Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 50: Hắn ta làm sao thế này?
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:38:01
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc , Khương Nghiên túm lấy cổ con gà, dùng sức vặn mạnh một cái ngay mặt cả nhà họ Khương, cổ gà gãy lìa.
Khương Nghiên còn cố tình hỏi: "Giờ mang gà ?"
"Được !" Người nhà họ Khương gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, sợ chậm một chút là Khương Nghiên vặn gãy cổ.
Con ranh c.h.ế.t tiệt , tự nhiên trở nên hung tàn thế? Nó ăn cái gì mà khỏe thế nhỉ?
Nhà họ Khương ấm ức đầy bụng nhưng dám ho he, bộ dạng giận mà dám .
Khương Nghiên mà phát chán: "Đừng cái bộ mặt như thể cắt thịt các thế chứ. Gà là do nuôi, cả lợn trong nhà cũng thế..."
"Mày nhanh lên! Đi ngay lập tức!" Ông nội Khương cắt ngang lời Khương Nghiên, sợ cô một hồi nổi hứng xông g.i.ế.c lợn mang . Trải qua trận đòn , ông tin là Khương Nghiên dám g.i.ế.c lợn thật!
Xì! Khương Nghiên khẩy một tiếng, xách hai con gà c.h.ế.t rời khỏi nhà họ Khương.
Về đến nhà Trưởng thôn, Khương Nghiên mang gà bếp để thêm món. Vợ Trưởng thôn đang chặt gà, thấy hai con gà tay Khương Nghiên thì tò mò hỏi: "Tiểu Nghiên, cháu kiếm gà thế?"
"Bác gái cháu cho để ăn đấy ạ," Khương Nghiên lấp lửng.
Vợ Trưởng thôn kinh ngạc: "Mụ Chu Ngọc Mai chanh chua đanh đá mà cũng lúc lương tâm trỗi dậy, nỡ cho cháu gà ăn á?"
Khương Nghiên chột : "Chẳng bác mời cháu sang ăn cơm ? Cơm ăn thì cho cháu xách hai con gà thôi!"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Vợ Trưởng thôn vẫn thấy chuyện quá mức kỳ lạ. gà chắc chắn do Khương Nghiên cướp về chứ? Cả nhà Chu Ngọc Mai nổi tiếng là vắt cổ chày nước, cướp gà của mụ chẳng khác nào đòi mạng! Hơn nữa Khương Nghiên cũng cướp bọn họ!
Có lẽ Chu Ngọc Mai lương tâm trỗi dậy thật! Dù Khương Nghiên giờ cũng lấy Đoàn trưởng, phận khác xưa, Chu Ngọc Mai nịnh bợ Hoắc Đoàn trưởng nên biếu hai con gà cũng hợp lý. Vợ Trưởng thôn tự thuyết phục bản , lăn tăn chuyện con gà nữa.
bà hầm một con , nên bảo Khương Nghiên: "Thím hầm canh gà , để thím giúp cháu ướp muối hai con gà , cháu mang về mà ăn dần!"
Về quê một chuyến mà xách hai con gà mái mang cũng là chuyện mặt mũi.
Khương Nghiên lắc đầu từ chối: "Không cần ạ, cứ hầm chung thím. Khụ, cháu ăn khỏe một chút!"
E là ba con gà cũng chẳng thấm ! Vợ Trưởng thôn định bảo một cô gái nhỏ thì ăn bao nhiêu? Bà tưởng Khương Nghiên góp thêm thức ăn cho cả nhà nên mới bảo hầm chung.
Trong lòng bà bất đắc dĩ cảm động: "Một con gà hầm canh là đủ , lời thím, ướp muối mang về mà ăn."
"Không cần ạ, cứ hầm chung , hoặc là món kho tàu cũng ," Khương Nghiên kiên quyết.
Vợ Trưởng thôn lay chuyển Khương Nghiên đành đồng ý, nhưng hầm canh hết. Bà thêm món gà nấu khoai sọ và gà om khoai tây. Khương Nghiên hào phóng thế thì bà cũng thể keo kiệt. Vợ Trưởng thôn lấy thêm thịt xông khói xào ớt xanh, xào thêm hai món rau nữa, đều là đĩa siêu to khổng lồ. Cộng thêm ba con gà, đúng là một bữa tối vô cùng thịnh soạn.
Trưởng thôn hai con trai, một con gái. Con gái lấy chồng, con trai út học cấp ba trấn, ở nhờ nhà họ hàng, cuối tuần mới về. Trong nhà chỉ còn con trai cả và con dâu cả, hai mới cưới nửa năm, con.
Vợ chồng con trai cả, cộng thêm hai vợ chồng Trưởng thôn là bốn , thêm Khương Nghiên, Hoắc Chiến Đình và Lâm Vi Vi, vẫn hết một bàn. Vợ Trưởng thôn nghĩ nhiều thức ăn thế chắc chắn ăn hết, trưa mai ăn cơm thừa canh cặn .
sự thật là —— Khương Nghiên quét sạch sành sanh mâm cơm trong vô thức, mà vẫn no. ở nhà khác, ăn sạch bách đồ ăn là chuyện hổ lắm , Khương Nghiên còn mặt mũi nào kêu no nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-50-han-ta-lam-sao-the-nay.html.]
"Thùng cơm!" Lâm Vi Vi ngang qua Khương Nghiên, lầm bầm c.h.ử.i nhỏ. Thật hiểu Đình mắt mũi thế nào mà ưng con lợn ăn khỏe thế !
Khương Nghiên đầu , u ám cô , khẳng định: "Lâm Vi Vi, cô đang ghen tị ?"
Lâm Vi Vi cạn lời: " mà ghen tị với cô á? Cô đùa kiểu quốc tế gì thế? Sao thể ghen tị với cô !"
Khương Nghiên bình thản ngắm nghía bàn tay : "Cô ghen tị vì ăn bao nhiêu cũng béo, mặt xinh dáng , chẳng cần ăn kiêng!"
Có ngoài ở đây, mất mặt Hoắc Chiến Đình nên Khương Nghiên toạc là Lâm Vi Vi ghen tị vì Hoắc Chiến Đình thích cô!
Khương Nghiên tiếp: "Không giống ai , uống nước lã cũng béo."
"Cô bảo ai uống nước lã cũng béo? Cô mới béo, cả nhà cô đều béo!" Lâm Vi Vi giẫm đuôi, xù lông nhím lên.
Cô thuộc tạng dễ béo, ngày thường uống thêm ngụm nước cũng tăng cân. Để giữ dáng, cô ăn cơm như đếm hạt, mỗi ngày đều quy định lượng calo nạp , kiên quyết ăn quá một hạt cơm, một miếng thịt. Lâm Vi Vi vẫn luôn che giấu kỹ, lén lút giảm cân, lén lút nên ở đơn vị chẳng ai cô là một con bé béo ú.
Giờ Khương Nghiên vạch trần sự thật, Lâm Vi Vi sụp đổ, kích động nguyền rủa Khương Nghiên uống nước cũng béo.
Khương Nghiên bình tĩnh hơn Lâm Vi Vi nhiều, cô nhún vai: "Ai tật giật thì đó uống nước cũng béo!"
" uống nước cũng béo, !" Có thể thấy Lâm Vi Vi thực sự để tâm chuyện .
Khương Nghiên sợ chọc cô tức c.h.ế.t thì hỏng bét, hùa theo: "Phải , cô uống nước lã cũng béo, mà là bản cô vốn dĩ béo !"
"Khương Nghiên, cô dám chê béo á?" Lâm Vi Vi kinh ngạc Khương Nghiên, thể nào chấp nhận nổi chữ "béo" .
" chê cô, cô chẳng béo tẹo nào," Khương Nghiên thành thật với vẻ mặt vô tội.
"Cô..."
Lâm Vi Vi tức no bụng, xám xịt bỏ .
...
Nửa đêm, Khương Nghiên đói đến tỉnh ngủ. Mọi đều ngủ say cả , Khương Nghiên lén lút dậy, mò mẫm núi kiếm ăn. Cô định núi kiếm chút đồ rừng lót , tiện thể mang chút gì đó cho ông lão họ Lý ở chuồng bò.
Y thuật của cô hợp tình hợp lý, nghi ngờ thì cần một sư phụ, nếu một cô gái nông thôn như cô thể nào tự nhiên y thuật . Nguyên chủ ơn cứu mạng với ông lão Lý, hơn nữa nhặt một đồ ưu tú như thế , ông chắc chắn sẽ từ chối!
Ở thôn Đại Sơn, ở nhờ nhà khác, vợ chồng ngủ chung phòng, như thế là may mắn. Cho nên Hoắc Chiến Đình ngủ cùng Khương Nghiên, cô ngủ cùng hai đứa con trai. Nửa đêm Khương Nghiên lẻn núi, Hoắc Chiến Đình cũng .
Khương Nghiên ăn no trong núi xong liền cầm phần gà ăn mày dành cho ông lão Lý đến chuồng bò. Vừa đến nơi, Khương Nghiên ngửi thấy mùi xú uế nồng nặc, nhất là mùa hè, mùi ở chuồng bò càng kinh khủng. Khổ sống ở trong !
Khương Nghiên cảm thán, ngoài cửa hạ giọng gọi: "Ông Lý ơi, ông Lý, ông ở trong đó ?"
Khương Nghiên gọi mấy tiếng cũng ai thưa, liền đưa tay đẩy cánh cửa xiêu vẹo , thấy ông lão Lý bất tỉnh nhân sự tấm ván gỗ cũ nát. Ông ? Khương Nghiên sắc mặt nghiêm trọng tới, đưa tay kiểm tra thở.