Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 20: Vợ Đoàn trưởng là cái thùng cơm
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:31:04
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bà Triệu chột , giọng vô thức cao vút lên: "Mày láo, tao thả rắn c.ắ.n Tiểu Cẩn! Khương Nghiên, con tiện nhân c.h.ế.t tiệt đừng mà ngậm m.á.u phun !"
Khương Nghiên lạnh, thèm đôi co với bà Triệu mà sang với Chủ nhiệm Trương: " tìm rắn độc và chứng cứ trong phòng Tiểu Cẩn, giao cho Doanh trưởng Chu Vân Cảnh nhờ điều tra giúp."
Ngừng một chút, Khương Nghiên tiếp: "Sự việc sẽ sớm sáng tỏ thôi. Chủ nhiệm Trương, cô chắc chắn vẫn mặt cho bà Triệu chứ?"
Trương Phương Khương Nghiên hỏi đến nghẹn họng, tiếp lời cũng dở mà tiếp cũng dở. Không tiếp thì chẳng khác nào gián tiếp thừa nhận hành động dẫn đến hỏi tội Khương Nghiên hôm nay của là sai lầm quá mức. Tiếp lời thì nhỡ điều tra do Khương Nghiên , mà là bà Triệu " ăn cướp la làng" thật, thì chuyến của bà đúng là trò .
Khương Nghiên lướt qua Trương Phương, về phía đám nhà quân nhân đang hóng chuyện phía bà . Bọn họ sợ đ.á.n.h nên dám kêu gào với Khương Nghiên, chỉ đến cho đông vui nên nãy giờ vẫn im lặng.
Khương Nghiên vẫn hỏi bọn họ: "Còn các thì ? Vẫn giúp bà Triệu bênh vực kẻ yếu ?"
Bọn họ nào dám? Thực bọn họ đều chuồn , trong thâm tâm bọn họ cũng cảm thấy bà Triệu cố ý bôi nhọ Khương Nghiên. Chủ nhiệm Hội phụ nữ còn , bọn họ dám đ.á.n.h bài chuồn?
Trương Phương thực sự xuống đài , cuối cùng hậm hực ném một câu: " quản nổi cái mớ bòng bong của các nữa, chờ lãnh đạo đơn vị đến xử lý . Liên quan đến hạ độc hại , cũng nên để lãnh đạo giải quyết!"
Bà Triệu hoảng hốt: "Chuyện nhỏ tí xíu, kinh động đến lãnh đạo chứ?"
Tìm đến lãnh đạo đơn vị thì đây còn là chuyện cãi cọ giữa mấy bà nội trợ nữa, mà sẽ liên quan đến chồng bà .
"Thím Triệu, thím chột ?" Khương Nghiên sán gần hỏi.
Bà Triệu giật : "Mày mới chột , cả nhà mày đều chột ! Bà đây cây ngay sợ c.h.ế.t , tao sợ gì!"
Miệng sợ, nhưng thấy Trương Phương bỏ , bà Triệu cuống cuồng đuổi theo:
"Chủ nhiệm Trương, cô thế, cô là Chủ nhiệm Hội phụ nữ, cô thể mặc kệ ..."
Bà Triệu đuổi theo giải thích:
"Chủ nhiệm Trương, thật sự vu khống Khương Nghiên. cũng là thấy Tiểu Cẩn trúng độc, đúng lúc Khương Nghiên ở đó nên tưởng là nó . cũng vô cớ bôi nhọ nó, kế độc ác ngược đãi con riêng là chuyện thường thấy mà, cứ tưởng Khương Nghiên cũng trừ khử con riêng để dọn đường cho con đẻ..."
Trương Phương đột ngột dừng , bà Triệu kịp phanh, suýt nữa đ.â.m sầm bà .
"Chủ nhiệm Trương, tự dưng cô dừng ?" Bà Triệu oang oang trách móc.
Sắc mặt Trương Phương âm trầm: " cũng là kế đấy, cũng độc ác dung chứa con riêng ?"
Trương Phương và Chính ủy Tôn tuy là rổ rá cạp , nhưng bà tuyệt đối hề hà khắc với con riêng chút nào.
"Cái đó ai mà , chuyện đóng cửa bảo mà?" Bà Triệu theo bản năng lầm bầm.
"Bà..." Trương Phương thấy, tức đến nổ phổi.
Hôm nay bà đúng là đầu óc vấn đề mới tin lời hươu vượn của mụ già !
Bà Triệu cũng nhận lỡ lời: "Hại, cái miệng thối của . Chủ nhiệm Trương, bảo cô hà khắc với con riêng , cô giải thích..."
"Bà ngậm miệng !" Trương Phương quát mặt bà Triệu.
Bà Triệu dám thêm gì nữa, rụt cổ theo Trương Phương, cố tìm cơ hội giải thích.
...
Đám bà Triệu bao lâu thì Tiểu Cẩn tỉnh, Khương Nghiên đút cháo kê chuẩn sẵn cho bé ăn. Cô cũng múc cho Tiểu Hi một bát.
Cặp lồng quá nhỏ, cô chỉ đựng đủ phần cho hai đứa nhỏ, bản vẫn đang đói meo. trải qua vụ bà Triệu đại náo phòng bệnh, Khương Nghiên cũng dám bỏ về nấu cơm. Cô định thẳng nhà ăn mua cơm! Xem giờ thì hơn 11 giờ, nhà ăn chắc là cơm . Cô nhanh về nhanh chắc sẽ .
Khương Nghiên định nhà ăn thì Triệu Nhị Ngưu xách cặp lồng đến.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Chị dâu, em Doanh trưởng Chu bảo Tiểu Cẩn trúng độc, nghĩ chắc ăn cơm nên em nhà ăn mua tạm ít đồ ăn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-20-vo-doan-truong-la-cai-thung-com.html.]
Thực là Doanh trưởng Chu bảo mang đến!
Khương Nghiên liếc hai cái cặp lồng: Quả thực là chỉ "một ít".
Có giúp đỡ, chủ yếu là cô chịu đói, Khương Nghiên liền nhờ Triệu Nhị Ngưu giúp.
"Đồng chí Nhị Ngưu, hôm nay nhà ăn món gì thế? Sức ăn của lớn, chỗ chắc chắn đủ, phiền giúp mua thêm nhé!"
Khương Nghiên đưa cho Triệu Nhị Ngưu năm đồng và phiếu gạo 5 cân.
Đồ ăn ở nhà ăn quân đội đắt, thấy Khương Nghiên đưa nhiều tiền thế, Triệu Nhị Ngưu vội xua tay từ chối: "Chị dâu, cần nhiều tiền thế , đồ ăn rẻ lắm!"
Nghĩ bụng một cô gái, sức ăn lớn cũng chẳng lớn đến !
Triệu Nhị Ngưu sảng khoái : "Chị dâu, em tiền mà, bình thường Đoàn trưởng cũng chiếu cố em, coi như em mời chị dâu!"
"Hôm nay nhà ăn ngoài bí đao kho thịt còn thịt kho dưa cải, trứng xào ớt xanh. Món chay bí đỏ xào, dưa chuột trộn và rau muống xào. Chị dâu ăn gì?"
Nghe vẻ ngon đấy!
Khương Nghiên vô thức nuốt nước miếng: "Vậy cho thêm 5 phần thịt kho, 5 phần thịt kho dưa cải, 5 phần trứng xào ớt xanh và 2 phần dưa chuột trộn, thêm một chậu cơm to nữa nhé!"
Chắc là miễn cưỡng đủ, đủ thì lát về nhà ăn thêm cơm !
Mắt Triệu Nhị Ngưu trợn tròn như mắt trâu: "Chị dâu, chị... chị chắc chắn nhiều thế ? Chị định ăn trong mấy ngày thế? Nhà ăn ngày nào cũng món mặn, cần tích trữ , trời nóng cũng để lâu !"
Binh lính huấn luyện cần thể lực nên dù điều kiện khó khăn, nhà ăn ngày nào cũng sẽ chút thịt. Số lượng nhiều, cần tự bỏ tiền mua.
Khương Nghiên giải thích: " tích trữ, đây chỉ là khẩu phần một bữa của thôi!"
"Khẩu phần một bữa á?" Triệu Nhị Ngưu kinh ngạc đến mức thốt lên tiếng kêu như ngỗng.
Khương Nghiên vô tội sờ mũi: " bảo sức ăn của lớn mà!"
"Cái mà gọi là lớn á?" Buột miệng thốt xong Triệu Nhị Ngưu mới phản ứng đây là chị dâu, vội vàng giải thích: "Xin , em chê chị ăn nhiều , em... em chỉ là sốc quá thôi, em mua cơm giúp chị ngay đây!"
"Cảm ơn nhé!" Khương Nghiên nhét tiền và phiếu cơm tay Triệu Nhị Ngưu.
Lần Triệu Nhị Ngưu dám bảo mời khách nữa, mời nổi! Vì lượng nhiều, Triệu Nhị Ngưu mượn thêm cặp lồng và túi ở nhà ăn.
Xách hai túi to về phía trạm xá. Lâm Vi Vi thấy Triệu Nhị Ngưu về phía phòng bệnh của Tiểu Cẩn liền gọi hỏi: "Nhị Ngưu, xách cái gì thế?"
"Mua đồ ăn cho chị dâu," Triệu Nhị Ngưu thật thà trả lời.
"Sao mua nhiều thức ăn thế, Đình về ?"
Lâm Vi Vi còn kịp mừng rỡ thì thấy Triệu Nhị Ngưu : "Đoàn trưởng về, đây đều là chị dâu ăn, một chị ăn hết đấy!"
Triệu Nhị Ngưu cố ý nhấn mạnh.
Mắt Lâm Vi Vi trợn tròn: Một ăn hết, cô là heo t.h.a.i đầu t.h.a.i chắc?
Lâm Vi Vi tin, cô nghĩ chắc Khương Nghiên là kẻ nghèo mới phất, hận thể mua hết cả cái nhà ăn! Thế là lấy cớ kiểm tra tình hình Tiểu Cẩn, cô bước phòng bệnh.
"Đồng chí Khương Nghiên, vĩ nhân dạy phô trương lãng phí. hiểu cô ở quê ăn thịt bao giờ, nhưng cô cũng thể mua nhiều thế để lãng phí chứ?" Lâm Vi Vi chủ yếu là xót tiền của Hoắc Chiến Đình.
"Hơn nữa cô đói lâu ngày, bụng yếu, đột nhiên ăn nhiều thịt thế dày sẽ chịu nổi ."
Thực chính là đang ám chỉ mỉa mai Khương Nghiên nghèo đói kiết xác.
"Cho nên, cô đang dạy cách ăn cơm đấy ?" Khương Nghiên đặt đũa xuống, nheo mắt Lâm Vi Vi.