Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 40: Anh Đình cuối cùng cũng thông suốt

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:37:51
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khương Nghiên tắm cho hai đứa nhỏ xong, Tiểu Hi đáng yêu như chú heo con, nhịn hỏi:

 

"Tiểu Cẩn, Tiểu Hi, tối nay hai đứa ngủ cùng ?"

 

Tiểu Hi ngủ với ! Chỉ là bé kịp đồng ý thì Hoắc Văn Cẩn nhanh nhảu : "Không cần ạ, chúng con tự ngủ !" Hoắc Văn Cẩn còn hiệu cho Tiểu Hi tự ngủ.

 

Tiểu Hi tuy tại cả ngủ cùng , nhưng vẫn phối hợp : "Mẹ ơi, Tiểu Hi lớn , thể tự ngủ ạ!"

 

Khương Nghiên buồn một chút, nhưng nghĩ lát nữa còn chuyện giải tán với Hoắc Chiến Đình nên cũng kiên trì nữa. Dặn dò hai đứa nhỏ đắp chăn cẩn thận ngoài.

 

Chờ Khương Nghiên , Tiểu Hi mới nôn nóng hỏi Hoắc Văn Cẩn: "Anh cả, tại cho em ngủ với ?"

 

"Vì và bố sinh em bé cho chúng mà, chúng ở đó sẽ phiền bố sinh em."

 

Tiểu Hi thấy sắp em thì vui sướng vô cùng: "Anh cả, bao giờ em bé đời ạ? Em cần chuẩn quà cho em bé ? Em bé thích trai ạ?"

 

"Anh cũng , bố bảo tối nay sẽ sinh cho chúng , chắc mấy ngày nữa là sinh thôi!"

 

"Mấy ngày là mấy ngày ạ? Trước em gái Cẩu Đản ở trong bụng nó lâu lắm mới chui ."

 

Hoắc Văn Cẩn nghiêm túc : "Mẹ khác Cẩu Đản, lợi hại lắm, chắc chắn sẽ lâu như Cẩu Đản ."

 

...

 

Khương Nghiên trở về phòng ngủ, bao lâu thì Hoắc Chiến Đình cũng . Hoắc Chiến Đình mới từ sông về, vẫn mặc cái quần ướt, ở trần, những giọt nước chảy dọc theo cơ bắp săn chắc xuống thắt lưng. Cả toát lên vẻ hoang dã đầy quyến rũ.

 

Khương Nghiên chỉ thấy mặt nóng ran mà ánh mắt còn lảng tránh: Nói chuyện giải tán cũng cần ăn mặc thế chứ? Định dùng mỹ nam kế để tranh thủ thêm quyền lợi ?

 

Đột nhiên, mắt Khương Nghiên trợn tròn: "Anh... cởi quần gì?"

 

"Đi ngủ chứ gì!" Động tác của Hoắc Chiến Đình nhanh nhẹn dứt khoát, dứt lời cái quần tuột xuống. Sau đó mặc mỗi chiếc quần đùi về phía Khương Nghiên...

 

Khương Nghiên cũng tắm xong. Mấy ngày nay nhờ dị năng hệ Mộc, da dẻ cô trắng lên nhiều. Ngũ quan nguyên chủ vốn , vì đen nhẻm ăn mặc quê mùa nên mới trông bình thường. Giờ Khương Nghiên xinh , khuôn mặt thanh tú, làn da trắng ngần ửng hồng như hoa đào.

 

Ánh mắt Hoắc Chiến Đình tối sầm , trong lòng dâng lên một luồng xúc động.

 

Khương Nghiên Hoắc Chiến Đình ngày càng tiến gần, đầu óc đình trệ, quên cả ngăn cản. Mãi đến khi Hoắc Chiến Đình mặt, cô mới sực tỉnh ngộ cái "ngủ" mà Hoắc Chiến Đình là kiểu ngủ đó.

 

"Khoan ," Khương Nghiên một tay đặt ngực, một tay động tác ngăn cản: "Hình như chúng thiết đến mức thể ngủ 'giấc ngủ chia tay' nhỉ!"

 

Giấc ngủ chia tay?

 

Khóe miệng Hoắc Chiến Đình giật giật: "Ai bảo ngủ chia tay, chúng chẳng hứa với Tiểu Cẩn tối nay sinh em bé ?"

 

Khương Nghiên nhận hiểu lầm, ngượng ngùng : " tưởng giải tán với để sinh con với khác chứ?"

 

Khóe miệng Hoắc Chiến Đình giật giật: "Anh vợ , tìm khác sinh con?"

 

"Thì chúng là góp gạo thổi cơm chung mà, vợ chồng thật? Anh tìm khác cũng bình thường thôi," giọng Khương Nghiên vô thức chua loét.

 

"Anh bao giờ tìm phụ nữ khác, vốn định cứ thế cả đời!"

 

Hoắc Chiến Đình thực cũng ngờ tự vả mặt nhanh đến thế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-40-anh-dinh-cuoi-cung-cung-thong-suot.html.]

 

"Ừm, đồng chí Khương Nghiên, rút lời . Anh chỉ là góp gạo thổi cơm chung nữa, vợ chồng thật sự với em, ?" Hoắc Chiến Đình mong chờ Khương Nghiên.

 

"..." Khương Nghiên thực sự từng nghĩ đến việc vợ chồng thật sự với Hoắc Chiến Đình, nhưng đối diện với ánh mắt mong chờ của , lời từ chối thế nào cũng thốt .

 

"Để suy nghĩ ?" Cuối cùng Khương Nghiên đưa một câu trả lời lấp lửng để hoãn binh. Lời , quỳ cũng nhận!

 

Hoắc Chiến Đình dám ý kiến: "Được, chờ câu trả lời của em. đồng chí Khương Nghiên , hy vọng em thể suy nghĩ nghiêm túc!"

 

Khương Nghiên thở phào nhẹ nhõm, đang định gì đó thì ánh mắt rơi cơ bụng hảo của Hoắc Chiến Đình, cô vội vàng dời mắt , nhắc nhở: "Anh mặc quần áo !"

 

"Được!"

 

Hoắc Chiến Đình nhặt cái quần ướt đất lên định mặc . Khương Nghiên thấy thế vội ngăn : "Quần ướt thế mặc , ốm ?"

 

"Vợ, em đang quan tâm đấy ?" Hoắc Chiến Đình vui vẻ Khương Nghiên.

 

Một câu Khương Nghiên đỏ bừng mặt, cô hổ trừng mắt Hoắc Chiến Đình: "Mau quần áo ."

 

"Tuân lệnh!" Hoắc Chiến Đình trêu Khương Nghiên nữa, cầm quần áo ướt sang phòng bên cạnh đồ. Quần áo của đều ở phòng bên, tìm cơ hội chuyển hết sang phòng Khương Nghiên mới !

 

Hoắc Chiến Đình khỏi phòng, Khương Nghiên liền đóng chặt cửa , sợ . Sau đó cô đưa tay ôm ngực, cố trấn tĩnh nhịp tim đang đập loạn xạ.

 

Hoắc Chiến Đình thấy tiếng chốt cửa, bước chân khựng một chút mới tiếp tục sang phòng hai đứa nhỏ.

 

"Bố, bố về ?" Hai đứa nhỏ vẫn ngủ, thấy Hoắc Chiến Đình , Hoắc Văn Cẩn bật dậy.

 

Tiểu Hi cũng dậy theo, tò mò Hoắc Chiến Đình: "Bố ơi, em bé ạ?"

 

Làm gì mà nhanh thế! Hoắc Chiến Đình hắng giọng: "Vẫn !"

 

"Thế bố mau sang ngủ với ?" Hoắc Văn Cẩn ghét bỏ bố , bố hành động chậm chạp quá.

 

Hoắc Chiến Đình đối diện với ánh mắt ghét bỏ của hai con trai, thật sự mặt mũi nào Khương Nghiên đuổi ngoài.

 

"Bố sang lấy quần áo!" Hoắc Chiến Đình nghiêm trang tìm cớ.

 

Lấy quần áo mặc , thấy lọ t.h.u.ố.c mỡ Khương Nghiên đưa bàn, Hoắc Chiến Đình thuận tay cầm theo ngoài.

 

Đến cửa phòng Khương Nghiên, Hoắc Chiến Đình gõ cửa: "Vợ ơi, mở cửa chút nào, tự bôi t.h.u.ố.c trị sẹo tiện, em giúp bôi ?" Sợ Khương Nghiên mở cửa, Hoắc Chiến Đình dám thật là đến để ngủ ké.

 

Khương Nghiên nhớ đến cuộc điện thoại gọi cho trưởng thôn ban ngày, nửa tháng nữa Khương Mộng sẽ cưới Lục Trạch Khải. Trước lúc đó, xóa sạch vết sẹo mặt Hoắc Chiến Đình!

 

Khương Nghiên dậy mở cửa cho Hoắc Chiến Đình. Hoắc Chiến Đình phòng, Khương Nghiên bảo xuống ghế, lấy lọ t.h.u.ố.c mỡ trong tay bôi cho . Thấy lọ t.h.u.ố.c mỡ vẫn còn nguyên, Khương Nghiên bất mãn hỏi: "Anh dùng nào ?"

 

bảo mấy ngày chẳng thấy hiệu quả gì. Hoắc Chiến Đình để tâm đến vết sẹo mặt nên quên mất. Anh chột giải thích: "Anh tự bôi tiện nên dùng!"

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Khương Nghiên gì, nghiêm túc bôi t.h.u.ố.c cho Hoắc Chiến Đình. Chỉ một vết sẹo mờ, Khương Nghiên bôi nhanh.

 

"Thuốc mỡ cứ để chỗ , sáng tối bôi cho một , mười ngày là sẹo sẽ mờ thôi."

 

"Được!" Hoắc Chiến Đình gật đầu, nhưng bôi xong t.h.u.ố.c sẽ hết cớ ở , thế là bồi thêm: "Vợ , còn nhiều sẹo lắm, em bôi t.h.u.ố.c cho luôn ?"

 

 

Loading...