Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 245: Nhà bị trộm sạch
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:46:10
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên .
Hoắc Chiến Đình Khương Nghiên hỏi: "Kiều Kiều chứ?"
"Không , chỉ là dọa sợ thôi, còn ... xin , em Lâm Thục Quyên và Khương Hướng Dương chạy đến đơn vị, còn..." Nghĩ đến bộ dạng của Hoắc Kiều Kiều, Khương Nghiên liền thấy áy náy.
"Không trách em, chuyện cũng liên quan đến em. Anh xem Kiều Kiều ," sợ bất tiện nên Hoắc Chiến Đình vẫn thăm Hoắc Kiều Kiều.
Tuy rằng trách, nhưng Khương Nghiên vẫn thấy áy náy.
"Mẹ ơi, đừng buồn," Tiểu Cẩn đây kéo tay Khương Nghiên.
Tiểu Hi cái hiểu cái , nhưng cả bảo đừng buồn, thì chắc chắn đang buồn .
"Mẹ ơi, Tiểu Hi cho ôm nè. Tiểu Hi mềm mại, ôm thích lắm, ôm Tiểu Hi sẽ buồn nữa!"
Khương Nghiên hai đứa nhỏ ngoan ngoãn hiểu chuyện, mây mù trong lòng tan nhiều.
Cô xổm xuống ôm hai đứa nhỏ lòng: "Được , buồn nữa. Nào, cho , trong thời gian vắng nhà, các con bắt nạt ?"
Khương Nghiên chủ yếu hỏi xem Lâm Thục Quyên và Khương Hướng Dương bắt nạt bọn trẻ .
Tiểu Hi theo bản năng định mách lẻo, chỉ là kịp Tiểu Cẩn ngăn .
Bà ngoại và dù đáng ghét đến thì họ cũng là của , Tiểu Cẩn Khương Nghiên kẹt ở giữa khó xử.
Khương Nghiên biểu cảm của Tiểu Cẩn, thể đoán .
Tiểu Cẩn nhà cô đúng là quá hiểu chuyện.
Khương Nghiên xoa xoa đầu dưa của Tiểu Cẩn, đó hỏi Tiểu Hi: "Tiểu Hi, cho , hai bắt nạt con thế nào?"
Tiểu Hi khó xử, Tiểu Cẩn, Khương Nghiên, mếu máo : "Bà ngoại véo đùi Tiểu Hi, còn cho Tiểu Hi ăn cơm, Tiểu Hi ăn đủ no, bà ngoại còn mắng con và cả là đồ kéo chân , cũng đ.á.n.h con!"
Tiểu Hi còn nhỏ tuổi, ngốc nghếch, bắt nạt t.h.ả.m hại hơn!
"Em đ.á.n.h , em với ?" Tiểu Cẩn cũng Tiểu Hi còn đánh, bé cứ tưởng Tiểu Hi cũng giống , chỉ bỏ đói và mắng mỏ thôi.
Tiểu Hi lườm : "Nói với thì ích gì, cũng đ.á.n.h và bà ngoại, chỉ thêm một đ.á.n.h thôi!"
Tiểu Cẩn hận chính lớn nhanh lên một chút, bé lớn lên là thể bảo vệ em trai !
Nắm tay Tiểu Cẩn siết chặt.
Trên mặt Tiểu Hi vết thương, những chỗ lộ ngoài đều vết thương. Khương Nghiên cởi quần áo Tiểu Hi mới thấy bé vài chỗ bầm tím.
"Bọn họ đúng là c.h.ế.t!" Khương Nghiên tức giận chịu , lẽ cô nên đ.á.n.h cả Lâm Thục Quyên nữa!
"Tiểu Hi, còn đau ?" Khương Nghiên đau lòng hỏi, kỳ thực hỏi câu cũng bằng thừa, bầm tím nghiêm trọng thế thể đau.
"Chờ chút, lấy t.h.u.ố.c cho con, bôi t.h.u.ố.c mỡ là hết đau ngay," Khương Nghiên bế thẳng Tiểu Hi phòng ngủ của cô và Hoắc Chiến Đình.
Kết quả liền phát hiện phòng ngủ lục lọi lung tung, mỹ phẩm dưỡng da cô tự chế đều dùng sạch.
Quần áo của cô, quần áo của Hoắc Chiến Đình, tất cả đều vứt bừa bãi mặt đất!
Còn các loại t.h.u.ố.c viên, t.h.u.ố.c mỡ dự trữ cũng lục tung lên!
Không cần đoán, khẳng định là tác phẩm của Lâm Thục Quyên và Khương Hướng Dương.
Bọn họ cũng thật khách khí!
Khương Nghiên nữa hối hận đ.á.n.h Lâm Thục Quyên, lẽ nên đ.á.n.h cho một trận mới ném ngoài.
Thuốc mỡ đều Lâm Thục Quyên bẩn, dùng nữa. Khương Nghiên với Hoắc Chiến Đình một tiếng, định phòng y tế lấy chút cao dán.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Để lấy cho, còn cần gì nữa , lấy về luôn thể," Hoắc Chiến Đình hỏi Khương Nghiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-245-nha-bi-trom-sach.html.]
"Chỉ cần lấy chút cao dán hoạt huyết hóa ứ là . Em xuống bếp xem gì ăn , nấu tạm cái gì đó ăn!"
Cô và Hoắc Chiến Đình về đến huyện thành, ăn vội một chút lót ở tiệm cơm quốc doanh vội vàng về đơn vị, cũng ăn uống t.ử tế.
Về đến đơn vị đưa thẳng phòng thẩm vấn, Hoắc Chiến Đình đói , nhưng Khương Nghiên thì đói.
Kết quả xuống bếp, Khương Nghiên phát hiện thịt lợn rừng treo ở đó còn, lu gạo cũng trống . Đi về phía , một lu bột mì trắng đầy ắp cũng biến mất tăm.
Khương Nghiên ăn khỏe, thời mạt thế hình thành thói quen tích trữ vật tư, cho nên bếp nhà họ lúc nào cũng đầy ắp.
Ăn cả năm cũng hết chỗ đó, kết quả hiện tại, thế mà chẳng còn gì!
tức, tức, nó tức mới là lạ! Cướp lương thực của khác giống như g.i.ế.c cha , , còn nghiêm trọng hơn cả g.i.ế.c cha !
Mẹ kiếp!
Khương Nghiên đùng đùng nổi giận khỏi bếp, thấy hai đứa nhỏ, "Tiểu Cẩn, trông em cẩn thận, còn cả cô nữa, ngoài một chuyến!"
Tiểu Cẩn định nhắc Khương Nghiên là bếp hết lương thực nhưng kịp, giờ thấy cô đùng đùng nổi giận , đoán chắc Khương Nghiên chuyện.
Tiểu Cẩn gọi Khương Nghiên : "Mẹ ơi, lương thực bà ngoại chuyển sang nhà chú Lục !"
Khương Nghiên gật đầu, "Lát nữa ba về thì với ba một tiếng, sang nhà họ Lục!"
Bên .
Lục Trạch Khải trong thời gian thể là đắc ý tràn trề.
Sư trưởng Tưởng ngã ngựa, hiện tại Sư đoàn 1 chính là Phó sư trưởng một tay che trời, ông định đoạt tất cả!
Mà Lục Trạch Khải là tâm phúc bên cạnh Phó sư trưởng. Phó sư trưởng hiện tại đắc thế, cũng theo đó nước lên thì thuyền lên.
Hắn cũng đề bạt thành Chính ủy Trung đoàn 4, quân hàm ngang hàng với Hoắc Chiến Đình!
Mọi tranh nịnh bợ. Lúc Lục Trạch Khải còn đang mở tiệc chiêu đãi chiến hữu tại nhà. Thân phận giờ khác, là Doanh trưởng nữa mà là Lục Chính ủy.
Huynh , chỉ mời Phó đoàn trưởng Kỳ Tiêu cùng với Lý Hổ và Dương Thành - những quan hệ với .
Sau đó chính là Trần Chính ủy cùng Đoàn trưởng và Phó đoàn trưởng Trung đoàn 3. Hai cũng là của Phó sư trưởng, đó Phó sư trưởng tụ tập họ với , giới thiệu quen, cũng hy vọng họ chung sống hữu hảo.
Cho nên Lục Trạch Khải cũng mời bọn họ về nhà ăn cơm.
Bữa tiệc của đàn ông chắc chắn thể thiếu rượu. Mấy ngày nay dựa vợ cướp đoạt đồ bên nhà Hoắc Chiến Đình, cũng tiếc chút tiền thưởng .
Khương Mộng nấu ăn ngon, rượu và thức ăn chuẩn vô cùng phong phú, ăn uống vui vẻ, rượu quá ba tuần mà tiệc vẫn tan.
Mấy đàn ông vẫn còn đang uống!
Khương Mộng bên cạnh tiếp rượu, bộ dáng phụ nữ nhỏ bé dịu dàng, ân cần tỉ mỉ hầu hạ Lục Trạch Khải.
Lòng hư vinh của Lục Trạch Khải thỏa mãn cực đại!
Vợ bên cạnh, sự nghiệp thành công, Lục Trạch Khải cảm thấy đời viên mãn, cao hứng tột độ!
Khương Nghiên đùng đùng nổi giận nhà Lục Trạch Khải, liền thấy cảnh tượng chủ khách vui vẻ !
Khương Nghiên còn thấy Phó đoàn trưởng Trung đoàn 3 : "Trạch Khải, con hươu dễ tìm , thạo nghề thì đúng là món thịt hươu !"
Điều duy nhất hảo là thịt hươu là thịt ướp, thịt tươi!
Khương Nghiên nhớ rõ lúc khi nhiệm vụ, cô rừng sâu săn một con hươu!
"Lục Trạch Khải, trộm thịt và lương thực nhà để sưng mặt lên giả béo, hỏi qua ý kiến ?" Khương Nghiên lạnh lùng Lục Trạch Khải.
Sắc mặt Lục Trạch Khải cứng đờ, nhưng nhanh khôi phục vẻ tự nhiên: "Nghiên Nghiên đang đùa gì thế, thể trộm gạo thóc nhà em ."
**