Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 66: Đứa nhỏ ngốc bị lừa đến ngớ người
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:38:18
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rốt cuộc Khương Nghiên dùng thủ đoạn gì mà thể câu hồn Đoàn trưởng Hoắc đến mức ?
Các bà vợ mất hết dũng khí để tiếp tục Khương Nghiên, vẻ mặt "một lời khó hết" Hoắc Chiến Đình.
Cứ như thể là một sinh vật hiếm khó tìm nào đó!
Hoắc Chiến Đình vô tội sờ sờ mũi: "Các chị còn việc gì ? Nếu việc gì thì về thăm vợ đây."
Ai chẳng về thăm vợ, cần thiết nhấn mạnh mấy chữ đó ?
Mấy bà vợ chẳng buồn để ý đến Hoắc Chiến Đình nữa, lập tức giải tán.
Hoắc Chiến Đình càng thấy vô tội, sải bước nhanh về nhà.
"Lão Hoắc về đấy ?" Giọng Khương Nghiên mang theo niềm vui rõ rệt, "Vừa khéo bọn em còn ăn , mau đây ăn cơm !"
Nói , Khương Nghiên bảo Tiểu Cẩn đang bên cạnh: "Con trai, lấy bát đũa cho bố !"
"Vâng ạ!" Tiểu Cẩn tụt xuống ghế, chạy lon ton bếp lấy bát đũa cho Hoắc Chiến Đình, còn chu đáo xới giúp một bát cơm tẻ đầy.
Hoắc Chiến Đình cảnh tượng , bỗng thấy trong lòng dâng lên cảm giác đầy đặn, ấm áp.
Trước mỗi nhiệm vụ trở về đều là bếp lạnh tanh, hai đứa nhỏ hoạt bát vui vẻ như bây giờ, nhà cửa cũng ấm cúng thế .
Hoắc Chiến Đình cảm thấy thật , kìm cảm thán: "Vợ , em thật !"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Khương Nghiên nhướng mày, thật lòng: "Em cũng thấy cuộc sống hiện tại ."
Không tang thi, virus kỳ quái, sự tuyệt vọng mãi thấy điểm dừng, cần ngày ngày giữa ranh giới sinh tử.
Nơi tuy vật chất thiếu thốn, nhưng sự hòa bình quý giá nhất!
Khương Nghiên thực sự, thực sự hài lòng.
Khi Khương Nghiên đến, hai đứa nhỏ chẳng khác nào ăn mày bới đống rác, bữa đói bữa no, còn bà già họ Triệu ngược đãi.
Từ lúc Khương Nghiên tới, chúng quần áo mới để mặc, mỗi ngày đều ăn no, bắt nạt thì mặt bênh vực.
Hai đứa nhỏ như từ địa ngục bước lên thiên đường.
"Tiểu Hi thích bố ở bên !"
"Con cũng thế!"
Hai đứa trẻ đồng thanh . Cuộc sống hiện tại đối với chúng giống như một giấc mơ, chúng vô cùng trân trọng và yêu thích.
Chúng thích Khương Nghiên!
Cô giống như tia sáng chiếu rọi cuộc đời tăm tối của chúng.
Bữa cơm tối diễn vô cùng ấm áp.
thường "nhàn cư vi..." nhầm, no ấm nghĩ chuyện . Không khí đúng chỗ, tình cảm thăng hoa, khó tránh khỏi nảy sinh vài phần tâm tư khác.
Buổi tối, gió đêm hiu hiu thổi khiến lòng xao động.
Hoắc Chiến Đình tắm xong, phòng ngay mà cứ như đang đấu tranh tư tưởng dữ dội lắm.
Khương Nghiên ở trong phòng ngủ, mặc đồ ngủ, ngừng. Rõ ràng trời chuyển lạnh mà cô thấy hôm nay oi bức lạ thường.
Đây quả là một đêm bình yên.
Phòng bên cạnh hai đứa nhỏ ngủ say. Một lúc , Hoắc Chiến Đình mới phòng ngủ.
Chỉ độc chiếc quần đùi và áo may ô, kiểu ăn mặc phổ biến của đàn ông thời , nhưng khoác lên Hoắc Chiến Đình lạ lùng.
Đẹp trai, dáng chuẩn thì mặc cái gì cũng !
Khương Nghiên dán mắt Hoắc Chiến Đình. Có lẽ do trời quá nóng, cô chỉ thấy hai má nóng bừng, tự nhiên nảy sinh vài phần e thẹn.
"Vợ ơi..." Hoắc Chiến Đình bước tới gọi khẽ.
Khương Nghiên bất giác lắp bắp: "Làm... cái gì?"
Yết hầu Hoắc Chiến Đình chuyển động, giọng trầm xuống: "Hôm cùng em phát triển thành vợ chồng thực sự, em suy nghĩ thế nào ?"
Khương Nghiên cúi đầu, giọng lí nhí như muỗi kêu: "Chúng vốn dĩ là vợ chồng thực sự mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-66-dua-nho-ngoc-bi-lua-den-ngo-nguoi.html.]
"Cũng , chúng lĩnh chứng nhận kết hôn !" Hoắc Chiến Đình vui đến ngớ , nhưng giây mặt nghiêm túc, thấp thỏm như trai tơ hỏi: "Vợ , thế nếu chúng là vợ chồng thực sự, bây giờ thể hôn em ?"
Nghe câu , Khương Nghiên chợt nhớ đến chuyện hóng hớt gốc đa to, mấy chị em trong khu gia binh tám chuyện.
Chuyện kể về một đôi vợ chồng mới cưới trong đơn vị, quen qua mai mối, mới vài ngày cưới hỏa tốc. Đêm tân hôn, cô dâu chú rể cứ như đối tác hợp tác sinh con.
Lúc chuẩn "hạng mục sinh con", chú rể lịch sự và kiềm chế hỏi cô dâu: "Anh sờ tay em ?"
Cô dâu gật đầu bảo !
Sau đó chú rể sờ tay cô dâu, hỏi tiếp với giọng điệu khách sáo y như cũ: "Anh ôm em ?"
Cô dâu gật đầu bảo , chú rể liền ôm cô dâu, hỏi: "Anh hôn em ?"
Mỗi tiến thêm một bước, chú rể đều hỏi xin phép. Quả thực cạn lời!
Có những chuyện dựa cảm giác.
Khương Nghiên đột nhiên cảm giác quen thuộc như gặp chồng .
"Khụ," Khương Nghiên hắng giọng, "Ừm, Hoắc Chiến Đình, hiểu ý em ? Có những chuyện chỉ thích hợp thôi, thích hợp hỏi !"
Hoắc Chiến Đình đương nhiên hiểu. Không đợi Khương Nghiên dứt lời, quàng tay ôm lấy cổ cô, cúi hôn xuống.
Hoắc Chiến Đình hổ là đàn ông tràn trề sức sống, ngày thường một chính khí, nhưng một khi cái công tắc bật lên thì lập tức hóa thành mãnh thú lao về phía Khương Nghiên.
Như lang như hổ.
Do tính cách, Khương Nghiên thích kiểu dây dưa mềm mỏng, cô thích kiểu mạnh mẽ tràn đầy sức lực.
đúng lúc Hoắc Chiến Đình đang chìm đắm trong cảnh , nhiệt liệt truy đuổi thì ngoài cửa vang lên tiếng của Tiểu Cẩn.
"Bố ơi ơi, con với em Tiểu Hi thể ngủ cùng bố ?" Tiểu Cẩn đập cửa hỏi.
Giọng trẻ con lanh lảnh như gáo nước lạnh tạt thẳng đầu hai !
Sự nhiệt tình nguội lạnh trong nháy mắt, bốn mắt đầy vẻ ngượng ngùng, khí cũng bỗng chốc trở nên tĩnh lặng.
"Bố ơi, bố ngủ ạ?" Ngoài cửa, giọng Tiểu Hi mang theo cơn buồn ngủ rõ rệt, còn ngáp một cái.
Khương Nghiên vội vươn cổ vọng : "Chưa, ngủ, các con đợi chút, mở cửa ngay đây!"
Nói , Khương Nghiên đẩy mạnh Hoắc Chiến Đình , luống cuống tay chân mặc quần áo.
Hoắc Chiến Đình vật giường bất lực. Không một đàn ông nào phanh gấp lúc mà thể sắc mặt , thật sự đấy!
Khương Nghiên mặc xong quần áo, bình tĩnh một chút mới mở cửa, gượng hỏi hai đứa nhỏ: "Sao tự nhiên ngủ cùng bố thế?"
Hai đứa vốn quen ngủ riêng, bao giờ đòi hỏi kiểu .
Tiểu Cẩn gặp ác mộng. Cậu bé mơ thấy bố cưới Nghiên mà cưới phụ nữ cô dâu mới hôm nọ gặp ở thôn Đại Sơn, cũng chính là chị gái của .
Cậu và Tiểu Hi ngày ngày mụ đ.á.n.h mắng, bắt nạt.
Nhà bà Triệu cũng đuổi .
Bọn họ đều bắt nạt em , cho cơm ăn.
Cậu và em trai đói quá, đành ăn vụng, luôn đuổi đánh.
Sau duy nhất yêu thương bọn là bố cũng c.h.ế.t, và em trai trở thành những đứa trẻ hoang dã cha.
Rất nhiều đến bắt nạt, mắng c.h.ử.i bọn .
Có Tiểu Hi bắt nạt quá đáng, lúc phản kháng lỡ tay đ.á.n.h c.h.ế.t Triệu Kim Bảo.
Tiểu Hi cũng mụ già Triệu điên cuồng bóp c.h.ế.t, còn thì đuổi khỏi đại viện, trở thành tên lưu manh, ăn mày.
Trong mơ, khuôn mặt tím tái của Tiểu Hi khi bóp c.h.ế.t chân thực đến nỗi Tiểu Cẩn sợ hãi giật tỉnh giấc.
Tỉnh thế nào cũng ngủ .
Cậu là trẻ lớn , ngại dám sang quấy rầy bố nghỉ ngơi, bèn nghĩ một cách: bưng cốc nước bàn học đổ lên giường, giả vờ là em trai đái dầm, đó gọi em dậy tìm bố .
Tiểu Hi ngủ mơ mơ màng màng, chẳng gì sất, còn tưởng đái dầm thật.
Cậu bé vẻ mặt hối Khương Nghiên: "Mẹ ơi xin , con tè dầm cẩn thận ướt giường mất , ngủ nữa ạ!"