Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 56: Không một người mẹ nào có thể đối diện với thành tích của con
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:38:08
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dường như cả thở cũng trở nên căng thẳng.
Toàn bộ tâm trí Hoắc Chiến Đình đều đặt ở n.g.ự.c Khương Nghiên, để ý cô mở mắt.
Đầu óc chút ngơ ngác, cô mờ mịt chớp mắt, đó buột miệng hỏi: "Hoắc Chiến Đình, đang cái gì thế?"
Ách...
Hoắc Chiến Đình dọa đến run tay, dùng sức ấn xuống.
"Mềm quá!" Hoắc Chiến Đình theo bản năng đưa phản ứng chân thật nhất, bản năng nhất, bàn tay to siết , bóp một cái.
Phụt!
Mặt Khương Nghiên đỏ bừng, theo bản năng hất Hoắc Chiến Đình , nhưng sức lực quá lớn, trực tiếp hất bay xuống giường.
Hoắc Chiến Đình đất ngơ ngác, vợ khỏe quá cũng chẳng chuyện lành gì! Anh đầu tiên sẽ đau, đến lúc đó, vợ sẽ vì đau mà cũng ném xuống đất đấy chứ? Hoắc Chiến Đình tỏ vẻ lo lắng.
Khương Nghiên vốn định mắng Hoắc Chiến Đình là đồ lưu manh, nhưng thấy chật vật đất, lời mắng đến bên miệng thành lời xin ngượng ngùng.
"Ách, cái đó, cố ý, xin nhé," Khương Nghiên hổ giải thích.
Hoắc Chiến Đình thành thật nhận : "Là quản tay ."
Một câu kéo Khương Nghiên trở sự hổ . Khương Nghiên tiếp lời thế nào: "Ừm, muộn , ngủ !"
Sau đó Khương Nghiên xuống nhắm mắt ngủ tiếp. Hoắc Chiến Đình thực còn chút gì đó, nhưng thấy Khương Nghiên như đành lặng lẽ leo lên giường ngủ.
Sáng hôm .
Hoắc Chiến Đình dậy thì thấy hai đứa nhỏ đang ngây ở ngưỡng cửa, chúng cũng tỉnh, đầu óc còn lơ mơ nhưng lời Hoắc Chiến Đình: "Đi, chạy bộ cùng bố nào!"
"Vâng ạ!"
Hai đứa nhỏ đuổi theo bước chân Hoắc Chiến Đình, chạy nửa tiếng đồng hồ, mệt đến thở hồng hộc. Đặc biệt là Tiểu Hi, nắm chặt nắm tay thề bao giờ chạy bộ cùng bố nữa.
"Này, khoan hãy , chạy xong bộ thả lỏng một chút, nếu dễ chuột rút!" Hoắc Chiến Đình kéo hai đứa nhỏ dậy bộ.
Hai đứa nhỏ Hoắc Chiến Đình lôi . Tiểu Hi tủi oán trách với Tiểu Cẩn: "Anh cả, chạy bộ mệt quá, Tiểu Hi chạy bộ nữa !"
Tiểu Cẩn cũng mệt, nhưng vẫn tích cực an ủi em trai: "Tập thể d.ụ.c cho sức khỏe của Tiểu Hi, còn cao lớn nữa. Bố thường xuyên tập luyện nên mới cao thế đấy."
Tiểu Hi Hoắc Chiến Đình cao như ngọn núi mặt, kiên định lập lời thề: "Tiểu Hi tập thể dục, Tiểu Hi chạy bộ để cao thật cao, cao như bố để bảo vệ em gái!"
Nhắc đến em gái, Tiểu Hi chợt nhớ mấy ngày , em gái vẫn chui từ bụng nhỉ?
Khương Nghiên thấy hai đứa nhỏ là lạ, từ lúc cô dậy đến giờ, chúng cứ chằm chằm bụng cô. Bụng cô gì mà ?
Khương Nghiên nhịn hỏi: "Hai đứa cứ chằm chằm bụng gì thế?"
"Xem em gái mãi ạ?" Tiểu Hi thẳng.
Ách, Khương Nghiên hổ, cô lắm miệng hỏi gì chứ?
"Trong bụng tạm thời em gái ," Khương Nghiên sợ hai đứa nhỏ nên là sẽ em gái, vì cô định sinh.
Tiểu Hi tò mò hỏi: "Tại vẫn em gái ạ? Mẹ và bố ngủ chung lâu thế mà?"
Cái cô giải thích thế nào đây?
Khương Nghiên xổm xuống: "Cục cưng , cứ ngủ chung là em bé . Sinh em bé là một quá trình phức tạp, dài dòng, các con cũng hiểu ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-56-khong-mot-nguoi-me-nao-co-the-doi-dien-voi-thanh-tich-cua-con.html.]
"Con hiểu mà, sinh con là đ.á.n.h giường, đ.á.n.h càng kịch liệt càng ," Tiểu Cẩn nghiêm mặt .
Khương Nghiên: "......!"
Rốt cuộc là ai dạy thằng bé những thứ ?
Như sự nghi hoặc của Khương Nghiên, Tiểu Cẩn giải thích: "Là mấy thím trong thôn bảo con thế ạ!"
"Mấy thím trong thôn lừa con đấy, sinh con như con nghĩ . Ừm, tóm là một chuyện phiền phức, trẻ con các con cần bận tâm ha."
Khương Nghiên lấp l.i.ế.m cho qua chuyện , chủ động chuyển đề tài: " , Tiểu Cẩn sắp khai giảng , con xong bài tập hè ?"
Hiếm khi cô quan tâm đến chuyện học hành của con!
"Con xong , cần mang cho kiểm tra ạ?" Tiểu Cẩn hỏi.
Khương Nghiên gật đầu: "Mang đây xem nào."
Tiểu Cẩn chạy nhà lấy vở bài tập cho Khương Nghiên kiểm tra. Bài tập ngữ văn lớp một là tập chữ to và một nét cơ bản. Tiểu Cẩn , nét chữ nắn nót, giống chữ của một đứa trẻ mới tập . Con trai cô thế mà khiếu học hành, tồi tồi. Bài tập toán là mỗi ngày 30 phép tính cộng trừ trong phạm vi 100, Tiểu Cẩn cũng , gần như sai câu nào.
Tiểu Hi thấy khen cũng chạy lấy vở bài tập của .
"Mẹ ơi, bài tập của con đây, kiểm tra ạ," Tiểu Hi đưa vở cho Khương Nghiên.
Khương Nghiên cầm lấy mở , đập mắt là những nét vẽ nguệch ngoạc như bùa chú. Nếu là nó 1, 2, 3, 4, 5 thì Khương Nghiên còn tưởng là mật mã gì đó, thực sự quá .
"Mẹ ơi, con ạ?" Tiểu Hi Khương Nghiên với vẻ mặt cầu khen ngợi.
Khương Nghiên thực sự khen nổi, gượng gạo nặn nụ : "Haha, haha, lắm, lắm."
Khương Nghiên dối lòng khen con điên cuồng tự nhủ: Nó mới hơn ba tuổi, nó mới hơn ba tuổi, mới nhà trẻ...
Khương Nghiên thành công kìm nén ý định mắng con, đó cầm lấy vở bài tập toán của Tiểu Hi. Bài tập toán là Ả Rập từ 1 đến 10, chỉ thuần . Hoắc Văn Cẩn nâng cao độ khó cho Tiểu Hi, bắt nó hai phép cộng trừ trong phạm vi 10. Đối với trẻ hơn ba tuổi, phép tính trong phạm vi 10 vẫn khó.
Sau đó Khương Nghiên thấy: 1+1=3, 2+2=1, 1+2=5...
quá đáng, quả thực như thiểu năng!
Mình giận, giận, thể chấp nhặt với một đứa trẻ hơn ba tuổi... Khương Nghiên thầm an ủi bản , nhưng thấy vẻ mặt mong chờ của Tiểu Hi, cô thấy nghẹn lòng.
"Mẹ ơi, mau khen con !" Tiểu Hi thấy Khương Nghiên mãi lên tiếng, liền giục.
"Chữ của cục cưng... phong cách, ," Khương Nghiên thực sự thốt nổi một chữ "".
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Khương Nghiên trả vở cho Tiểu Hi, đó lời thấm thía bảo Tiểu Cẩn: "Sau dạy em nhiều hơn nhé, kẻo bán còn giúp đếm tiền."
Tiểu Hi là do Tiểu Cẩn dạy, bé thực cũng nỗi lo lắng .
"Con sẽ dạy dỗ em cẩn thận ạ!" Tiểu Cẩn nghiêm túc đảm bảo.
Khương Nghiên trịnh trọng giao phó: "Chuyện học hành của Tiểu Hi nhờ cả con đấy!" Cô thể nổi bài tập của Tiểu Hi, sợ tức đến đau tim.
...
Sau bữa sáng, Hoắc Chiến Đình tìm lãnh đạo báo cáo kết quả nhiệm vụ. Nhiệm vụ là phối hợp bắt giữ tàn dư của nhóm buôn . Theo tin tình báo nhận , tàn dư của chúng đang hoạt động ở vùng Nam Thành. Tuy nhiên bọn buôn quá xảo quyệt, khi họ truy tìm đến hang ổ thì những nhân vật chủ chốt di chuyển, họ chỉ bắt vài tên tôm tép. Họ cũng tra ông trùm màn là ai!
"Thủ trưởng, chúng cần một nội gián vùng trong hang ổ buôn để nội ứng ngoại hợp, cung cấp thêm thông tin cho chúng !" Hoắc Chiến Đình đề nghị với Sư trưởng Tưởng.
Họ hiện tại quá động, hơn nữa nếu bắt kẻ chủ mưu, bọn buôn sẽ tiếp tục lộng hành. Chỉ là nên phái ai nội gián đây?