Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 252: Chờ anh trở lại
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:46:17
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoắc Chiến Đình vác hai mắt thâm quầng như gấu trúc đầy oán hận đến đơn vị!
Tưởng sư trưởng cả đêm ngủ, thức trắng thẩm vấn Phó sư trưởng.
Nguyên nhân Phó sư trưởng vu oan hãm hại ông đơn giản, chính là bỏ chữ "Phó" phía chức danh. Mà Tưởng sư trưởng ngã ngựa thì vĩnh viễn cũng bỏ chữ "Phó" đó, lúc cơ hội nên luôn! Đáng tiếc là thất bại!
Hoắc Chiến Đình cảm thấy lý do của Tưởng sư trưởng đơn giản như thế, nhưng vô luận thẩm vấn thế nào, Phó sư trưởng vẫn chỉ một bài đó. Không cạy miệng Phó sư trưởng, Hoắc Chiến Đình cũng hết cách!
Tưởng sư trưởng Phó sư trưởng thật, nhưng nếu tiếp tục điều tra sâu hơn, ông gánh nổi rủi ro ! Có khả năng chuyến , gan của ông cũng bé , dám trêu chọc đến những nhân vật lớn , đành dừng ở đây!
Tuy nhiên Phó sư trưởng ngã ngựa, cái ghế trống liền lộ !
"Tiểu Hoắc, định đề cử Phó sư trưởng. Quân công của , năng lực của đều đủ cả, cái lo lắng chính là tuổi tác của ... Quá trẻ, e là thể phục chúng," Tưởng sư trưởng nỗi lo của .
Thực ông coi trọng Hoắc Chiến Đình!
Hoắc Chiến Đình cũng thăng chức. Trước lẽ tâm sự nghiệp của nặng như , sẽ cảm thấy thăng chức quan trọng, chỉ cần thể tiếp tục bảo vệ quốc gia là ! hiện tại ! Hắn vợ ! Vợ ưu tú như thế, cũng nỗ lực leo lên cao!
Hoắc Chiến Đình cũng quá trẻ, Phó sư trưởng đến 25 tuổi, chuyện quá nghịch thiên!
"Sư trưởng, tư lịch của quả thực còn thấp, nếu tùy tiện thượng vị, e là sẽ gây dị nghị. Chi bằng cứ theo trình tự bình thường , để tổ chức khảo sát quyết định!"
Hoắc Chiến Đình từ chối, cũng nhờ Tưởng sư trưởng tranh thủ giúp, cứ theo trình tự bình thường mà . Nếu tổ chức cho cơ hội , nhất định may mắn nhục mệnh! nếu tổ chức phủ quyết, cũng thể chấp nhận!
Tưởng sư trưởng nghĩ nghĩ: "Cũng đúng, theo trình tự bình thường , cũng đỡ để những kẻ an phận lấy cớ đó !"
Hoắc Chiến Đình gật đầu, rối rắm chuyện nữa mà hỏi Tưởng sư trưởng: "Sư trưởng, ngài cảm thấy Phó sư trưởng sẽ là ai?"
"Còn thể là ai, chẳng qua cũng chỉ là mấy gia tộc ở Kinh đô thôi," khóe miệng Tưởng sư trưởng nhếch lên một nụ trào phúng, nhanh thu , vẻ mặt nghiêm túc với Hoắc Chiến Đình: "Tiểu Hoắc, vì cho , chuyện dừng ở đây thôi!"
Hoắc Chiến Đình tán đồng, : "Chúng thể truy cứu, chỉ sợ lưng Phó sư trưởng chịu buông tha!"
Sắc mặt Tưởng sư trưởng đổi đổi, nhưng thêm gì nữa.
Hoắc Chiến Đình cũng thêm, chào rời khỏi văn phòng Tưởng sư trưởng.
Trở văn phòng của , bao lâu , Kỳ Tiêu bước !
"Đoàn trưởng, thấy Phó sư trưởng Cục an ninh quốc gia đưa . Lão già âm hiểm suốt quá trình đều bình tĩnh, sợ chút nào ?"
Hoắc Chiến Đình híp mắt: "Sau lưng , sợ cái gì?"
Kỳ Tiêu trừng mắt: "Ý là lúc Phó sư trưởng vu oan cho Tưởng sư trưởng là chịu sự sai khiến của khác?"
"Ừ, Phó sư trưởng chỉ là một quân cờ, thực sự động đến Tưởng sư trưởng còn lộ diện," ngữ khí Hoắc Chiến Đình lạnh lùng, "Cậu giúp để ý một chút, xem gần đây ai đang ngóng chuyện !"
Hắn thích gặp khó khăn là lùi bước, thích đón khó mà lên!
Kỳ Tiêu đồng ý, khôi phục vẻ cợt nhả, chú ý tới quầng thâm mắt dày đặc của Hoắc Chiến Đình, thiếu đòn : "Đoàn trưởng, quầng thâm mắt của nặng thế, tối qua ngủ ngon ?"
Nhắc tới chuyện , Hoắc Chiến Đình liền đau răng: "Ai tao ngủ ngon, ông đây ngủ ngon!"
Kỳ Tiêu bày vẻ mặt " tin thế quái nào " Hoắc Chiến Đình.
"Cút!" Hoắc Chiến Đình cáu, đen mặt đuổi .
...
Buổi chiều, Hoắc Chiến Đình huyện thành mời Lý Khải ăn cơm, giúp ân tình lớn như thế, mời bữa cơm. Uống chút rượu, lúc về muộn.
Trong nhà yên ắng, chỉ phòng hắt ánh đèn lờ mờ, ánh mắt tức khắc sáng lên. Hoắc Chiến Đình rảo bước nhanh về phòng, quả nhiên thấy trong lòng đang sô pha sách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-252-cho-anh-tro-lai.html.]
Uống xong rượu, lúc ngà ngà say là lúc nhớ vợ nhất. Hoắc Chiến Đình bước tới ôm chặt Khương Nghiên lòng: "Cuối cùng cũng chịu trả vợ cho . Vợ , nhớ em c.h.ế.t mất!"
Khương Nghiên ngửi thấy mùi rượu nồng nặc, đầu theo bản năng ngửa , kéo dài cách với Hoắc Chiến Đình: "Anh uống bao nhiêu rượu thế?"
"Chỉ uống một chút thôi," Hoắc Chiến Đình ghé cái đầu to gần: "Vợ , chúng lâu ân ái... Em nên bồi thường cho ?"
Tay Hoắc Chiến Đình còn ở Khương Nghiên châm ngòi thổi gió.
Tai Khương Nghiên nóng lên, bàn tay to ấm áp đang loạn khiến mặt cô tự giác ửng lên một nét thẹn thùng. Cô ngăn cản bàn tay to đang tác oai tác quái của Hoắc Chiến Đình.
Đột nhiên, Hoắc Chiến Đình bế bổng Khương Nghiên lên về hướng giường ngủ! Khương Nghiên vòng tay qua cổ Hoắc Chiến Đình, đặt cô xuống giường, nụ hôn như mưa rền gió dữ rơi xuống. Khương Nghiên cũng nhiệt liệt đáp Hoắc Chiến Đình, hai mắt mê ly.
Dần dần, nụ hôn càng ngày càng sâu, trượt xuống khóe môi... Không lúc, cúc áo sơ mi của Khương Nghiên cởi bỏ. Mọi thứ nước chảy thành sông!
Một giờ , trận chiến kết thúc.
"Nhịn đói" lâu, mới giải tỏa một , Hoắc Chiến Đình vẫn còn thòm thèm, chiến đấu hăng hái đến hừng đông. đang định bắt đầu hiệp mới, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa dồn dập ——
"Hoắc đoàn trưởng! Quân tình khẩn cấp, Tưởng sư trưởng lệnh cho ngài lập tức đến bộ chỉ huy!"
Sắc mặt Hoắc Chiến Đình sa sầm, c.ắ.n răng mắng một câu: "Mẹ kiếp!"
Khương Nghiên khẽ thở phào nhẹ nhõm một cách khó phát hiện, giục Hoắc Chiến Đình: "Mau , chính sự quan trọng!"
Hoắc Chiến Đình , gắt gao lì Khương Nghiên: "Vợ ơi, thể giả vờ thấy !"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Khé miệng Khương Nghiên giật giật: "Anh xem? Nhanh lên, mau dậy !"
Tên lính nhỏ ngoài cửa tưởng Hoắc Chiến Đình ngủ thấy, gân cổ lên hô to: "Hoắc đoàn trưởng, Hoắc đoàn trưởng, ngài thấy ?"
Mẹ kiếp! Hoắc Chiến Đình tình nguyện bò dậy mặc quần áo!
Tại bộ chỉ huy.
Sắc mặt Tưởng sư trưởng ngưng trọng, thấy Hoắc Chiến Đình , lập tức đưa cho một bản mật báo: "Tin tức nhận , biên giới dị động, cấp điểm danh dẫn đội trinh sát!"
Hoắc Chiến Đình nhanh chóng lướt qua, cau mày: "Lần hành động đột ngột ... liên quan đến chuyện của Phó sư trưởng ?"
"Chắc là thăng chức!" Tưởng sư trưởng . Điều Hoắc Chiến Đình thì sẽ gian để thao túng!
Ánh mắt Hoắc Chiến Đình tối sầm , thêm gì nữa, lập tức chỉnh đốn đội ngũ xuất phát.
Trước khi , Hoắc Chiến Đình cố ý tạt qua nhà. Khương Nghiên giúp thu dọn xong ba lô hành quân, bên trong vẫn như cũ các loại t.h.u.ố.c men nàng chuẩn !
"Biên giới Vân Thành nhiều rắn rết côn trùng, em chuẩn cho t.h.u.ố.c đuổi côn trùng ," Khương Nghiên dặn dò Hoắc Chiến Đình.
Hoắc Chiến Đình đột nhiên ôm chặt lấy Khương Nghiên: "Anh sẽ trở về sớm nhất thể!"
Khương Nghiên vì trong lòng luôn thình thịch nhảy loạn, giống như sắp chuyện gì xảy . cô thể chỉ dựa trực giác mà bảo Hoắc Chiến Đình đừng , cô chỉ thể dặn dò: "Chú ý an , cẩn thận là hết, thấy chỗ thì mau chóng rút lui. Không thành nhiệm vụ thì thôi, thiếu chút quân công đó!"
"Anh sẽ cẩn thận!" Hoắc Chiến Đình ứng thừa.
Khương Nghiên tai lọt tai , cũng sẽ con rùa rút đầu, nhưng còn gì đó thì Hoắc Chiến Đình dùng nụ hôn chặn miệng!
Nụ hôn kết thúc, Hoắc Chiến Đình vuốt ve khuôn mặt Khương Nghiên: "Chờ trở !"
Sau đó dứt khoát rời đầu .
Nửa tháng , tại rừng rậm biên giới Vân Thành.