Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 188: Ái chà, đau mặt quá

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:42:36
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mặt Khương Mộng trắng bệch: "Chị Chu đúng, em căn bản là phu nhân đoàn trưởng!"

 

Giọng điệu tủi như một đóa hoa sen trắng vô tội.

 

"Em sắp là , cũng chỉ là chuyện một hai ngày nữa thôi, đừng chấp nhặt với nào đó gì," phu nhân Chính ủy Lý, lên tiếng an ủi.

 

Chính ủy Lý là chính ủy đoàn 2, khi Chính ủy Tôn điều , ông tạm thời điều sang hỗ trợ Phó sư trưởng quản lý công việc của đoàn 4.

 

Sư trưởng Tưởng cũng đang tìm kiếm thích hợp để cộng tác với Hoắc Chiến Đình, thể tìm thêm một kẻ hồ đồ như Chính ủy Tôn nữa.

 

Mãi vẫn tìm thích hợp, hơn nữa Phó sư trưởng cũng cài của , chuyện cứ thế trì hoãn.

 

Những khác cũng hùa theo an ủi Khương Mộng: " đấy đúng đấy, trong lòng chúng , cô là phu nhân đoàn trưởng !"

 

"Phu nhân đoàn trưởng, cô đừng buồn, lúc vui vẻ thì nên vui vẻ, đừng để nào đó ảnh hưởng tâm trạng!"

 

Thấy đều dỗ dành , trong lòng Khương Mộng sướng rơn, nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ bạch liên hoa.

 

"Em buồn , cảm ơn an ủi em. chuyện em là phu nhân đoàn trưởng, đừng nữa nhé!"

 

Rõ ràng miệng đừng gọi là phu nhân đoàn trưởng nữa, nhưng cái mặt thì như rõ ba chữ: Mau gọi là phu nhân đoàn trưởng !

 

Ọe~!

 

Thím Quý nôn, Chu Ngọc Mai cũng khó chịu. Trước phát hiện bà chị gái của bác sĩ Khương giỏi diễn kịch thế nhỉ.

 

Còn cả cái đám nịnh nọt nâng cao đạp thấp nữa, thật sự khiến buồn nôn!

 

Chu Ngọc Mai bỗng nhiên hiểu tại bác sĩ Khương thích đ.á.n.h như . Không, bác sĩ Khương thích đ.á.n.h , mà là đám thiếu đánh!

 

Chẳng thêm nửa lời vô nghĩa, chỉ đ.á.n.h !

 

Đáng tiếc, Chu Ngọc Mai vũ lực như Khương Nghiên. Một bà, cho dù thêm cả thím Quý nữa, hai họ cũng đ.á.n.h đám đông .

 

Haizz, nhớ bác sĩ Khương quá, cô dạo nhỉ?

 

Chồng xảy chuyện lớn như , cũng biến mất tăm thế ?

 

"Ối giời ơi Ngọc Mai, bà kìa, là Đoàn trưởng Hoắc ?" Thím Quý đột nhiên kích động kéo tay Chu Ngọc Mai hỏi.

 

Chu Ngọc Mai đang chìm trong suy nghĩ, đột nhiên thấy tiếng hét của thím Quý, giật thon thót, buột miệng : "Thím Quý, ban ngày ban mặt, gặp ma !"

 

"Không ma, là Đoàn trưởng Hoắc thật đấy, c.h.ế.t, về , cùng bác sĩ Khương kìa, bà mau !"

 

Cái gì!

 

Chu Ngọc Mai kinh ngạc, theo hướng thím Quý chỉ: "Ối giời ơi, đúng là Đoàn trưởng Hoắc thật !"

 

Chưa c.h.ế.t, trở về!

 

Vậy thì cái danh phu nhân đoàn trưởng tương lai của ai ?

 

Phụt!

 

Chu Ngọc Mai nhịn bật thành tiếng: "Ha ha ha, , còn xác định Đoàn trưởng Hoắc hy sinh vội vàng vẻ phu nhân đoàn trưởng, kết quả mất mặt !"

 

Thím Quý cũng phản ứng , hùa theo châm chọc: "Ái chà, nãy là ai bảo chức đoàn trưởng của Doanh trưởng Lục là chuyện chắc như đinh đóng cột nhỉ? Là ai thế nhỉ!"

 

" mà Khương Mộng đúng, chuyện thì đừng tung tin vịt, các bà xem , đúng là thể linh tinh !"

 

Giọng thím Quý oang oang, Khương Nghiên từ xa thấy.

 

Cô và Hoắc Chiến Đình từ quân khu trở về. Hoắc Chiến Đình thương, ở trong rừng núi bao nhiêu ngày, gấp trong đêm về, cũng nghỉ ngơi mấy.

 

Vội vàng báo cáo qua sự việc với Sư trưởng Tưởng xong, liền cùng Khương Nghiên trở về.

 

Định bụng về nghỉ ngơi , ngờ khu gia đình thấy giọng oang oang của thím Quý, bèn cố ý hỏi:

 

"Thím Quý, đang chuyện gì thế?"

 

Thím Quý hưng phấn chạy tới: "Bác sĩ Khương, cô mấy ngày nay ở nhà nên . Trong đại viện đồn ầm lên là Đoàn trưởng Hoắc hy sinh , Doanh trưởng Lục sắp tiếp quản vị trí đoàn trưởng đoàn 4 của Đoàn trưởng Hoắc. Khương Mộng cũng tự coi là phu nhân đoàn trưởng tương lai đấy. Đây , mấy đang nịnh bợ cô đấy thôi, một điều hai điều gọi cô là phu nhân đoàn trưởng. Kết quả thế nào, Đoàn trưởng Hoắc bình an trở về !"

 

Nghĩ đến sắc mặt của mấy kẻ nịnh bợ , thím Quý nhịn . Không , bà kỹ nữa.

 

Thế là thím Quý đầu, về phía mấy gương mặt đang nhăn nhó như táo bón !

 

Ừm, hả giận thật!

 

Sư trưởng Tưởng hai vị Giáo sư Thẩm cho choáng váng đầu óc, quên béng mất việc kể cho Hoắc Chiến Đình những lời đồn đại trong quân đội gần đây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-188-ai-cha-dau-mat-qua.html.]

 

Cho nên Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình thật sự vị trí của sắp thế!

 

"Dám gióng trống khua chiêng như , chắc là chắc chắn lão Hoắc nhà một trở nhỉ?" Khương Nghiên Khương Mộng đầy ẩn ý.

 

Tại chắc chắn như ?

 

Bởi vì trọng sinh?

 

Hay là bởi vì chút gì đó?

 

Ánh mắt sắc bén của Hoắc Chiến Đình cũng về phía Khương Mộng, dường như thấu tâm can cô !

 

Nội tâm Khương Mộng hiện tại rối như tơ vò. Sao Hoắc Chiến Đình c.h.ế.t? Lục Trạch Khải chẳng sắp xếp thỏa thứ ?

 

Chuyện là thế nào?

 

sót ở ?

 

Hoắc Chiến Đình sống sót trở về, phát hiện điều gì ?

 

Khương Mộng càng nghĩ càng hoảng, bình tĩnh bình tĩnh, hoảng, để lộ sơ hở...

 

Khương Mộng tự thôi miên bản , cố gắng kìm nén sự hoảng loạn trong lòng, đến mặt Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình: "Chị vẫn luôn tin em rể gặp chuyện, quả nhiên, bình an trở về!"

 

"Cô thật sự tin gặp chuyện?" Khương Nghiên tin lời thế nhỉ?

 

"Đương nhiên, là chồng em, chị thể mong hy sinh chứ? Là chị gái, chị mong em hạnh phúc!"

 

"Đừng nhận vơ họ hàng, cô chị gái , cô xứng!" Khương Nghiên dính dáng chút quan hệ huyết thống nào với Khương Mộng.

 

Cô thấy ghê tởm!

 

"Khương Nghiên, gì chị cũng là chị gái ruột của em, thật lòng thật quan tâm em, em cần thiết trưng cái bộ mặt đó ?"

 

"Loại chị gái ruột nào cơ, loại gặp một đ.á.n.h một hả?" Nói đến đây, ánh mắt Khương Nghiên chợt trở nên lạnh lùng: "Khương Mộng, cô nhất nên cầu nguyện chuyện liên quan đến cô, bằng , hừ!"

 

Khương Nghiên đe dọa rõ ràng.

 

Khương Mộng kinh hãi, cố tỏ trấn định: "Chị hiểu em đang gì!"

 

"Hy vọng là cô thực sự hiểu!" Khương Nghiên đầy ẩn ý ném một câu, cùng Hoắc Chiến Đình về nhà.

 

Lúc , cô liếc đám gốc cây đa lớn.

 

Những kẻ lúc nịnh nọt lấy lòng Khương Mộng - vị phu nhân đoàn trưởng tương lai, giờ đều im thin thít, chủ yếu là vì hổ, vả mặt đôm đốp.

 

Đặc biệt là khi ánh mắt của Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình quét qua.

 

Thật sự hổ c.h.ế.t!

 

" chợt nhớ quần áo giặt, về giặt quần áo đây!"

 

"Bếp nhà đang hầm canh xương, về xem kẻo cháy nồi!"

 

"Á, đau bụng quá, về vệ sinh!"

 

"......"

 

Từng tìm cớ chuồn lẹ, chỉ một loáng , gốc cây đa lớn chẳng còn ai!

 

Thím Quý cũng thấy , bà ngóng tin tức trực tiếp!

 

Hôm nay là thứ Bảy, Tiểu Cẩn và Tiểu Hi học. Lúc , hai đứa đang ở ngưỡng cửa thở ngắn than dài.

 

"Haizz, tìm ba, mãi vẫn về nhỉ?" Tiểu Cẩn chống hai tay lên cằm .

 

Tiểu Hi ủ rũ cúi đầu: "Em nhớ quá. Ba là trẻ con ? Sao tự về, cứ bắt đón!"

 

Trước đó tin đồn Hoắc Chiến Đình hy sinh khi nhiệm vụ, hai đứa nhỏ quả thực lo lắng một thời gian, nhưng khi Sư trưởng Tưởng đích đến nhà giải thích, chúng liền lo nữa.

 

Chỉ nghĩ là ba đến một nơi xa, đón ba về.

 

đợi ngày qua ngày khác, vẫn đón ba về!

 

"Tiểu Cẩn, Tiểu Hi!" Lúc , giọng của Khương Nghiên đột nhiên vang lên.

 

Hai đứa nhỏ lập tức tỉnh táo, về hướng phát tiếng , thấy Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình đang tới với vẻ chật vật.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Loading...