Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 77: Gã đàn ông tồi
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:38:29
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bọn họ thật ghét bỏ Lâm Vi Vi rửa lòng lợn, bọn họ chính là cảm thấy cái mùi đặc trưng của lòng lợn quá nặng, liền theo bản năng lùi một bước.
Lâm Vi Vi vốn dĩ liền , hiện tại càng hơn.
Lòng lợn trong tay ném cũng xong, ném cũng xong!
“Mộng Mộng, em thể để bác sĩ Lâm rửa lòng lợn chứ?” Lục Trạch Khải trách cứ về phía Khương Mộng đang thò đầu xem kịch vui.
Khương Mộng vẻ mặt ủy khuất: “Anh Trạch Khải, em bảo bác sĩ Lâm để lòng lợn sang một bên, nhưng bác sĩ Lâm kiên trì rửa mà.”
Lời , ánh mắt nữa về phía Lâm Vi Vi, phảng phất như Lâm Vi Vi đam mê đặc thù gì đó.
Lâm Vi Vi sắp tức c.h.ế.t , đàn bà tiện nhân Khương Mộng là cố ý, cố ý cô khó xử!
Lâm Vi Vi thể nổi điên, cô còn ở ăn cơm, cô gượng gạo nặn một nụ : “Không trách chị dâu , là thấy chị xuể mới giúp đỡ. Chỉ là rửa lòng lợn thôi mà, gì , lát nữa chị dâu còn dùng lòng lợn nấu ăn nữa chứ?”
Đều là cho các ăn, rửa một chút thì ?
Nghĩ như , trong lòng Lâm Vi Vi cân bằng hơn nhiều, dù cô cũng sẽ ăn cái thứ bẩn thỉu !
“Em định món lòng lợn ?” Lục Trạch Khải hết chấn kinh , đừng là dân nông thôn, nhưng học đòi cũng lắm.
Khương Mộng cũng ruột già kho tàu , nhưng hiện tại bọn họ nghèo quá, trị chân cho Trạch Khải cơ hồ tiêu hết bộ tiền tiết kiệm của cô .
Cha Trạch Khải một xu cũng chịu bỏ , cô còn cách nào khác. Mắt thấy sắp đến thời gian Hoắc Chiến Đình "hạ màn", chân Trạch Khải nếu còn trị khỏi, thì sẽ đến lượt tiếp nhận vị trí đoàn trưởng của Hoắc Chiến Đình.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
“Anh Trạch Khải, tài nấu nướng của em còn tin ? Món ruột già kho tàu là một món ăn cực phẩm đấy, lát nữa đảm bảo thơm đến mơ hồ,” Khương Mộng tự tin .
Chưa ăn qua bao giờ, tưởng tượng thơm đến mơ hồ là cái thể nghiệm gì!
À , bọn họ cũng thể nghiệm!
Dù lát nữa bọn họ kiên quyết ăn lòng lợn!
Khương Nghiên ăn lòng lợn, Khương Mộng khẳng định sẽ mất mặt Lục Trạch Khải, cho nên sẽ giở trò, nhưng Lâm Vi Vi thì chừng!
Lòng lợn rửa sạch, mùi vị sẽ "chua chát", Khương Nghiên cũng nếm thử, liền yên lặng qua giám sát Lâm Vi Vi rửa lòng.
“Khương Nghiên, cô gì?” Không khác, Lâm Vi Vi cũng giả vờ nữa, biểu tình vặn vẹo trừng mắt Khương Nghiên.
Khương Nghiên thực trực tiếp: “Sợ cô giở trò chứ . Bất quá nghĩ cô chắc sẽ dám, rốt cuộc lát nữa nếu mùi, sẽ bắt cô ăn hết chỗ đó đấy!”
Ý vị uy h.i.ế.p thực rõ ràng!
Lâm Vi Vi chọc tức đến tắc thở, “Khương Nghiên, Đình cô ác độc như thế ?”
Khương Nghiên thực thản nhiên tiếp thu lời ca ngợi của Lâm Vi Vi: “Anh Đình nhà cô liền thích ác độc như thế đấy!”
“Cô……” Lâm Vi Vi chọc tức.
Khương Nghiên vô tội: “Rửa cho nghiêm túc nhé, rốt cuộc Đình nhà cô cũng ăn đấy!”
Lâm Vi Vi thật úp cả chậu lòng lợn lên mặt Khương Nghiên, cô đáng ghét như thế!
……
Khương Nghiên uy h.i.ế.p xong Lâm Vi Vi, chơi cùng hai đứa nhỏ. Hoắc Chiến Đình cùng Kỳ Tiêu mua rượu, ở trong sân.
Trong viện chỉ Lục Trạch Khải, Dương Thành, Tạ Viện Triều, Lý Hổ, chính là nhóm ăn cơm ở nhà Hoắc Chiến Đình.
Lúc họ đang uống bàn chuyện gia quốc thiên hạ. Tạ Viện Triều thấy Khương Nghiên vẫn luôn chơi trong sân, nhịn hỏi: “Chị dâu bếp phụ giúp?”
Vợ Lý Hổ cũng tới, lúc đang ở phòng bếp phụ tá cho Khương Mộng.
Tuy rằng chỉ mới gặp qua lúc ăn cơm , nhưng Khương Nghiên ấn tượng với Tạ Viện Triều thập phần khắc sâu, chính là cái loại đàn ông cực độ gia trưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-77-ga-dan-ong-toi.html.]
Ăn một bữa cơm, phụ nữ cùng mâm là sai trái, kiểu như đấy!
Đối với cô còn địch ý mạc danh kỳ diệu!
Khương Nghiên thực chướng mắt loại đàn ông , bản lĩnh gì, nhảm thì đặc biệt nhiều, nhưng nể mặt lão Hoắc, cô cũng xé rách mặt.
“ còn trông con mà,” Khương Nghiên giải thích.
“Tiểu Cẩn cùng Tiểu Hi đều lớn thế , chỗ nào cần trông, chúng đây , xảy chuyện gì , chị dâu vẫn là phòng bếp giúp đỡ .”
Không cố ý , Tạ Viện Triều còn ám chỉ : “Phụ nữ thì nên ở trong bếp!”
Lời Khương Nghiên thích , trợn trắng mắt hỏi: “Tiểu đoàn trưởng Tạ như thế, chắc khả năng thực hành cũng tồi, bếp giúp đỡ ?”
Tạ Viện Triều phảng phất như chịu nhục nhã gì ghê gớm lắm: “ là đàn ông thể bếp?”
Khương Nghiên cạn lời: “Anh là đàn ông thì thể bếp? Lão Hoắc nhà còn rửa bát nấu cơm đấy, mỗi là cao quý chắc?”
Tạ Viện Triều lời , càng kích động: “Khương Nghiên, cô thế mà bắt Đoàn trưởng rửa bát, cô thể để Đoàn trưởng rửa bát chứ? Tay Đoàn trưởng là để cầm súng!”
Cái biểu cảm , phảng phất như cô bẩn tay đoàn trưởng của bọn họ .
“ để nấu cơm, để rửa bát thì ? Đàn ông nhà tự nguyện ý, cần xen việc khác?” Khương Nghiên ngữ khí càng ngày càng .
Tạ Viện Triều ngạnh cổ: “Nếu là bác sĩ Lâm ở bên Đoàn trưởng, khẳng định sẽ đôi tay cầm s.ú.n.g của Đoàn trưởng rửa bát!”
Đồ nhà quê, đúng là tóc dài kiến thức ngắn!
Cô liền bảo tên địch ý lớn với như thế, hóa là cô chen ngang một chân, phá hỏng cặp đôi "chiến hạm" trong lòng .
“Viện Triều, bớt tranh cãi , hiện tại chị dâu mới là kết hôn với Đoàn trưởng,” Lý Hổ kéo tay Tạ Viện Triều bảo đừng nữa.
Lục Trạch Khải cũng giảng hòa: “Nghiên Nghiên, Viện Triều ác ý.”
“, ác ý, chỉ là cảm thấy xứng với lão Hoắc nhà thôi. Hừ, xứng xứng liên quan quái gì đến , một thằng đàn ông to xác mà còn lắm lời hơn cả đàn bà!”
Tạ Viện Triều vốn là chướng mắt Khương Nghiên, hiện tại còn cô mắng như thế, tức giận sấn tới định đ.á.n.h Khương Nghiên.
Bàn tay to giơ lên cao!
Lý Hổ thấy thế vội vàng giữ c.h.ặ.t t.a.y .
Hai đứa nhỏ Khương Nghiên , vẫn luôn tự chơi, nhưng dư quang vẫn luôn chú ý tới Khương Nghiên. Nhìn thấy đ.á.n.h , lập tức lao lên chắn mặt Khương Nghiên.
“Không đ.á.n.h cháu!” Tiểu Cẩn giống như một lớn tí hon.
Tiểu Hi chân ngắn, chạy thắng Tiểu Cẩn, bé thấy đại ca bảo vệ, liền lao tới đ.á.n.h Tạ Viện Triều.
Tiểu đậu đinh chỉ cao đến đùi Tạ Viện Triều, nắm tay nhỏ nắm chặt, hung hăng đ.ấ.m Tạ Viện Triều.
“Làm chú bắt nạt cháu , cháu đ.á.n.h c.h.ế.t chú, đ.á.n.h c.h.ế.t chú……”
Nắm tay Tiểu Hi huơ loạn, lúc đ.á.n.h trúng chỗ hiểm của Tạ Viện Triều, ăn đau, theo bản năng nhấc chân đá Tiểu Hi.
Không ai nghĩ tới sẽ đá một đứa bé ba tuổi, hơn nữa còn là con nuôi của Đoàn trưởng Hoắc, đều kịp phản ứng để ngăn cản.
Tiểu Hi đá bay xa hai mét, chỗ rơi xuống lúc một hòn đá cuội, hơn nữa còn đối diện với đầu thằng bé.
Cú mà đập thì còn gì là ?
Sắc mặt Khương Nghiên đại biến, trực tiếp phi lao tới đệm thịt cho Tiểu Hi.
Tiểu Hi ngã lên Khương Nghiên, mà Khương Nghiên vốn dĩ vì động tác lao tới nên cục đá cấn ngực, hiện tại "quả bom" Tiểu Hi đè lên tạo thành tổn thương hai.
“Đau!”
Khương Nghiên là một chịu đau giỏi như , đều nhịn kêu lên một tiếng.