Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 33: Lời đồn đãi nổi lên bốn phía, hai đứa nhỏ bị bắt nạt

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:31:17
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Thực cũng chẳng gì đáng . Khương Kiến Quốc và Lâm Thục Quyên trọng nam khinh nữ, sinh thấy là con gái liền ném về quê gửi nuôi ở nhà bác cả. Nhà bác cả cũng ghét bỏ , cho ăn cơm, còn đ.á.n.h đập . Ba tuổi bắt cắt cỏ lợn, 6 tuổi bắt nấu cơm, hết việc nhà, còn chịu đòn của cả nhà."

 

Nhắc đến những chuyện , Khương Nghiên cảm xúc gì mấy, dù những trải nghiệm đều là của nguyên chủ.

 

" cứ trâu ngựa ở nhà bác cả suốt 18 năm, đến khi Khương Kiến Quốc gả cho Khương Mộng mới đón về. chịu gả , Khương Kiến Quốc và Lâm Thục Quyên liền nhốt , bỏ đói , ép gả cho ."

 

Cảm giác đói khát cồn cào lúc mới xuyên đến là thật, nghĩ đến đó, trong mắt Khương Nghiên hiện lên sát khí, chỉ băm vằm Lâm Thục Quyên và Khương Kiến Quốc. Dám bỏ đói bà !

 

Hoắc Chiến Đình thấy Khương Nghiên ăn khỏe đ.á.n.h giỏi, lúc đến quân khu cũng mang theo nhiều đồ đạc, còn tưởng cô sống khá . Không ngờ thê t.h.ả.m đến thế!

 

Trong mắt Hoắc Chiến Đình thoáng qua vẻ đau lòng, bất ngờ ôm lấy Khương Nghiên: "Vợ , chuyện qua ."

 

Khương Nghiên bất ngờ đẩy Hoắc Chiến Đình , nghiến răng nghiến lợi : "Ừ, qua hết . đ.á.n.h cho Khương Kiến Quốc và Lâm Thục Quyên một trận tơi bời, cướp đồ ăn của họ, ép họ đưa hai nghìn đồng của hồi môn, chuyện cũ coi như xong!"

 

Sở dĩ tống cổ họ nông trường cải tạo là vì để Khương Mộng cô chịu cảnh nhà Lục Trạch Khải bóc lột, cho chúng nó hành hạ lẫn !

 

Hoắc Chiến Đình dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi của Khương Nghiên, khóe miệng giật giật, đột nhiên cảm thấy lời an ủi của thừa thãi.

 

...

 

Khương Mộng chỉ nghĩ Lâm Vi Vi nhận thư xong sẽ hủy hoại thanh danh Khương Nghiên đến mức ngóc đầu lên nổi, khiến cô ngàn chỉ trích. Còn Hoắc Chiến Đình bận rộn như , chắc chắn cũng sẽ vì một con hàng nát mà lớn chuyện. Cho nên Khương Mộng nghĩ tới việc thư nặc danh sẽ điều tra , cô cũng chẳng thèm ngụy trang gì, cứ thế nghênh ngang bưu điện gửi thư.

 

Nhờ lời nhắc nhở của Khương Nghiên, Hoắc Chiến Đình liên hệ với chiến hữu ở Hải Thành, tra một cái là ngay Khương Mộng là gửi thư. Không nội gián, Hoắc Chiến Đình thở phào nhẹ nhõm, về kể kết quả điều tra cho Khương Nghiên.

 

Khương Nghiên nhướng mày: là cô ? Xem gả cho Lục Trạch Khải vẫn đủ bận rộn nhỉ, còn rảnh rỗi quan tâm đến cô cơ đấy?

 

Vốn dĩ Khương Nghiên định về dự đám cưới của Khương Mộng và Lục Trạch Khải, dưng nước lã liên quan quái gì đến cô. bây giờ, cô đổi ý . Cô nhớ trong sách , ngày đại hôn của Lục Trạch Khải và nguyên chủ, bố chồng dê xồm nhân lúc ăn cỗ lẻn phòng tân hôn định giở trò đồi bại. Thân hình đen đúa gầy gò của nguyên chủ mà lão còn thèm khát, giờ đổi thành Khương Mộng trắng trẻo xinh , chắc màn kịch sẽ càng đặc sắc hơn!

 

Khương Nghiên quyết định về dự đám cưới, tiện thể xem kịch vui. Ừm, cô còn đưa cả Hoắc Chiến Đình về cùng...

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Ánh mắt Khương Nghiên chợt dừng vết sẹo mặt Hoắc Chiến Đình. Tuy cô thấy vết sẹo cũng đến nỗi nào, nhưng Khương Mộng thấy , trong thôn chắc chắn cũng thấy . Chồng cô thể thua kém tên cặn bã Lục Trạch Khải chứ? Cho dù là ngoại hình cũng .

 

Khương Nghiên quyết định xóa sẹo cho Hoắc Chiến Đình!

 

Y thuật châm cứu và d.ư.ợ.c lý Đông y của cô là học từ một ông lão ở mạt thế. Cô là trẻ mồ côi, tiền thuê dị năng giả hệ Mộc chữa trị, sợ bệnh chữa nên dù Đông y ở mạt thế vô dụng, cô vẫn học nghiêm túc. Tuy thực hành nhiều nhưng y thuật của cô chắc cũng tệ. Vết sẹo mặt Hoắc Chiến Đình trông cũng sâu lắm, chắc là chữa . Trong hang động, cô khéo tìm loại thảo d.ư.ợ.c trị sẹo, thể chế thành cao trị sẹo.

 

Nói là , sáng sớm hôm ăn sáng xong, Khương Nghiên liền chạy núi. Hai đứa nhỏ giờ quen với việc Khương Nghiên núi, còn lo lắng nữa. Khương Nghiên , Hoắc Văn Cẩn ngoan ngoãn lấy sách vở luyện chữ, tiện thể dạy em trai ba tuổi nhận mặt chữ.

 

Sợ phát hiện dị năng, Khương Nghiên hái thảo d.ư.ợ.c và chế tạo cao trị sẹo ngay trong núi. Cô dặn hai đứa nhỏ là trưa về, cũng để sẵn phần cơm trưa cho chúng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-33-loi-don-dai-noi-len-bon-phia-hai-dua-nho-bi-bat-nat.html.]

 

Đến trưa, Hoắc Văn Cẩn kê ghế đẩu hâm nóng cơm. Hai em ăn xong, rửa bát, dọn dẹp bếp núc sạch sẽ Hoắc Văn Cẩn mới dắt Tiểu Hi tìm bạn chơi. Hai đứa trẻ cực kỳ ngoan ngoãn.

 

Gần đây nhờ kẹo của Khương Nghiên mà hai đứa kết với ít bạn nhỏ. Tuy nhiên hai em khá ki bo, chỉ cho mỗi bạn l.i.ế.m một cái, đứa nào dùng đồ ăn khác hoặc đồ chơi đổi thì l.i.ế.m thêm mấy cái, thậm chí chia cho một mẩu nhỏ. Kẹo Đại Bạch Thỏ quý hiếm, đám trẻ con đều sẵn sàng chơi với hai em để l.i.ế.m kẹo.

 

Chỉ là hôm nay, đám bạn nhỏ thấy hai em nhiệt tình chào đón mà bỏ chạy toán loạn.

 

"Anh cả, các bạn chạy thế?" Tiểu Hi ngơ ngác hỏi Hoắc Văn Cẩn.

 

Hoắc Văn Cẩn cũng , bé gọi Lý Thiết Đản chạy chậm nhất hỏi: "Lý Thiết Đản, các thấy bọn tớ là chạy thế?"

 

"Mẹ tớ bảo chơi với các , thì về nhà đ.á.n.h c.h.ế.t tớ!" Lý Thiết Đản chạy .

 

Hoắc Văn Cẩn đuổi kịp Lý Thiết Đản, liền lấy kẹo Đại Bạch Thỏ dụ dỗ: "Lý Thiết Đản, , cho tớ tại cho chơi với tớ, tớ sẽ cho nguyên một cái kẹo Đại Bạch Thỏ..."

 

Hoắc Văn Cẩn hết câu, Lý Thiết Đản đang chạy như bay đột ngột phanh gấp, ngược .

 

"Cậu thật chứ?" Lý Thiết Đản mắt dán chặt cái kẹo trong tay Hoắc Văn Cẩn.

 

Hoắc Văn Cẩn nhét luôn cái kẹo tay Lý Thiết Đản: "Cho đấy, mau!"

 

Lý Thiết Đản nhét kẹo cái túi nhỏ may trong quần lót. Quần của nó đều một cái túi nhỏ do may cho để đựng tiền tiêu vặt. Kẹo Đại Bạch Thỏ quan trọng như tiền tiêu vặt nên nó cũng cất đó.

 

Hoắc Văn Cẩn chỗ cất kẹo của Lý Thiết Đản, vẻ mặt một lời khó hết, nhưng gì, giục Lý Thiết Đản nhanh.

 

Lý Thiết Đản thực cũng chẳng rõ ngọn ngành, nó gãi đầu: "Tối qua tớ hóng mát về bảo tớ chơi với các nữa. Mẹ bảo kế các là giày rách, là đồ đĩ thõa, tớ chơi với các sẽ hỏng thanh danh, lấy vợ!"

 

"Cậu bậy bạ gì đấy, tớ như thế!"

 

Hoắc Văn Cẩn trừng mắt Lý Thiết Đản như ăn tươi nuốt sống, cảm giác như giây tiếp theo sẽ lao c.ắ.n c.h.ế.t . Lý Thiết Đản sợ quá che túi quần chạy biến, chạy cãi : "Hứ, tớ , đều bảo thế mà!"

 

Mới , như họ ! Sắc mặt Hoắc Văn Cẩn âm trầm, Tiểu Hi cũng nắm chặt nắm tay bé xíu.

 

"Đi, chúng cây đa lớn!"

 

Hoắc Văn Cẩn lớn đều thích gốc đa , buôn chuyện.

 

Quả nhiên, hai đứa nhỏ tới thì thấy bà Lý đang kể lể sinh động như thật chuyện Khương Nghiên bọn buôn bắt cóc, nhục thế nào.

 

 

Loading...