Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 263: Cả nhà cùng đi Kinh đô

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:46:29
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sáng sớm hôm , Hoắc Kiều Kiều dậy bữa sáng thì thấy đang ngủ ghế sô pha ở nhà chính. Lại gần kỹ, hóa hai nhà .

 

"Anh hai, ngủ ở đây?" Hoắc Kiều Kiều hỏi Hoắc Chiến Đình.

 

Hoắc Chiến Đình hổ, còn mặt mũi nào vợ đuổi khỏi phòng, đành bịa chuyện: "Anh về muộn quá, sợ Khương Nghiên thức giấc nên ngủ tạm ở đây một đêm!"

 

"Ra là ," Hoắc Kiều Kiều gì thêm, bếp nấu cơm.

 

"Kiều Kiều!" Hoắc Chiến Đình đột nhiên gọi giật .

 

Anh hắng giọng, hỏi một cách khéo léo: "À ừm, Kiều Kiều , gần đây ai chọc giận chị dâu em ?"

 

Hoắc Kiều Kiều thắc mắc: "Không mà!"

 

Không ?

 

Hoắc Chiến Đình thầm nghĩ, thì giận cá c.h.é.m thớt . Vấn đề vẫn ở chỗ , nhưng khổ nỗi thật sự chọc vợ vui ở điểm nào!

 

Hoắc Kiều Kiều chờ Hoắc Chiến Đình tiếp, thấy mãi lên tiếng liền hỏi: "Anh hai, còn chuyện gì nữa ?"

 

Hoắc Chiến Đình do dự một lúc. Chủ yếu là cũng chẳng nên hỏi ai, thôi thì hỏi thẳng Hoắc Kiều Kiều .

 

"Ừm, là thế , gần đây chị dâu em đối xử với cứ lạnh nhạt, hình như vẻ ghét bỏ . Em nguyên nhân là gì ?"

 

Hỏi em gái ruột loại câu hỏi , Hoắc Chiến Đình vẫn cảm thấy chút ngại ngùng, chủ yếu là hổ. vì hạnh phúc của bản , vẫn c.ắ.n răng mà hỏi, cũng ngày nào cũng ngủ ngoài phòng khách.

 

Anh hai hỏi chuyện thì cô , nhưng cô chút do dự, nên cho sự thật . Chị dâu đó dặn dò cô, phép cho hai , để tự phát hiện!

 

Hoắc Kiều Kiều rối rắm.

 

Hoắc Chiến Đình là ai chứ, liếc mắt một cái liền nhận sự do dự của Hoắc Kiều Kiều: "Kiều Kiều, em cũng và chị dâu em cãi đúng ? Nhà chúng chị dâu em chủ, cô vui thì sống cũng chẳng dễ chịu gì."

 

Hoắc Kiều Kiều thầm nghĩ: Chỉ là sống dễ chịu thôi. thấy hai t.h.ả.m quá, do dự mãi, Hoắc Kiều Kiều quyết định cho chân tướng!

 

"Chị dâu gần đây thích , lẽ là do chị m.a.n.g t.h.a.i đấy. Có em bé thì tính tình lớn hơn một chút cũng là bình thường." Hoắc Kiều Kiều mấy lớn tuổi trong thôn , một khi m.a.n.g t.h.a.i tính tình sẽ đổi lớn.

 

Chị dâu tuy đổi gì quá nhiều, nhưng đặc biệt thích hai, nghĩ thì chắc là do m.a.n.g t.h.a.i dẫn đến. Đương nhiên cũng một phần nguyên nhân là do hai quá mức chậm tiêu! Cô nhắc khéo rõ ràng như thế mà!

 

Hoắc Chiến Đình Hoắc Kiều Kiều xong thì vui đến mức ngây , một lúc lâu mới phản ứng . Dường như dám tin, hỏi : "Kiều Kiều, em cái gì? Em chị dâu em ?"

 

Trong ấn tượng của cô, hai vẫn luôn thông minh, đầu tiên cô phát hiện hai thực cũng ngốc!

 

Hoắc Kiều Kiều buồn : "Em chị dâu mang thai, em bé !"

 

Hoắc Chiến Đình kích động đến mức tay run run, mặt mày hồng hào, thập phần luống cuống, hỏi: "Kiều Kiều, em thật chứ?"

 

Hoắc Kiều Kiều: Quả thực nên gì cho !

 

"Thật, thật hơn cả vàng mười!" Hoắc Kiều Kiều tức giận .

 

"Tốt quá !" Hoắc Chiến Đình vui sướng vỗ đùi đ.á.n.h đét một cái, giây tiếp theo liền vội vàng chạy tót phòng ngủ.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Khương Nghiên tiếng động thức giấc, mơ màng mở mắt liền thấy Hoắc Chiến Đình đang chằm chằm bụng bằng đôi mắt sáng rực. Anh còn ngô nghê như một tên ngốc!

 

Khương Nghiên giật : "Anh cái gì đấy?"

 

"Hì hì, vợ ơi, em m.a.n.g t.h.a.i , sắp cha ," Hoắc Chiến Đình ngây ngô với Khương Nghiên.

 

Khương Nghiên nhướng mày: "Kiều Kiều cho hả?"

 

Ách, Hoắc Chiến Đình định là do tự đoán , nhưng đối diện với đôi mắt thấu hiểu chuyện của Khương Nghiên, nên lời.

 

"Ừ, Kiều Kiều với . Xin em, là do chậm tiêu, vợ biểu hiện rõ ràng như thế mà vẫn mãi phát hiện !"

 

Hoắc Chiến Đình chân thành : "Được cha, đối với cứ như là một giấc mơ . Không, ngay cả trong mơ cũng từng dám nghĩ tới, cho nên vẫn luôn nghĩ về hướng đó."

 

"Vợ , cảm ơn em!"

 

Hoắc Chiến Đình ghé sát , nhẹ nhàng hôn lên trán Khương Nghiên.

 

"Em là vợ của , sinh con đẻ cái cho là chuyện nên . Hơn nữa, em cũng thích trẻ con, một đứa!"

 

Trước lẽ Khương Nghiên cảm xúc mãnh liệt như , nhưng thấy Tiểu Cẩn và Tiểu Hi ngoan ngoãn hiểu chuyện, cô liền một đứa con. Đứa con của cô và Hoắc Chiến Đình!

 

Tuy rằng Tiểu Cẩn và Tiểu Hi cũng ngoan, cô cũng thích, nhưng cô vẫn một đứa con do chính sinh . Dường như như mới trọn vẹn!

 

"Anh cũng thích em bé, nhưng càng thích em hơn, vợ !" Hoắc Chiến Đình thâm tình Khương Nghiên.

 

Khương Nghiên hiếm khi thấy ngượng ngùng, khuôn mặt đỏ bừng, ừm, hổ ! Hoắc Chiến Đình thấy Khương Nghiên như càng thêm yêu thích!

 

Bởi vì Khương Nghiên mang thai, Hoắc Chiến Đình cái gì cũng cho cô , đến cả đồ lót của cô cũng giành giặt. Khương Nghiên thật gì cho , nhưng cảm thấy hạnh phúc là !

 

Hoắc Chiến Đình còn tìm Tư lệnh Tưởng xin nghỉ cho Khương Nghiên. Công việc ở phòng y tế quá bận rộn, vợ khám bệnh, hướng dẫn thực tập sinh, còn nghiên cứu t.h.u.ố.c đặc trị, tóm bận, vợ vất vả như thế.

 

Đương nhiên, việc tìm Tư lệnh Tưởng xin nghỉ cũng hỏi qua ý kiến của Khương Nghiên. Anh sẽ tự tiện Khương Nghiên đưa bất kỳ quyết định nào!

 

Khương Nghiên cũng quá mệt mỏi. Thuốc đặc trị nghiên cứu gần xong , hơn nữa Hoắc Chiến Đình thử nghiệm, mắt xem hiệu quả . Chỉ cần tìm thêm vài nữa để thử nghiệm, nếu vấn đề gì thì coi như thành công!

 

Tăng cường thể chất cho các binh sĩ một chút, tương lai gặp nguy hiểm cũng thêm một phần cơ hội bảo tính mạng!

 

Hiện tại cảnh chung lắm, Khương Nghiên cũng định sản xuất hàng loạt buôn bán gì, cô trực tiếp giao công thức cho Tư lệnh Tưởng.

 

Tư lệnh Tưởng nhận công thức thì kích động vô cùng, báo cáo chuyện lên , khiến tổ chức cực kỳ coi trọng! Cấp quyết định sản xuất lượng lớn, đồng thời để Khương Nghiên tiếp tục nghiên cứu t.h.u.ố.c đặc trị, còn hứa hẹn với cô rằng lợi nhuận thu từ việc sản xuất t.h.u.ố.c sẽ chia cho cô ba phần (30%).

 

Đừng chỉ là ba phần, nhưng với lượng sản xuất lớn thì đó đều là tiền cả đấy!

 

Khương Nghiên nếm quả ngọt, hỏi Viện trưởng Cố xem công thức t.h.u.ố.c cầm máu, t.h.u.ố.c hạ sốt, t.h.u.ố.c trị cảm cúm . Cô đều cả!

 

Viện trưởng Cố t.h.u.ố.c của Khương Nghiên hiệu quả cực , chỉ là đó là bí phương của , ông ngại mở miệng xin. Giờ Khương Nghiên chủ động đưa, ông cầu còn , lập tức hứa hẹn cũng sẽ chia ba phần lợi nhuận cho cô!

 

Ha ha, phát tài phát tài , cũng tiền tiêu!

 

Khương Nghiên vui sướng vô cùng. Vì m.a.n.g t.h.a.i nên cô thể núi lấy hàng, tiền thu , đang lo kiếm tiền kiểu gì thì bánh ngọt từ trời rơi xuống!

 

Ha ha ha!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-263-ca-nha-cung-di-kinh-do.html.]

 

Khương Nghiên càng nghĩ càng vui, về nhà liền kể chuyện cho Hoắc Chiến Đình !

 

Hoắc Chiến Đình cũng vui cho vợ, đồng thời cũng bội phục bản lĩnh kiếm tiền của vợ . Không giống , chỉ chút tiền lương và phụ cấp ít ỏi!

 

"Ông xã, ngàn vạn đừng tự ti, cống hiến và thành tựu của thể dùng tiền bạc để đong đếm ! Không , em cũng chẳng lấy ba phần lợi nhuận , cùng lắm chỉ vài trăm đồng tiền thưởng nghiên cứu mà thôi!"

 

Không quyền thế mà mang báu vật trong , ai mà chẳng chia một chén canh? Hoắc Chiến Đình nên ai dám chiếm hời của cô!

 

Hoắc Chiến Đình nghĩ kỹ thì cũng đúng, là cái dù bảo vệ cho vợ, cho nên càng nỗ lực leo lên cao hơn nữa! Được Khương Nghiên khuyên giải, Hoắc Chiến Đình bình thường trở .

 

Ngày hôm , Hoắc Chiến Đình đưa Khương Nghiên đến phòng y tế. Hiện tại phòng y tế quân khu còn là trạm xá đơn giản chỉ xử lý đau đầu nhức óc vết thương ngoài da nữa.

 

Nơi ngày càng thiện, vì Khương Nghiên nghiên cứu t.h.u.ố.c nên sắm sửa ít thiết . Bây giờ máy xét nghiệm máu, máy siêu âm màu, thậm chí còn kiếm cả một chiếc máy CT. Giờ đây khám bệnh nặng cũng cần sang bệnh viện quân khu bên thành phố Sơn nữa.

 

Bác sĩ ở đây cũng trang đầy đủ, hiện tại phân khoa thất, nhưng mới chỉ khoa sản, khoa ngoại, khoa nội và quán Đông y. Hiện tại cũng gọi là phòng y tế nữa, mà gọi là Bệnh viện trực thuộc Quân khu 3, gọi tắt là Bệnh viện Phụ 1!

 

Hôm nay Khương Nghiên đến khám bệnh, mà là đến khám thai!

 

Tuy Khương Nghiên tự bắt mạch thấy t.h.a.i nhi khỏe mạnh, nhưng tục ngữ câu "dao sắc gọt chuôi", Khương Nghiên vẫn quyết định đến xem , siêu âm một cái cho chắc.

 

Bác sĩ nhiệt tình siêu âm cho Khương Nghiên, giải thích. Hoắc Chiến Đình bên cạnh , cảm thấy vô cùng kỳ diệu.

 

Trên màn hình, cái chấm nhỏ xíu cỡ hạt đậu xanh đen thui, hình thù gì chính là con trai ! Thai nhi đến ba tháng, thành hình, chỉ là một phôi thai!

 

Trải qua thời gian điều dưỡng , t.h.a.i nhi khỏe mạnh, vấn đề gì cả, chỉ cần tịnh dưỡng an t.h.a.i là , chú ý tuyệt đối để va đập. Bác sĩ còn dặn dò một điều cần chú ý, Hoắc Chiến Đình kiên nhẫn lắng , còn lấy sổ tay ghi chép .

 

Bác sĩ thấy Hoắc Chiến Đình để tâm như , khỏi cảm thán Sư trưởng Hoắc đối xử với bác sĩ Khương thật . Đàn ông bây giờ đa phần đều gia trưởng, đối với chuyện phụ nữ sinh con đẻ cái càng kiêng kị, hiếm thấy nào cẩn thận tỉ mỉ như Sư trưởng Hoắc!

 

Bác sĩ Khương thật hạnh phúc!

 

Trong ánh mắt ngưỡng mộ của bác sĩ, Hoắc Chiến Đình che chở Khương Nghiên rời khỏi bệnh viện.

 

Ở nhà bầu bạn với Khương Nghiên ba ngày, kỳ nghỉ kết thúc, Hoắc Chiến Đình lưu luyến . Hiện tại là Sư trưởng, tuy cần trực tiếp nhiệm vụ nhưng còn bận hơn . Cũng may, bận thì bận nhưng là bận ở đơn vị, ngày nào cũng thể về nhà! Nếu mà nhiệm vụ thì khi mười ngày nửa tháng, thậm chí một hai tháng cũng gặp vợ!

 

Bây giờ thể về nhà mỗi ngày, Hoắc Chiến Đình vui lắm, bận mấy cũng cam lòng!

 

đôi khi chuyện ngoài ý cứ ập đến bất ngờ kịp đề phòng.

 

Hôm nay, Tư lệnh Tưởng gọi Hoắc Chiến Đình lên văn phòng, chỉ định Kinh đô tham gia lớp huấn luyện cán bộ lãnh đạo.

 

Lúc Hoắc Chiến Đình thăng chức Đoàn trưởng cũng từng tham gia lớp huấn luyện, nhưng cần xa như thế. Hoắc Chiến Đình sẽ tham gia huấn luyện, nhưng ngờ Kinh đô.

 

Anh mới vợ mang thai, nỡ xa vợ chút nào!

 

Hoắc Chiến Đình : "Tư lệnh, thể để tham gia lớp huấn luyện ? Vợ mới mang thai, chăm sóc cô !"

 

"Vợ chỉ là m.a.n.g t.h.a.i thôi mà, thiếu tay gãy chân . Hơn nữa em gái chẳng đang ở nhà ? Có cô bé giúp chăm sóc vợ , còn chuyện gì đến lượt nữa, mau chóng tham gia huấn luyện cho !"

 

Loại lớp huấn luyện cán bộ lãnh đạo , còn là ở Kinh đô, đó là cơ hội ngàn năm một, thể ngộ nhưng thể cầu, thế mà Hoắc Chiến Đình bảo ! Cậu đang nghĩ cái gì thế !

 

Hoắc Chiến Đình Tư lệnh Tưởng mắng cho một trận té tát, đành xám xịt đồng ý Kinh đô tham gia huấn luyện.

 

Nghĩ đến việc ông cụ Hoắc vẫn còn ở Kinh đô, phiền lâu như cũng nên đón ông cụ về. Sẵn tiện đường đón ông cụ về luôn! Ông cụ Hoắc tuy ông nội ruột của , nhưng là ông ngoại, cháu ngoại cũng là cháu, ông cụ vẫn luôn đối xử với , cũng nguyện ý phụng dưỡng ông đến cuối đời.

 

Nghĩ , Hoắc Chiến Đình liền còn quá kháng cự việc Kinh đô nữa!

 

Về đến nhà, Hoắc Chiến Đình kể cho Khương Nghiên chuyện Kinh đô tập huấn.

 

Khương Nghiên vui khi thấy Hoắc Chiến Đình thể : "Đây là chuyện mà, mặt ủ mày chau thế?"

 

Hoắc Chiến Đình vẻ mặt u oán: "Đi Kinh đô thì xa vợ, xa vợ!"

 

Khương Nghiên còn tưởng là chuyện gì to tát: "Thế thì , em xin nghỉ phép cùng đến Kinh đô là mà. Còn Kiều Kiều, Tiểu Cẩn và Tiểu Hi nữa, chúng cùng . Bọn nhỏ lớn thế còn xa bao giờ, coi như cả nhà du lịch luôn!"

 

"Thế thì quá !" Không cần xa vợ, Hoắc Chiến Đình trong nháy mắt chuyển từ âm u sang nắng , tâm trạng lên trông thấy!

 

"Vợ ơi, bao giờ chúng ?" Hoắc Chiến Đình càng thêm mong chờ chuyến du lịch của cả gia đình.

 

"Cái chẳng xem bao giờ ?" Khé miệng Khương Nghiên giật giật. Bao giờ do cô quyết định? Tuy là du lịch, nhưng chỉ là nhân tiện, chủ yếu vẫn là Hoắc Chiến Đình tham gia huấn luyện!

 

Khương Nghiên cũng nghĩ đến ông cụ, còn cả sư phụ "tiện nghi" nữa, vốn định bái phỏng sư phụ mà kịp! Còn chuyện của Tư lệnh Tần cũng kiểm tra cho , để đơn thuốc, ông hồi phục thế nào ?

 

Khương Nghiên nghĩ tới đây, thuận tiện hỏi Hoắc Chiến Đình: " , chuyện bên phía Tư lệnh Tần, thái độ của thế nào?"

 

Hoắc Chiến Đình cũng nên dùng thái độ gì đối với Tư lệnh Tần: "Đến lúc đó tính , chờ ông khôi phục ký ức . Anh cần năm đó rốt cuộc xảy chuyện gì!"

 

"Cũng đúng, , em khám cho ông xem !" Khương Nghiên .

 

Ngày hôm , Hoắc Chiến Đình mua vé tàu. Cả nhà họ đều nên yêu cầu quân đội trợ cấp tiền vé xe. Anh tự bỏ tiền túi mua!

 

Việc mua vé diễn suôn sẻ, nhưng Hoắc Kiều Kiều cũng thì luống cuống. Cô cảm thấy nên , xứng đáng !

 

"Anh hai, chị dâu, em ở nhà trông nhà là , em cần cùng ," Hoắc Kiều Kiều từ chối.

 

Cô hiện tại ăn nhờ ở đậu nhà hai, chị dâu còn giúp cô tìm tài liệu ôn tập để cô yên tâm chuẩn thi đại học. Cô thấy áy náy lắm , thể còn để chị tốn kém đưa du lịch chứ!

 

Dạo cô mới , hai ruột của cô mà là họ (con bác/cô/dì), tuy cũng là họ hàng nhưng nghĩa vụ giúp đỡ cô vô điều kiện như !

 

Hoắc Kiều Kiều điều!

 

Khương Nghiên cảm thấy gì, Hoắc Kiều Kiều lời và chừng mực, ở nhà cũng ăn .

 

"Đi, nhất định . Người một nhà đầy đủ chỉnh tề, thể thiếu em ?" Khương Nghiên kiên quyết bắt Hoắc Kiều Kiều cùng.

 

Hoắc Kiều Kiều cảm động đến rơi nước mắt: "Chị dâu, em... thật sự cần !"

 

"Cái gì mà cần, con gái con lứa cũng nên thành phố lớn xem cho , mở mang kiến thức, tránh để dễ mấy gã trai đểu lừa gạt!"

 

"Hơn nữa vé cũng mua xong , trả , cũng phí!"

 

Hoắc Kiều Kiều Khương Nghiên cũng từ chối nữa: "Vâng, em cũng cùng!"

 

Anh hai chị dâu với cô như , cô nhất định báo đáp họ thật ! Hoắc Kiều Kiều thầm thề trong lòng.

 

 

Loading...