Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 86: Mẹ kế đều sẽ bán con nít đấy!
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:39:14
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Nghiên giả vờ như thấy, để kim bạc lưu Tạ Viện Triều chừng nửa giờ mới rút .
"Anh thể tiếp tục hổ mà đến tìm gây phiền phức, miễn là cảm thấy khả năng chịu đau của đủ ! Đương nhiên, cũng thể tìm lãnh đạo, tìm chính ủy tố cáo cố ý gây thương tích, nhưng tiền đề là tìm chứng cứ!"
Tạ Viện Triều đau đến mụ mị cả , chỉ một mực xin tha: " sai , dám nữa, cũng dám nữa!"
"Không dám cái gì?" Khương Nghiên hỏi.
"Không dám bịa đặt, dám mắng cô, cái gì cũng dám, cầu xin cô tha cho ..." Tạ Viện Triều mất hết cốt khí van xin.
Lâm Vi Vi thấy Tạ Viện Triều tra tấn thành như cũng dọa sợ, nhưng rốt cuộc vẫn quen cái vẻ kiêu ngạo của Khương Nghiên.
"Khương Nghiên, chính là nhân chứng!" Lâm Vi Vi uy hiếp.
Khương Nghiên vẻ mặt vô tội: " gì chứ? chỉ giúp doanh trưởng Tạ châm cứu điều trị cơ thể thôi mà!"
"Cô láo, rõ ràng cô chính là..."
Lâm Vi Vi dứt lời, Khương Nghiên đột nhiên dí sát mặt cô : "Nếu cô tin thì thể kiểm tra thể cho . Nếu tra chút tật nào thì tính là thua!"
Lâm Vi Vi nhớ đến Tạ Viện Triều đau đến ngất , kiểm tra một hồi chỉ thấy vết thương ngoài da nhỏ.
Lần Tạ Viện Triều chắc cũng chỉ vài lỗ kim, đến vết thương ngoài da nhỏ cũng chẳng tính!
Lâm Vi Vi cãi Khương Nghiên, đầu sang Hoắc Chiến Đình: "Anh Đình, cứ mặc kệ cô gì thì ?"
Hoắc Chiến Đình bộ như ù tai thấy gì: " thấy cơ thể doanh trưởng Tạ điều trị lắm mà!"
Lâm Vi Vi trừng lớn mắt: Cô đang cái gì ? Hoắc Chiến Đình thế mà cũng mở mắt dối rằng Khương Nghiên đang điều trị cho Tạ Viện Triều.
Đó rõ ràng là nghiêm hình bức cung, đ.á.n.h cho nhận tội!
Điều thật sự còn khiến cô khó chịu hơn cả việc Hoắc Chiến Đình thích !
Anh yêu Khương Nghiên đến thế ?
Khương Nghiên rốt cuộc điểm nào ?
Hoắc Chiến Đình thực sự hiểu tại Lâm Vi Vi đau lòng c.h.ế.t như , còn hoài nghi là cô thích chính thật.
Hoắc Chiến Đình vô tội sờ sờ mũi, với Lâm Vi Vi: "Phiền cô nhường đường một chút!"
Lâm Vi Vi theo bản năng tránh .
Hoắc Chiến Đình kéo Khương Nghiên sải bước rời .
Khương Nghiên bộ dạng "trai thẳng" của Hoắc Chiến Đình, chút hiểu rốt cuộc giả vờ là thật.
Khương Nghiên cũng hỏi.
Hai về đến nhà, bất ngờ gặp Tưởng sư trưởng đang ở nhà trêu chọc hai đứa nhỏ.
Tưởng sư trưởng thấy Hoắc Chiến Đình và Khương Nghiên về, giải thích: " dạo đến đây, thấy hai đứa nhỏ ở nhà nên chơi chút, Tiểu Hoắc phiền chứ?"
"Đương nhiên là phiền, thủ trưởng đến chơi hoan nghênh còn kịp, chỉ là ngài đến việc gì?" Hoắc Chiến Đình chẳng tin Tưởng sư trưởng rảnh rỗi dạo đến tận đây.
Tưởng sư trưởng cũng định giấu giếm mục đích, ông chút ngượng ngùng mở lời: "À thì, tìm Tiểu Nghiên chút việc."
Vừa là tìm Khương Nghiên, Hoắc Chiến Đình lập tức phản ứng Tưởng sư trưởng gì.
Không đợi ông , Hoắc Chiến Đình chặn : "Tưởng sư trưởng, mượn một bước chuyện!"
Kéo Tưởng sư trưởng một góc, Hoắc Chiến Đình lạnh lùng từ chối: " đồng ý đề nghị của ngài. Tưởng sư trưởng, đây rõ với ngài , ngài hà tất khó khác?"
Tưởng sư trưởng cũng là còn cách nào, ông đỏ hoe mắt: "Đặc vụ vùng chúng phái đó bại lộ, thể tưởng tượng cô sẽ chịu sự ngược đãi phi nhân tính thế nào ! Hơn nữa gần đây bọn buôn càng thêm ngang ngược, bọn chúng chỉ lừa gạt phụ nữ trẻ em, giờ đến cả đàn ông trưởng thành cũng buông tha! Hoắc Chiến Đình, chỉ Khương Nghiên mới thể thành nhiệm vụ , tổ chức cần cô giúp đỡ!"
Hoắc Chiến Đình Tưởng sư trưởng một hốt trọn ổ bọn buôn , cũng bọn buôn đáng hận, nhưng dựa cái gì mà bắt vợ dấn nguy hiểm?
"Tưởng sư trưởng, vợ quân nhân, cô chỉ là một nữ đồng chí bình thường, vùng trong hang ổ bọn buôn quá nguy hiểm với cô !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-86-me-ke-deu-se-ban-con-nit-day.html.]
Hoắc Chiến Đình Khương Nghiên mạo hiểm.
"Khương Nghiên thực lực để đối phó với nguy hiểm , tin cô nhất định sẽ thành công." Tưởng sư trưởng quan sát Khương Nghiên lâu, cô thật sự là ứng cử viên thích hợp nhất để thực hiện nhiệm vụ .
Đạo lý Hoắc Chiến Đình đều hiểu, vợ cũng thực sự mạnh, nhưng nhỡ chuyện ngoài ý thì ?
"Tưởng sư trưởng, cưới vợ dễ dàng gì. bao cửu t.ử nhất sinh thành nhiệm vụ, vì tổ chức, vì quốc gia lập vô chiến công. Cho nên, nể tình những quân công đó, xin ngài đừng khó và vợ nữa!"
Hoắc Chiến Đình thật lòng mà , ngay cả khi chiến sĩ của hy sinh, cũng từ nan, nhưng cho phép vợ mạo hiểm.
Đương nhiên, nếu vợ là quân nhân, sẽ gì, vì đó vốn là chức trách của cô. vợ , cô chỉ là nhà quân nhân, tại thành nhiệm vụ nguy hiểm như !
Hoắc Chiến Đình đến nước , Tưởng sư trưởng mà còn khuyên nữa thì đúng là quá đáng.
Ông chỉ đành dừng , ủ rũ cụp đuôi rời .
"Tưởng sư trưởng!" Lúc , Hoắc Chiến Đình đột nhiên gọi giật .
Mắt Tưởng sư trưởng sáng lên, ông tủm tỉm Hoắc Chiến Đình: "Có chuyện gì thế?"
Ông tưởng Hoắc Chiến Đình đổi ý.
"Ngài còn xử lý Tạ Viện Triều, hiện tại tung tin đồn bôi nhọ vợ ." Hoắc Chiến Đình nhắc nhở.
Khuyên bảo vợ nhiệm vụ nguy hiểm thì tích cực lắm, còn chuyện vợ bắt nạt, tìm ông giải quyết chẳng thấy hiệu quả gì!
Tưởng sư trưởng đen mặt: Cái tên Chính ủy Tôn ăn kiểu gì ? Thảo nào Hoắc Chiến Đình mặt đen như thế!
Vợ chịu uất ức lớn như mà giải quyết xong, chịu đồng ý lời thỉnh cầu của ông mới là lạ!
" sẽ cho một công đạo thỏa đáng." Tưởng sư trưởng vội vàng rời .
Bên , Khương Nghiên thấy Hoắc Chiến Đình mặt hầm hầm trở , theo bản năng quan tâm hỏi: "Anh gì với Tưởng sư trưởng mà mặt khó coi thế?"
"Chuyện công việc thôi, nhiệm vụ khó giải quyết, với ông tranh luận chút, gì to tát , đừng lo lắng."
Liên quan đến chuyện quân đội, nhiều thứ cần bảo mật, Khương Nghiên cũng hỏi nhiều.
Chuyện chắc chắn cần bảo mật với Khương Nghiên, nhưng Hoắc Chiến Đình cũng dám nhiều, sợ vợ đột nhiên nóng đầu đồng ý đề nghị của Tưởng sư trưởng.
Hoắc Chiến Đình trực tiếp lảng sang chuyện khác.
Hôm là thứ Bảy, hai đứa nhỏ cần đến trường, Khương Nghiên cũng cần đến phòng khám Đông y, nhưng Hoắc Chiến Đình đến đơn vị.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Khương Nghiên liền dẫn hai đứa nhỏ huyện thành chơi!
Vừa khéo hôm nay là ngày mùng 7, trong huyện phiên chợ, sẽ náo nhiệt, thể dạo.
Vừa tới cửa, Khương Nghiên kiên nhẫn dặn dò hai đứa nhỏ: "Chợ phiên đông , lát nữa các con sát theo , ? Còn nữa, tin lời lạ, ăn đồ lạ đưa!"
"Dạ ạ!" Hai đứa nhỏ lanh lảnh trả lời.
Hôm nay Khương Nghiên đạp xe đạp mà dắt hai đứa nhỏ xe tiếp phẩm của bộ đội.
Khương Mộng cũng ở xe, thấy Khương Nghiên thiết với Tiểu Cẩn và Tiểu Hi như con ruột, cô bỗng dưng thấy khó chịu.
Kiếp hai thằng nhãi ranh đối xử với cô - kế - như thế!
Suốt dọc đường, Khương Mộng đều hậm hực. Lúc xuống xe, nhân lúc Khương Nghiên bế Tiểu Cẩn xuống, cô liền lén với Tiểu Hi:
"Tiểu Hi, kế đều sẽ bán con nít đấy. Khương Nghiên đối xử với các cháu như chính là để lừa đem bán."
"Nói chừng hôm nay cô dắt các cháu chợ phiên chính là định bán các cháu đấy!"
Tiểu Hi Khương Nghiên bán , sợ tới mức định òa .
Khương Mộng vội vàng thêm: "Cháu mà thì kế càng bán cháu nhanh hơn, kế ghét nhất là trẻ con nhè!"
Tiểu Hi sợ quá nín bặt, dám nữa!