Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 232: Gặp nạn

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:44:17
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Sao thể? Anh em một chân thể đá c.h.ế.t lợn rừng, một bữa thể ăn hai mươi bát cơm, bà cảm thấy phụ nữ nào thể ?”

 

Nhắc tới Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình, Tam đương gia loại kiêu ngạo chung vinh dự, hổ danh là em của Cẩu Lão Tam .

 

Mỹ phụ nhân tin tưởng: “ rõ ràng mặc đồ nữ, dáng cũng giống con gái, thể là nam ?”

 

“Mặc đồ nữ thì chứ? Ai quy định đàn ông thể mặc đồ nữ?” Tam đương gia chính là tự tin một cách khó hiểu như thế.

 

Mỹ phụ nhân thấy tự tin như , cũng bắt đầu tin tưởng khả năng thật sự nhầm .

 

Cũng , nội địa lạc hậu nghèo nàn như , một lớn sống sót đều thực gian nan, huống chi là một bé gái?

 

Không nên ôm hy vọng xa vời!

 

Mỹ phụ nhân thất hồn lạc phách rời .

 

Tam đương gia gãi gãi đầu, ném khúc nhạc đệm nhỏ đầu.

 

Bên , Khương Nghiên thấy mỹ phụ nhân, cũng bỏ lỡ một cơ hội phát hiện chân tướng.

 

Đi thuyền hai ngày, chuyển xe lửa, ba ngày ba đêm, cuối cùng cũng đến Kinh đô!

 

Xui xẻo bi thôi chính là, bọn họ mua vé giường , kiên trì ghế cứng ba ngày ba đêm!

 

Khương Nghiên mệt đến đờ đẫn, thời buổi , xa một chuyến đúng là chịu tội!

 

Trước khi lên xe lửa, Hoắc Chiến Đình mượn điện thoại ở ga tàu liên hệ Tưởng Sư trưởng.

 

Tưởng Sư trưởng bọn họ thành nhiệm vụ, thành công mang về con trai Lưu Cường thì vui mừng khôn xiết, hung hăng khen ngợi Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình một trận mới bắt đầu chính sự.

 

Hoắc Chiến Đình gọi điện thoại chủ yếu là báo cho bọn họ thời gian trở về, để quân khu Kinh đô phái xe tới đón bọn họ.

 

Tưởng Sư trưởng treo điện thoại của Hoắc Chiến Đình liền vội vàng liên hệ Tần Tư lệnh!

 

Tần Tư lệnh sắp xếp sớm ở ga tàu hỏa chờ, nhưng nửa đường chặn , hiện tại tới đón chính là Đao Ca.

 

Đón bọn họ xuống địa ngục!

 

Đao Ca ở bên xe jeep, xa xa thấy nhóm Hoắc Chiến Đình, gương mặt quả nhiên giống Tần Nhân Cường, thấy là giống nòi của ông !

 

Đao Ca ném điếu t.h.u.ố.c trong tay xuống, xuyên qua đám đến mặt Hoắc Chiến Đình: “Hoắc Đoàn trưởng, đồng chí Khương, Tần Tư lệnh bảo tới đón các cô !”

 

Hoắc Chiến Đình thấy quân hàm vai Đao Ca, nghi ngờ gì.

 

Khương Nghiên chỉ cảm thấy thích lắm, nhưng cũng chỉ là hợp tác công việc, khả năng cũng chỉ xã giao , nên cũng gì.

 

Cả nhóm lên xe!

 

Đao Ca lái xe, để cho Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình hoài nghi, ngay từ đầu cũng biểu hiện ngoài.

 

Chạy đến một nửa, thấy đều ngủ , mới từ trong túi sờ một cái lọ t.h.u.ố.c nhỏ, mở nắp bình, mặc kệ t.h.u.ố.c mê phát tán trong khí.

 

Khóe miệng cong lên, còn vẻ hàm hậu thành thật !

 

Thuốc mê phát tán trong khí một mùi là lạ nhàn nhạt, Khương Nghiên đối với mùi vị cực kỳ khắc sâu, đặc biệt là mùi thuốc.

 

Ngửi là t.h.u.ố.c mê, Khương Nghiên đột nhiên bừng tỉnh, "vút", mở mắt , cùng lúc đó, Hoắc Chiến Đình ở ghế phụ cũng tỉnh.

 

Anh vốn dĩ chỉ đang chợp mắt, tuy rằng là xe bộ đội, nhưng thói quen nhiều năm khiến luôn duy trì cảnh giác lúc nơi.

 

Vừa ngửi mùi lạ, liền nín thở tiên, trực tiếp kéo phanh tay, khiến cho Đao Ca dừng xe .

 

Mẹ nó, tính cảnh giác cao như !

 

Đao Ca thầm mắng một tiếng, trực tiếp móc s.ú.n.g lục nhắm chuẩn Hoắc Chiến Đình, đang nổ súng, Khương Nghiên ở ghế chộp lấy cổ tay Đao Ca, dùng sức bóp.

 

“Răng rắc!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-232-gap-nan.html.]

Tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên, cùng với tiếng kêu t.h.ả.m thiết như g.i.ế.c heo của Đao Ca, tay cầm s.ú.n.g cũng bởi vì đau đớn mà buông lỏng .

 

Hoắc Chiến Đình tay mắt lanh lẹ tiếp khẩu s.ú.n.g rơi xuống.

 

Phản ứng của Đao Ca cũng nhanh, chủ yếu là tiếc mạng, hôm nay g.i.ế.c c.h.ế.t bọn Hoắc Chiến Đình, liền mở cửa xe đào tẩu tiên.

 

Hoắc Chiến Đình nổ súng, đạn chỉ bay qua đỉnh đầu Đao Ca.

 

Chỗ Đao Ca chọn bên cạnh chính là rừng núi hoang vắng, trực tiếp nhảy trong rừng cây, Hoắc Chiến Đình b.ắ.n vài phát đều trượt!

 

Sắc mặt Hoắc Chiến Đình âm trầm, đang xuống xe đuổi theo, đột nhiên cảm giác một trận choáng váng, d.ư.ợ.c hiệu của t.h.u.ố.c mê ngấm lên .

 

Tuy rằng kịp thời nín thở, nhưng vẫn hít một chút.

 

Thuốc Đao Ca kiếm d.ư.ợ.c hiệu cực mạnh, chỉ một chút liền thể đ.á.n.h gục một con trâu.

 

Hoắc Chiến Đình từ bỏ đuổi theo Đao Ca, lắc lắc đầu, giữ cho tỉnh táo, đó đầu xem Khương Nghiên.

 

“Vợ, em khỏe ?” Hoắc Chiến Đình quan tâm hỏi, xong mới phát hiện ánh mắt Khương Nghiên trong veo, một chút cũng dấu hiệu trúng chiêu.

 

“Em ,” Khương Nghiên lắc đầu, đút một viên t.h.u.ố.c miệng Hoắc Chiến Đình: “Thuốc giải, ăn !”

 

Hoắc Chiến Đình lúc mới nhớ tới, vợ hiểu y thuật, đây là cái lợi của việc một cô vợ y thuật ?

 

Ăn xong t.h.u.ố.c giải, đại não vốn đang hôn trầm lập tức trở nên thanh tỉnh!

 

Bất quá chậm trễ chút thời gian, truy , khẳng định là đuổi kịp, Hoắc Chiến Đình cũng yên tâm để bọn Khương Nghiên ở tại chỗ.

 

Hoắc Chiến Đình tính toán về bộ đội , đem chuyện báo cáo cho Tần Tư lệnh.

 

Khương Nghiên ý kiến, tướng mạo nàng nhớ kỹ, hẳn là thể vẽ bộ dáng !

 

Hoắc Chiến Đình kiểm tra xe, vấn đề gì khác liền lên buồng lái lái xe.

 

Khương Nghiên chuẩn t.h.u.ố.c giải độc còn dư, cho bà cụ và Hướng Thắng uống thuốc.

 

Uống t.h.u.ố.c giải xong, Hướng Thắng và bà cụ từ từ tỉnh , thấy lái xe biến thành Hoắc Chiến Đình, Hướng Thắng khỏi nghi hoặc: “Ơ, thành Hoắc lái xe thế?”

 

“Xảy chút ngoài ý , đón chúng bộ đội, hẳn là cướp xe bộ đội, giả trang thành bộ đội tới đón chúng …” Khương Nghiên kể chuyện Đao Ca hạ t.h.u.ố.c mê bọn họ, còn định nổ súng.

 

Hướng Thắng sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, khỏi âm mưu luận: “Vậy tên trộm đó nhắm chúng ? Có bà nội trở về ?”

 

“Không loại trừ khả năng ?” Khương Nghiên phủ định, nàng hiểu tình huống bên quân khu Kinh đô, cũng hiểu nhà họ Lưu.

 

Bà cụ càng dọa đến nhẹ: “Không cả nhà đại tiểu thư đều sửa án sai ? Sao thế vẫn còn nguy hiểm chứ?”

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Bà cụ chút hối hận mang Hướng Thắng trở về, Hướng Thắng chính là hậu nhân duy nhất của đại tiểu thư, nếu hại thì bây giờ?

 

“Bà cứ yên tâm, tổ chức sẽ bảo vệ an cho Hướng Thắng, sẽ việc gì , hơn nữa tên trộm cũng chắc là nhắm Thắng,” Hoắc Chiến Đình thực càng cảm thấy tên trộm nhắm .

 

Khoảnh khắc giao thủ, sát ý phát trong mắt tên trộm giả!

 

Hắn là thật sự nổ s.ú.n.g b.ắ.n c.h.ế.t !

 

Chỉ là, ở Kinh đô hẳn là kẻ thù, ai g.i.ế.c ?

 

Hoắc Chiến Đình dọc theo đường đều suy nghĩ vấn đề , nghĩ manh mối, mày vẫn luôn nhíu chặt, ánh mắt phóng ……

 

Đột nhiên, ven đường xuất hiện một mặc áo, đang giơ lên một cục đá hung hăng ném về phía xe bọn họ.

 

Tình huống gì ?

 

Hoắc Chiến Đình đ.á.n.h mạnh tay lái, né tránh cục đá.

 

Người nọ thấy ném trúng, ném một cục đá tới, nhắm thẳng kính chắn gió xe.

 

Hoắc Chiến Đình nữa xe kiểu hình rắn, né tránh cục đá, cục đá trúng kính chắn gió nhưng đập nắp động cơ.

 

 

Loading...