Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 49: Đóng cửa, thả...
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:38:00
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Người một nhà cả, còn cần hỏi ? Bác nuôi cháu bao nhiêu năm, cho ăn cho mặc, Anh Tuấn nhà bác dùng xe của cháu một chút, chẳng lẽ cháu đồng ý?" Chu Hồng Mai trừng mắt Khương Nghiên với vẻ mặt "cháu dám đồng ý ".
Hừ, nếu lúc Hoắc Chiến Đình gửi thư về rõ là Đoàn trưởng, bà chịu nhường mối hôn sự thế cho Khương Nghiên ? Đồ điều!
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Khương Nghiên lạnh, bà bác vẫn tưởng cô là Khương Nghiên nhu nhược ngày xưa chắc?
"Bác cả đúng, chúng là một nhà," Khương Nghiên hùa theo lời Chu Hồng Mai: "Vậy cháu bắt hai con gà ăn thịt cũng quá đáng nhỉ?"
"Đương nhiên quá..." Chu Hồng Mai một nửa chợt phản ứng , c.h.ử.i ầm lên: "Khương Tiểu Nghiên, mày mơ ! Mày còn đòi bắt hai con gà ăn á? Mày là cái đồ ăn bám trong nhà tao, lấy cái mặt mũi mà đòi ăn gà nhà tao?"
"Vừa bác cả chẳng bảo chúng là một nhà ? Sao bác mượn xe ô tô thì , cháu ăn hai con gà bác tính toán chi li thế?"
"Đấy là ăn hai con gà ? Đấy là mày đang đòi mạng tao!" Biểu cảm của Chu Hồng Mai như ăn tươi nuốt sống .
Khương Anh Tuấn lo Khương Nghiên cho rể chở đón Lệ Lệ, điên cuồng giật áo , hiệu bà ít thôi. Chu Hồng Mai bực bội hất tay con trai : "Ôi dào, mày đừng giật tao!"
Sau đó bà trơ trẽn với Khương Nghiên: "Gà thì , còn xe ô tô thì chúng mày cho mượn cũng mượn, cho mượn cũng mượn!"
Khương Nghiên buồn : "Nếu cho mượn thì ?"
"Mày dám cho mượn, bà đ.á.n.h c.h.ế.t mày!" Nói Chu Hồng Mai định xông đ.á.n.h Khương Nghiên.
Hoắc Chiến Đình bất ngờ chắn mặt Khương Nghiên, nắm lấy cổ tay Chu Hồng Mai ngăn . Chu Hồng Mai tức giận giãy , định c.h.ử.i bới thì bắt gặp ánh mắt lạnh băng của Hoắc Chiến Đình. Tuy mặt Hoắc Chiến Đình còn sẹo nhưng trông vẫn hung dữ. Chu Hồng Mai sợ hãi, lời c.h.ử.i rủa nghẹn trong họng.
Đánh , c.h.ử.i dám, Chu Hồng Mai bệt xuống đất ăn vạ.
"Ông ơi, ông mau mà xem , đứa cháu gái tay bồng tay bế nuôi lớn giờ bất kính với lớn, hùa với cháu rể bắt nạt bà bác ! Số mà khổ thế , vớ đứa cháu gái vô ơn bạc nghĩa, quà cáp thì mang cho ngoài, xe cũng cho mượn, còn đòi ăn thịt gà của . Ông ơi, vợ ông sắp bắt nạt c.h.ế.t !"
Đàn bà chanh chua lóc ăn vạ chắc cũng chỉ đến thế là cùng.
"Khương Tiểu Nghiên, mau xin tao, đền cái xe ô tô của rể cho tao, tao sẽ tha cho mày!" Khương Anh Tuấn vẫn luôn tơ tưởng đến cái xe của Hoắc Chiến Đình.
Ông bác cả, cùng ông bà nội Khương đang ở trong nhà cũng , tất cả đều xúm chỉ trích Khương Nghiên.
Ông nội Khương vẻ đạo mạo: "Khương Nghiên, còn mau đỡ bác gái mày dậy, để chồng mày thấy còn thể thống gì!"
Bà nội Khương c.h.ử.i bới: "Cái đồ của nợ, về bắt nạt nhà. Biết thế lúc tao dìm c.h.ế.t mày trong thùng nước tiểu cho !"
Khương Kiến Quốc quát mắng Khương Nghiên: "Khương Tiểu Nghiên, mau xin bác gái mày ngay, thì đừng hòng bước chân cửa nhà họ Khương! Vợ chồng thằng hai mặc kệ mày , mày mà dỗ dành bác cả mày cho , nhà chồng bắt nạt thì xem ai thèm lo cho mày!"
"Khương Nghiên, xin bác gái mày !"
Cả nhà hùa chỉ trích Khương Nghiên.
Chu Hồng Mai chồng và bố chồng chống lưng vênh váo lên: "Hừ, Khương Nghiên quỳ xuống dập đầu tao một trăm cái thật kêu, tao mới tha cho nó!"
Những khác cũng chẳng thấy yêu cầu của Chu Hồng Mai quá đáng chút nào, còn giục Khương Nghiên xin bà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-49-dong-cua-tha.html.]
Khương Nghiên kinh ngạc đến mức cạn lời, ai cho họ cái tự tin để trơ trẽn một cách hùng hồn như ? Khương Nghiên kinh nghiệm, lý với loại thông, trong mắt họ chỉ cô bé Khương Nghiên ngày xưa để mặc họ bắt nạt, chỉ lợi ích mắt! Vừa , Khương Nghiên cũng chẳng tốn nước bọt với họ!
"Lão Hoắc, đóng cửa!" Khương Nghiên hiệu cho Hoắc Chiến Đình.
Hoắc Chiến Đình cô đ.á.n.h , hỏi : "Hay là em đóng cửa, để ?"
Anh chủ yếu sợ Khương Nghiên khống chế lực đạo, đ.á.n.h c.h.ế.t thì phiền phức lắm!
Khương Nghiên lắc đầu từ chối: "Anh thích hợp, để em!"
Hoắc Chiến Đình là quân nhân, nắm đ.ấ.m của thể hướng về phía dân thường, dù dân thường đáng ghét đến . Hơn nữa, tự tay báo thù mới sảng khoái!
Hoắc Chiến Đình hiểu nỗi lo của Khương Nghiên, gì, lẳng lặng đóng cửa, còn lấy thanh gỗ cài chặt cổng .
Người nhà họ Khương hai chuyện, còn tưởng Khương Nghiên bảo Hoắc Chiến Đình đóng cửa là vì sợ dập đầu thấy mất mặt. Còn Hoắc Chiến Đình bảo Khương Nghiên đóng cửa để dập đầu , nhưng Khương Nghiên từ chối nên Hoắc Chiến Đình mới đóng cửa.
Bà nội Khương lải nhải chửi: "Giờ mới mất mặt , cái thứ chổi toi mạng, cứ để bà già mặt mới chịu ngoan ngoãn!"
Chu Hồng Mai cũng đà lấn tới: "Nhanh lên dập đầu cho mạnh . Khương Tiểu Nghiên, tao cho mày , dập đủ một trăm cái tao tha cho mày !"
Một hai ba bốn năm... Tổng cộng năm . Khương Nghiên vốn còn đang phân vân đ.á.n.h ai , giờ thì khỏi cần chọn.
Bắt đầu từ hai các bà !
Khương Nghiên nhếch miệng , xoa tay hầm hè về phía bà nội Khương và Chu Hồng Mai. Nhìn thấy dáng vẻ của Khương Nghiên, bà nội Khương bỗng thấy sợ hãi, vô thức nuốt nước miếng, lùi phía : "Con ranh c.h.ế.t tiệt , mày... mày định gì?"
" định gì á? định đ.á.n.h c.h.ế.t bà đấy!" Khương Nghiên dứt lời liền vung nắm đ.ấ.m mặt bà nội Khương. Cùng lúc đó, tay cũng "chăm sóc" Chu Hồng Mai.
Bà nội Khương và bác gái cả còn kịp phản ứng Khương Nghiên đ.á.n.h cho kêu oai oái.
"Khương Nghiên, đồ mất dạy, mày dám đ.á.n.h tao, mày... Ái ôi, tay ..." Bà nội Khương c.h.ử.i xong Khương Nghiên đ.á.n.h cho kêu như ngỗng đực.
"Khương Nghiên, mày điên , đó là bà nội mày đấy, mày dám động thủ , mau dừng tay cho tao!" Khương Kiến Quốc hùng hổ lao lôi Khương Nghiên , kết quả cô ấn xuống đất ma sát.
Khương Anh Tuấn thấy bố đ.á.n.h cũng xông , Khương Nghiên đá bay bằng một cước. Hơn nữa Khương Kiến Quốc và Khương Anh Tuấn là đàn ông, chịu đòn , Khương Nghiên tóm là tẩn cho một trận trò.
"Phản , phản , Khương Nghiên, mau dừng tay !" Ông nội Khương cảm thấy đứa cháu gái điên thật , nhưng dám xông can ngăn, sợ cô tóm đ.á.n.h lây. Ông chỉ dám bên cạnh gào thét bảo Khương Nghiên dừng tay.
Khương Nghiên thể dừng tay, cô bình đẳng trừng trị từng một, đ.á.n.h cho bọn họ từ phẫn nộ c.h.ử.i bới chuyển sang t.h.ả.m thiết cầu xin, từ mù quáng tự tin đến nhận rõ hiện thực! Khương Nghiên cũng tha cho ông nội ruột chỉ bên cạnh c.h.é.m gió buông lời tàn nhẫn!
Xét thấy ông lớn tuổi, đ.á.n.h tượng trưng một lúc, Khương Nghiên mới hài lòng thu tay , sân bắt hai con gà.
Bà nội Khương thấy gà thì xót xa vô cùng, tạm thời quên cả nỗi sợ hãi với Khương Nghiên, quát lên: "Cái đồ c.h.ế.t dẫm , mày bỏ xuống cho tao, đấy là gà của tao, cấm mày lấy ..."
Soạt!
Ánh mắt lạnh băng của Khương Nghiên b.ắ.n về phía bà nội Khương. Bà lập tức cảm thấy đau nhức trở , dám thở mạnh nữa.