Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 62: Tự chuốc lấy nhục nhã

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:38:14
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Hóa bà Lý mua ếch xanh cho Tự Cường ? Vậy Tự Cường dối ?"

 

Đám bạn sang Vương Tự Cường.

 

"Mua mà, ếch xanh chính là bà nội mua cho tớ!" Vương Tự Cường cuống quýt nhấn mạnh, còn quên ám chỉ bà Lý: "Bà nội, bà quên , bà xem , con ếch xanh chính là đồ chơi bà mua cho cháu mà!"

 

Vương Tự Cường chỉ con ếch đồ chơi trong tay Khương Nghiên: "Bà còn mua cho cháu hai con, năm đồng một con đắt lắm đấy!"

 

Bà Lý tình hình liền hiểu ngay cháu đích tôn hai con ếch . Năm đồng mua một món đồ chơi vô dụng, Khương Nghiên cũng chịu chơi thật đấy, hai cái gánh nặng xứng chơi đồ chơi đắt tiền thế ? Chi bằng cho cháu đích tôn của bà , khéo hai con, còn thể chia một con cho cháu ngoại!

 

Bà Lý toan tính trong lòng, quên béng mất chuyện mới Khương Nghiên tẩn cho một trận, còn nhốt ba ngày phòng tối kiểm điểm. Trong mắt bà chỉ hai con ếch xanh, một cho cháu nội, một cho cháu ngoại.

 

" , hai con ếch xanh chính là bà mua cho Tự Cường đấy!" Bà Lý đổi giọng.

 

Vương Tự Cường mừng rỡ, vênh mặt với Khương Nghiên: "Thấy , bảo ếch xanh là bà nội mua cho mà, cô mau trả đây!"

 

"Không ếch xanh của mày, là tao mua cho tao, mày và bà nội mày dối, hai dối!"

 

Tiểu Hi đau lòng vô cùng, chẳng lẽ cũng đòi ếch xanh ?

 

"Hu hu, ếch xanh là của con mà!"

 

Khương Nghiên thấy Tiểu Hi , vội xuống dỗ dành: "Ngoan, đừng , ai cướp ếch xanh của con !"

 

Vừa , ánh mắt lạnh băng của cô b.ắ.n về phía bà Lý. Bà Lý hậu tri hậu giác nhớ trận đòn của Khương Nghiên, chút sợ hãi, nhưng thấy cháu trai thích ếch xanh quá. Cùng lắm thì Khương Nghiên đ.á.n.h một trận, đổi lấy hai con ếch xanh cho cháu đích tôn cũng đáng!

 

"Ếch xanh đó chính là mua cho Tự Cường. Khương Nghiên, cô đường đường là phu nhân Đoàn trưởng mà cướp đồ của trẻ con, cô hổ ?"

 

Khương Nghiên lạnh: "Người hổ là bà mới đúng. Bà bảo ếch xanh là bà mua, bà mua ở ? Mua của ai? Hóa đơn ? Hộp đựng ?"

 

Hàng loạt câu hỏi của Khương Nghiên khiến bà Lý ngớ . Bà ếch xanh mua ở c.h.ế.t liền!

 

Bà Lý trả lời câu nào, bắt đầu giở thói cùn: "Cô quản mua ở gì? Quản mua của ai gì? Tóm cái ếch xanh mua, cô mau trả cho cháu !"

 

Trẻ con phần lớn phân biệt ai dối, đám bạn chơi cùng Vương Tự Cường quan hệ khá với lớn trong nhà nó. Chúng với Khương Nghiên, cũng ếch xanh thuộc về Tiểu Cẩn và Tiểu Hi vì như thế chúng sẽ chơi cùng. Cho nên đám bạn hùa theo khuyên Khương Nghiên trả ếch xanh cho Vương Tự Cường.

 

Nghe thấy đều tin lời , bà Lý càng nước lấn tới, mát mẻ Khương Nghiên: "Có đúng là hổ, đến đồ của trẻ con cũng cướp!"

 

Tay Khương Nghiên ngứa, kiếp, đ.á.n.h quá, nhưng cô nhịn. Cô bảo Tiểu Cẩn về lấy chứng cứ, giờ vẫn tới nên cô cũng phí lời với bà Lý. Khương Nghiên cứ lẳng lặng bọn họ diễn trò đòi ếch xanh.

 

Lúc Trương Phương vội vã tới, khéo thấy bọn trẻ bảo Khương Nghiên trả ếch xanh cho Vương Tự Cường. Trước khi đến, Trương Phương còn nghĩ khi nào Chu Tiểu Quân dối, Khương Nghiên cướp ếch xanh của Vương Tự Cường. Kết quả là cô cướp thật!

 

"Khương Nghiên, cô thể để Hoắc Đoàn trưởng bớt lo một chút ? Bắt nạt lớn chán giờ bắt nạt trẻ con!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-62-tu-chuoc-lay-nhuc-nha.html.]

 

"Dù cô cũng là phu nhân Đoàn trưởng, thể cướp đồ của trẻ con, thật là, mặt mũi Hoắc Đoàn trưởng mất hết !"

 

Trương Phương chẳng hỏi rõ ngọn ngành, phẫn nộ chỉ trích Khương Nghiên, như trút hết những ấm ức dồn nén bấy lâu nay.

 

Khương Nghiên Trương Phương như kẻ tâm thần: "Dù bà cũng là Chủ nhiệm Hội phụ nữ, văn hóa học hết tiểu học, não thế nhỉ?"

 

"Con mắt nào của bà thấy cướp đồ của trẻ con?"

 

"Bà chân tướng là gì đây lải nhải?"

 

"Chủ nhiệm Trương, hai bài học vẫn đủ ?"

 

Trương Phương Khương Nghiên chặn họng đến mức nên lời. Lúc , bà Lý lên tiếng bênh vực Trương Phương: "Chủ nhiệm Trương sai , vốn dĩ là cô cướp ếch xanh của cháu . Ếch xanh bỏ mười đồng mua ở cửa hàng bách hóa huyện đấy!"

 

Khương Nghiên , đúng là nghèo hèn hạn chế trí tưởng tượng, dối mà sơ hở đầy rẫy!

 

Khương Nghiên đưa con ếch xanh đến mặt Chủ nhiệm Trương: "Chủ nhiệm Trương, bà kiến thức rộng rãi, bà xem con ếch giá bao nhiêu?"

 

"Năm đồng một con mua ? Còn nữa, cửa hàng bách hóa huyện bán loại ếch xanh ?"

 

Chủ nhiệm Trương năm đồng mua một con ếch xanh , nhưng bà chắc chắn từng thấy loại đồ chơi trong cửa hàng bách hóa huyện! Vậy nên, ếch xanh là do Khương Nghiên mua? Nhận thức khiến mặt Trương Phương trắng bệch.

 

Bà Lý cũng hoảng, cái đồ chơi đắt tiền năm đồng một cái ngoài cửa hàng bách hóa thì còn ở ? Chẳng lẽ ở Cung Tiêu Xã? Không thể nào, cửa hàng bách hóa thì Cung Tiêu Xã chắc chắn cũng ! Chẳng lẽ mua ở chợ đen?

 

Thấy phản ứng của Khương Nghiên, chắc chỉ thể là chợ đen, thế là bà Lý sửa miệng: "À, nhớ nhầm, là mua ở ngõ tối!"

 

Ngõ tối chính là cách gọi khác của chợ đen. Trương Phương bà Lý bảo mua ở chợ đen thì tin ngay, giờ quản lý nghiêm ngặt như mấy năm nữa, đồ ở chợ đen cũng ngày càng nhiều! Hơn nữa Trương Phương vốn là vợ hai của Chính ủy Tôn, cũng con riêng, công bằng mà , bà còn lâu mới nỡ bỏ tiền mua món đồ chơi năm đồng cho con riêng, cắt xén đồ ăn của nó là lắm . Cùng là kế, Khương Nghiên chắc chắn cũng tiếc tiền mua đồ chơi đắt tiền cho Tiểu Cẩn và Tiểu Hi! Ếch xanh chắc chắn là bà Lý mua!

 

"Khương Nghiên, lương Hoắc Đoàn trưởng thấp, cô bớt mua sắm cho bản , chẳng lẽ mua nổi con ếch xanh năm đồng, đến mức cướp của khác? Mau trả đồ chơi cho Vương Tự Cường , thật mất mặt Hoắc Đoàn trưởng!"

 

Trương Phương vẻ mặt ghét bỏ, thực còn một nguyên nhân nữa, bà giúp bà Lý như cũng là tìm thể diện mất hai !

 

Khương Nghiên đương nhiên trả, đang định phản bác thì thấy Tiểu Cẩn chạy tới từ xa, khóe miệng nhếch lên nụ .

 

Khương Nghiên nhận lấy cái hộp tay Tiểu Cẩn, lấy hóa đơn mặt Trương Phương: "Nhìn cho rõ ! Đây là hóa đơn mua hàng ở cửa hàng bách hóa Sơn Thành! Ếch xanh là mua ở cửa hàng bách hóa Sơn Thành, năm đồng một con mà là hai mươi đồng một con!"

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

"Còn cái hộp là hộp đựng ếch xanh!"

 

Nói Khương Nghiên bỏ con ếch hộp khít, đó hỏi Trương Phương câu hỏi chí mạng:

 

"Cho nên con ếch xanh rốt cuộc là ai mua? Rốt cuộc là ai hổ cướp ếch xanh của khác? Hai mươi đồng một con đấy, bằng chi tiêu cả tháng của một gia đình bình thường, lấy mặt mũi mà cướp hả!"

 

 

Loading...