Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 261: Không có chứng cứ thì cũng chỉ có thể nhịn, ha ha
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:46:27
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tư lệnh Tôn đ.á.n.h thức, còn mặt sưng vù như đầu heo, chỉ cảm thấy mặt đau rát lạ thường.
Ông bất mãn trừng mắt vợ: "Mới sáng sớm tinh mơ, bà rống lên như ma kêu quỷ cái gì !"
Nghe giọng quen thuộc, phu nhân Tư lệnh mới phản ứng đây là chồng .
"Anh Tôn, mặt , còn cả tóc nữa..." Phu nhân Tư lệnh hoảng sợ chỉ mặt Tư lệnh Tôn.
"Mặt ... Á..." Tư lệnh Tôn theo bản năng đưa tay sờ mặt, động đến vết thương đau đến mức nhe răng trợn mắt.
Tư lệnh Tôn như nhớ gì đó, đưa tay sờ lên đỉnh đầu, trơn tuột một mảng. Tóc của ông ? Tóc của ông ?
Tóc Tư lệnh Tôn vốn lưa thưa, khuynh hướng hói đầu, để hói, Tư lệnh Tôn cực kỳ yêu quý mái tóc của . Không ngờ ngủ một giấc dậy, ông chỉ hói mà còn trọc lóc luôn!
"Mẹ kiếp, là đứa nào ?" Tư lệnh Tôn nghiến răng nghiến lợi chửi, động tác mạnh vết thương đau điếng khiến ông hít hà!
Phu nhân Tư lệnh lắc đầu: " , tỉnh dậy thấy ông thương !"
Phu nhân Tư lệnh dám Tư lệnh Tôn còn trọc đầu, sợ kích thích ông . Tư lệnh Tôn đủ kích thích , ông tức đến run , bảo vợ gọi Tiểu Chu tới.
Tiểu Chu là lính cần vụ của Tư lệnh Tôn, kiêm luôn chức trợ lý. Tiểu Chu cung cung kính kính phòng ngủ Tư lệnh Tôn. Còn đang thắc mắc sáng sớm Tư lệnh vội vã tìm , cửa liền thấy cái mặt đầu heo và cái đầu trọc lóc của Tư lệnh Tôn, sợ tới mức cả đều !
tu dưỡng nghề nghiệp khiến tiếng. Cậu là chuyên môn, dù buồn đến cũng sẽ . cũng , nhịn thật sự khó chịu.
Cậu bình tĩnh mới hỏi: "Tư lệnh, ngài tìm !"
"Mau điều tra cho ! Rốt cuộc là ai !" Tư lệnh Tôn nghiến răng nghiến lợi lệnh.
"Rõ! tra ngay!" Nói Tiểu Chu xoay định ngoài.
Tư lệnh Tôn gọi giật : "Từ từ, kín đáo một chút, đừng để khác !"
Tư lệnh Tôn cũng giữ thể diện, ở trong nhà , địa bàn của mà tẩn cho một trận hiểu , còn cạo trọc đầu, ông vứt nổi cái mặt .
Cái là đương nhiên!
đôi khi đúng là sợ cái gì thì cái đó tới!
Tưởng sư trưởng sáng sớm dậy thấy bàn một tờ giấy, bảo ông đến nhà Tư lệnh Tôn, kịch để xem. Kịch gì? Tưởng sư trưởng nét chữ quen thuộc, nhướng mày, bữa sáng cũng kịp ăn liền sang nhà Tư lệnh Tôn chơi.
Lúc Tiểu Chu quên đóng cổng sân! Tưởng sư trưởng thẳng , Tư lệnh Tôn và phu nhân đang ăn sáng.
Phu nhân Tư lệnh thức thời chọc ổ kiến lửa Tư lệnh Tôn, lẳng lặng ăn cơm, hạ thấp sự tồn tại nhưng vẫn luôn chú ý đến ông . Rốt cuộc bà cũng nơi trút giận!
Tư lệnh Tôn đang nổi nóng, trong đầu là hình ảnh kẻ đầu sỏ gây tội, căn bản chú ý tới cửa .
Tưởng sư trưởng sấn sổ , liền thấy Tư lệnh Tôn với cái mặt đầu heo và cái đầu trọc lóc.
"Phụt, ha ha ha..." Tưởng sư trưởng nhịn phá lên.
Tư lệnh Tôn thấy Tưởng sư trưởng, mặt đen như đáy nồi.
"Xin , xin , cố ý, chỉ là quá ngạc nhiên," Tưởng sư trưởng xin , còn quên khen phu nhân Tư lệnh: "Chị dâu uy vũ thật!"
Ông tưởng phu nhân Tư lệnh đánh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-261-khong-co-chung-cu-thi-cung-chi-co-the-nhin-ha-ha.html.]
Phu nhân Tư lệnh oan uổng quá, theo bản năng trả lời: "Không !"
Gì cơ?
Tưởng sư trưởng cũng sững sờ một chút, nghĩ đến tờ giấy xuất hiện một cách khó hiểu , nháy mắt hiểu .
Tưởng sư trưởng vẻ khoa trương: "Vậy là ai? Ai to gan lớn mật ăn gan hùm mật gấu mà dám động thủ đầu Tư lệnh?"
"Tư lệnh, ngài yên tâm, nhất định tìm hung thủ!"
Nói Tưởng sư trưởng vội vã rời . Tư lệnh Tôn gọi cũng kịp!
Sau khi rời , Tưởng sư trưởng gióng trống khua chiêng giúp Tư lệnh Tôn điều tra hung thủ, cũng thuận tiện truyền luôn chuyện Tư lệnh Tôn đ.á.n.h mặt mũi bầm dập, cạo trọc đầu ngoài.
Đây chính là tin tức lớn, chẳng mấy chốc cả quân khu đều . Cả quân khu kinh động, Tư lệnh nửa đêm cạo đầu hành hung, chuyện quả thực là trò tày đình! Bất kể là quân nhân nhà quân nhân đều đang bàn tán!
Tư lệnh Tôn tin , trực tiếp tức đến ngất xỉu! Trước khi ngất câu cuối cùng ông vẫn là: Không đưa ông đến bệnh viện! Đã đủ mất mặt , ông đến bệnh viện để mất mặt thêm! Dù cũng chỉ là vết thương ngoài da!
Tư lệnh Tôn tỉnh liền gây sức ép cho Tiểu Chu, bắt mau chóng tìm hung thủ. Ông băm vằm kẻ đó vạn đoạn! Tiểu Chu liên tục đảm bảo sẽ tìm hung thủ nhanh nhất thể.
tra tra , sờ mãi thấy nửa điểm manh mối. Lính gác cũng thề thốt đảm bảo đêm qua đến con mèo hoang cũng lọt ! Phu nhân Tư lệnh ngủ say như c.h.ế.t, cũng thấy bất kỳ động tĩnh gì. Bà cũng thề thốt nguyền rủa . Bà năng lực , cũng dám, càng sẽ .
thể tự đ.á.n.h thành như ?
Kẻ đầu sỏ gây tội Khương Nghiên cố ý dắt hai đứa nhỏ cửa bát quái. Dọc đường đều nghị luận về Tư lệnh Tôn. Khương Nghiên thầm trong bụng, thầm nghĩ đáng đời!
Khương Nghiên cố ý dẫn Tiểu Cẩn và Tiểu Hi "tình cờ gặp" Tư lệnh Tôn!
Trời tháng Tư nóng, Tư lệnh Tôn cố ý đội mũ và đeo khẩu trang khi ngoài. Ông vốn ngoài vì sợ mất mặt! một tập tài liệu quan trọng cần ông ký tên, ông bắt buộc đến văn phòng! Thế là ngụy trang một phen, đến văn phòng ký xong tài liệu liền về. Cũng chỉ mất một chút thời gian.
Không ngờ khéo gặp Khương Nghiên!
"Ai da, đây Tư lệnh Tôn ?" Khương Nghiên vẻ ngạc nhiên, ông từ xuống , khóe miệng nén , rõ còn cố hỏi: "Tư lệnh Tôn, trời nóng thế ngài che chắn kín mít thế gì ?"
"Cô nhận nhầm !" Tư lệnh Tôn thừa nhận, định vòng qua Khương Nghiên để rời .
Khương Nghiên đến chính là để xem trò của Tư lệnh Tôn, dễ gì để ông ?
"Nói đùa, thể nhận nhầm đại lãnh đạo . Tư lệnh Tôn, ngài cũng đừng che giấu nữa, chính là ngài sai !"
Bị nhận , Tư lệnh Tôn cũng giả vờ nữa, sắc mặt xanh mét, nghiến răng nghiến lợi: "Khương Nghiên, là do cô ?"
" á?" Khương Nghiên vẻ mặt vô tội, chớp chớp mắt, "Tư lệnh Tôn, ngài thế là oan uổng cho quá. Tối qua ở nhà trông con mà, cách nào cạo trọc đầu cho ngài, cũng năng lực đó!"
Tiểu Cẩn hiểu cách chọc tức khác, bé ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, ngây thơ vô tội mà "bồi thêm một dao": "Ông Tôn ơi, đầu trọc lắm mà, ông lấy mũ che ạ?"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Tiểu Hi cũng gật đầu hùa theo: "Mẹ cháu bảo, đầu trọc... mát mẻ lắm ạ!"
Tư lệnh Tôn tức đến mức thái dương giật giật, giờ khắc ông thực sự cảm thấy chính là Khương Nghiên , nhưng khổ nỗi lấy bằng chứng.
Ông âm ngoan trừng mắt Khương Nghiên, hạ giọng : "Đừng tưởng tao là mày ! Mày cứ đợi đấy cho tao!"
Khương Nghiên vẻ mặt vô tội: "Không bằng chứng thì ngài đừng ngậm m.á.u phun nha? Lại phận liễu yếu đào tơ năng lực lặng lẽ lẻn nhà ngài chứ?"