Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 229: Cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:44:14
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bà cụ biểu hiện sự khác thường, chỉ âm thầm để tâm, đó cháu trai đang ngóng về Lưu Cường.
Chẳng lẽ cái quảng cáo là do cháu trai bà đăng?
Tại nó tìm Lưu Cường?
Bà cụ nghĩ , định chờ Hướng Thắng về sẽ hỏi !
Lúc ăn cơm chiều, bà cụ bất động thanh sắc hỏi Hướng Thắng: “Bà bà Vương gần đây cháu khắp nơi ngóng một tên là Lưu Cường, cháu ngóng cái gì?”
Lúc bà cụ mang theo Lưu Cường đến Cảng Thành liền đổi họ cho , cho nên Hướng Thắng căn bản cha ruột từng tên là Lưu Cường!
Hướng Thắng cũng nghi ngờ, tưởng bà nội quan tâm : “Không cháu ngóng, là sếp của cháu đang tìm, Lưu Cường là họ xa thất lạc nhiều năm của cô , t.h.ả.m lắm, nhà của sếp đều c.h.ế.t hết, chỉ còn một bà lão góa bụa còn sống…”
“Cạch!” Bát cơm trong tay bà cụ đột nhiên rơi xuống bàn.
“Bà nội?” Hướng Thắng nghi hoặc về phía bà cụ, thấy hốc mắt bà đỏ bừng, vẻ mặt thương tâm, nháy mắt phản ứng : “Bà nội, bà quen Lưu Cường ?”
“Quen, tên ban đầu của cha ruột cháu chính là Lưu Cường, chính là họ xa mà ân nhân tìm!”
Cái gì!
Hướng Thắng kinh hãi: “Bà nội, bà lừa cháu , cha cháu thể là mà sếp tìm , hơn nữa cha cháu tên là Hướng Cường ?”
“Chỉ là đổi thành họ Hướng mà thôi!” Bà cụ .
Hướng Thắng vẫn cảm thấy khiếp sợ, mà sếp tìm kiếm khắp nơi thế mà là ông bố c.h.ế.t của , đời gì chuyện trùng hợp như ?
“Bà nội, bà chắc chắn bà nhầm chứ? Cha cháu con ruột của bà ? Làm …” Hướng Thắng còn hỏi xong bà cụ cắt ngang.
“Không nhầm , , cháu cũng đừng hỏi nữa, trưa mai mời sếp của cháu tới nhà ăn cơm !”
Nói xong, bà cụ cơm cũng ăn, buông bát đũa, dậy về phòng.
Hướng Thắng chằm chằm bóng dáng bà cụ: Thế là xong ? Không rõ ràng hơn ?
Hướng Thắng há miệng thở dốc, gọi bà cụ , nhưng trong lòng khó chịu như mèo cào.
Rốt cuộc là chuyện như thế nào hả, ông bố qua đời của là mà sếp tìm ?
Không , đợi đến trưa mai, bây giờ tìm sếp ngay!
Hướng Thắng cũng ăn cơm, vội vã cửa tìm Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình.
“Sếp, hôm nay mới từ chỗ bà nội , cha chính là Lưu Cường mà các tìm!”
Hả?
Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình đều thể tin .
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Bọn họ phí hết tâm tư tìm kiếm, mò kim đáy bể, kết quả đột nhiên báo cho tìm thực đang ở ngay bên cạnh, thật quá khó tin!
“Nói tỉ mỉ xem chuyện là thế nào?” Khương Nghiên hỏi Hướng Thắng.
Hướng Thắng cũng cụ thể chuyện thế nào, nhưng mà bà nội a.
“ cũng rõ lắm, bà nội chỉ cha tên là Lưu Cường, chính là các sếp tìm, đó bảo ngày mai mời hai đến nhà ăn cơm!”
Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình thể chờ đến ngày mai?
“Bây giờ chúng đến nhà luôn!”
Thế là cả nhóm đến nhà Hướng Thắng.
Nhà họ Hướng.
Bà cụ đang di ảnh Lưu Cường mà lau nước mắt, nhớ thương đại tiểu thư của bà.
“Bà nội, cháu đưa sếp tới tìm bà đây,” Hướng Thắng gõ cửa phòng ngủ bà cụ, lớn tiếng gọi.
Bà cụ thấy tiếng, vội vàng giơ tay lau nước mắt mặt, bà điều chỉnh cảm xúc mới mở cửa.
“Ân nhân, là Hướng Thắng hiểu chuyện, muộn thế còn quấy rầy các cô ,” bà cụ mở cửa, áy náy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-229-cuoi-cung-cung-hoan-thanh-nhiem-vu.html.]
“Không , chúng cháu cũng đang nóng lòng tìm , thưa bà, tuy rằng mạo , nhưng bà cha của Hướng Thắng chính là Lưu Cường, bằng chứng gì ạ?” Khương Nghiên hỏi.
Nàng tin bà cụ sẽ lừa bọn họ, nhưng vẫn xác nhận một chút, thể tìm một giả về đúng ?
“ ảnh chụp lúc nhỏ của Lưu Cường, hơn nữa ruột của Lưu Cường là đại tiểu thư nhà , sẽ nhận nhầm dòng m.á.u của đại tiểu thư !”
Bà cụ nhắc tới đại tiểu thư nhà , cái lưng còng xuống cũng bất giác thẳng lên hai phần.
“Có thể xem ảnh chụp ạ?” Hoắc Chiến Đình chen .
Bà cụ trong phòng lấy ảnh chụp lúc nhỏ của Lưu Cường , nhân tiện cầm luôn di ảnh lúc qua đời của Lưu Cường.
Khương Nghiên đối chiếu di ảnh và ảnh chụp lúc nhỏ của Lưu Cường, quả thực là cùng một , Lưu Cường di ảnh và Hướng Thắng cũng vài phần tương tự.
Cơ bản xác định bà cụ sai!
Bà cụ thấy Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình tin , vội hỏi: “Ân nhân, chuyện nhà đại tiểu thư đều qua đời là thế nào ạ? Sao còn ai cả? Mấy năm , nhờ hỏi thăm tình hình gần đây của đại tiểu thư, là vì đại tiểu thư là tiểu thư nhà địa chủ, cả nhà họ đều đày xuống chuồng bò cải tạo!”
Cải tạo chỉ là ngày tháng khổ cực chút thôi, nhưng đều là qua chiến loạn, khổ cực khói lửa đều chịu , cải tạo ở chuồng bò chắc đến nỗi cả nhà tuyệt tự chứ!
Trận vận động đặc thù , khả năng xuất phát điểm là , vì quốc gia, vì xã hội, cũng tác dụng nhất định.
quả thực nhiều lợi dụng cuộc vận động , quan báo tư thù, hại ít chính trực lương thiện.
“Hoàn cảnh ở chuồng bò gian khổ, một đột nhiên từ cao ngã xuống nơi thấp cũng thể chấp nhận , nguyên nhân gây bi kịch nhiều…”
Khương Nghiên nhiều, cũng nên giải thích bi kịch của nhà họ Lưu như thế nào!
Bà cụ hiểu , đau lòng che miệng rống: “Đại tiểu thư, mệnh của khổ như a!”
“Bà nội, bà đừng buồn,” Hướng Thắng đỏ bừng hốc mắt an ủi bà cụ.
“Thưa bà, đều qua , nhà họ Lưu hiện tại đều sửa án sai, Lưu lão phu nhân cũng trở Kinh đô, tài sản tịch thu năm đó cũng đều cố gắng trả về !”
“Sửa án sai thì tác dụng gì, cũng còn!” Bà cụ thương tâm, năm đó đại tiểu thư và cô gia sinh ba con trai, hai con gái.
Sau xã hội náo động, chiến tranh, bà mang theo tiểu thiếu gia Lưu Cường bỏ trốn thì lạc mất đại tiểu thư.
vẫn còn hai con trai, hai con gái mà.
Chắc chắn còn cháu trai cháu gái chứ.
Bây giờ chỉ còn một đại tiểu thư lẻ loi trơ trọi!
Trong lòng bà cụ đau như kim châm.
Trận vận động đặc thù , chịu đựng nổi chỉ nhà họ Lưu, nhưng sự việc xảy , chỉ thể chấp nhận!
Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình cũng đều an ủi, cũng an ủi bà lão đang đau lòng c.h.ế.t thế nào.
Cũng may, bà cụ cũng hiểu đạo lý c.h.ế.t thể sống , nhanh liền bình tĩnh , hỏi Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình một ít vấn đề.
Đã cô gia nhà từng là lãnh đạo lớn, cũng tố cầu của đại tiểu thư nhà !
Bà cũng bất tài, thể chăm sóc cho tiểu thiếu gia, để mất khi còn trẻ, bây giờ đại tiểu thư gặp hậu nhân của tiểu thiếu gia, bà gì cũng thỏa mãn nguyện vọng của đại tiểu thư, lập tức quyết định cùng bọn Khương Nghiên trở về đất liền.
Tuy nhiên Hướng Thắng về!
Hắn vẫn luôn thế của , cứ tưởng bà cụ chính là bà nội ruột, cho nên đối với bi kịch của nhà họ Lưu, đồng cảm, nhưng thể cộng hưởng cảm xúc.
Hắn từ nhỏ sinh sống ở Cảng Thành, đ.á.n.h ẩu đả, sống qua ngày đoạn tháng thì thôi , bây giờ tiền đồ !
Hắn công việc, sếp còn cho Tổng giám đốc, còn biến công ty truyền thông điện ảnh Long Đằng thành công ty điện ảnh "ngầu" nhất Cảng Thành.
Khương Nghiên đó vì lừa Hướng Thắng bán mạng việc, vẽ cho nhiều cái bánh nướng lớn.
Hướng Thắng ăn bánh vẽ đến nhiệt huyết sôi trào, đang chuẩn đại triển thủ đây, đột nhiên bảo trở về nhận !
Hắn thật sự về!
cũng bà nội ruột của cô độc một nơi nương tựa, khả năng chỉ còn thừa một đứa cháu trai là !