Anh giận , chắc chắn là giận !
Khương Nghiên chột dám hó hé tiếng nào.
Tam đương gia cũng khí thế đằng đằng sát khí của Hoắc Chiến Đình dọa sợ, nhưng nghĩ là tam đương gia của Hổ Bang, hai còn sùng bái cơ mà.
Người lợi hại như thế còn sùng bái , thì chắc chắn lợi hại hơn!
Trong nháy mắt, lưng tam đương gia thẳng tắp!
Nhìn Hoắc Chiến Đình đ.á.n.h cho đám Long Bang rạp xuống đất, nhị đương gia đ.á.n.h bầm dập mặt mũi, tam đương gia tới, kiễng chân vỗ vai Hoắc Chiến Đình!
Hết cách, Hoắc Chiến Đình cao quá, chỉ đến vai , kiễng chân lên để đỡ thấy quá nhỏ bé.
"Cậu khá," tam đương gia tán thưởng.
Hoắc Chiến Đình lạnh mặt, bất động thanh sắc né tránh tay tam đương gia.
"Tam đương gia quá khen!" Hoắc Chiến Đình một cách khuôn phép.
Thế , sớm muộn gì cũng lộ!
Khương Nghiên vội vàng chạy tới giải vây, "Ha ha, tam đương gia đừng để ý, giỏi biểu đạt thôi, thực sùng bái lắm!"
"Cả hai em chúng đều sùng bái . Tam đương gia Hổ Bang trọng nghĩa khí nhất, đối xử với em nhất, các em đều kính trọng ..."
Khương Nghiên còn khen thêm vài câu, nhưng cái dáng vẻ buồn của tam đương gia, thật sự khen nổi nữa.
Tam đương gia tin chắc Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình sùng bái , khen đến mức lâng lâng.
"Không sai, là trọng nghĩa khí nhất, ha ha, từ nay về , hai là em ruột của . Đi , Ba mời các ăn cơm!"
Tam đương gia hào sảng định khoác vai Khương Nghiên, Hoắc Chiến Đình chặn .
Tam đương gia khoác trúng lưng Hoắc Chiến Đình!
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Khí thế của Hoắc Chiến Đình quá dọa , tam đương gia thực thích em trai dẻo miệng Khương Nghiên hơn, thật sự coi cô như em út mà chăm sóc!
Thấy khoác nhầm , tam đương gia ngượng ngùng rụt tay về, đuổi đám đàn em , dẫn Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình ăn cơm.
Khương Nghiên vội nhờ tam đương gia giúp đỡ, chỉ đơn thuần ăn một bữa cơm cùng Hoắc Chiến Đình rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-225-con-mat-mui-nao-lan-lon-giang-ho.html.]
Dục tốc bất đạt!
Mấy chuyện đối nhân xử thế Khương Nghiên giỏi hơn , Hoắc Chiến Đình bèn im lặng, diễn tròn vai trầm mặc ít .
Tiếp theo đó, Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình tình cờ giúp tam đương gia hai nữa.
Tam đương gia nảy sinh ý định chiêu mộ nhân tài, cũng là trúng thực lực của hai .
"Người em, hứng thú gia nhập Hổ Bang chúng ?" Tam đương gia hỏi Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình.
Khương Nghiên vẻ mặt mong chờ, nhưng ánh mắt nhanh chóng ảm đạm xuống, "Chúng gia nhập Hổ Bang cống hiến cho tam đương gia, chỉ là chúng còn tìm thất lạc nhiều năm!"
"Tìm á? Hổ Bang chúng giỏi nhất khoản . Cậu cho đặc điểm nhận dạng của , bảo đám đàn em tìm giúp cho," tam đương gia chủ động đề nghị.
Trong lòng Khương Nghiên vui mừng: "Cậu tên là Lưu Cường, đàn ông trung niên hơn 40 tuổi, đúng , đây là con trai ..."
Khương Nghiên đưa bức ảnh Lưu Cường lúc mười tuổi cho tam đương gia xem.
"Tất cả đây nhận mặt cho ông, thấy cháu trai lớn thì mời nhà của nó đến đây, ? Là dùng chữ 'mời'!"
Tam đương gia gọi đám đàn em xem ảnh.
Khương Nghiên vội vàng : "Ảnh chụp và thật thể chút khác biệt, thấy ai giống giống thì phiền để ý giúp."
"Không thành vấn đề, cứ giao cho !" Tam đương gia vỗ n.g.ự.c đảm bảo.
Nụ của Khương Nghiên càng thêm chân thành, "Vậy phiền tam đương gia!"
"Chuyện nhỏ!"
Sự việc tiến triển, Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình đều vui, tạm biệt tam đương gia, hai trở về nơi ở tạm thời.
Trên đường về, họ gặp đại đương gia Long Bang dẫn theo một đám đàn em chặn đường.
Nhị đương gia Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình xử lý, giờ đại đương gia đích xuất mã báo thù cho đàn em!
Chủ yếu là lấy thể diện!
Đường đường là nhị đương gia Long Bang mà hai tên tiểu vô danh đ.á.n.h cho tơi tả như , chỉ nhị đương gia mất mặt mà cả Long Bang cũng mất mặt!
Không lấy thể diện thì Long Bang bọn họ còn mặt mũi nào lăn lộn giang hồ nữa?