Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 61: Trơ trẽn cướp giật giữa ban ngày
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:38:13
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vẫn là quen cũ, Vương Tự Cường chính là cháu trai của bà Lý, kẻ cướp ếch xanh của hai đứa nhỏ, hiện đang chơi cùng đám bạn trong đại viện.
Vương Tự Cường vênh váo cầm con ếch xanh khoe khoang, khiến đám bạn ngưỡng mộ.
"Anh Tự Cường, nhà với thật đấy, chịu chi tiền mua ếch xanh cho ."
"Anh Tự Cường, em cũng chơi, cho em mượn chơi một tí ?"
"Anh Tự Cường, còn em nữa, cho em chơi với?"
"Anh Tự Cường..."
Mấy đứa trẻ vây quanh Vương Tự Cường xin chơi ké. Cảm giác ưu việt của Vương Tự Cường lên đến đỉnh điểm, vui sướng vô cùng. Từ khi bà nội nó cái con chổi Khương Nghiên đánh, đám bạn đều chơi với nó nữa! Đều tại Khương Nghiên hại nó mất bạn bè, hai con ếch xanh coi như phí bồi thường tổn thất cho nó.
Vương Tự Cường coi như hai con ếch đồ chơi là của thật, dáng đại ca bắt đám bạn im lặng nó .
"Muốn chơi thì xếp hàng, mỗi chỉ vặn dây cót một , đứa nào vặn nhiều thì nghỉ chơi!"
"Được!" Đám trẻ đồng thanh đáp.
Khương Nghiên dẫn hai đứa nhỏ tới, khéo chứng kiến cảnh . Tiểu Hi thấy đồ chơi của tranh chơi thì càng đau lòng, nước mắt ngưng tuôn trào.
"Hu hu, ơi, đấy là ếch xanh của con mà, hu hu..." Tiểu Hi nức nở.
"Cục cưng ngoan, đừng nữa, lấy cho con ngay đây."
Khương Nghiên xót xa dỗ dành Tiểu Hi, đó thẳng tới, nhặt hai con ếch xanh đang nhảy lóc cóc mặt đất lên.
"Cô cái gì đấy? Đây là ếch xanh của cháu, cô lấy?"
Vương Tự Cường thấy Khương Nghiên thoáng chột , nhưng sự tham lam chiến thắng nỗi sợ, nó ưỡn thẳng lưng: "Cô mau trả cho cháu!"
Nói Vương Tự Cường lao tới định giật ếch xanh. Khương Nghiên vươn một ngón tay ấn trán nó, ngăn cản nó tiến lên.
"Cái gì mà ếch xanh của mày? Đây là tao mua cho con tao, cướp đồ của con tao chạy đây màu, mày còn dám già mồm ?"
Khương Nghiên hề vì đối phương là trẻ con mà nương tay.
"Cô thả cháu !" Vương Tự Cường giãy giụa, chân ngắn khua khoắng trông buồn .
"Chính cướp ếch xanh của bọn em, chính là , là đồ xa!" Tiểu Hi hung dữ lên án. Có ở đây, bé chẳng sợ Vương Tự Cường tẹo nào, sẽ bảo vệ bé.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Tiểu Cẩn cũng chứng: "Ếch xanh là tớ huyện mua quà cho bọn tớ mấy hôm , nhà Vương Tự Cường huyện mà mua ?"
Lời bé sức thuyết phục hơn tiếng của Tiểu Hi nhiều. Đám bạn Tiểu Cẩn đều thấy lý, nhao nhao sang chất vấn Vương Tự Cường.
"Vương Tự Cường, ếch xanh là của Tiểu Cẩn thật đấy chứ?"
"Vương Tự Cường, thật là cướp ếch xanh của Tiểu Cẩn ?"
"Vương Tự Cường, gì chứ?"
"Anh Tự Cường" biến thành "Vương Tự Cường".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-61-tro-tren-cuop-giat-giua-ban-ngay.html.]
Đối mặt với sự chất vấn của đám bạn, Vương Tự Cường tức thẹn, lớn tiếng phản bác: "Tao cướp của bọn nó, hai con ếch là bà nội tao mua cho tao!"
Vương Tự Cường thừa nhận cướp đồ, dối trắng trợn.
"Bà nội tao thương tao như thế, bà bảo tao trời bà cũng hái cho, huống hồ chỉ là hai con ếch xanh?"
Đám bạn cũng bà Lý cưng chiều Vương Tự Cường vô cùng, gì ngon gì đều để phần cho nó. Nói chừng ếch xanh là bà nội mua cho nó thật! Đám trẻ phân vân, Vương Tự Cường Tiểu Cẩn, nên tin ai.
Lúc , Lý Tiểu Ngưu đột nhiên : "Thím Khương chỉ là kế của Tiểu Cẩn thôi, tớ bảo kế chỉ đ.á.n.h mắng con chồng, gì chuyện mua đồ chơi cho!"
" đúng đúng, kế chỉ ngược đãi trẻ con, cho ăn no," đám trẻ đang do dự ngả về phía Vương Tự Cường.
"Thím Khương tiếc tiền mua ếch xanh cho Tiểu Cẩn và Tiểu Hi nên mới cướp của Vương Tự Cường, thím Khương tính quá!"
Đứa trẻ xong liền sợ hãi bịt miệng: Mẹ nó bảo thím Khương đ.á.n.h dữ lắm, một cước đá bay dính lên tường cạy . Nó thím Khương tính, liệu thím đ.á.n.h nó nhỉ!
Vương Tự Cường thấy đều tin thì càng vênh váo, kiêu ngạo với Khương Nghiên: "Mau trả ếch xanh cho cháu, đừng tưởng cô là lớn thì cướp đồ của trẻ con thế nào cũng !"
Khương Nghiên sự ngây thơ ngu ngốc của đám trẻ chọc : "Mày bảo ếch xanh là bà nội mua cho mày, chúng tìm bà nội mày đối chất nhé?"
Vương Tự Cường rén, ếch xanh bà nội mua, tìm bà là lộ tẩy ngay. đám bạn thật sự tưởng ếch xanh là bà Lý mua cho Vương Tự Cường, nhao nhao giục nó tìm bà Lý đối chất để lấy ếch xanh. Bọn nó còn chơi tiếp mà!
Vương Tự Cường đám bạn dồn thế cưỡi hổ khó xuống, đành dẫn cả đám tìm bà nội. Ừm, bà nội thương nó như thế chắc chắn sẽ vạch trần nó ! Nghĩ , Vương Tự Cường còn sợ lộ tẩy nữa, hùng dũng oai vệ dẫn đầu đám trẻ con tìm bà nội.
Khương Nghiên dặn dò Tiểu Cẩn vài câu, bế Tiểu Hi theo nhóm Vương Tự Cường. Tiểu Cẩn thì chạy về nhà.
Đợi hết, Lâm Vi Vi mới từ gốc cây gần đó bước , ánh mắt âm trầm theo hướng Khương Nghiên rời . Đợi họ xa, Lâm Vi Vi cũng chạy tìm Chủ nhiệm Hội phụ nữ.
"Chủ nhiệm Trương, em thấy Khương Nghiên dẫn Tiểu Cẩn và Tiểu Hi tranh cãi với một đám trẻ con, hình như kích động lắm. Chị cũng sức Khương Nghiên lớn thế nào đấy, một cước đá bay cả lớn, em lo cô nóng tính lên..."
"Ôi dào, trẻ con chịu nổi cú đá của Khương Nghiên, , xem !"
Chưa đợi Lâm Vi Vi hết câu, Trương Phương cởi tạp dề chạy tìm Khương Nghiên. Đi một đoạn xa, Trương Phương mới nhớ hỏi Lâm Vi Vi là Khương Nghiên đang ở , định hỏi thì thấy Chu Tiểu Quân đang sợ hãi chạy về nhà. Thằng bé chính là đứa Khương Nghiên tính.
Trương Phương vội gọi nó hỏi: "Chu Tiểu Quân, cháu Tiểu Cẩn Tiểu Hi ở ?"
"Bọn họ đến nhà Vương Tự Cường ạ!"
Trương Phương đứa bé chơi với Vương Tự Cường, thuận miệng hỏi: "Cháu họ đến nhà Vương Tự Cường gì ? Có Tiểu Cẩn và Tiểu Hi mâu thuẫn với Vương Tự Cường ?"
"Bà Lý mua ếch xanh cho Vương Tự Cường, Tiểu Cẩn và Tiểu Hi cũng , nên thím Khương dẫn chúng nó cướp ếch xanh của Vương Tự Cường ạ!"
Chu Tiểu Quân chỉ những gì nó cho là sự thật, nhận lời khác xa sự thật thế nào. Trương Phương thế mà tin sái cổ, hùng hổ về phía nhà Vương Tự Cường.
...
Khương Nghiên cùng đám trẻ con đến nhà Vương Tự Cường. Nhà Vương Tự Cường ở khu nhà tập thể, lúc bà Lý đang nhặt đậu cửa.
Khương Nghiên thẳng đến hỏi: "Bà Lý, bà mua ếch xanh cho Vương Tự Cường ?"
Bà Lý tưởng là ếch thật, hét lên: "Mua ếch xanh cái gì? Ngoài ruộng đầy ếch, việc gì mua?" Bà còn cưng chiều với Vương Tự Cường: "Tự Cường ăn ếch , hôm nào bà đồng bắt cho cháu nhé!"
Một câu lộ tẩy tất cả!