Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 189: Lại phát hiện
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:42:37
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Oa..." Tiểu Hi òa nức nở, chạy chậm đến mặt Khương Nghiên, định hỏi xem thương , nhưng Tiểu Cẩn tranh .
"Mẹ ơi, thương ạ?" Tiểu Cẩn lo lắng Khương Nghiên, dám lao ôm cô, sợ đụng trúng chỗ thương của cô.
Hoắc Chiến Đình bên cạnh thì ngó lơ !
"Mẹ thương, thương là ba," Khương Nghiên giải thích.
"À, thế thì ," Tiểu Cẩn đột nhiên lao ôm lấy chân Khương Nghiên: "Mẹ ơi, con nhớ lắm!"
Cậu bé chu đáo nhường một chân cho em trai.
"Mẹ ơi, Tiểu Hi nhớ nhất," Tiểu Hi quyến luyến ôm lấy Khương Nghiên.
"Mẹ ơi, nhớ nhất là Tiểu Cẩn, Tiểu Cẩn nhớ nhất thiên hạ!" Tiểu Cẩn .
Tiểu Hi phục, bổ sung: "Là Tiểu Hi nhớ nhất thiên hạ!"
Tiểu Cẩn tranh với em, nhưng : "Mẹ ơi, Tiểu Cẩn nhớ nhất thế giới!"
Tiểu Hi vui: "Anh cả, thể đừng tranh với em ?"
Tiểu Cẩn để ý, chỉ Khương Nghiên : "Mẹ ơi, con nhớ nhất vũ trụ!"
Tiểu Hi vốn từ vựng phong phú như thế, trực tiếp òa lên: "Anh cả, đáng ghét quá!"
"Được , hai con đều nhớ nhất, nào?" Khương Nghiên dỗ dành hai đứa nhỏ, cũng thật bó tay, thế mà thấy sự ganh đua ở hai đứa trẻ con vì chuyện ấu trĩ .
Thế giới của trẻ con thật đáng yêu.
"Các con nhớ ba ?" Hoắc Chiến Đình giả vờ đau lòng hỏi.
Nhà là của ba, tiền trợ cấp hàng tháng của ba cũng đưa cho hết.
Tiểu Cẩn lập tức nở một nụ tươi rói: "Con nhớ ba thứ nhì!"
"Con cũng nhớ ba thứ nhì!" Tiểu Hi miễn cưỡng.
Thật bé chẳng nhớ ba chút nào, bé thấy cả nên mới hùa theo.
Hoắc Chiến Đình thầm nghĩ, đối xử với hai đứa nhóc cũng tệ, chẳng đứa nào nhớ thế nhỉ?
Thực nhớ, chỉ là chúng quen với trạng thái Hoắc Chiến Đình thường xuyên vắng nhà.
Hoắc Chiến Đình cho chúng một mái nhà, nhưng mái nhà đó rách nát, cuộc sống của chúng cũng chẳng khá hơn là bao.
Là sự xuất hiện của Khương Nghiên khiến ngôi nhà trở nên ấm áp, tràn đầy tình yêu thương.
Chúng ăn no mặc ấm, yêu thương như bao đứa trẻ khác.
Chúng sợ những ngày tháng bữa đói bữa no !
Sợ một nữa !
Cho nên mỗi Khương Nghiên rời , chúng đều đặc biệt sợ hãi, nhịn mà lo lắng Khương Nghiên sẽ nữa!
Đương nhiên, Hoắc Chiến Đình cũng sẽ tranh giành vị trí yêu thích trong lòng các con với Khương Nghiên.
Anh cảm thấy con trai thích hơn một chút cũng chẳng gì sai!
Sau con của và Khương Nghiên cũng nhất định thích hơn!
Cả nhà bốn âu yếm ở cửa một lúc cùng nhà.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Khương Nghiên mỗi tay dắt một đứa.
Vào đến nhà, hai đứa nhỏ liền vui vẻ hô to: "Ông nội, cô út, ba về !"
Ông cụ và Hoắc Kiều Kiều thấy tiếng động, kích động chạy .
Đặc biệt là Hoắc Kiều Kiều, thấy Hoắc Chiến Đình lành lặn trở về liền vì vui sướng.
Trời mấy ngày nay cô bé lo lắng cho hai chị dâu đến mức nào!
"Về là , về là ..." Ông cụ cũng ngừng lẩm bẩm.
Sau thời gian tĩnh dưỡng , sức khỏe ông cụ hơn nhiều.
Hoắc Kiều Kiều lau nước mắt : "Anh hai chị dâu chắc đói , em nấu cơm đây!"
Khương Nghiên gọi Hoắc Kiều Kiều : "Tiện thể đun ít nước nóng để tắm rửa nhé, chị cảm giác chị bốc mùi chua lòm ."
Mấy ngày nay lăn lộn trong rừng núi, vận động cường độ cao.
Không dám tưởng tượng bẩn đến mức nào!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-189-lai-phat-hien.html.]
"Vâng ạ!"
Hoắc Kiều Kiều đáp lời chui tọt bếp.
Tắm rửa, ăn cơm xong, Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình vật giường ngủ li bì.
Mấy ngày nay bọn họ thực sự quá mệt mỏi!
Vai Hoắc Chiến Đình còn vết thương đạn bắn, càng cần nghỉ ngơi!
Hai đứa nhỏ ngoan ngoãn phiền.
Đến giờ cơm tối, thấy hai vẫn dậy, Hoắc Kiều Kiều định gọi dậy ăn cơm thì ông cụ ngăn .
"Đừng gọi, để chị con ngủ , đường xa chắc chắn mệt lắm !"
Không ai quấy rầy, Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình ngủ một mạch đến sáng hôm mới tỉnh.
Ngủ bù một giấc, Khương Nghiên cảm giác cả như sống .
Hoắc Chiến Đình cũng .
Hai ăn sáng xong liền tìm Sư trưởng Tưởng.
Nhiệm vụ thành, Giáo sư Thẩm cũng đưa về, nhưng tiếp theo còn một chuỗi rắc rối cần giải quyết!
Sư trưởng Tưởng hôm qua vẫn luôn điều tra xem ai là Giáo sư Thẩm thật.
Hai giống hệt , thông tin cá nhân đều khớp, câu hỏi đều trả lời , bất kỳ điểm khả nghi nào.
Sư trưởng Tưởng thậm chí còn mời chuyên gia vũ khí đến hỏi một thuật ngữ chuyên môn, cũng phát hiện vấn đề gì!
Năng lực chuyên môn của cả hai đều cực .
Sư trưởng Tưởng đích giám sát thẩm vấn cả đêm vẫn phân biệt ai mới là Giáo sư Thẩm thật!
Trời sắp sáng, Sư trưởng Tưởng thực sự chịu nổi nữa, bèn chợp mắt một lát trong văn phòng.
Khi Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình đến tìm, ông vẫn đang ngủ.
Nghe tiếng gõ cửa ông mới giật tỉnh giấc, chỉnh trang dung nhan qua loa mới mở cửa.
Khương Nghiên khuôn mặt tiều tụy của Sư trưởng Tưởng, đoán ông thức trắng đêm.
đ.á.n.h thức dậy , Khương Nghiên cũng định rút lui, bèn hỏi thăm chuyện Giáo sư Thẩm thật giả.
Nhắc đến chuyện , Sư trưởng Tưởng liền đau đầu: "Vẫn phân biệt thật giả, cả hai đều năng hùng hồn đầy lý lẽ, thật sự khó phân biệt!"
"Vợ con Giáo sư Thẩm chắc chắn là hiểu ông nhất, họ hẳn là thể phân biệt chứ?" Hoắc Chiến Đình đề nghị.
"Giáo sư Thẩm 1, , chính là Lục Trạch Khải đưa về , khăng khăng vợ con c.h.ế.t đường chạy trốn, những căn bản vợ con ông !"
"Con gái nuôi Thẩm Nặc của ông cũng khẳng định nuôi và cả c.h.ế.t, bọn họ cũng là đồ giả giống như Giáo sư Thẩm 2!"
"Thân phận của Thẩm Nặc thì thể xác định, cô đúng là con gái nuôi của Giáo sư Thẩm. Theo lý thuyết, lời chứng của cô sức thuyết phục nhất định, nhưng cứ cảm thấy gia đình Giáo sư Thẩm 2 giống kẻ lừa đảo!"
Đây lẽ là một loại trực giác!
Đây cũng là lý do tại Sư trưởng Tưởng chần chừ kết luận ai thật ai giả!
" thể xem Giáo sư Thẩm 1 ?" Khương Nghiên đột nhiên .
Hai giống hệt , xét về mặt y học là điều thể.
Ngay cả sinh đôi cũng sẽ những điểm khác biệt nhỏ.
Hoàn giống hệt thì thể tồn tại!
những khác biệt nhỏ , ngoài thể khó phát hiện .
"Đương nhiên là , thôi, dẫn hai !"
Sư trưởng Tưởng dẫn Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình đến phòng thẩm vấn.
Vì xác định ai thật ai giả, hiện tại cả hai vị Giáo sư Thẩm đều đang ở phòng thẩm vấn.
Tuy nhiên đợt chỉnh đốn , phòng thẩm vấn hiện tại hơn nhiều, sẽ xuất hiện những chuyện bực như Khương Nghiên gặp .
Vào phòng giam giữ, Khương Nghiên thấy hai vị Giáo sư Thẩm.
Phòng của hai đối diện , Khương Nghiên đầu là thể thấy .
Khi thấy Giáo sư Thẩm 1, mày Khương Nghiên bất giác nhíu .
Sư trưởng Tưởng thấy phản ứng của Khương Nghiên, kích động hỏi: "Đồng chí Tiểu Khương, cô phát hiện gì ?"