Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 27: Lục Trạch Khải? Là Lục Trạch Khải mà cô biết sao?

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:31:11
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khương Nghiên nhướng mày Hoắc Chiến Đình, ngờ chẳng nể mặt Lâm Vi Vi chút nào như . Người đến , đàn ông bình thường đều sẽ vì sĩ diện mà dối là mời để khách đỡ ngượng. Không ngờ Hoắc Chiến Đình phủ nhận thành thật đến thế!

 

Tự nhiên thấy vui vui là nhỉ?

 

Lâm Vi Vi Hoắc Chiến Đình với vẻ mặt sắp , môi run run gọi: "Anh Đình..." Giọng nghẹn ngào như thể Hoắc Chiến Đình là gã đàn ông bội bạc bỏ vợ bỏ con.

 

Khương Nghiên mà thấy ngứa mắt cực kỳ.

 

Hoắc Chiến Đình chút áy náy. Tuy thích Lâm Vi Vi như nhưng quả thực quá đáng. Anh chỉ là vợ hiểu lầm nên mới thật, nghĩ đến cảm nhận của Lâm Vi Vi. lời , Hoắc Chiến Đình cũng định sửa .

 

Lâm Vi Vi thấy Hoắc Chiến Đình phản ứng gì nữa, càng thêm đau lòng, cô hít mũi, tự giễu : "Là em tự đa tình, em về ngay đây!" Nói xoay bỏ .

 

"Bác sĩ Lâm, cô đấy?" Kỳ Tiêu đến khéo gặp cảnh Lâm Vi Vi hổ bỏ liền gọi .

 

"Đương nhiên là về nhà , mời , ở gì cho mất mặt?"

 

Không mời?

 

Kỳ Tiêu thông minh thế nào, lập tức nhận gây họa. Hắn lão đại mời Lâm Vi Vi, sáng nay gặp cô buột miệng hỏi một câu. Hắn còn thề thốt đảm bảo với Lâm Vi Vi là lão đại thể mời cô, kết quả... Thật là hổ.

 

"Haha, cô đùa gì , đều là đồng đội cùng sinh tử, chúng thương còn nhờ cô chữa trị, lão đại thể mời cô, chắc chắn là hiểu lầm gì ," Kỳ Tiêu giảng hòa nháy mắt hiệu cho Hoắc Chiến Đình.

 

Hoắc Chiến Đình tiếp nhận ám chỉ của Kỳ Tiêu ngay mà đầu Khương Nghiên. Động tác suýt nữa Lâm Vi Vi sụp đổ nữa.

 

Khương Nghiên tuy thích Lâm Vi Vi, , hiện tại là cô ghét Lâm Vi Vi, nhưng nếu hôm nay cô cho bậc thang , Hoắc Chiến Đình chắc chắn sẽ áy náy với Lâm Vi Vi. Cô Hoắc Chiến Đình nảy sinh cảm xúc với Lâm Vi Vi nên gật đầu với .

 

Hoắc Chiến Đình mới : "À đúng , mời bác sĩ Lâm, vội quá nên quên mất. Bác sĩ Lâm đến là vinh hạnh của chúng !"

 

" bảo mà!" Kỳ Tiêu bày vẻ mặt " ngay", khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Lâm Vi Vi nổi. Cô vẫn nhớ rõ sự phủ nhận chút do dự của Hoắc Chiến Đình, nhưng vẫn ở .

 

Kỳ Tiêu cũng điều dẫn : "Đi , chúng sân , đừng phiền thế giới hai của lão đại và chị dâu!"

 

Hai đến sân thì bọn Tạ Viện Triều, Lý Hổ cũng đến. Tạ Viện Triều chú ý tới biểu cảm của Lâm Vi Vi, trong lòng chợt thắt . Hắn cố tình tụt phía , song song với Lâm Vi Vi thì thầm hỏi: "Bác sĩ Lâm, em thế?"

 

Lâm Vi Vi Tạ Viện Triều thích , hốc mắt cô ầng ậc nước, cố tình tỏ kiên cường: "Không gì, chỉ là Đình và chị dâu em thấy buồn thôi, nhưng qua , em ."

 

Tạ Viện Triều dáng vẻ của Lâm Vi Vi mà đau lòng vô cùng: "Bác sĩ Lâm, sẽ giúp em báo thù!"

 

"Anh Viện Triều, định gì, đừng bậy!"

 

"Yên tâm, sẽ gì quá đáng !"

 

...

 

Bữa trưa, Khương Nghiên hầm canh gà, món thỏ xào ớt xanh, lợn rừng xào lăn, thịt kho dưa cải, còn một đĩa trứng xào cà chua. Cà chua đắt quá, đây là hai quả cuối cùng còn sót .

 

Món chay Khương Nghiên tóp mỡ xào bắp cải, cải chíp xào tỏi, khoai tây kho và cà tím trộn. Xét thấy đều là đàn ông sức ăn lớn, mỗi món Khương Nghiên đều đầy đặn, hơn nữa hương vị ngon.

 

"Lão đại, đào bảo bối thế, nấu ăn ngon quá mất," Kỳ Tiêu khen ngớt miệng. Những khác cũng khen ngợi tài nấu nướng của Khương Nghiên, ghen tị với Hoắc Chiến Đình lấy vợ hiền.

 

Khương Nghiên múc canh xong là cuối cùng xuống. xuống, Tạ Viện Triều mát mẻ:

 

"Ở quê , những dịp thế phụ nữ cùng bàn ."

 

Lời dứt, khí bàn ăn lập tức chùng xuống. Kỳ Tiêu lén đá Tạ Viện Triều một cái, hiệu đừng linh tinh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-27-luc-trach-khai-la-luc-trach-khai-ma-co-biet-sao.html.]

Tạ Viện Triều thấy sai ở , còn vẻ mặt vô tội hỏi : "Sao thế, sai ? Chẳng nên như thế ?"

 

Hỏi cho cả đám câm nín xong, Tạ Viện Triều chĩa mũi dùi Hoắc Chiến Đình: "Lão đại, vợ thì vẫn dạy dỗ cho t.ử tế!"

 

Tạ Viện Triều sang công kích Khương Nghiên: "Có một cũng nên tự phận, ch.ó ngáp ruồi lấy lão đại chúng thì dáng vợ một chút."

 

Khương Nghiên quả thực phát ngôn của Tạ Viện Triều cho kinh ngạc, lấy cái mặt mũi dạy dỗ vợ của cấp ? Hơn nữa còn là ở nơi công cộng thế !

 

Kỳ Tiêu cũng nổi nữa: "Tạ Viện Triều, thì đừng , thức ăn đang ăn cũng là do chị dâu nấu đấy?"

 

Tạ Viện Triều phục, lí nhí: " sai !" Nếu Khương Nghiên chen ngang, bác sĩ Lâm đau lòng như thế! Hắn đỡ cho bác sĩ Lâm vài câu thì ?

 

"Cậu..." Kỳ Tiêu thật cạy đầu Tạ Viện Triều xem bên trong chứa cái gì.

 

Hoắc Chiến Đình đột ngột đặt đũa xuống, lạnh lùng Tạ Viện Triều: "Cút!"

 

Tạ Viện Triều còn nhận là bảo cút, còn đắc ý vênh mặt với Khương Nghiên: "Nghe thấy , lão đại bảo cô cút khỏi bàn đấy, chuyện đàn bà lên bàn ăn cơm!"

 

Nói đến đây, nghĩ đến Lâm Vi Vi cũng là phụ nữ, cố ý bồi thêm một câu: "Đương nhiên, bác sĩ Lâm thì khác."

 

Khương Nghiên nghĩ dù cũng là đồng đội của Hoắc Chiến Đình, mời đến ăn cơm thì quan hệ chắc chắn bình thường, nếu cô đuổi ngay tại trận sẽ mất mặt Hoắc Chiến Đình nên vẫn luôn nhẫn nhịn gì. nếu Hoắc Chiến Đình bảo cút, Khương Nghiên cũng chẳng còn gì kiêng dè, trực tiếp đặt đũa xuống c.h.ử.i thẳng mặt:

 

"Anh hiểu tiếng ? Lão Hoắc bảo cút đấy, cái thứ ngu si, ăn cơm bà nấu còn bảo bà xuống bàn, lão Hoắc nhà bà còn chẳng dám thế, lấy cái mặt mũi ? thật sự... kiếp đúng là đồ kỳ ba!"

 

Khương Nghiên càng c.h.ử.i càng hăng, thẳng tới xách cổ áo Tạ Viện Triều như xách gà lôi ngoài: "Cút cho bà!"

 

Tạ Viện Triều cao mét tám lăm, nặng gần trăm cân, Khương Nghiên dùng một tư thế kỳ quái nhẹ nhàng lôi . Đối với Tạ Viện Triều đây quả thực là sự sỉ nhục to lớn!

 

"Khương Nghiên, cô buông , đồ nhà quê, đồ vô văn hóa, cô xứng với lão đại chúng , a, buông !"

 

Thấy c.h.ử.i Khương Nghiên vô dụng, Tạ Viện Triều cầu cứu Hoắc Chiến Đình: "Lão đại, mau bảo con điên buông em ..."

 

"Bốp!"

 

Khương Nghiên thuận tay cho một đấm. Lập tức ngoan hẳn.

 

Khương Nghiên lôi tận cổng, ném văng ngoài, "Rầm" một cái đóng cửa .

 

Quay , Khương Nghiên coi như chuyện gì, tiếp tục bữa ăn: "Đều ngẩn đấy gì, đừng để thằng ngu đó ảnh hưởng tâm trạng, ăn tiếp !"

 

Lý Hổ quan hệ khá với Tạ Viện Triều: "Ờ thì, lão Tạ thực , chỉ là gia trưởng một chút."

 

"Hắn mà chỉ là '' thôi á?" Khương Nghiên bực bội.

 

Lý Hổ cũng dám tiếp, lảng sang chuyện khác, tiếp tục ăn cơm. Lâm Vi Vi cúi đầu thầm mắng một câu "ngu xuẩn", cũng giả vờ như chuyện gì tham gia câu chuyện.

 

Chỉ là một chút nhạc đệm, kẻ đáng ghét đuổi , khí bàn ăn vui vẻ trở , chủ yếu là do đồ ăn Khương Nghiên nấu quá ngon. Rượu ngon với mồi bén, vài vòng rượu trôi qua, mấy đàn ông đều ngà ngà say.

 

Dương Thành là Phó Doanh trưởng Doanh 4, nghĩ đến Lục Trạch Khải thương buộc xuất ngũ, kìm cảm thán: "Nếu Doanh trưởng Lục còn ở đây thì mấy!"

 

Nhắc đến Lục Trạch Khải, khí bàn ăn trầm xuống, tâm trạng đều nặng nề.

 

Kỳ Tiêu đỏ hoe mắt, từ bỏ ý định hỏi Lâm Vi Vi: "Bác sĩ Lâm, chân của Trạch Khải thực sự chữa khỏi ?"

 

Doanh trưởng Lục, Trạch Khải?

 

Khương Nghiên chớp mắt: Bọn họ đang đến nam chính Lục Trạch Khải đấy chứ?

 

 

Loading...