Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 42: Anh Đình, sao anh có thể mở mắt nói dối thế?
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:37:53
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Anh Đình, em chị dâu , nhưng chị như thế quá quắt ? Bắt rửa bát đành, còn cái gì cũng đòi quản!"
Lâm Vi Vi thực sự nhịn nữa.
Sắc mặt Hoắc Chiến Đình chợt trầm xuống: "Bác sĩ Lâm, vợ thế nào cần ngoài như cô đ.á.n.h giá!"
Lâm Vi Vi vẻ mặt tủi : "Anh Đình, em chỉ là nổi chị bắt nạt như thế thôi. Anh xem trong đại viện vợ nhà ai như chị dâu ?"
" cứ thích vợ như thế đấy!" Hoắc Chiến Đình lạnh lùng Lâm Vi Vi: "Bác sĩ Lâm, mang theo quà của cô rời khỏi nhà ngay!"
Trái tim Lâm Vi Vi Hoắc Chiến Đình đ.â.m nát vụn, hốc mắt rưng rưng, chực . Hoắc Chiến Đình vẫn lạnh lùng: "Sau đừng đến nhà nữa!"
Lâm Vi Vi cố kìm nước mắt: "Coi như em ơn mắc oán!" Cô nghẹn ngào ném một câu lóc bỏ chạy.
Hoắc Chiến Đình gọi giật : "Mang quà của cô !"
Bước chân Lâm Vi Vi khựng nhưng đầu: "Vốn là mua cho Tiểu Cẩn và Tiểu Hi, chúng nó cần thì vứt !"
Nói xong, Lâm Vi Vi rảo bước nhanh khỏi bếp, ngang qua sân, cô oán hận trừng mắt Khương Nghiên một cái.
Khương Nghiên hiểu mô tê gì, thấy Hoắc Chiến Đình liền hỏi: "Anh gì bác sĩ Lâm mà chọc thế?"
"Cô bảo em quá quắt, bảo thích em như thế, bảo cô đừng đến nhà nữa, thế là cô lóc bỏ chạy," Hoắc Chiến Đình thật thà giải thích.
Khương Nghiên là ngay nhận Lâm Vi Vi thích ! Cô cũng ngốc đến mức nhắc nhở Hoắc Chiến Đình: "Cô trông như bệnh nặng , tránh xa cô một chút!"
Hoắc Chiến Đình tán đồng.
...
Kết thúc buổi huấn luyện sáng, Hoắc Chiến Đình đến tìm Sư trưởng Tưởng xin nghỉ phép để đưa Khương Nghiên về quê dự đám cưới Lục Trạch Khải và Khương Mộng. Hoắc Chiến Đình phá một ổ đặc vụ địch, gần đây đám phần t.ử cũng khá an phận nên Sư trưởng Tưởng hào phóng phê chuẩn ngay.
Nghĩ đến chân Lục Trạch Khải, Sư trưởng Tưởng : "Bảo bác sĩ Lâm cùng , tiện thể xem chân cho Trạch Khải."
Lục Trạch Khải năng lực khá, Sư trưởng Tưởng vẫn hy vọng thể quân đội. Lâm Vi Vi là học trò của Viện trưởng Chu, chân truyền y thuật nhất, chuyên nghiệp nhất quân khu.
Hoắc Chiến Đình thể từ chối đề nghị của Sư trưởng Tưởng: "Được thôi!"
Sư trưởng Tưởng cũng chuyện thư nặc danh, sợ vợ chồng Hoắc Chiến Đình để bụng nên giải thích thêm: "Chuyện thư nặc danh điều tra xong , đúng là bác sĩ Lâm vô tâm sơ suất thôi."
" , cũng trách bác sĩ Lâm," Hoắc Chiến Đình chỉ là thích thái độ của Lâm Vi Vi đối với vợ thôi.
Sư trưởng Tưởng Hoắc Chiến Đình là công tư phân minh nên nhiều nữa: " , về khuyên vợ , cô là hạt giống để nhập ngũ, lính thì tiếc lắm!"
Hoắc Chiến Đình ngờ Sư trưởng Tưởng vẫn từ bỏ, cứng nhắc đáp: " tôn trọng ý kiến của vợ !"
Sư trưởng Tưởng tức đến trợn mắt: "Thì khuyên vợ !"
"Vợ nếu thực sự nhập ngũ thì cần khuyên!"
Sư trưởng Tưởng run tay chỉ Hoắc Chiến Đình: "Cậu cút cho !"
"Vâng!" Hoắc Chiến Đình chuồn lẹ.
Về đến nhà, Hoắc Chiến Đình với Khương Nghiên chuyện Lâm Vi Vi cùng để tái khám chân cho Lục Trạch Khải. Khương Nghiên thầm nghĩ: Lâm Vi Vi chữa khỏi chân cho Lục Trạch Khải , cũng công cốc, nhưng cô . Đi cùng thì , dù Lâm Vi Vi cũng chẳng gây sóng gió gì ! Khương Nghiên ý kiến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-42-anh-dinh-sao-anh-co-the-mo-mat-noi-doi-the.html.]
Khương Nghiên còn định mang hai đứa nhỏ cùng, mấy ngày liền, nhà lớn, cô yên tâm để hai đứa nhỏ ở nhà một . Hoắc Chiến Đình đương nhiên lời vợ.
Hoắc Chiến Đình nhờ bạn đặt vé tàu, nhưng chỉ mua hai vé giường , liền để Lâm Vi Vi và vợ giường , còn ghế cứng. Đi Nam Thành mất ba ngày ba đêm tàu hỏa, Khương Nghiên xót Hoắc Chiến Đình. Nếu Lâm Vi Vi cùng thì Hoắc Chiến Đình ghế cứng.
Lâm Vi Vi cũng xót Hoắc Chiến Đình, còn thể hiện sự xót xa đó mặt: "Chị dâu, lưng Đình từng thương, lâu , chị thể đổi chỗ cho ?"
Khương Nghiên buồn , Lâm Vi Vi ngày càng thèm diễn nữa ?
"Cô xót ?" Khương Nghiên hỏi thẳng.
Lâm Vi Vi giả vờ tức giận: "Khương Nghiên, đừng nghĩ cho khác, chỉ góc độ bác sĩ quan tâm đến sức khỏe Hoắc Đoàn trưởng thôi."
Khương Nghiên khinh bỉ: "Nếu cô xót thế thì nhường chỗ của cô cho Hoắc Chiến Đình, cô ghế cứng ."
"Sao thể ghế cứng , trong toa mùi mồ hôi mùi chân thối, đủ loại hỗn tạp, nhỡ gặp nguy hiểm thì ?"
Khương Nghiên tức quá hóa : "Cho nên ý của cô là thể chịu đựng mùi chân thối, mùi mồ hôi và cũng sợ nguy hiểm?"
"Chị đ.á.n.h đ.ấ.m giỏi thế thì sợ gì nguy hiểm? Hơn nữa chị chẳng là vợ Đình ? Chị nhường chỗ cho là lẽ đương nhiên còn gì? Anh Đình công tác vất vả lắm , chị đối xử với một chút thì c.h.ế.t ? Anh Đình lấy chị đúng là xui xẻo..."
"Anh Đình của cô xui xẻo , nhưng cô thì xui xẻo lắm đấy."
Dứt lời, Khương Nghiên giơ tay tát bốp một cái mặt Lâm Vi Vi.
Lâm Vi Vi trợn tròn mắt: "Khương Nghiên, chị dám đ.á.n.h !"
"Đánh cô thì , còn lải nhải nữa đ.á.n.h cho tàn phế luôn!"
Lâm Vi Vi sợ quá bịt miệng , dám ho he nữa. Khương Nghiên hừ lạnh, so với võ mồm, quả nhiên cô hợp với động thủ hơn!
Lâm Vi Vi đ.á.n.h nên im thin thít. Một lúc hai hành khách nữa toa. Một mặc váy hoa nhí thấy vết bàn tay rõ mồn một mặt Lâm Vi Vi liền thốt lên: "Ôi, cô ai đ.á.n.h thế ?"
Lâm Vi Vi ôm mặt, ánh mắt ngừng liếc về phía Khương Nghiên: "Không, ai, tự cẩn thận va thôi."
"Rõ ràng là đ.á.n.h mà, ai mà ác độc thế!"
"Mẹ cháu ác độc, là dì Vi Vi mắng cháu ," Tiểu Hi nắm chặt nắm tay nhỏ hét mặt cô gái mặc váy hoa.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Cô gái mặc váy hoa khinh bỉ: "Ái chà, đúng là cô đ.á.n.h thật , cô ác độc thế, đ.á.n.h con gái nhà nông nỗi !"
Khương Nghiên chân thành hỏi: "Hay là cũng đ.á.n.h mặt cô thành như thế nhé?"
Ách! Cô gái mặc váy hoa nghẹn họng, dám đỡ cho Lâm Vi Vi nữa.
Trong mắt Lâm Vi Vi lóe lên tia u ám, đúng là đồ hèn nhát, mới thế sợ ! Không cam lòng, Lâm Vi Vi khu ghế cứng tìm Hoắc Chiến Đình, để thấy vết thương mặt .
Hoắc Chiến Đình thấy thì quan tâm hỏi: "Mặt cô..."
Chưa hỏi hết câu, Lâm Vi Vi vẻ mặt hoảng hốt: "Không liên quan đến chị dâu , là em tự cẩn thận va ."
Hoắc Chiến Đình liếc mặt Lâm Vi Vi, cố ý giả vờ : "À, thế cẩn thận chút, đừng để va nữa."
Biểu cảm của Lâm Vi Vi nứt toác, chẳng nên dẫn cô chất vấn Khương Nghiên ?