Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 25: Khương Nghiên rất biết cách trút giận

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:31:09
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chồng của Lý Quỳnh là Phó Doanh trưởng Doanh 2, còn Triệu Đại Hổ là Doanh trưởng Doanh 2, hai thường xuyên cùng nhiệm vụ. Cho nên cô phản ứng kịch liệt nhất: "Hoắc Đoàn trưởng lý, Triệu Doanh trưởng quả thực thích hợp ở quân ngũ!"

 

chồng lôi bia đỡ đạn!

 

với Chính ủy Tôn: "Chính ủy, và em gái Triệu Doanh trưởng trông vẻ cần chăm sóc, Triệu Doanh trưởng hiếu thuận như , là ngài cho Triệu Doanh trưởng xuất ngũ về quê chăm sóc già !"

 

Hắn xuất ngũ! Hắn !

 

Xuất ngũ về quê chắc sắp xếp công việc, nếu vị trí công việc khan hiếm thì chờ đợi!

 

Sắc mặt Triệu Đại Hổ trắng bệch: " sợ hãi, , chỉ là, chỉ là..."

 

Chỉ là cái gì, Triệu Đại Hổ nên lời! Chính cũng tại , buột miệng câu bảo vợ chịu đòn !

 

Lúc , càng ngày càng nhiều đề nghị Chính ủy Tôn cho xuất ngũ! Triệu Đại Hổ cảm thấy hết đường chối cãi. phạm rõ ràng mà!

 

Chính ủy Tôn tê dại cả da đầu, cuối cùng cũng cảm nhận tâm trạng đạo đức ép buộc của Hoắc Chiến Đình lúc nãy. Tuy nhiên, cả nhà đuổi tổng còn hơn là báo công an, dù cũng là giải quyết nội bộ, sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của binh đoàn.

 

Chính ủy Tôn sầm mặt tuyên bố xử lý đối với gia đình Triệu Đại Hổ mặt , lệnh cưỡng chế họ sáng mai rời khỏi đại viện.

 

Sắc mặt Triệu Đại Hổ trắng bệch, miệng há hốc, nhưng cuối cùng vẫn thể biện giải cho . Hắn suy sụp bệt xuống đất, trong mắt tràn đầy hối hận. Sớm chỉ mất chức Doanh trưởng mà còn buộc xuất ngũ thì đến xin xỏ cho già!!

 

Triệu Đại Hổ hối hận, vác khuôn mặt bầm dập cùng vợ đưa bà Triệu và Triệu Tiểu Mai .

 

Khương Nghiên sợ họ quên, lên tiếng nhắc nhở: "Đừng quên tiền bồi thường cho Tiểu Cẩn nhà đấy, nếu ..."

 

Lời đe dọa của Khương Nghiên còn hết, Triệu Đại Hổ sợ đến mức suýt vứt cả bà lưng xuống đất. Hắn ám ảnh tâm lý với Khương Nghiên, thấy giọng cô là sợ. Những khác cũng sự hung tàn của Khương Nghiên dọa sợ, kiểu bao đ.á.n.h cho tàn phế họ chịu nổi, đều thầm cảnh cáo bản chọc Khương Nghiên.

 

Đợi gia đình Triệu Đại Hổ , đám đông vây xem cũng giải tán.

 

...

 

Sáng hôm , Triệu Đại Hổ đến đưa tiền bồi thường cho Khương Nghiên. Chỉ một đêm, Triệu Đại Hổ già nhiều, lưng còng xuống, tóc cũng lốm đốm bạc. Hắn đưa tiền cho Khương Nghiên, gập 90 độ xin cô.

 

"Xin !"

 

Sau một đêm suy ngẫm, lời xin của vẻ chân thành hơn nhiều. Xin xong, Triệu Đại Hổ cũng nán , lầm lũi rời . Hắn về nhà cõng già, vác hành lý, lưu luyến rời khỏi đại viện.

 

Nhìn cả nhà họ thê thảm, kìm lòng thương cảm: "Thực Triệu Đại Hổ cũng t.h.ả.m thật."

 

"Hoắc Đoàn trưởng quá đáng , dù bà Triệu cũng chăm sóc Tiểu Cẩn và Tiểu Hi lâu như , thế mà rơi kết cục ."

 

Cũng đồng tình: "Bà Triệu là đáng đời đấy chứ? Thả rắn độc c.ắ.n một đứa trẻ 6 tuổi, ai ác độc như bà !"

 

"Người thả rắn độc là Triệu Tiểu Mai, thím Triệu. Thím Triệu tuy chút tật vặt vãnh nhưng đến mức tội ác tày trời!"

 

"Thế Triệu Tiểu Mai là cháu gái ruột bà , dung túng thì Triệu Tiểu Mai dám thế ?"

 

"Vẫn là câu đó, đáng thương tất chỗ đáng trách!"

 

Khương Nghiên từ núi xuống liền thấy tụ tập bàn tán thương cảm cho gia đình Triệu Đại Hổ. Còn cô độc ác. Khương Nghiên thấy hết. dù là thương cảm gia đình Triệu Đại Hổ cô, khi thấy Khương Nghiên, ai nấy đều im bặt. Cứ như thể Khương Nghiên là thú dữ, ai cũng sợ sệt rụt cổ .

 

Xì! Khương Nghiên lạnh, xách gà rừng thỏ rừng về nhà.

 

"Chị dâu, thư của chị ," Triệu Nhị Ngưu tiện đường đưa thư cho Khương Nghiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-25-khuong-nghien-rat-biet-cach-trut-gian.html.]

 

Thư của cô? Ai gửi thư cho cô chứ?

 

Khương Nghiên mở xem, hóa là Khương Mộng, mời cô về tham dự đám cưới của cô và Lục Trạch Khải. Trong thư còn một đoạn dài kể lể cô và Lục Trạch Khải ân ái thế nào! Rõ ràng là đang khoe khoang việc gả cho Lục Trạch Khải, sắp trở thành phu nhân thủ trưởng.

 

Khương Nghiên hứng thú, ném thẳng lá thư . Cô mới thèm về chứng kiến cảnh nào đó nhảy hố lửa!

 

Khương Nghiên chẳng để trong lòng, nhưng ngờ mấy hôm nhận điện thoại của Khương Mộng.

 

"Khương Nghiên, mày nhận thư tao chứ? Đám cưới của tao, mày về tham dự đấy nhé?" Khương Mộng đắc ý .

 

"Không rảnh, về!" Khương Nghiên lạnh lùng từ chối.

 

Khương Mộng nghẹn họng, bắt đầu phun châu nhả ngọc: "Khương Nghiên, mày hôn nhân bất hạnh nên còn mặt mũi nào về chứ gì? Mày sợ thấy tao gả cho Trạch Khải sẽ ghen tị đỏ mắt, trong khi mày chỉ thể lấy cái thằng mặt sẹo xí, đoản mệnh còn đèo bòng con riêng, cả đời góa phụ khi chồng còn sống!"

 

Khương Nghiên bình tĩnh đáp: "Ồ, ghen tị với cô á? Ghen tị cô lấy một gã què, ghen tị cô tự chui đầu hang sói?"

 

Khương Mộng kích động hét lên: "Chồng tao kẻ què, chân sẽ khỏi, sẽ quân đội, sẽ lập công lớn, trở thành Thủ trưởng, còn tao sẽ trở thành phu nhân Thủ trưởng!"

 

Khương Nghiên vẻ mặt vô tội: " sự thật là, hiện tại chính là kẻ què, kẻ què cả đời chữa khỏi !"

 

Trong nguyên tác, chân của Lục Trạch Khải là do khi nguyên chủ gả cho , dùng ơn cứu mạng để cầu xin y học thánh thủ Lý lão đang đày xuống chuồng bò chữa trị cho thì mới khỏi! Kiếp , ơn cứu mạng của nguyên chủ, Lý lão căn bản sẽ chữa chân cho Lục Trạch Khải.

 

Hắn còn là hai chuyện khác , ở đó mà lập công lớn, còn phu nhân Thủ trưởng, mơ giữa ban ngày ?

 

Khương Mộng kiếp chân Lục Trạch Khải khỏi là nhờ Khương Nghiên, cô cứ tưởng Lục Trạch Khải tự tìm bác sĩ chữa khỏi! Tính toán thời gian thì chân Lục Trạch Khải sắp khỏi !

 

Khí thế của Khương Mộng càng thêm kiêu ngạo: "Khương Nghiên, mày chính là đang ghen tị! Chân Trạch Khải sắp khỏi , sắp khỏi , sẽ quân đội!"

 

Như để hả hê, cô cố ý nhắc nhở Khương Nghiên: "À đúng , Trạch Khải cũng ở đơn vị 713 đấy nhé!"

 

Kiếp lúc , cô mới trải qua sự tra tấn phi nhân tính của bọn buôn , Hoắc Chiến Đình cứu về, cả nhà bà Triệu bắt nạt, hai con quỷ nhỏ hành hạ, cuộc sống như nước sôi lửa bỏng. Trong khi đó Khương Nghiên vẻ mặt hạnh phúc theo Lục Trạch Khải đến quân khu!

 

Lục Trạch Khải trai, tính tình , nhiều chuyện rắc rối như . Khương Mộng ghen tị, nhưng đố kỵ, Hoắc Chiến Đình tuy , chuyện cũng , nhưng là Đoàn trưởng, cô vẫn đè đầu cưỡi cổ Khương Nghiên.

 

Kết quả bao lâu , Hoắc Chiến Đình hy sinh, Lục Trạch Khải trở thành Đoàn trưởng. Cô thành góa phụ, Khương Nghiên thành phu nhân tân Đoàn trưởng!

 

Khương Mộng thực sự cảm thấy bầu trời sụp đổ. Cũng may tất cả từ đầu, phận hoán đổi, cô gả cho Lục Trạch Khải.

 

Nghe Khương Mộng , Khương Nghiên sững sờ một chút. Cũng đúng, trong sách Lục Trạch Khải tiếp quản vị trí Đoàn trưởng của Hoắc Chiến Đình, tự nhiên là cùng một đơn vị. thế thì ?

 

"Kẻ què lính , cho nên Lục Trạch Khải chẳng cửa về, cô càng cửa về," Khương Nghiên ẩn ý .

 

Khương Mộng phát cáu: "Đã bảo là chân Trạch Khải sẽ khỏi mà, chân sẽ khỏi!"

 

"Thế ~!" Khương Nghiên cố tình kéo dài giọng, gợi đòn.

 

Khương Mộng: "......!"

 

"Khương Nghiên, con tiện nhân, đồ đáng ghét, mày ghen tị tao gả hơn mày, hạnh phúc hơn mày..." Khương Mộng gào thét điên cuồng c.h.ử.i bới Khương Nghiên.

 

đang c.h.ử.i hăng say thì Khương Nghiên dập máy. Khương Mộng nghẹn một bụng lời c.h.ử.i rủa, suýt nữa tự sặc c.h.ế.t.

 

Lúc , ông chủ trạm điện thoại công cộng còn bồi thêm một nhát dao: "Tổng cộng 5 đồng tiền điện thoại, phiền cô thanh toán!"

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Loading...