Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 82: Khương Nghiên thật sự không thể đi bộ đội sao?
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:39:10
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoắc Chiến Đình kinh ngạc Tạ Viện Triều, dường như dám tin, hỏi : “Cậu bảo bồi thường tiền t.h.u.ố.c men cho ?”
Tạ Viện Triều : “Đánh thì bồi thường chứ, Khương Nghiên đ.á.n.h thê t.h.ả.m thế , tiền bồi thường tổn thất tinh thần tính , chỉ bắt đền chút tiền t.h.u.ố.c men, quá đáng chứ?”
Dù Tạ Viện Triều cảm thấy chẳng quá đáng chút nào!
Hoắc Chiến Đình khẩy: “Ha hả, cũng dám nghĩ thật đấy, bắt bồi thường tiền t.h.u.ố.c men ? Cậu đang mơ giữa ban ngày đấy hả? Nếu sợ đ.á.n.h c.h.ế.t , chắc chắn sẽ tẩn cho một trận nữa, còn bồi thường tiền t.h.u.ố.c men cho , đ.á.n.h thêm cho một trận thì !”
Hoắc Chiến Đình tức đến mức năng lộn xộn!
Tạ Viện Triều Hoắc Chiến Đình bồi thường, lập tức sầm mặt xuống, giọng điệu cũng trở nên cay nghiệt: “Đoàn trưởng Hoắc, tuy là đoàn trưởng, nhưng thể vô lý như thế chứ?
thừa nhận, lỡ chân đạp Tiểu Hi một cái, nhưng đó cũng là vì nó đ.á.n.h , theo bản năng phòng vệ mới gây , cố ý, cũng xin , nhưng Khương Nghiên vẫn đ.á.n.h thành trọng thương.
Cô đây là cố ý gây thương tích, là phạm pháp!
Đoàn trưởng Hoắc, nếu các ỷ quân hàm lớn mà bồi thường tiền t.h.u.ố.c men, đành kiện chị dâu tòa án quân sự. Hôm qua nhiều thấy cô đ.á.n.h như , cô chối cũng xong !”
Tạ Viện Triều uy h.i.ế.p một cách vô liêm sỉ hết sức.
Những khác cũng sự trơ trẽn và cái lý lẽ cùn của Tạ Viện Triều cho sững sờ, bọn họ đều là chiến hữu cùng huấn luyện, thật đúng là phát hiện thể hổ đến mức .
Hơn nữa như thế!
“Lão Tạ, cửa kẹp đầu mà những lời ?” Một quan hệ ghé gần hỏi Tạ Viện Triều.
Tạ Viện Triều hùng hồn hỏi : “ đ.á.n.h t.h.ả.m thế , bồi thường tiền t.h.u.ố.c men là chuyện bình thường ?”
Khóe miệng chiến hữu giật giật: Cậu cũng xem tại đ.á.n.h chứ, đá con trai mạnh như thế, đ.á.n.h thì ai đánh?
Lại chị dâu chỉ là một phụ nữ chân yếu tay mềm, đ.á.n.h một trận thì đau đến mức nào .
Người chiến hữu gì nữa, miễn cho những lời kinh của Tạ Viện Triều cho tức c.h.ế.t!
Tạ Viện Triều ngang nhiên thúc giục Hoắc Chiến Đình: “Đoàn trưởng Hoắc, cần nhiều, cứ đưa 256 đồng tiền t.h.u.ố.c men cho là , tiền là do Phó đoàn ứng giúp , mau chóng trả cho !”
Ý tứ trong lời của Tạ Viện Triều chính là bảo Hoắc Chiến Đình mau đưa tiền !
Hoắc Chiến Đình sắp kìm nén cơn giận, gân xanh thái dương nổi lên, hai nắm tay siết chặt, tùy thời đ.ấ.m c.h.ế.t Tạ Viện Triều.
Kỳ Tiêu kịp thời kéo Hoắc Chiến Đình : “Lão đại, bình tĩnh, Tạ Viện Triều chính là kẻ hổ, mà động thủ thật, càng đà lấn tới đấy!”
Mềm sợ cứng, cứng sợ kẻ hổ.
Tạ Viện Triều chính là kẻ hổ đó, đối đầu cứng rắn với chẳng lợi lộc gì!
Hoắc Chiến Đình cũng rõ điểm , cho nên vẫn luôn nhẫn nhịn lửa giận, kìm nén sát ý đối với Tạ Viện Triều.
Anh nhịn nhẫn, vẫn là thể nhịn , nhưng ngay khi định động thủ, Kỳ Tiêu nhanh tay nhanh mắt lôi Tạ Viện Triều .
“Lão đại, chuyện để xử lý!” Kỳ Tiêu giải thích, túm Tạ Viện Triều chạy nhanh, sợ Hoắc Chiến Đình tức quá đuổi theo.
Tạ Viện Triều vốn thuận tiện, Kỳ Tiêu lôi một cách chật vật, cũng vùng , hết cách, đành đầu hô vọng với Hoắc Chiến Đình:
“Đoàn trưởng Hoắc, 256 đồng tiền t.h.u.ố.c men cứ đưa trực tiếp cho Phó đoàn trưởng là , tiền t.h.u.ố.c men là ứng, cần đưa cho !”
Kỳ Tiêu: “……!!”
Anh cũng nhịn hết nổi , tung một cú đ.ấ.m mạnh Tạ Viện Triều: “Mồm thối thế, ăn phân ! Còn nữa, cảnh cáo , còn dám đến tìm Đoàn trưởng Hoắc đòi tiền, nó g.i.ế.c c.h.ế.t !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-82-khuong-nghien-that-su-khong-the-di-bo-doi-sao.html.]
Không lời đe dọa của Kỳ Tiêu tác dụng mà Tạ Viện Triều còn loạn nữa.
Hoắc Chiến Đình vẫn luôn âm trầm Kỳ Tiêu lôi Tạ Viện Triều cho đến khi khuất bóng.
Các thuộc hạ , là khí tràng mạnh mẽ của Hoắc Chiến Đình dọa sợ, là sự vô sỉ của Tạ Viện Triều cho kinh ngạc.
Từng đều im thin thít.
Hoắc Chiến Đình đang nghĩ gì, một lúc mới : “Các tiếp tục huấn luyện!”
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Bỏ một câu, Hoắc Chiến Đình về văn phòng bản tường trình, đem đầu đuôi sự việc rõ ràng.
Hoắc Chiến Đình luôn thói quen phòng ngừa chu đáo, mặc kệ Tạ Viện Triều là nhất thời nóng giận kiện lên tòa án quân sự, là thật sự định như thế, đề phòng vẫn hơn.
Viết xong bản tường trình, Hoắc Chiến Đình giao cho Sư trưởng Tưởng lưu hồ sơ, đồng thời xin Sư trưởng Tưởng điều chuyển Tạ Viện Triều khỏi Trung đoàn 4.
Không lòng hẹp hòi trả thù, mà là Trung đoàn 4 của dung thứ loại lính đến trẻ con cũng tay !
Hôm nay thể vì đau mà đá bay một đứa bé đầy 4 tuổi, ngày mai sẽ vì sợ đau mà bán quốc gia.
Sư trưởng Tưởng bản tường trình Hoắc Chiến Đình nộp lên mà kinh ngạc thôi.
“Dưới trướng còn loại lính yếu ớt thế ? Bị một nữ đồng chí đ.á.n.h nhập viện, lo tự kiểm điểm xem tại kém cỏi như thế, còn mặt mũi đòi bồi thường tiền t.h.u.ố.c men? Hắn lấy cái mặt mũi đó?”
Sư trưởng Tưởng cũng những hành động quái đản của Tạ Viện Triều chọc tức đến mức cạn lời.
Hoắc Chiến Đình cũng tò mò Tạ Viện Triều lấy cái mặt mũi đó, nhưng hứng thú quan tâm.
Anh với Sư trưởng Tưởng: “Sự việc chính là như thế, Sư trưởng xem xét xử lý!”
Sư trưởng Tưởng tuy rằng tức giận, nhưng vẫn giữ lý trí: “Tạ Viện Triều thể điều khỏi Trung đoàn 4, nhưng thể vì nguyên nhân . Lúc bất chấp ý kiến phản đối kiên quyết thành lập Trung đoàn 4, vốn nhiều phục.
Nếu Tạ Viện Triều vì nguyên nhân cá nhân của mà điều , chỉ sợ sẽ mượn cớ đó chụp mũ lạm dụng chức quyền. Tạ Viện Triều thể cút, nhưng thể hỏng thanh danh của !
Bất quá, yên tâm, sẽ công tác tư tưởng cho Tạ Viện Triều, lính của chúng tuyệt đối thể tác phong như thế !”
Hoắc Chiến Đình cũng khả năng lập tức đuổi Tạ Viện Triều ngay, đối với sự sắp xếp của Sư trưởng Tưởng, ý kiến.
Dù loại như Tạ Viện Triều sớm muộn gì cũng tự tìm đường c.h.ế.t, cũng vội.
Tuy nhiên, vợ thể chịu ủy khuất.
Thế là Hoắc Chiến Đình : “Sư trưởng, thế nào cũng , thanh danh tổn hại thì cứ tổn hại, nhưng vợ thể chịu ủy khuất!”
Nhắc tới Khương Nghiên, Sư trưởng Tưởng hài lòng hết sức: “Cái cần lo, còn thể để vợ chịu ủy khuất ?
Mà cũng , Tiểu Hoắc, thật sự định để vợ nhập ngũ ?”
“Vợ cô nhập ngũ!” Hoắc Chiến Đình lạnh lùng từ chối đề nghị của Sư trưởng Tưởng.
Sư trưởng Tưởng hận sắt thành thép: “Cậu khuyên nhủ ? Bảo vệ tổ quốc là trách nhiệm của mỗi !”
Hoắc Chiến Đình: “Chí hướng của vợ ở đó, hơn nữa hiện tại cô đang việc ở phòng khám Đông y huyện, thật sự ý định nhập ngũ!”
“Sao cô ở phòng khám Đông y? Cô việc, thể sắp xếp cho cô mà?”
Trong mắt Sư trưởng Tưởng, Khương Nghiên ở phòng khám Đông y chính là lãng phí nhân tài, Đông y thì tiền đồ gì chứ?
Khương Nghiên nếu nhập ngũ, tuyệt đối thể trở thành một thế hệ kiêu hùng, danh tiếng vang xa!
Như thế chẳng hơn thầy t.h.u.ố.c ?