Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 57: Chị Nghiên là người nói ít làm nhiều

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:38:09
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sư trưởng Tưởng thực một gợi ý khá , chỉ là thiếu trượng nghĩa, nhưng vì mục tiêu tìm kẻ chủ mưu, ông đành :

 

"Thực vợ thích hợp nhất!"

 

"Không , vợ chỉ là nhà quân nhân, quân nhân. Cô qua huấn luyện chuyên nghiệp, thể thành nhiệm vụ vùng !"

 

Hoắc Chiến Đình từ chối thẳng thừng.

 

Bản thế nào cũng , cho dù hy sinh cũng chùn bước, nhưng vợ thì . Bọn buôn táng tận lương tâm, nhiệm vụ vùng vô cùng nguy hiểm, thể để vợ mạo hiểm. Đương nhiên cũng khác hy sinh, nếu bọn buôn chỉ bắt cóc phụ nữ và trẻ em thì Hoắc Chiến Đình tự .

 

" tin tưởng đồng chí Khương Nghiên, dù qua huấn luyện chuyên nghiệp cô cũng thể thành xuất sắc nhiệm vụ!" Sư trưởng Tưởng cố gắng thuyết phục Hoắc Chiến Đình.

 

Giọng điệu Hoắc Chiến Đình cứng rắn: "Thủ trưởng, vợ quân nhân!"

 

"Cô thể lập tức trở thành quân nhân!"

 

Hoắc Chiến Đình nữa, im như cột điện tại chỗ. Sư trưởng Tưởng mà đau cả đầu, cứng , ông dùng chiêu mềm mỏng.

 

"Tiểu Hoắc , bọn buôn lộng hành quá, cũng hết cách . Nữ binh trong đơn vị phần lớn là văn công, căn bản đảm nhiệm nổi nhiệm vụ vùng."

 

"Tiểu Hoắc, vẫn luôn truy bắt nhóm buôn , bọn chúng tàn nhẫn thế nào rõ nhất. Nếu bắt kẻ chủ mưu, sẽ còn nhiều đồng chí nữ hại hơn nữa."

 

Vợ cũng là đồng chí nữ mà, mức độ nguy hiểm cũng lớn! câu Hoắc Chiến Đình chỉ trong lòng. Anh cứ như khúc gỗ, mặc cho Sư trưởng Tưởng đ.ấ.m xoa, đến khô cả họng, vẫn trơ như đá. Tóm nhất quyết đồng ý để Khương Nghiên nội gián!

 

Sư trưởng Tưởng thấy Hoắc Chiến Đình "dầu muối ăn", tức sôi máu, vớ lấy quyển sách bàn ném về phía .

 

"Cậu cút ngay cho !"

 

"Vâng, tuân lệnh!" Hoắc Chiến Đình chuồn lẹ.

 

Về nhà, Hoắc Chiến Đình hề nhắc đến chuyện với Khương Nghiên. Khương Nghiên gì. Buổi chiều, Ô Hiểu Mẫn đến tìm cô.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

đặc biệt đến để cảm ơn Khương Nghiên. Nếu nhờ Khương Nghiên, cô căn bản dũng khí phản kháng chồng và chồng. Con gái cô lẽ đến giờ vẫn b.ú một giọt sữa nào, chỉ thể uống nước cơm cầm ! Hiện tại con gái cô chỉ b.ú sữa , mà thái độ của chồng và chồng đối với cô cũng hơn nhiều, còn bảo sẽ về quê lễ đầy tháng cho con gái. Trước , Ô Hiểu Mẫn mơ cũng dám nghĩ đến chuyện lễ đầy tháng!

 

Khương Nghiên cảm thấy khá chuẩn, với bản tính của con nhà , tuyệt đối chuyện lễ đầy tháng cho con gái Ô Hiểu Mẫn. Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo! (Tự nhiên bụng, gian xảo thì cũng là trộm cắp!)

 

thấy vẻ mặt hạnh phúc của Ô Hiểu Mẫn, cuối cùng Khương Nghiên chẳng gì. Chủ yếu là cô thì Ô Hiểu Mẫn đang chìm đắm trong hạnh phúc chắc tin.

 

"Gần đây bọn buôn lộng hành lắm, phụ nữ và trẻ em là đối tượng trọng điểm của chúng, về quê cô nhớ cảnh giác một chút nhé." Khương Nghiên khéo léo nhắc nhở Ô Hiểu Mẫn.

 

" , cảm ơn chị dâu," Ô Hiểu Mẫn thật lòng cảm kích, chơi ở nhà Khương Nghiên một lúc bế con về.

 

Hôm , cả nhà Ô Hiểu Mẫn xuất phát về quê. Khương Nghiên cũng họ lúc nào, vốn dĩ cũng chỉ là quan hệ xã giao, thiết lắm nên nhanh cô quên bẵng Ô Hiểu Mẫn.

 

Hoắc Chiến Đình ở nhà hai ngày nhiệm vụ. Khương Nghiên đang lo tìm cớ giải thích với Hoắc Chiến Đình việc ngoài một chuyến.

 

Thiệu Thanh ở chợ đen nhận một đơn hàng lớn, cần lượng lớn thịt lợn, hỏi Khương Nghiên cung cấp . Khương Nghiên đương nhiên ! Cả ngọn núi là trang trại riêng của cô, bao nhiêu thịt lợn rừng chẳng , cứ núi săn là xong.

 

Tuy nhiên từ huyện nhỏ đến trung tâm thành phố mất một giờ xe, Khương Nghiên gian, tự vận chuyển mục tiêu quá lớn, nguy hiểm cũng cao. Khương Nghiên định thẳng đến dãy núi gần Sơn Thành để nhập hàng, bên chợ đen Sơn Thành cũng tiết kiệm chi phí vận chuyển.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-57-chi-nghien-la-nguoi-noi-it-lam-nhieu.html.]

 

Thực phí vận chuyển chỉ là chuyện nhỏ, dù mỡ nó rán nó, nguy hiểm gặp đường vận chuyển mới là chuyện lớn! Không cẩn thận thì mất cả chì lẫn chài, tổn thất đó Thiệu Thanh gánh nổi. Cho nên Thiệu Thanh cũng hài lòng với việc Khương Nghiên thẳng sang Sơn Thành nhập hàng.

 

Khương Nghiên đang sầu với Hoắc Chiến Đình thế nào thì bảo nhiệm vụ. là buồn ngủ gặp chiếu manh! Hoắc Chiến Đình chân , Khương Nghiên sắp xếp thỏa cho hai đứa nhỏ cũng lén chuồn .

 

Đến huyện thành, Khương Nghiên hội họp với Thiệu Thanh, cùng xuất phát Sơn Thành.

 

"Hàng ?" Người chắp nối của chợ đen Sơn Thành là A Chính, thấy Thiệu Thanh tay , chỉ dẫn theo một cô gái nhỏ, nghi hoặc hỏi.

 

"Đồng chí Khương Nghiên vẫn săn mà. , quen thuộc Sơn Thành hơn, ngọn núi nào gần đây nhiều lợn rừng nhất?" Thiệu Thanh hỏi.

 

A Chính Thiệu Thanh như thằng ngốc: "Người em, đùa gì thế? Lợn rừng dễ săn thế ? Nói săn là săn ngay ?"

 

"Còn nữa, bảo đồng chí Khương Nghiên là cô bé á? Anh bảo cô bây giờ săn lợn rừng, đùa đấy ?"

 

Hắn đúng là đầu óc vấn đề mới tin lời quỷ quái của thằng nhóc Thiệu Thanh . Nếu tận mắt chứng kiến thì Thiệu Thanh cũng chẳng tin Khương Nghiên một đ.ấ.m đ.á.n.h c.h.ế.t lợn rừng, A Chính nghi ngờ cũng là điều dễ hiểu.

 

"Anh Chính, Chính, đừng giận, em dám lấy chuyện đùa ? Em dám thế thì chắc chắn là , cứ chờ nhận hàng ," Thiệu Thanh lành giải thích.

 

A Chính vẫn tin: "Thiệu Thanh, thời gian của quý giá, rảnh lãng phí với . Hai về , chuyện thịt lợn rừng coi như ."

 

Chỗ Thiệu Thanh hàng, tìm nguồn cung khác. Bốn con lợn rừng hứa với , là những nhân vật tai to mặt lớn đắc tội nổi. A Chính định lãng phí thời gian với Thiệu Thanh nữa, xong định bỏ .

 

Khương Nghiên nãy giờ vẫn im lặng, đột nhiên bước tới, một tay túm lấy A Chính nhấc bổng lên cao quá đầu.

 

"Mẹ kiếp!"

 

A Chính kinh hãi rớt cả hàm, răng đ.á.n.h lập cập: "Cô... cô mau thả xuống! Cô... cô gì!"

 

"Chứng minh chút thực lực săn lợn rừng của thôi!" Khương Nghiên nhấc bổng cả Thiệu Thanh lên bằng tay .

 

Hai đàn ông giơ cao quá đầu, bốn mắt giữa trung.

 

A Chính dùng ánh mắt hỏi Thiệu Thanh: Mày kiếm nữ kim cương thế?

 

Thiệu Thanh oan uổng: Đã bảo đồng chí Khương Nghiên săn lợn rừng , cứ tin, hại em cũng nhấc bổng lên theo!

 

A Chính cũng oan, bình thường ai mà nghĩ một cô gái nhỏ nhắn sức lực kinh khủng thế , nhấc bổng hai đàn ông trưởng thành cùng lúc. Khương Nghiên cũng chính vì nghĩ đến điểm nên mới dùng hành động để chứng minh. Trừ phi tận mắt thấy, nếu rát cổ bỏng họng Thiệu Thanh cũng chắc tin, thì cứ trực tiếp một chút cho nhanh!

 

"Chuyện thu mua lợn rừng còn giữ lời ?" Khương Nghiên thả A Chính xuống mà giữ nguyên tư thế hỏi.

 

"Giữ lời, đương nhiên giữ lời! Nữ kim... , đồng chí Khương Nghiên, cô thả xuống !"

 

A Chính chủ yếu là thấy mất mặt, đường đường là một đấng nam nhi mà một cô gái nhỏ nhấc bổng bằng một tay.

 

Khương Nghiên liền thả A Chính và Thiệu Thanh xuống.

 

Đêm khuya thanh vắng, A Chính dẫn Khương Nghiên và Thiệu Thanh tìm ngọn núi để săn thú.

 

 

Loading...