ chứ?"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Chúng đều hiểu lầm Khương Nghiên , vợ đoàn trưởng là ."
"Nghĩ cũng , Hoắc Chiến Đình là đoàn trưởng, giờ mặt còn sẹo, trai ngời ngời, Khương Nghiên đầu óc cửa kẹp mà cái chuyện mất mặt đó."
"..."
Hướng dư luận lập tức đổi chiều, đều là khen Khương Nghiên , cũng mắng Tạ Viện Triều gì.
Một gã đàn ông mà so đo với phụ nữ cái gì? Lại chẳng thù chẳng oán!
Tuy nhiên khi thấy Khương Nghiên tới, đều im bặt, đó hổ giải tán.
Lúc thấy thư xin của Tạ Viện Triều, họ cũng xì xào bàn tán về Khương Nghiên ít.
Khương Nghiên thấy mấy động tác nhỏ của nhưng gì.
Nhìn chằm chằm văn bản xử phạt, mắng thầm một câu "đáng đời", cô dắt hai đứa nhỏ về nhà.
Đi ngang qua nhà Ô Hiểu Mẫn, Khương Nghiên thấy một cô gái mặc váy hoa nhí, hai phụ nữ trung niên tháp tùng cửa.
??
Cái tư thế đúng lắm nha, giống thăm , mà giống bà mối dẫn tới cửa xem mắt hơn?