Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 237: Trúng độc
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:46:02
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi mất trí nhớ, Tần tư lệnh liền khôi phục ký ức. Chỉ là dù ông nghĩ thế nào, hồi tưởng , đều thể nhớ nổi Hoắc Ngọc Nhi.
Ký ức về Hoắc Ngọc Nhi trống rỗng.
Ông cũng thể nhớ Hoắc Ngọc Nhi , rốt cuộc hơn hai mươi năm trôi qua, ông vẫn từng nhớ tới cô !
A, khoan !!
Tần tư lệnh nhớ tới y thuật của Khương Nghiên, ông kích động về phía cô: “Con dâu, y thuật của con lợi hại, thể giúp xem thử ?”
Khương Nghiên vẫn luôn lặng lẽ "ăn dưa" hóng chuyện, đột nhiên điểm danh khiến cô trở tay kịp, đặc biệt là tiếng gọi "con dâu" của Tần tư lệnh.
Khương Nghiên giật giật khóe miệng, : “Có thể, Tần tư lệnh, mời bên !”
Cô sửa cách xưng hô, Hoắc Chiến Đình nhận ông bố đột nhiên "mọc " còn .
“Được ,” Tần tư lệnh liên thanh đáp, xuống ghế, đó đặt tay lên bàn để Khương Nghiên bắt mạch.
Khương Nghiên vẻ mặt nghiêm túc, đặt tay lên cổ tay Tần tư lệnh để bắt mạch cho ông.
Một lúc lâu , Khương Nghiên nhíu mày, mạch tượng của Tần tư lệnh chút kỳ quái nha?
Bắt mạch xong, Khương Nghiên lấy một cây kim bạc châm mấy huyệt vị đầu Tần tư lệnh, lấy một chút m.á.u của ông để phản ứng với thuốc.
Sau nhiều kiểm chứng, Khương Nghiên mới thể khẳng định, lúc mới với Tần tư lệnh: “Tần tư lệnh, chuyện ông vẫn luôn nhớ liên quan đến việc ông trúng độc!”
“Cái gì, thể trúng độc ?” Tần tư lệnh tin.
“Là một loại độc tố gây rối loạn thần kinh não bộ. Ban đầu thể do não bộ ông tổn thương, trong sọ m.á.u tụ dẫn đến mất trí nhớ tạm thời, nhưng mất trí nhớ lẽ chỉ là nhất thời. Còn loại độc d.ư.ợ.c sẽ khiến ông luôn duy trì trạng thái mất trí nhớ đó!”
“Con dâu, con chắc chắn là khám sai chứ?” Tần tư lệnh vẫn dám tin, ai hạ loại độc cho ông? Ông quên mất Hoắc Ngọc Nhi thì lợi gì cho kẻ hạ độc?
“Hẳn là sai , loại độc tính thời hiệu, ông vẫn luôn mất trí nhớ thì cần dùng t.h.u.ố.c lâu dài, cho nên hạ độc hẳn là cận bên cạnh ông!” Khương Nghiên .
Tần tư lệnh thấy Khương Nghiên chắc như đinh đóng cột, thể tin tưởng: “Vậy độc của , giải ? Ta còn thể khôi phục ký ức ?”
“ thể kê t.h.u.ố.c giải, nhưng ông mất ký ức hơn hai mươi năm, cũng chắc chắn liệu thể khôi phục !”
Trước là mất trí nhớ tạm thời, nhưng hơn hai mươi năm trôi qua, cũng khả năng biến thành mất trí nhớ vĩnh viễn!
Mặc kệ thế nào, tiên cứ giải độc tính, Tần tư lệnh với Khương Nghiên: “Vậy phiền con dâu kê t.h.u.ố.c giải giúp , ừm, cần chuẩn gì ?”
“Lát nữa sẽ một đơn thuốc, ông cứ theo đơn mà bốc t.h.u.ố.c là ,” Khương Nghiên kê là đơn t.h.u.ố.c Đông y.
“Không thành vấn đề, con dâu,” Tần tư lệnh sảng khoái đáp.
Khương Nghiên cạn lời, thể đừng gọi thuận miệng như ? Cô lên tiếng sửa : “Ngạch, gọi là đồng chí Khương Nghiên là !”
Hoắc Chiến Đình còn chấp nhận ông bố đấy?
“Được , con dâu!” Tần tư lệnh đáp trôi chảy, nhưng nhất quyết đổi cách xưng hô.
Khương Nghiên: “……”
Khôi phục ký ức quan trọng hơn. Tìm ký ức, ông mới thể điều tra rõ ràng chân tướng năm xưa, bắt kẻ thủ ác màn!
Tần Nhân Cường ông cả đời thâm thù đại hận với ai, tại hại ông như !
Cầm lấy đơn thuốc, Tần Nhân Cường liền rời khỏi nhà cũ họ Lưu.
Ông , Hoắc lão gia t.ử liền giải thích lý do vì mấy năm nay giấu giếm thế của Hoắc Chiến Đình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-237-trung-doc.html.]
“Cháu , hy vọng cháu đừng trách . Tình huống năm đó, chỉ thể để bác cả cháu nuôi, vẫn luôn gạt cháu. Một là cảm thấy cần thiết, dù cũng cha ruột cháu là ai!
Hai là bởi vì cháu năm đó nước Anh Hoa (Nhật Bản) bắt , lúc cháu trở về ngày nào cũng , cứ tưởng nó nhục bên ngoài mới cháu. Ta sợ thế cháu lộ sẽ ảnh hưởng đến cháu, cho nên mới luôn giấu giếm.
Trong thôn phần lớn tư tưởng phong kiến, tuy rằng thể sẽ đồng cảm với cảnh ngộ của cháu, nhưng tuyệt đối dung tha cho con cháu. Tình huống lúc đó, chỉ thể giấu cháu ở núi, lén lút nuôi dưỡng, là chăm sóc cho cháu, hại nó khó sinh mà c.h.ế.t!”
Con gái út qua đời vẫn luôn là nỗi đau trong lòng Hoắc lão gia tử, bởi ông đặc biệt thương đứa cháu ngoại Hoắc Chiến Đình , hồi nhỏ còn tự dạy dỗ.
Cũng may là lão gia t.ử tự dạy dỗ, nếu để cha Hoắc và Tống Phân nuôi, đại khái thành một kẻ hèn nhát ba gậy đ.á.n.h cái rắm!
Tuy rằng Hoắc Chiến Đình cũng lời vợ, nhưng giống với hai đứa cháu lời vợ răm rắp .
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Hai đứa mới đúng là cháu "ngoan" thật sự!
Hoắc Chiến Đình nhớ tới hồi nhỏ từng gặp một phụ nữ, bà từng nước Anh Hoa bắt "phụ nữ giải khuây", trở về thôn nhưng vẫn sống trong nước bọt của .
Rõ ràng của bà, bà cũng là nạn nhân, hơn nữa bà t.h.ả.m , nhưng trong thôn tránh bà như tránh tà, phảng phất bà là thứ gì dơ bẩn lắm!
Sau , phụ nữ chịu nổi, nhảy sông tự sát!
Đừng phụ nữ , ngay cả chị gái , lúc chẳng cũng vì chịu nổi lời tiếng mà bỏ con cái, nhảy sông tự vẫn ?
Hoắc Chiến Đình thể hiểu cách của ông ngoại năm đó!
Anh cũng trách ông ngoại giấu giếm!
Cha Hoắc và Tống Phân tuy nhu nhược dễ bắt nạt, nhưng đối với tệ, hồi nhỏ cũng hà khắc với .
Hơn nữa qua cái tuổi cần cha quan tâm yêu thương, cho nên đối với cha ruột là Tần tư lệnh cũng quá nhiều cảm xúc.
Không là thứ nhất định !
Đã kiến thức qua sự vô lý, c.h.ế.t hổ của Tống Quang Thục, thật lòng, Hoắc Chiến Đình thật đúng là dính dáng nhà họ Tần.
“Ông ngoại, ông đừng áy náy, lúc ông cũng là cho cháu,” Hoắc Chiến Đình an ủi lão gia tử.
“Cháu trách là , trách là ,” Lão gia t.ử liên tục .
Lúc ở bộ đội thấy sườn mặt của Tần tư lệnh, lão gia t.ử liền lẽ đoán sai thế của Hoắc Chiến Đình. Cha ruột của Hoắc Chiến Đình khả năng nước Anh Hoa Hán gian, nhưng đúng lúc đó Hoắc Chiến Đình và Khương Nghiên nhiệm vụ, ông thể với .
Mấy ngày nay ông vẫn luôn ăn ngủ yên, lo lắng Hoắc Chiến Đình sẽ trách ông giấu giếm thế, rốt cuộc ai mà chẳng hy vọng một cha tư lệnh?
Chủ yếu cũng là do con trai cả và con dâu cả của ông quá yếu đuối, thật sự chút hồn, hơn nữa là nông dân nghèo khổ, thể cung cấp cho Hoắc Chiến Đình bất cứ sự trợ giúp nào, khi còn kéo chân .
Ông vẫn luôn lo lắng Hoắc Chiến Đình sẽ trách .
Cũng may, Hoắc Chiến Đình là lương tâm!
Vốn dĩ Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình định rời khỏi Kinh đô, nhưng hiện tại xảy chuyện lớn như , chỉ thể tạm thời ở .
Cũng may nguy cơ của nhà họ Lưu giải trừ, Hoắc Chiến Đình và Khương Nghiên cần bảo vệ Lưu lão phu nhân và Hướng Thắng nữa.
Vốn dĩ lúc Tần tư lệnh cũng là vì tìm cái cớ để giữ chân Hoắc Chiến Đình và Khương Nghiên .
Tuy nhiên Hoắc Chiến Đình và Khương Nghiên vẫn ở tạm nhà họ Lưu. Tần tư lệnh bảo họ về nhà cũ họ Tần ở nhưng Hoắc Chiến Đình từ chối.
Không cần canh chừng nhà họ Lưu nữa, Hoắc Chiến Đình và Khương Nghiên liền rảnh rỗi, coi như nghỉ phép, tiện thể xem mua căn nhà nào .
Hiện tại mua nhà thì tương đương với mua ổ vàng, vài năm nữa khi kinh tế đất nước phát triển, mấy căn nhà sẽ cực kỳ giá trị.
Ngày hôm , Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình ăn sáng xong liền ngoài dạo!