Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 60: Khương Nghiên lại khiến người ta ghen tị đỏ mắt

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:38:12
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Xảy chuyện như , Khương Nghiên cảm thấy nên báo cho Hoắc Chiến Đình một tiếng, nên về cùng Thiệu Thanh. Cô đổi cách ăn mặc một chút tìm Hoắc Chiến Đình.

 

Khương Nghiên gặp Hoắc Chiến Đình ở cửa nhà khách, cô lặng lẽ hiệu cho bằng mắt lẳng lặng rời . Hoắc Chiến Đình nhận Khương Nghiên, theo .

 

Đến một góc khuất, Hoắc Chiến Đình thấy Khương Nghiên đang dựa tường đợi .

 

"Vợ, em ăn mặc thế ?" Hoắc Chiến Đình nghi hoặc hỏi.

 

"Em và Thiệu Thanh rời xong thì của Lý tiểu thư chặn đường. Bọn họ Lý tiểu thư nghi ngờ em và gian tình nên phái họ đến bắt em!"

 

Hoắc Chiến Đình Lý tiểu thư dám phái bắt Khương Nghiên, sắc mặt đại biến, nắm lấy tay Khương Nghiên lo lắng hỏi: "Vậy em thương ?"

 

Khương Nghiên lắc đầu: "Đương nhiên là , mấy con tôm tép đó em xử lý nhẹ nhàng. Em chủ yếu lo ảnh hưởng đến nhiệm vụ của nên báo một tiếng."

 

"Không ảnh hưởng , bên cũng sắp kết thúc !" Hoắc Chiến Đình trầm giọng , sự kiên nhẫn của cạn kiệt.

 

Chính quyền Sơn Thành nhận tin một doanh nhân Mỹ thấy triển vọng phát triển của nước C nên đến đầu tư mở xí nghiệp. Đất nước đang trong giai đoạn tái thiết, cần phát triển, tự nhiên cầu còn ! Và Lý tiểu thư chính là con gái của vị doanh nhân đến khảo sát thị trường .

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Vốn dĩ chuyện liên quan đến quân đội, đặc biệt là bộ đội đặc chủng của họ, chỉ là tiếp đón một thiên kim tiểu thư doanh nghiệp, Sơn Thành tự lo . tình báo vị Lý tiểu thư mang theo thông tin quan trọng liên quan đến an ninh quốc gia, Hoắc Chiến Đình buộc nhận nhiệm vụ nguy cấp, giả tiếp đãi Lý tiểu thư.

 

Hoắc Chiến Đình vì thu thập tình báo mà Lý tiểu thư quấy rầy đến khổ sở, nhưng cũng chỉ đành nhẫn nhịn. giờ Hoắc Chiến Đình định nhịn nữa! Thiên kim tập đoàn lớn thì ? Trong mắt Hoắc Chiến Đình lóe lên vẻ tàn nhẫn.

 

Khương Nghiên ý hỏi nội dung nhiệm vụ, chỉ "ồ" một tiếng tỏ vẻ hiểu. Nội dung nhiệm vụ thể tiết lộ, Hoắc Chiến Đình cũng nhiều với Khương Nghiên, mà chuyển sang hỏi cô: " , em đến Sơn Thành? Còn đàn ông cùng em là ai?"

 

Khương Nghiên chột cạy móng tay, nên trả lời Hoắc Chiến Đình thế nào.

 

Cô ấp úng: "À thì... ừm... Cậu là Thiệu Thanh, là đối tác ăn, còn hợp tác cái gì thì em nghĩ thì hơn."

 

Chủ yếu là phận của Hoắc Chiến Đình thích hợp vợ buôn lậu!

 

Hoắc Chiến Đình cảm thấy những lời sẽ khó xử, hỏi tiện nên truy vấn nữa, trong lòng tính toán về sẽ cho điều tra Thiệu Thanh .

 

...

 

Gặp Hoắc Chiến Đình xong, Khương Nghiên dạo cửa hàng bách hóa và Hợp tác xã mua bán. Nhìn thấy đủ loại thực phẩm, Khương Nghiên nhịn tích trữ, cứ mua mua mua mãi, bất tri bất giác mua hai bao tải to. Vác hai bao tải tiện, Khương Nghiên mua thêm hai cái sọt siêu lớn, nhét đầy ắp mới hài lòng.

 

Khương Nghiên còn mua quà cho hai đứa nhỏ. Lúc chuẩn về, cô mới nhớ đây là Sơn Thành, chen xe buýt về huyện . Xe buýt thời chậm đông, đủ thứ mùi hỗn tạp, một là tởn đến già. Đặc biệt cô còn gánh hai cái sọt! Hối hận vì mua nhiều đồ quá!

 

Khương Nghiên gánh sọt đợi ở trạm xe buýt, đợi một lúc lâu mới một chiếc xe buýt chậm rãi tới. Xe dừng, ong ong chen lên. Trong xe càng chật chội kinh khủng, dán , xoay cũng khó. Vừa lên xe, Khương Nghiên ngửi thấy mùi "hương đồng gió nội" nồng nặc ngất xỉu. Mùi mồ hôi và mùi chân thối hòa quyện xộc thẳng mũi, Khương Nghiên hun đến chóng mặt hoa mắt, dày cuộn lên từng đợt.

 

Trải qua sự dày vò đằng đẵng, cuối cùng cũng đến huyện thành. Vừa xuống xe, Khương Nghiên cảm giác như giải thoát, hít lấy hít để khí trong lành.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-60-khuong-nghien-lai-khien-nguoi-ta-ghen-ti-do-mat.html.]

hôm nay ngày tiếp phẩm, xe của đơn vị, Khương Nghiên chỉ thể vác hai bao tải to bộ về. Không , thế thì mệt c.h.ế.t! Chủ yếu là trời nóng, mùi xe buýt hành hạ, cô khó chịu nên bộ.

 

Khương Nghiên dứt khoát đến chợ đen tìm Thiệu Thanh mua xe đạp. Vận may của Khương Nghiên tệ, chỗ Thiệu Thanh khéo một chiếc, nhưng cô phiếu xe đạp nên bỏ 200 đồng mua đứt!

 

Có xe đạp, Khương Nghiên cũng vội về ngay, tiệm cơm quốc doanh ở huyện đ.á.n.h chén một bữa no nê mới đạp xe về khu gia đình quân nhân.

 

Lúc , gốc đa trong đại viện, các bà vợ quân nhân hóng mát buôn chuyện. Thấy Khương Nghiên đạp xe đạp, chở hai sọt đồ, ai nấy ghen tị đố kỵ.

 

" là đồ đàn bà phá gia chi tử, chút lương của Hoắc Đoàn trưởng sớm muộn gì cũng tiêu tán sạch!"

 

"Ngày nào cũng ăn thịt đủ, còn mua lắm đồ thế . Chẳng bảo dân nhà quê chắt chiu lắm ? Sao cô tiêu tiền như nước thế!"

 

"Chắc là nghèo quá hóa rồ, giờ đột nhiên đổi đời nên tiêu xài trả thù quá khứ đây mà. Khổ Hoắc Đoàn trưởng, tiền kiếm cực khổ con mụ phá sạch!"

 

E ngại vũ lực của Khương Nghiên, chủ yếu là sợ cô một lời hợp lao tẩn cho một trận, ai nấy đều lí nhí, mấy cái đầu chụm . Bọn họ tưởng Khương Nghiên thấy, thực thấy hết, chỉ là thèm để ý thôi. Khương Nghiên cũng lười tức giận, chân đạp mạnh bàn đạp, tăng tốc phi về nhà.

 

Về đến nhà, Khương Nghiên vui vẻ gọi: "Tiểu Cẩn, Tiểu Hi, về đây! Mau xem mua quà gì cho các con !"

 

Hai đứa nhỏ đang ở ngưỡng cửa nhà chính nhớ , đột nhiên tiếng Khương Nghiên liền bật dậy chạy ngoài.

 

Ra đến cổng, Tiểu Hi thấy Khương Nghiên đạp xe đạp thì phấn khích reo lên: "Xe xe, xe xe về ! Mẹ ơi Tiểu Hi nhớ lắm!"

 

Tiểu Cẩn tuy gì nhưng đôi mắt sáng lấp lánh, hiển nhiên cũng vui khi thấy Khương Nghiên về.

 

"Cục cưng, cũng nhớ con!" Khương Nghiên hôn chụt một cái lên má Tiểu Hi, cô cũng quên Tiểu Cẩn: "Còn cả cục cưng lớn của nữa, nhớ các con c.h.ế.t !"

 

Tiểu Cẩn ngượng ngùng, mặt đỏ bừng: "Mẹ ơi cho chúng con cùng với, như thế đỡ nhớ!"

 

Khương Nghiên nhéo má Tiểu Cẩn: "Được , xa sẽ đưa các con cùng!"

 

Nói Khương Nghiên lấy quà mua cho hai đứa nhỏ , mỗi đứa một con ếch xanh đồ chơi bằng sắt, vặn dây cót là ếch sẽ nhảy lóc cóc. Loại đồ chơi đang thịnh hành nhất thời bấy giờ.

 

Tiểu Cẩn và Tiểu Hi thích mê, nâng niu như báu vật đem khoe với bạn bè. bao lâu, hai đứa nhỏ lóc chạy về.

 

"Oa oa, ơi, ếch xanh cướp , ếch xanh của Tiểu Hi Vương Tự Cường cướp mất ," Tiểu Hi lóc mách Khương Nghiên.

 

Mắt Tiểu Cẩn đỏ hoe, khuôn mặt nhỏ tràn đầy hối hận: "Xin , con nên mang ếch xanh ngoài chơi!" Nếu mang ếch ngoài thì cướp!

 

Khương Nghiên thấy hai đứa nhỏ gì cả, trẻ con mà, đồ thì thích khoe là chuyện bình thường.

 

"Đi, đòi cho các con!" Khương Nghiên hùng hổ dẫn hai đứa nhỏ tìm Vương Tự Cường.

 

 

Loading...