Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 203: Khương Nghiên chỉ muốn nói: Đáng đời

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:42:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Chắc , Khương Mộng dù cũng là con dâu ông mà!"

 

"Ôi dào, nãy bà bà già c.h.ử.i ? Chắc chắn là gian tình gì đó , nếu bà già thể c.h.ử.i khó như thế!"

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

"Nhà Doanh trưởng Lục náo nhiệt đây, chồng chanh chua khắc nghiệt, bố chồng dê xồm thích sàm sỡ con dâu, cô em chồng tham tiền, chậc chậc, Khương Mộng t.h.ả.m thật đấy!"

 

"Xì, Khương Mộng cũng chẳng lành gì, đến lúc đó ai t.h.ả.m hơn ai còn . Thôi, buôn chuyện với các bà nữa, còn chút việc!"

 

Thím Quý thực kể lể với Khương Nghiên, bà cảm thấy bác sĩ Khương chắc chắn sẽ vui khi chuyện .

 

Khương Nghiên lúc đang ở phòng y tế.

 

Lúc thím Quý đến, bệnh nhân đang đông, nên bà tìm Khương Nghiên tám chuyện. Hóng hớt quan trọng thật, nhưng thể lỡ việc chính của bác sĩ Khương .

 

Thím Quý sang phòng bệnh thăm Khương Mộng.

 

Khương Mộng lúc vẫn chuyện cha Lục Trạch Khải đến, đang lóc mách lẻo với Chính ủy Trần.

 

"Chính ủy, chân là do Khương Nghiên đ.á.n.h gãy, ngài mau bắt cô !"

 

Chính ủy Trần đầy đầu hắc tuyến: "Đồng chí Khương Mộng, ai đ.á.n.h là đó đánh, gì cũng bằng chứng!"

 

"Vết thương của chính là bằng chứng, chắc chắn là cô , ngoài cô còn ai khác, ngài mau bắt cô !" Khương Mộng khăng khăng là Khương Nghiên .

 

Chính ủy Trần cạn lời: "Vậy cô xem cô đ.á.n.h gãy chân cô bằng cách nào? Trên cái cán bột gây thương tích cho cô chỉ vân tay của cô và chồng cô, nhà cô cũng dấu vết lạ đột nhập, quan trọng nhất là chẳng ai thấy Khương Nghiên đến nhà cô cả!"

 

Cho nên, ơn đừng như ch.ó điên c.ắ.n càn ?

 

Câu cuối cùng, Chính ủy Trần nhịn hết mức mới .

 

Nghe Chính ủy Trần , khoảnh khắc Khương Mộng cũng hoài nghi nghĩ sai , thật sự Khương Nghiên đ.á.n.h cô ?

 

Không, chắc chắn là nó!

 

Chắc chắn là nó!

 

Khương Mộng gạt bỏ sự nghi ngờ của bản , với Chính ủy Trần: "Cô thể đeo găng tay để để vân tay, ai thấy cô đến nhà nghĩa là cô từng đến, chắc chắn là cô , hơn nữa thì còn thể là ai chứ?"

 

Chính ủy Trần ngược một suy đoán: "Đồng chí Khương Mộng, cán bột chỉ vân tay của cô và chồng cô, khả năng nào đ.á.n.h cô là Doanh trưởng Lục ?"

 

"Không thể nào, Trạch Khải yêu như , nỡ thương, nhất định là Khương Nghiên, chính là Khương Nghiên, chính là nó, Chính ủy, các nhất định bắt nó , nhất định bắt nó !"

 

Chính ủy Trần coi như hiểu, Khương Mộng chồng đ.á.n.h nhưng chấp nhận sự thật, mới khăng khăng đổ cho Khương Nghiên!

 

Tuy nhiên, Lục Trạch Khải cũng tàn nhẫn thật, đ.á.n.h vợ đến mức nhập viện!

 

Hôm nào chuyện với mới , là một quân nhân, vũ lực là để nhắm kẻ thù, chứ để xử lý vợ !

 

"Đồng chí Khương Mộng, cô cứ nghỉ ngơi cho , cô yên tâm, chúng sẽ oan uổng , cũng sẽ bỏ lọt kẻ !"

 

Chính ủy Trần một câu sáo rỗng, để quà thăm hỏi chuẩn rời . Vừa xoay liền chạm mặt thím Quý đang toe toét như hoa cúc nở.

 

"Hì hì, chào Chính ủy Trần!" Thím Quý nhiệt tình chào hỏi, chẳng chút hổ nào khi bắt quả tang lén.

 

"Thím cũng ở đây !" Chính ủy Trần thím Quý, của đoàn trưởng đoàn 2, cực kỳ thích hóng hớt, chuyện gì mới mẻ trong đại viện bà đều .

 

Trực giác mách bảo bà đến đây chẳng chuyện gì lành, thế là ông hỏi: "Thím ở đây việc gì ?"

 

"À, cha và em gái Doanh trưởng Lục đến , tiện đường ngang qua, báo cho Khương Mộng một tiếng!"

 

"Bà cái gì, cha Trạch Khải đến á? Bọn họ đến gì? Ai bảo bọn họ đến?" Khương Mộng kích động gào lên, một chút cũng chào đón cha chồng.

 

Nghe thấy cha Lục Trạch Khải cãi , thím Quý đoán tại Khương Mộng chào đón họ như .

 

Chính ủy Trần thì .

 

Thấy Khương Mộng vẻ mặt chán ghét, Chính ủy Trần khuyên nhủ: "Đồng chí Khương Mộng, dù đó cũng là cha chồng cô, cô nên tôn trọng họ!"

 

Bất kính với cha chồng thế , thảo nào chồng đánh!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-203-khuong-nghien-chi-muon-noi-dang-doi.html.]

 

Khương Mộng nghĩ đến những chuyện Lục lão cẩu với liền hận thể g.i.ế.c c.h.ế.t ông , thế mà Chính ủy Trần bảo cô thái độ một chút.

 

Khương Mộng lập tức nổi đóa: "Ông cái quái gì, với cái thói hành xử ghê tởm của bọn họ thì chẳng đáng ai tôn trọng cả!"

 

Chính ủy Trần mắng xối xả đến mức mặt mũi tối sầm, ông từng ai mắng như bao giờ.

 

Ông cũng chẳng quản chuyện tào lao nhà Khương Mộng nữa.

 

"Cô quả thực thể lý!" Ném một câu, Chính ủy Trần hầm hầm bỏ .

 

Thím Quý , bà sờ sờ mũi, thần sắc chút do dự.

 

Ừm, bà xem Khương Mộng chuyện cha chồng cãi , phơi bày hết chuyện trong nhà thì sẽ biểu cảm gì, phản ứng nhé.

 

Bà chỉ lòng nhắc nhở Khương Mộng, để cô chuẩn tâm lý thôi!

 

Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, thím Quý thành công thuyết phục bản , liền hỏi Khương Mộng: "Vợ Doanh trưởng Lục , chắc cô còn , cha chồng cô cãi ở khu nhà trệt, cô hôm tân hôn quyến rũ bố chồng, còn c.h.ử.i cô là đồ đĩ thõa hổ đấy!"

 

" quyến rũ cái rắm , một lão già dê xồm bẩn hôi, nghèo lôi thôi lếch thếch, quyến rũ ông cái gì? Rõ ràng là ông ..." Khương Mộng quá tức giận nên lỡ miệng, suýt chút nữa buột miệng chuyện Lục lão cẩu cưỡng bức cô .

 

Cũng may thấy ánh mắt kinh ngạc của thím Quý, Khương Mộng kịp thời phản ứng , im bặt.

 

giấu đầu hở đuôi càng khiến nghi ngờ!

 

Trời đất ơi, bố chồng Khương Mộng thế mà chuyện hổ như thật .

 

Tân hôn, bố chồng chiếm đoạt con dâu!

 

Trời ơi!

 

Thím Quý cảm thấy tam quan của sắp vỡ vụn !

 

"Thím Quý, cha chồng văn hóa thấp, mồm mép độc địa, thích c.h.ử.i bới linh tinh, thím ngàn vạn đừng tưởng thật nhé," Khương Mộng cố gắng cứu vãn.

 

thím Quý tin rằng, phản ứng chân thật nhất của một khi tức giận, đó chính là sự thật!

 

Tuy nhiên thím Quý vẫn tiếp tục tán gẫu với Khương Mộng: "Ôi chao, chứ còn gì nữa? Bà chồng của cô nãy c.h.ử.i cô khó lắm, cái gì cũng dám , quả thực kiêng nể gì cả!"

 

Trong lòng Khương Mộng hận c.h.ế.t, thể bà già che đậy.

 

"Bà là thế đấy, miệng cửa ngăn," Khương Mộng .

 

Thím Quý lôi kéo Khương Mộng tán gẫu thêm một lúc lâu nữa, mới với vẻ mặt thỏa mãn vì hóng chuyện động trời rời khỏi phòng bệnh của Khương Mộng, tìm Khương Nghiên.

 

Vừa Khương Nghiên cũng xong việc.

 

"Bác sĩ Khương, bác sĩ Khương, tin động trời đây, Khương Mộng trong ngày tân hôn thế mà bố chồng cưỡng bức, chuyện quả thực thiên lý bất dung!"

 

Khương Nghiên nhướng mày: Nếu cô nhớ nhầm thì cha Lục Trạch Khải mới đến thôi mà, chuyện riêng tư thế lộ ?

 

"Sao thím ?" Khương Nghiên tò mò hỏi.

 

Thím Quý vẻ mặt hóng hớt: "Cha Lục Trạch Khải cãi đấy chứ . Haizz, cô , bà Điền Tú Hoa c.h.ử.i khó đến mức nào? Giọng to, đều thấy hết."

 

"Khương Mộng cũng thật thảm, vớ bố chồng cực phẩm như thế," Thím Quý thật lòng đồng cảm với Khương Mộng.

 

Khương Nghiên chỉ —— đáng đời!

 

Ừm, mời cha Lục Trạch Khải đến quân đội là một lựa chọn sáng suốt, sự gia nhập của cả nhà , cuộc sống nhất định sẽ muôn màu muôn vẻ!

 

Cực phẩm nhiều, cuộc sống sẽ suôn sẻ, bản chất tra nam của Lục Trạch Khải sẽ càng lộ rõ!

 

Cuộc đời chính là sụp đổ từng chút một như thế!

 

nhanh Khương Nghiên nổi nữa!

 

Cái boomerang cô ném đập trúng cô!

 

 

Loading...